古诗词

杨柳枝

郑谷

半烟半雨江桥畔,映杏映桃山路中。bàn yān bàn yǔ jiāng qiáo pàn,yìng xìng yìng táo shān lù zhōng。
会得离人无限意,千丝万絮惹春风。huì dé lí rén wú xiàn yì,qiān sī wàn xù rě chūn fēng。
郑谷

郑谷

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。 郑谷的作品>>

猜您喜欢

同志顾云下第出京偶有寄勉

郑谷

凤策联华是国华,春来偶未上仙槎。fèng cè lián huá shì guó huá,chūn lái ǒu wèi shàng xiān chá。
乡连南渡思菰米,泪滴东风避杏花。xiāng lián nán dù sī gū mǐ,lèi dī dōng fēng bì xìng huā。
吟聒暮莺归庙院,睡消迟日寄僧家。yín guā mù yīng guī miào yuàn,shuì xiāo chí rì jì sēng jiā。
一般情绪应相信,门静莎深树影斜。yī bān qíng xù yīng xiāng xìn,mén jìng shā shēn shù yǐng xié。

敷溪高士

郑谷

敷溪南岸掩柴荆,挂却朝衣爱净名。fū xī nán àn yǎn chái jīng,guà què cháo yī ài jìng míng。
闲得林园栽树法,喜闻儿侄读书声。xián dé lín yuán zāi shù fǎ,xǐ wén ér zhí dú shū shēng。
眠窗日暖添幽梦,步野风清散酒酲。mián chuāng rì nuǎn tiān yōu mèng,bù yě fēng qīng sàn jiǔ chéng。
谪去徵还何扰扰,片云相伴看衰荣。zhé qù zhēng hái hé rǎo rǎo,piàn yún xiāng bàn kàn shuāi róng。

九日偶怀寄左省张起居

郑谷

令节争欢我独闲,荒台尽日向晴山。lìng jié zhēng huān wǒ dú xián,huāng tái jǐn rì xiàng qíng shān。
浑无酒泛金英菊,漫道官趋玉笋班。hún wú jiǔ fàn jīn yīng jú,màn dào guān qū yù sǔn bān。
深愧青莎迎野步,不堪红叶照衰颜。shēn kuì qīng shā yíng yě bù,bù kān hóng yè zhào shuāi yán。
羡君官重多吟兴,醉带南陂落照还。xiàn jūn guān zhòng duō yín xīng,zuì dài nán bēi luò zhào hái。

春夕

郑谷

锦帐名郎重锦科,清宵寓直纵吟哦。jǐn zhàng míng láng zhòng jǐn kē,qīng xiāo yù zhí zòng yín ó。
冰含玉镜春寒在,粉傅仙闱月色多。bīng hán yù jìng chūn hán zài,fěn fù xiān wéi yuè sè duō。
视草即应归属望,握兰知道暂经过。shì cǎo jí yīng guī shǔ wàng,wò lán zhī dào zàn jīng guò。
流莺百啭和残漏,犹把芳樽藉露莎。liú yīng bǎi zhuàn hé cán lòu,yóu bǎ fāng zūn jí lù shā。

温处士能画鹭鹚以四韵换之

郑谷

昔年吟醉绕江蓠,爱把渔竿伴鹭鹚。xī nián yín zuì rào jiāng lí,ài bǎ yú gān bàn lù cí。
闻说小毫能纵逸,敢凭轻素写幽奇。wén shuō xiǎo háo néng zòng yì,gǎn píng qīng sù xiě yōu qí。
涓涓浪溅残菱蔓,戛戛风搜折苇枝。juān juān làng jiàn cán líng màn,jiá jiá fēng sōu zhé wěi zhī。
得向晓窗闲挂玩,雪蓑烟艇恨无遗。dé xiàng xiǎo chuāng xián guà wán,xuě suō yān tǐng hèn wú yí。

驾部郑郎中三十八丈

郑谷

香浮玉陛晓辞天,袍拂蒲茸称少年。xiāng fú yù bì xiǎo cí tiān,páo fú pú rōng chēng shǎo nián。
郎署转曹虽久次,京河亚尹是优贤。láng shǔ zhuǎn cáo suī jiǔ cì,jīng hé yà yǐn shì yōu xián。
纵游云水无公事,贵买琴书有俸钱。zòng yóu yún shuǐ wú gōng shì,guì mǎi qín shū yǒu fèng qián。
今日龙门看松雪,探春明日向平泉。jīn rì lóng mén kàn sōng xuě,tàn chūn míng rì xiàng píng quán。

谷比

郑谷

多感京河李丈人,童蒙受教便书绅。duō gǎn jīng hé lǐ zhàng rén,tóng méng shòu jiào biàn shū shēn。
文章至竟无功业,名宦由来致苦辛。wén zhāng zhì jìng wú gōng yè,míng huàn yóu lái zhì kǔ xīn。
皎日还应知守道,平生自信解甘贫。jiǎo rì hái yīng zhī shǒu dào,píng shēng zì xìn jiě gān pín。
孤单所得皆逾分,归种敷溪一亩春。gū dān suǒ dé jiē yú fēn,guī zhǒng fū xī yī mǔ chūn。

