古诗词

张燕公读书堂

刘因

阴壁下寒泉,阳崖隐深洞。yīn bì xià hán quán,yáng yá yǐn shēn dòng。
想像张幽州,当年此弦诵。xiǎng xiàng zhāng yōu zhōu,dāng nián cǐ xián sòng。
遐情纳方寸,灏露惊宵梦。xiá qíng nà fāng cùn,hào lù jīng xiāo mèng。
既有真积功,岂无致时用。jì yǒu zhēn jī gōng,qǐ wú zhì shí yòng。
不然起绝学,犹当垂后统。bù rán qǐ jué xué,yóu dāng chuí hòu tǒng。
济济唐开元,儒臣相伯仲。jì jì táng kāi yuán,rú chén xiāng bó zhòng。
文虽数燕许,名不并姚宋。wén suī shù yàn xǔ,míng bù bìng yáo sòng。
遂令百世下,烟霞抱馀痛。suì lìng bǎi shì xià,yān xiá bào yú tòng。
寻幽纵步贪,怀古清歌送。xún yōu zòng bù tān,huái gǔ qīng gē sòng。
缅思白鹿翁,眼中见连栋。miǎn sī bái lù wēng,yǎn zhōng jiàn lián dòng。
兹山有道气,会遇或天纵。zī shān yǒu dào qì,huì yù huò tiān zòng。
聊以永今朝,白云不可种。liáo yǐ yǒng jīn cháo,bái yún bù kě zhǒng。
刘因

刘因

刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。 刘因的作品>>

猜您喜欢

冯瀛王吟诗台

刘因

林壑少佳色,风雷有清秋。lín hè shǎo jiā sè,fēng léi yǒu qīng qiū。
为问北山灵,吟台何久留。wèi wèn běi shān líng,yín tái hé jiǔ liú。
时危亦常事,人生足良谋。shí wēi yì cháng shì,rén shēng zú liáng móu。
不有拨乱功,当乘浮海舟。bù yǒu bō luàn gōng,dāng chéng fú hǎi zhōu。
飘飘扶摇子,脱屣云台游。piāo piāo fú yáo zi,tuō xǐ yún tái yóu。
每闻一朝革,尚作数日愁。měi wén yī cháo gé,shàng zuò shù rì chóu。
朝廷乃自乐,山林为谁忧?cháo tíng nǎi zì lè,shān lín wèi shuí yōu?
视彼昂昂驹,奈此泛泛鸥。shì bǐ áng áng jū,nài cǐ fàn fàn ōu。
四维既不张,三纲遂横流。sì wéi jì bù zhāng,sān gāng suì héng liú。
坐令蚩蚩民,谓兹圣与俦。zuò lìng chī chī mín,wèi zī shèng yǔ chóu。
蚩蚩尚可恕,儒臣岂无尤。chī chī shàng kě shù,rú chén qǐ wú yóu。
不有欧马笔,孰能回万牛。bù yǒu ōu mǎ bǐ,shú néng huí wàn niú。
太行千里来,萧洒横中州。tài xíng qiān lǐ lái,xiāo sǎ héng zhōng zhōu。
今朝此登临,孤怀涨岩幽。jīn cháo cǐ dēng lín,gū huái zhǎng yán yōu。
何当铲叠嶂,一洗佗山羞。hé dāng chǎn dié zhàng,yī xǐ tuó shān xiū。

龙潭

刘因

盘磴脱交荫,平坛得高岑。pán dèng tuō jiāo yīn,píng tán dé gāo cén。
高岑不可攀,哀湍激幽音。gāo cén bù kě pān,āi tuān jī yōu yīn。
穷源岂不得,爽气来骎骎。qióng yuán qǐ bù dé,shuǎng qì lái qīn qīn。
灵润发山骨,沮洳下崖阴。líng rùn fā shān gǔ,jǔ rù xià yá yīn。
为问石上苔,妙理谁曾寻。wèi wèn shí shàng tái,miào lǐ shuí céng xún。
乾坤有乾溢,此水无古今。qián kūn yǒu qián yì,cǐ shuǐ wú gǔ jīn。
下有灵物栖,倒影毛发森。xià yǒu líng wù qī,dào yǐng máo fā sēn。
东州旱连岁,呼龙动云林。dōng zhōu hàn lián suì,hū lóng dòng yún lín。
顾此百丈潭,岂无三日霖。gù cǐ bǎi zhàng tán,qǐ wú sān rì lín。
为霖此虽能,鞭策由天心。wèi lín cǐ suī néng,biān cè yóu tiān xīn。
日暮碧云合,空山深复深。rì mù bì yún hé,kōng shān shēn fù shēn。

