古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

秾低似中陶潜酒,软极如伤宋玉风。nóng dī shì zhōng táo qián jiǔ,ruǎn jí rú shāng sòng yù fēng。
多谢将军绕营种,翠中闲卓战旗红。duō xiè jiāng jūn rào yíng zhǒng,cuì zhōng xián zhuó zhàn qí hóng。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

读岘山碑

齐己

三载羊公政,千年岘首碑。sān zài yáng gōng zhèng,qiān nián xiàn shǒu bēi。
何人更堕泪,此道亦殊时。hé rén gèng duò lèi,cǐ dào yì shū shí。
兵火烧文缺,江云触藓滋。bīng huǒ shāo wén quē,jiāng yún chù xiǎn zī。
那堪望黎庶,匝地是疮痍。nà kān wàng lí shù,zā dì shì chuāng yí。

过鹿门作

齐己

鹿门埋孟子,岘首载羊公。lù mén mái mèng zi,xiàn shǒu zài yáng gōng。
万古千秋里,青山明月中。wàn gǔ qiān qiū lǐ,qīng shān míng yuè zhōng。
政从襄沔绝,诗过洞庭空。zhèng cóng xiāng miǎn jué,shī guò dòng tíng kōng。
尘路谁回眼,松声两处风。chén lù shuí huí yǎn,sōng shēng liǎng chù fēng。

题玉泉寺大师影堂

齐己

大化终华顶,灵踪示玉泉。dà huà zhōng huá dǐng,líng zōng shì yù quán。
由来负高尚,合向好山川。yóu lái fù gāo shàng,hé xiàng hǎo shān chuān。
洞壑藏诸怪,杉松列瘦烟。dòng hè cáng zhū guài,shān sōng liè shòu yān。
千秋空树影,犹似覆长禅。qiān qiū kōng shù yǐng,yóu shì fù zhǎng chán。

秋日钱塘作

齐己

秋光明水国,游子倚长亭。qiū guāng míng shuǐ guó,yóu zi yǐ zhǎng tíng。
海浸全吴白,山澄百越青。hǎi jìn quán wú bái,shān chéng bǎi yuè qīng。
英雄贵黎庶,封土绝精灵。yīng xióng guì lí shù,fēng tǔ jué jīng líng。
句践魂如在,应悬战血腥。jù jiàn hún rú zài,yīng xuán zhàn xuè xīng。

送人赴举

齐己

分有争忘得,时来须出山。fēn yǒu zhēng wàng dé,shí lái xū chū shān。
白云终许在,清世莫空还。bái yún zhōng xǔ zài,qīng shì mò kōng hái。
驿树秋声健,行衣雨点斑。yì shù qiū shēng jiàn,xíng yī yǔ diǎn bān。
明年从月里,满握度春关。míng nián cóng yuè lǐ,mǎn wò dù chūn guān。

友人寒夜所寄

齐己

通宵亦孤坐,但念旧峰云。tōng xiāo yì gū zuò,dàn niàn jiù fēng yún。
白日还如此,清闲本共君。bái rì hái rú cǐ,qīng xián běn gòng jūn。
二毛凋一半,百岁去三分。èr máo diāo yī bàn,bǎi suì qù sān fēn。
早晚寻流水,同归麋鹿群。zǎo wǎn xún liú shuǐ,tóng guī mí lù qún。

酬洞庭陈秀才

齐己

何必要识面,见诗惊苦心。hé bì yào shí miàn,jiàn shī jīng kǔ xīn。
此门从自古,难学至如今。cǐ mén cóng zì gǔ,nán xué zhì rú jīn。
青草湖云阔,黄陵庙木深。qīng cǎo hú yún kuò,huáng líng miào mù shēn。
精搜当好景,得即动知音。jīng sōu dāng hǎo jǐng,dé jí dòng zhī yīn。

