古诗词

拜新月

李端

开帘见新月,便即下阶拜。kāi lián jiàn xīn yuè,biàn jí xià jiē bài。
细语人不闻,北风吹裙带。xì yǔ rén bù wén,běi fēng chuī qún dài。
李端

李端

李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。 李端的作品>>

猜您喜欢

听筝

李端

鸣筝金粟柱,素手玉房前。míng zhēng jīn sù zhù,sù shǒu yù fáng qián。
欲得周郎顾,时时误拂弦。yù dé zhōu láng gù,shí shí wù fú xián。

中峰居喜见苗发

李端

自得中峰住,深林亦闭关。zì dé zhōng fēng zhù,shēn lín yì bì guān。
经秋无客到,入夜有僧还。jīng qiū wú kè dào,rù yè yǒu sēng hái。
暗涧泉声小,荒冈树影闲。àn jiàn quán shēng xiǎo,huāng gāng shù yǐng xián。
高窗不可望,星月满空山。gāo chuāng bù kě wàng,xīng yuè mǎn kōng shān。

送从叔赴洪州

李端

荣家兼佐幕,叔父似还乡。róng jiā jiān zuǒ mù,shū fù shì hái xiāng。
王粲名虽重,郗超髯未长。wáng càn míng suī zhòng,xī chāo rán wèi zhǎng。
鸣桡过夏口,敛笏见浔阳。míng ráo guò xià kǒu,liǎn hù jiàn xún yáng。
后夜相思处,中庭月一方。hòu yè xiāng sī chù,zhōng tíng yuè yī fāng。

度关山

李端

雁塞日初晴,狐关雪复平。yàn sāi rì chū qíng,hú guān xuě fù píng。
危楼缘广漠,古窦傍长城。wēi lóu yuán guǎng mò,gǔ dòu bàng zhǎng chéng。
拂剑金星出,弯弧玉羽鸣。fú jiàn jīn xīng chū,wān hú yù yǔ míng。
谁知系虏者,贾谊是书生。shuí zhī xì lǔ zhě,jiǎ yì shì shū shēng。

雨雪曲

李端

天山一丈雪,杂雨夜霏霏。tiān shān yī zhàng xuě,zá yǔ yè fēi fēi。
湿马胡歌乱,经烽汉火微。shī mǎ hú gē luàn,jīng fēng hàn huǒ wēi。
丁零苏武别,疏勒范羌归。dīng líng sū wǔ bié,shū lēi fàn qiāng guī。
若看关头下,长榆叶定稀。ruò kàn guān tóu xià,zhǎng yú yè dìng xī。

山下泉

李端

碧水映丹霞,溅溅度浅沙。bì shuǐ yìng dān xiá,jiàn jiàn dù qiǎn shā。
暗通山下草,流出洞中花。àn tōng shān xià cǎo,liú chū dòng zhōng huā。
净色和云落,喧声绕石斜。jìng sè hé yún luò,xuān shēng rào shí xié。
明朝更寻去,应到阮郎家。míng cháo gèng xún qù,yīng dào ruǎn láng jiā。

与郑锡游春

李端

东门垂柳长,回首独心伤。dōng mén chuí liǔ zhǎng,huí shǒu dú xīn shāng。
日暖临芳草,天晴忆故乡。rì nuǎn lín fāng cǎo,tiān qíng yì gù xiāng。
映花莺上下,过水蝶飞扬。yìng huā yīng shàng xià,guò shuǐ dié fēi yáng。
借问同行客,今朝泪几行。jiè wèn tóng xíng kè,jīn cháo lèi jǐ xíng。

送友人

李端

闻说湘川路,年年古木多。wén shuō xiāng chuān lù,nián nián gǔ mù duō。
猿啼巫峡夜,月照洞庭波。yuán tí wū xiá yè,yuè zhào dòng tíng bō。
穷海人还去,孤城雁与过。qióng hǎi rén hái qù,gū chéng yàn yǔ guò。
青山不同赏,来往自蹉跎。qīng shān bù tóng shǎng,lái wǎng zì cuō tuó。

题从叔沆林园

李端

阮宅闲园暮,窗中见树阴。ruǎn zhái xián yuán mù,chuāng zhōng jiàn shù yīn。
樵歌依远草,僧语过长林。qiáo gē yī yuǎn cǎo,sēng yǔ guò zhǎng lín。
鸟哢花间曲,人弹竹里琴。niǎo lòng huā jiān qū,rén dàn zhú lǐ qín。
自嫌身未老,已有住山心。zì xián shēn wèi lǎo,yǐ yǒu zhù shān xīn。

送少微上人入

李端

削发本求道,何方不是归。xuē fā běn qiú dào,hé fāng bù shì guī。
松风开法席,江月濯禅衣。sōng fēng kāi fǎ xí,jiāng yuè zhuó chán yī。
飞阁蝉鸣早,漫天客过稀。fēi gé chán míng zǎo,màn tiān kè guò xī。
戴颙常执笔,不觉此身非。dài yóng cháng zhí bǐ,bù jué cǐ shēn fēi。

雨后游辋川

李端

骤雨归山尽,颓阳入辋川。zhòu yǔ guī shān jǐn,tuí yáng rù wǎng chuān。
看虹登晚墅,踏石过春泉。kàn hóng dēng wǎn shù,tà shí guò chūn quán。
紫葛藏仙井,黄花出野田。zǐ gé cáng xiān jǐng,huáng huā chū yě tián。
自知无路去,回步就人烟。zì zhī wú lù qù,huí bù jiù rén yān。

同皇甫侍御题惟一上人房

李端

焚香居一室,尽日见空林。fén xiāng jū yī shì,jǐn rì jiàn kōng lín。
得道轻年暮,安禅爱夜深。dé dào qīng nián mù,ān chán ài yè shēn。
东西皆是梦,存没岂关心。dōng xī jiē shì mèng,cún méi qǐ guān xīn。
唯羡诸童子,持经在竹阴。wéi xiàn zhū tóng zi,chí jīng zài zhú yīn。

同苗

李端

潘安秋兴动,凉夜宿僧房。pān ān qiū xīng dòng,liáng yè sù sēng fáng。
倚杖云离月,垂帘竹有霜。yǐ zhàng yún lí yuè,chuí lián zhú yǒu shuāng。
回风生远径,落叶飒长廊。huí fēng shēng yuǎn jìng,luò yè sà zhǎng láng。
一与交亲会,空贻别后伤。yī yǔ jiāo qīn huì,kōng yí bié hòu shāng。

送客往

李端

识君年已老,孤棹向潇湘。shí jūn nián yǐ lǎo,gū zhào xiàng xiāo xiāng。
素发临高镜,清晨入远乡。sù fā lín gāo jìng,qīng chén rù yuǎn xiāng。
三山分夏口,五两映涔阳。sān shān fēn xià kǒu,wǔ liǎng yìng cén yáng。
更逐巴东客,南行泪几行。gèng zhú bā dōng kè,nán xíng lèi jǐ xíng。

送友人游蜀

李端

嘉陵天气好,百里见双流。jiā líng tiān qì hǎo,bǎi lǐ jiàn shuāng liú。
帆影缘巴字,钟声出汉州。fān yǐng yuán bā zì,zhōng shēng chū hàn zhōu。
绿原春草晚,青木暮猿愁。lǜ yuán chūn cǎo wǎn,qīng mù mù yuán chóu。
本是风流地,游人易白头。běn shì fēng liú dì,yóu rén yì bái tóu。
2051234567»