经古城

刘因

我行常山尾,高城下吾前。wǒ xíng cháng shān wěi,gāo chéng xià wú qián。
按辔览形势,依依见全燕。àn pèi lǎn xíng shì,yī yī jiàn quán yàn。
易水开前襟,飞狐连右肩。yì shuǐ kāi qián jīn,fēi hú lián yòu jiān。
遥想豪杰场,抚己增慨然。yáo xiǎng háo jié chǎng,fǔ jǐ zēng kǎi rán。
薪人过我傍,一笑如相怜。xīn rén guò wǒ bàng,yī xiào rú xiāng lián。
指城前问余,考古今几年。zhǐ chéng qián wèn yú,kǎo gǔ jīn jǐ nián。
沉思未及答,行歌入苍烟。chén sī wèi jí dá,xíng gē rù cāng yān。

孤云

刘因

孤云生几时,冉冉何所适?gū yún shēng jǐ shí,rǎn rǎn hé suǒ shì?
岂无昆华高,路远嗟独力。qǐ wú kūn huá gāo,lù yuǎn jiē dú lì。
徘徊天中央,明月为颜色。pái huái tiān zhōng yāng,míng yuè wèi yán sè。
下有幽栖士,岁宴倚青壁。xià yǒu yōu qī shì,suì yàn yǐ qīng bì。
朝饮涧下泉,暮拂松间石。cháo yǐn jiàn xià quán,mù fú sōng jiān shí。
相对澹忘情,倒影寒潭碧。xiāng duì dàn wàng qíng,dào yǐng hán tán bì。

晨起书事

刘因

苍星彗明河,三月丽朱方。cāng xīng huì míng hé,sān yuè lì zhū fāng。
两月忽散落,一月留中央。liǎng yuè hū sàn luò,yī yuè liú zhōng yāng。
下有五星连,西近东少张。xià yǒu wǔ xīng lián,xī jìn dōng shǎo zhāng。
仰面东北隅,流星坠彩芒。yǎng miàn dōng běi yú,liú xīng zhuì cǎi máng。
谁令月有瘿,飘摇及吾窗。shuí lìng yuè yǒu yǐng,piāo yáo jí wú chuāng。
须臾日东生,有星环四旁。xū yú rì dōng shēng,yǒu xīng huán sì páng。
一星当日中,伫视摇晶光。yī xīng dāng rì zhōng,zhù shì yáo jīng guāng。
自北忽西旋,老阳已榆桑。zì běi hū xī xuán,lǎo yáng yǐ yú sāng。
西北云一丝,翠晕扬清芳。xī běi yún yī sī,cuì yūn yáng qīng fāng。
嫩云生碧藓,得句声琅琅。nèn yún shēng bì xiǎn,dé jù shēng láng láng。
俄见云有鱼,其大丈许长。é jiàn yún yǒu yú,qí dà zhàng xǔ zhǎng。
火绳纷绕之,昂然欲飞扬。huǒ shéng fēn rào zhī,áng rán yù fēi yáng。
呼友与共观,此境已茫茫。hū yǒu yǔ gòng guān,cǐ jìng yǐ máng máng。
灵枢梦为病,周官梦为祥。líng shū mèng wèi bìng,zhōu guān mèng wèi xiáng。
寤言札诸闼,庸俟知者详。wù yán zhá zhū tà,yōng qí zhī zhě xiáng。

游天城

刘因

径远涧随曲,崖深山渐少。jìng yuǎn jiàn suí qū,yá shēn shān jiàn shǎo。
居然翠一城,四壁立如扫。jū rán cuì yī chéng,sì bì lì rú sǎo。
天设限仙凡,云生失昏晓。tiān shè xiàn xiān fán,yún shēng shī hūn xiǎo。
平生万事懒,登临即轻矫。píng shēng wàn shì lǎn,dēng lín jí qīng jiǎo。
山灵知信息,风烟久倾倒。shān líng zhī xìn xī,fēng yān jiǔ qīng dào。
顾瞻困能仰,泛应习称好。gù zhān kùn néng yǎng,fàn yīng xí chēng hǎo。
端居得萧寂,远眺碍孤峭。duān jū dé xiāo jì,yuǎn tiào ài gū qiào。
乃知方寸间,别有万物表。nǎi zhī fāng cùn jiān,bié yǒu wàn wù biǎo。
未须凌绝顶,胸次青已了。wèi xū líng jué dǐng,xiōng cì qīng yǐ le。