郊墅

郑谷

韦曲樊川雨半晴,竹庄花院遍题名。wéi qū fán chuān yǔ bàn qíng,zhú zhuāng huā yuàn biàn tí míng。
画成烟景垂杨色,滴破春愁压酒声。huà chéng yān jǐng chuí yáng sè,dī pò chūn chóu yā jiǔ shēng。
满野红尘谁得路,连天紫阁独关情。mǎn yě hóng chén shuí dé lù,lián tiān zǐ gé dú guān qíng。
渼陂水色澄于镜,何必沧浪始濯缨。měi bēi shuǐ sè chéng yú jìng,hé bì cāng làng shǐ zhuó yīng。

舟行

郑谷

九派迢迢九月残,舟人相语且相宽。jiǔ pài tiáo tiáo jiǔ yuè cán,zhōu rén xiāng yǔ qiě xiāng kuān。
村逢好处嫌风便,酒到醒来觉夜寒。cūn féng hǎo chù xián fēng biàn,jiǔ dào xǐng lái jué yè hán。
蓼渚白波喧夏口,柿园红叶忆长安。liǎo zhǔ bái bō xuān xià kǒu,shì yuán hóng yè yì zhǎng ān。
季鹰可是思鲈鲙,引退知时自古难。jì yīng kě shì sī lú kuài,yǐn tuì zhī shí zì gǔ nán。

奔问三峰寓止近墅

郑谷

半年奔走颇惊魂,来谒行宫泪眼昏。bàn nián bēn zǒu pǒ jīng hún,lái yè xíng gōng lèi yǎn hūn。
鸳鹭入朝同待漏,牛羊送日独归村。yuān lù rù cháo tóng dài lòu,niú yáng sòng rì dú guī cūn。
灞陵散失诗千首,太华凄凉酒一樽。bà líng sàn shī shī qiān shǒu,tài huá qī liáng jiǔ yī zūn。
兵革未休无异术,不知何以受君恩。bīng gé wèi xiū wú yì shù,bù zhī hé yǐ shòu jūn ēn。

朝直

郑谷

朝直叨居省阁间,由来疏退校安闲。cháo zhí dāo jū shěng gé jiān,yóu lái shū tuì xiào ān xián。
落花夜静宫中漏,微雨春寒廊下班。luò huā yè jìng gōng zhōng lòu,wēi yǔ chūn hán láng xià bān。
自扣玄门齐宠辱,从他荣路用机关。zì kòu xuán mén qí chǒng rǔ,cóng tā róng lù yòng jī guān。
孤峰未得深归去,名画偏求水墨山。gū fēng wèi dé shēn guī qù,míng huà piān qiú shuǐ mò shān。

故许昌薛尚书能尝为都官郎中后数岁故建州李员外频自宪府内弹拜都官员外八座外郎皆一时骚雅宗师则都官之曹振盛于此予早年请益实受深知今忝此官复是正秩岂唯俯慰孤宦何以仰继前贤荣惕在衷遂赋自贺

郑谷

都官虽未是名郎,践历曾闻薛许昌。dōu guān suī wèi shì míng láng,jiàn lì céng wén xuē xǔ chāng。
复有李公陪雅躅,岂宜郑子忝馀光。fù yǒu lǐ gōng péi yǎ zhú,qǐ yí zhèng zi tiǎn yú guāng。
荣为后进趋兰署,喜拂前题在粉墙。róng wèi hòu jìn qū lán shǔ,xǐ fú qián tí zài fěn qiáng。
他日节旄如可继,不嫌曹冷在中行。tā rì jié máo rú kě jì,bù xián cáo lěng zài zhōng xíng。

访题表兄王藻渭上别业

郑谷

桑林摇落渭川西,蓼水弥弥接稻泥。sāng lín yáo luò wèi chuān xī,liǎo shuǐ mí mí jiē dào ní。
幽槛静来鱼唱远,暝天寒极雁行低。yōu kǎn jìng lái yú chàng yuǎn,míng tiān hán jí yàn xíng dī。
浊醪最称看山醉,冷句偏宜选竹题。zhuó láo zuì chēng kàn shān zuì,lěng jù piān yí xuǎn zhú tí。
中表人稀离乱后,花时莫惜重相携。zhōng biǎo rén xī lí luàn hòu,huā shí mò xī zhòng xiāng xié。

题汝州从事厅

郑谷

诗人公署如山舍,只向阶前便采薇。shī rén gōng shǔ rú shān shě,zhǐ xiàng jiē qián biàn cǎi wēi。
惊燕拂帘闲睡觉,落花沾砚会餐归。jīng yàn fú lián xián shuì jué,luò huā zhān yàn huì cān guī。
壁看旧记官多达,榜挂明文吏莫违。bì kàn jiù jì guān duō dá,bǎng guà míng wén lì mò wéi。
自说小池栽苇后,雨凉频见鹭鹚飞。zì shuō xiǎo chí zāi wěi hòu,yǔ liáng pín jiàn lù cí fēi。

谷初忝谏垣今宪长薛公方在西阁知奖隆异以四韵代述荣感

郑谷

旧诗常得在高吟,不奈公心爱苦心。jiù shī cháng dé zài gāo yín,bù nài gōng xīn ài kǔ xīn。
道自琐闱言下振,恩从仙殿对回深。dào zì suǒ wéi yán xià zhèn,ēn cóng xiān diàn duì huí shēn。
流年渐觉霜欺鬓,至药能教土化金。liú nián jiàn jué shuāng qī bìn,zhì yào néng jiào tǔ huà jīn。
自拂青萍知有地,斋诚旦夕望为霖。zì fú qīng píng zhī yǒu dì,zhāi chéng dàn xī wàng wèi lín。