古诗词

杨柳枝

郑谷

半烟半雨江桥畔,映杏映桃山路中。bàn yān bàn yǔ jiāng qiáo pàn,yìng xìng yìng táo shān lù zhōng。
会得离人无限意,千丝万絮惹春风。huì dé lí rén wú xiàn yì,qiān sī wàn xù rě chūn fēng。
郑谷

郑谷

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。 郑谷的作品>>

猜您喜欢

寄赠杨夔处士

郑谷

结茅只约钓鱼台,溅水鸬鹚去又回。jié máo zhǐ yuē diào yú tái,jiàn shuǐ lú cí qù yòu huí。
春卧瓮边听酒熟,露吟庭际待花开。chūn wò wèng biān tīng jiǔ shú,lù yín tíng jì dài huā kāi。
三江胜景遨游遍,百氏群书讲贯来。sān jiāng shèng jǐng áo yóu biàn,bǎi shì qún shū jiǎng guàn lái。
国步未安风雅薄,可能高尚掞天才。guó bù wèi ān fēng yǎ báo,kě néng gāo shàng shàn tiān cái。

寄同年礼部赵郎中

郑谷

仙步徐徐整羽衣,小仪澄澹转中仪。xiān bù xú xú zhěng yǔ yī,xiǎo yí chéng dàn zhuǎn zhōng yí。
桦飘红烬趋朝路,兰纵清香宿省时。huà piāo hóng jìn qū cháo lù,lán zòng qīng xiāng sù shěng shí。
彩笔烟霞供不足,纶闱鸾凤讶来迟。cǎi bǐ yān xiá gōng bù zú,lún wéi luán fèng yà lái chí。
自怜孤宦谁相念,祷祝空吟一首诗。zì lián gū huàn shuí xiāng niàn,dǎo zhù kōng yín yī shǒu shī。

春暮咏怀寄集贤韦起居衮

郑谷

寂寂风帘信自垂,杨花笋箨正离披。jì jì fēng lián xìn zì chuí,yáng huā sǔn tuò zhèng lí pī。
长安一夜残春雨,右省三年老拾遗。zhǎng ān yī yè cán chūn yǔ,yòu shěng sān nián lǎo shí yí。
坐看群贤争得路,退量孤分且吟诗。zuò kàn qún xián zhēng dé lù,tuì liàng gū fēn qiě yín shī。
五湖烟网非无意,未去难忘国士知。wǔ hú yān wǎng fēi wú yì,wèi qù nán wàng guó shì zhī。

多情

郑谷

赋分多情却自嗟,萧衰未必为年华。fù fēn duō qíng què zì jiē,xiāo shuāi wèi bì wèi nián huá。
睡轻可忍风敲竹,饮散那堪月在花。shuì qīng kě rěn fēng qiāo zhú,yǐn sàn nà kān yuè zài huā。
薄宦因循抛岘首,故人流落向天涯。báo huàn yīn xún pāo xiàn shǒu,gù rén liú luò xiàng tiān yá。
莺春雁夜长如此,赖是幽居近酒家。yīng chūn yàn yè zhǎng rú cǐ,lài shì yōu jū jìn jiǔ jiā。

感怀投时相

郑谷

非才偶忝直文昌,两鬓年深一镜霜。fēi cái ǒu tiǎn zhí wén chāng,liǎng bìn nián shēn yī jìng shuāng。
待漏敢辞称小吏,立班犹未出中行。dài lòu gǎn cí chēng xiǎo lì,lì bān yóu wèi chū zhōng xíng。
孤吟马迹抛槐陌,远梦渔竿掷苇乡。gū yín mǎ jì pāo huái mò,yuǎn mèng yú gān zhì wěi xiāng。
丞相旧知为学苦,更教何处贡篇章。chéng xiāng jiù zhī wèi xué kǔ,gèng jiào hé chù gòng piān zhāng。

自贻

郑谷

饮筵博席与心违,野眺春吟更是谁。yǐn yán bó xí yǔ xīn wéi,yě tiào chūn yín gèng shì shuí。
琴有涧风声转澹,诗无僧字格还卑。qín yǒu jiàn fēng shēng zhuǎn dàn,shī wú sēng zì gé hái bēi。
恨抛水国荷蓑雨,贫过长安樱笋时。hèn pāo shuǐ guó hé suō yǔ,pín guò zhǎng ān yīng sǔn shí。
头角俊髦应指笑,权门踪迹独差池。tóu jiǎo jùn máo yīng zhǐ xiào,quán mén zōng jì dú chà chí。

自遣

郑谷

强健宦途何足谓,入微章句更难论。qiáng jiàn huàn tú hé zú wèi,rù wēi zhāng jù gèng nán lùn。
谁知野性真天性,不扣权门扣道门。shuí zhī yě xìng zhēn tiān xìng,bù kòu quán mén kòu dào mén。
窥砚晚莺临砌树,迸阶春笋隔篱根。kuī yàn wǎn yīng lín qì shù,bèng jiē chūn sǔn gé lí gēn。
朝回何处消长日,紫阁峰南有旧村。cháo huí hé chù xiāo zhǎng rì,zǐ gé fēng nán yǒu jiù cūn。