登金山寺

齐己

四面白波声,中流翠峤横。sì miàn bái bō shēng,zhōng liú cuì jiào héng。
望来堪目断,上彻始心平。wàng lái kān mù duàn,shàng chè shǐ xīn píng。
鸟向天涯去,云连水国生。niǎo xiàng tiān yá qù,yún lián shuǐ guó shēng。
重来与谁约,题罢自吟行。zhòng lái yǔ shuí yuē,tí bà zì yín xíng。

寄吴都沈员外彬

齐己

归休兴若何,朱绂尽还他。guī xiū xīng ruò hé,zhū fú jǐn hái tā。
自有园林阔,谁争山水多。zì yǒu yuán lín kuò,shuí zhēng shān shuǐ duō。
村烟晴莽苍,僧磬晚嵯峨。cūn yān qíng mǎng cāng,sēng qìng wǎn cuó é。
野醉题招隐,相思可寄么。yě zuì tí zhāo yǐn,xiāng sī kě jì me。

寄明月山僧

齐己

山称明月好,月出遍山明。shān chēng míng yuè hǎo,yuè chū biàn shān míng。
要上诸峰去,无妨半夜行。yào shàng zhū fēng qù,wú fáng bàn yè xíng。
白猿真雪色,幽鸟古琴声。bái yuán zhēn xuě sè,yōu niǎo gǔ qín shēng。
吾子居来久,应忘我在城。wú zi jū lái jiǔ,yīng wàng wǒ zài chéng。

寄哭西川坛长广济大师

齐己

千万僧中宝,三朝帝宠身。qiān wàn sēng zhōng bǎo,sān cháo dì chǒng shēn。
还源未化火,举国葬全真。hái yuán wèi huà huǒ,jǔ guó zàng quán zhēn。
文集编金在,碑铭刻玉新。wén jí biān jīn zài,bēi míng kè yù xīn。
有谁于异代,弹指礼遗尘。yǒu shuí yú yì dài,dàn zhǐ lǐ yí chén。

酬西川楚峦上人卷

齐己

玉垒峨嵋秀,岷江锦水清。yù lěi é méi xiù,mín jiāng jǐn shuǐ qīng。
古人搜不尽,吾子得何精。gǔ rén sōu bù jǐn,wú zi dé hé jīng。
可信由前习,堪闻正后生。kě xìn yóu qián xí,kān wén zhèng hòu shēng。
东西五千里,多谢寄无成。dōng xī wǔ qiān lǐ,duō xiè jì wú chéng。

览延栖上人卷

齐己

今体雕镂妙,古风研考精。jīn tǐ diāo lòu miào,gǔ fēng yán kǎo jīng。
何人忘律韵,为子辨诗声。hé rén wàng lǜ yùn,wèi zi biàn shī shēng。
贾岛苦兼此,孟郊清独行。jiǎ dǎo kǔ jiān cǐ,mèng jiāo qīng dú xíng。
荆门见编集,愧我老无成。jīng mén jiàn biān jí,kuì wǒ lǎo wú chéng。

寄洛下王彝训先辈二首

齐己

贾岛存正始,王维留格言。jiǎ dǎo cún zhèng shǐ,wáng wéi liú gé yán。
千篇千古在,一咏一惊魂。qiān piān qiān gǔ zài,yī yǒng yī jīng hún。
离别无他寄,相思共此门。lí bié wú tā jì,xiāng sī gòng cǐ mén。
阳春堪永恨,郢路转尘昏。yáng chūn kān yǒng hèn,yǐng lù zhuǎn chén hūn。

寄洛下王彝训先辈二首

齐己

北极新英主,高科旧少年。běi jí xīn yīng zhǔ,gāo kē jiù shǎo nián。
风流传贵达,谈笑取荣迁。fēng liú chuán guì dá,tán xiào qǔ róng qiān。
洛水秋空底,嵩峰晓翠巅。luò shuǐ qiū kōng dǐ,sōng fēng xiǎo cuì diān。
寻常谁并马,桥上戏成篇。xún cháng shuí bìng mǎ,qiáo shàng xì chéng piān。