游源泉

刘因

丛祠郁苍翠,万古藏清幽。cóng cí yù cāng cuì,wàn gǔ cáng qīng yōu。
泠然石上足,不逐苍波流。líng rán shí shàng zú,bù zhú cāng bō liú。
长风索我御,欲举仍迟留。zhǎng fēng suǒ wǒ yù,yù jǔ réng chí liú。
白云何山来?相对亦悠悠。bái yún hé shān lái?xiāng duì yì yōu yōu。

玉溪精庐

刘因

居然山四颓,危槛俯晴春。jū rán shān sì tuí,wēi kǎn fǔ qíng chūn。
川气生不极,翠润流衣巾。chuān qì shēng bù jí,cuì rùn liú yī jīn。
林阴起薄暮,酒色生微醺。lín yīn qǐ báo mù,jiǔ sè shēng wēi xūn。
歌声忽落谷,惊归欲飞云。gē shēng hū luò gǔ,jīng guī yù fēi yún。

隐仙谷

刘因

山川含太古,风气如未开。shān chuān hán tài gǔ,fēng qì rú wèi kāi。
中有幽栖人,日暮斸苍苔。zhōng yǒu yōu qī rén,rì mù zhǔ cāng tái。
吾胸素羲皇,人世不可谐。wú xiōng sù xī huáng,rén shì bù kě xié。
此地复何地,恍若登春台。cǐ dì fù hé dì,huǎng ruò dēng chūn tái。
山扃掩对峙,石径迷萦回。shān jiōng yǎn duì zhì,shí jìng mí yíng huí。
桑麻连水竹,屋宇依山崖。sāng má lián shuǐ zhú,wū yǔ yī shān yá。
燕南避世谣,千古知我怀。yàn nán bì shì yáo,qiān gǔ zhī wǒ huái。
横渠百世师,一区竟相乖。héng qú bǎi shì shī,yī qū jìng xiāng guāi。
知音得元老,龙门有遗斋。zhī yīn dé yuán lǎo,lóng mén yǒu yí zhāi。
贱子孤旅人,念此良悠哉!jiàn zi gū lǚ rén,niàn cǐ liáng yōu zāi!
于世岂有望,居山亦无媒。yú shì qǐ yǒu wàng,jū shān yì wú méi。
举杯对山灵,欲去仍徘徊。jǔ bēi duì shān líng,yù qù réng pái huái。
他年要胜迹,此驾当招来。tā nián yào shèng jì,cǐ jià dāng zhāo lái。

游云水庵

刘因

乘春奋幽潜,观化登丘山。chéng chūn fèn yōu qián,guān huà dēng qiū shān。
哀淙闻远壑,息驾思云关。āi cóng wén yuǎn hè,xī jià sī yún guān。
垦石密松桂,结屋珍茅菅。kěn shí mì sōng guì,jié wū zhēn máo jiān。
生烟纷漠漠,激流散潺潺。shēng yān fēn mò mò,jī liú sàn chán chán。
山石浮寿色,涧木荣欢颜。shān shí fú shòu sè,jiàn mù róng huān yán。
览物有真意,抚节惊循环。lǎn wù yǒu zhēn yì,fǔ jié jīng xún huán。
悠然千载情,俨若盘石间。yōu rán qiān zài qíng,yǎn ruò pán shí jiān。
眷焉欲晤语,古人何当还。juàn yān yù wù yǔ,gǔ rén hé dāng hái。