中年

郑谷

漠漠秦云澹澹天,新年景象入中年。mò mò qín yún dàn dàn tiān,xīn nián jǐng xiàng rù zhōng nián。
情多最恨花无语,愁破方知酒有权。qíng duō zuì hèn huā wú yǔ,chóu pò fāng zhī jiǔ yǒu quán。
苔色满墙寻故第,雨声一夜忆春田。tái sè mǎn qiáng xún gù dì,yǔ shēng yī yè yì chūn tián。
衰迟自喜添诗学,更把前题改数联。shuāi chí zì xǐ tiān shī xué,gèng bǎ qián tí gǎi shù lián。

自适

郑谷

紫陌奔驰不暂停,送迎终日在郊坰。zǐ mò bēn chí bù zàn tíng,sòng yíng zhōng rì zài jiāo jiōng。
年来鬓畔未垂白,雨后江头且蹋青。nián lái bìn pàn wèi chuí bái,yǔ hòu jiāng tóu qiě tà qīng。
浮蚁满杯难暂舍,贯珠一曲莫辞听。fú yǐ mǎn bēi nán zàn shě,guàn zhū yī qū mò cí tīng。
春风只有九十日,可合花前半日醒。chūn fēng zhǐ yǒu jiǔ shí rì,kě hé huā qián bàn rì xǐng。

结绶鄠郊縻摄府署偶有自咏

郑谷

莺离寒谷士逢春,释褐来年暂种芸。yīng lí hán gǔ shì féng chūn,shì hè lái nián zàn zhǒng yún。
自笑老为梅少府,可堪贫摄鲍参军。zì xiào lǎo wèi méi shǎo fǔ,kě kān pín shè bào cān jūn。
酒醒往事多兴念,吟苦邻居必厌闻。jiǔ xǐng wǎng shì duō xīng niàn,yín kǔ lín jū bì yàn wén。
推却簿书搔短发,落花飞絮正纷纷。tuī què bù shū sāo duǎn fā,luò huā fēi xù zhèng fēn fēn。

漂泊

郑谷

槿坠蓬疏池馆清,日光风绪澹无情。jǐn zhuì péng shū chí guǎn qīng,rì guāng fēng xù dàn wú qíng。
鲈鱼斫鲙输张翰,橘树呼奴羡李衡。lú yú zhuó kuài shū zhāng hàn,jú shù hū nú xiàn lǐ héng。
十口漂零犹寄食,两川消息未休兵。shí kǒu piāo líng yóu jì shí,liǎng chuān xiāo xī wèi xiū bīng。
黄花催促重阳近,何处登高望二京。huáng huā cuī cù zhòng yáng jìn,hé chù dēng gāo wàng èr jīng。

吊故礼部韦员外序

郑谷

腊雪初晴共举杯,便期携手上春台。là xuě chū qíng gòng jǔ bēi,biàn qī xié shǒu shàng chūn tái。
高情唯怕酒不满,长逝可悲花正开。gāo qíng wéi pà jiǔ bù mǎn,zhǎng shì kě bēi huā zhèng kāi。
晓奠莺啼残漏在,风帏燕觅旧巢来。xiǎo diàn yīng tí cán lòu zài,fēng wéi yàn mì jiù cháo lái。
杜陵芳草年年绿,醉魄吟魂无复回。dù líng fāng cǎo nián nián lǜ,zuì pò yín hún wú fù huí。

渼陂

郑谷

昔事东流共不回,春深独向渼陂来。xī shì dōng liú gòng bù huí,chūn shēn dú xiàng měi bēi lái。
乱前别业依稀在,雨里繁花寂寞开。luàn qián bié yè yī xī zài,yǔ lǐ fán huā jì mò kāi。
却展渔丝无野艇,旧题诗句没苍苔。què zhǎn yú sī wú yě tǐng,jiù tí shī jù méi cāng tái。
潸然四顾难消遣,只有佯狂泥酒杯。shān rán sì gù nán xiāo qiǎn,zhǐ yǒu yáng kuáng ní jiǔ bēi。

代秋扇词

郑谷

露入庭芜恨已深,热时天下是知音。lù rù tíng wú hèn yǐ shēn,rè shí tiān xià shì zhī yīn。
汗流浃背曾施力,气爽中宵便负心。hàn liú jiā bèi céng shī lì,qì shuǎng zhōng xiāo biàn fù xīn。
一片山溪从蠹损,数行文字任尘侵。yī piàn shān xī cóng dù sǔn,shù xíng wén zì rèn chén qīn。
绿槐阴合清和后,不会何颜又见寻。lǜ huái yīn hé qīng hé hòu,bù huì hé yán yòu jiàn xún。

宣义里舍冬暮自贻

郑谷

幽居不称在长安,沟浅浮春岸雪残。yōu jū bù chēng zài zhǎng ān,gōu qiǎn fú chūn àn xuě cán。
板屋渐移方带野,水车新入夜添寒。bǎn wū jiàn yí fāng dài yě,shuǐ chē xīn rù yè tiān hán。
名如有分终须立,道若离心岂易宽。míng rú yǒu fēn zhōng xū lì,dào ruò lí xīn qǐ yì kuān。
满眼尘埃驰骛去,独寻烟竹剪渔竿。mǎn yǎn chén āi chí wù qù,dú xún yān zhú jiǎn yú gān。