泛舟西溪

刘因

万山倒沧浪,一叶凌嵯峨。wàn shān dào cāng làng,yī yè líng cuó é。
嵯峨为飞舞,翠影如婆娑。cuó é wèi fēi wǔ,cuì yǐng rú pó suō。
轻阴散雨足,净绿生圆波。qīng yīn sàn yǔ zú,jìng lǜ shēng yuán bō。
人间碧海幻,老眼青铜磨。rén jiān bì hǎi huàn,lǎo yǎn qīng tóng mó。
风云几千古,办此雨一蓑。fēng yún jǐ qiān gǔ,bàn cǐ yǔ yī suō。
溪南有幽人,鼓棹前山阿。xī nán yǒu yōu rén,gǔ zhào qián shān ā。
烟深渺无处,月色浮松萝。yān shēn miǎo wú chù,yuè sè fú sōng luó。

喜雨

刘因

壬申秋大水,一雨乃孤注。rén shēn qiū dà shuǐ,yī yǔ nǎi gū zhù。
九年锱寸积,曾未办朝露。jiǔ nián zī cùn jī,céng wèi bàn cháo lù。
陂塘此何日?还我沧洲趣。bēi táng cǐ hé rì?hái wǒ cāng zhōu qù。
夜来云初作,期待一如故。yè lái yún chū zuò,qī dài yī rú gù。
既闻渐成阵,尚谓行且住。jì wén jiàn chéng zhèn,shàng wèi xíng qiě zhù。
甫寸惊已狂,及犁叹无数!fǔ cùn jīng yǐ kuáng,jí lí tàn wú shù!
平明报三尺,感激泪将雨。píng míng bào sān chǐ,gǎn jī lèi jiāng yǔ。
玄功亦雄哉,回旋易指顾。xuán gōng yì xióng zāi,huí xuán yì zhǐ gù。
呼酒欲鲸吞,哦诗有神助。hū jiǔ yù jīng tūn,ó shī yǒu shén zhù。
区区喜与忧,岂为一饱虑。qū qū xǐ yǔ yōu,qǐ wèi yī bǎo lǜ。

种松

刘因

万牛来丘山,大厦高崔嵬。wàn niú lái qiū shān,dà shà gāo cuī wéi。
当年谁苦辛,遗此千岁材。dāng nián shuí kǔ xīn,yí cǐ qiān suì cái。
手持百松子,与之俱倾颓。shǒu chí bǎi sōng zi,yǔ zhī jù qīng tuí。
殷勤嘱造物,为护荒山隈。yīn qín zhǔ zào wù,wèi hù huāng shān wēi。
今来见毫末,喜溢苍烟堆。jīn lái jiàn háo mò,xǐ yì cāng yān duī。
十年望根立,百年排风雷。shí nián wàng gēn lì,bǎi nián pái fēng léi。
自此千万年,再见明堂开。zì cǐ qiān wàn nián,zài jiàn míng táng kāi。
东家十年计,戢戢千头栽。dōng jiā shí nián jì,jí jí qiān tóu zāi。
岂不早有望,求此良悠哉。qǐ bù zǎo yǒu wàng,qiú cǐ liáng yōu zāi。

玉簪

刘因

堂阴秋气集,幽花独清新。táng yīn qiū qì jí,yōu huā dú qīng xīn。
临风玉一簪,含情待何人。lín fēng yù yī zān,hán qíng dài hé rén。
含情不自展,未展情更真。hán qíng bù zì zhǎn,wèi zhǎn qíng gèng zhēn。
徘徊明月光,泛泛如相亲。pái huái míng yuè guāng,fàn fàn rú xiāng qīn。
因之欲有托,风鬟渺冰轮。yīn zhī yù yǒu tuō,fēng huán miǎo bīng lún。

欢饮

刘因

同类天地中,相亲理所宜。tóng lèi tiān dì zhōng,xiāng qīn lǐ suǒ yí。
前后亿万年,而我生此时。qián hòu yì wàn nián,ér wǒ shēng cǐ shí。
前予既不及,后孰能待之。qián yǔ jì bù jí,hòu shú néng dài zhī。
同时四海内,遍识将无期。tóng shí sì hǎi nèi,biàn shí jiāng wú qī。
所识既无几,赏心又当谁?suǒ shí jì wú jǐ,shǎng xīn yòu dāng shuí?
政有赏心人,会遇亦复希。zhèng yǒu shǎng xīn rén,huì yù yì fù xī。
当其会遇时,岂无事相违。dāng qí huì yù shí,qǐ wú shì xiāng wéi。
今朝好风色,不饮君何辞。jīn cháo hǎo fēng sè,bù yǐn jūn hé cí。