古诗词

杨柳枝

郑谷

半烟半雨江桥畔,映杏映桃山路中。bàn yān bàn yǔ jiāng qiáo pàn,yìng xìng yìng táo shān lù zhōng。
会得离人无限意,千丝万絮惹春风。huì dé lí rén wú xiàn yì,qiān sī wàn xù rě chūn fēng。
郑谷

郑谷

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。 郑谷的作品>>

猜您喜欢

江梅

郑谷

江梅且缓飞,前辈有歌词。jiāng méi qiě huǎn fēi,qián bèi yǒu gē cí。
莫惜黄金缕,难忘白雪枝。mò xī huáng jīn lǚ,nán wàng bái xuě zhī。
吟看归不得,醉嗅立如痴。yín kàn guī bù dé,zuì xiù lì rú chī。
和雨和烟折,含情寄所思。hé yǔ hé yān zhé,hán qíng jì suǒ sī。

荔枝

郑谷

平昔谁相爱,骊山遇贵妃。píng xī shuí xiāng ài,lí shān yù guì fēi。
枉教生处远,愁见摘来稀。wǎng jiào shēng chù yuǎn,chóu jiàn zhāi lái xī。
晚夺红霞色,晴欺瘴日威。wǎn duó hóng xiá sè,qíng qī zhàng rì wēi。
南荒何所恋,为尔即忘归。nán huāng hé suǒ liàn,wèi ěr jí wàng guī。

驻跸华下同年司封员外从翁许共游西溪久违前契戏成寄赠

郑谷

北渚牵吟兴,西溪爽共游。běi zhǔ qiān yín xīng,xī xī shuǎng gòng yóu。
指期乘禁马,无暇狎沙鸥。zhǐ qī chéng jìn mǎ,wú xiá xiá shā ōu。
纵目怀青岛,澄心想碧流。zòng mù huái qīng dǎo,chéng xīn xiǎng bì liú。
明公非不爱,应待泛龙舟。míng gōng fēi bù ài,yīng dài fàn lóng zhōu。

谷自乱离

郑谷

每思闻净话,雨夜对禅床。měi sī wén jìng huà,yǔ yè duì chán chuáng。
未得重相见,秋灯照影堂。wèi dé zhòng xiāng jiàn,qiū dēng zhào yǐng táng。
孤云终负约,薄宦转堪伤。gū yún zhōng fù yuē,báo huàn zhuǎn kān shāng。
梦绕长松塔,遥焚一炷香。mèng rào zhǎng sōng tǎ,yáo fén yī zhù xiāng。

喜秀上人相访

郑谷

雪初开一径,师忽扣双扉。xuě chū kāi yī jìng,shī hū kòu shuāng fēi。
老大情相近,林泉约共归。lǎo dà qíng xiāng jìn,lín quán yuē gòng guī。
忧荣栖省署,孤僻谢朝衣。yōu róng qī shěng shǔ,gū pì xiè cháo yī。
他夜松堂宿,论诗更入微。tā yè sōng táng sù,lùn shī gèng rù wēi。

夕阳

郑谷

夕阳秋更好,敛敛蕙兰中。xī yáng qiū gèng hǎo,liǎn liǎn huì lán zhōng。
极浦明残雨,长天急远鸿。jí pǔ míng cán yǔ,zhǎng tiān jí yuǎn hóng。
僧窗留半榻,渔舸透疏篷。sēng chuāng liú bàn tà,yú gě tòu shū péng。
莫恨清光尽,寒蟾即照空。mò hèn qīng guāng jǐn,hán chán jí zhào kōng。

摇落

郑谷

夜来摇落悲,桑枣半空枝。yè lái yáo luò bēi,sāng zǎo bàn kōng zhī。
故国无消息,流年有乱离。gù guó wú xiāo xī,liú nián yǒu luàn lí。
霜秦闻雁早,烟渭认帆迟。shuāng qín wén yàn zǎo,yān wèi rèn fān chí。
日暮寒鼙急,边军在雍岐。rì mù hán pí jí,biān jūn zài yōng qí。

迁客

郑谷

离夜闻横笛,可堪吹鹧鸪。lí yè wén héng dí,kě kān chuī zhè gū。
雪冤知早晚,雨泣渡江湖。xuě yuān zhī zǎo wǎn,yǔ qì dù jiāng hú。
秋树吹黄叶,腊烟垂绿芜。qiū shù chuī huáng yè,là yān chuí lǜ wú。
虞翻归有日,莫便哭穷途。yú fān guī yǒu rì,mò biàn kū qióng tú。

蔡处士

郑谷

无著复无求,平生不解愁。wú zhù fù wú qiú,píng shēng bù jiě chóu。
鬻蔬贫洁净,中酒病风流。yù shū pín jié jìng,zhōng jiǔ bìng fēng liú。
旨趣陶山相,诗篇沈隐侯。zhǐ qù táo shān xiāng,shī piān shěn yǐn hóu。
小斋江色里,篱柱系渔舟。xiǎo zhāi jiāng sè lǐ,lí zhù xì yú zhōu。

予尝有雪景一绝为人所讽吟段赞善小笔精微忽为图画以诗谢之

郑谷

赞善贤相后,家藏名画多。zàn shàn xián xiāng hòu,jiā cáng míng huà duō。
留心于绘素,得事在烟波。liú xīn yú huì sù,dé shì zài yān bō。
属兴同吟咏,成功更琢磨。shǔ xīng tóng yín yǒng,chéng gōng gèng zuó mó。
爱予风雪句,幽绝写渔蓑。ài yǔ fēng xuě jù,yōu jué xiě yú suō。

峡中

郑谷

万重烟霭里,隐隐见夔州。wàn zhòng yān ǎi lǐ,yǐn yǐn jiàn kuí zhōu。
夜静明月峡,春寒堆雪楼。yè jìng míng yuè xiá,chūn hán duī xuě lóu。
独吟谁会解,多病自淹留。dú yín shuí huì jiě,duō bìng zì yān liú。
往事如今日,聊同子美愁。wǎng shì rú jīn rì,liáo tóng zi měi chóu。

蜀中寓止夏日自贻

郑谷

展转攲孤枕,风帏信寂寥。zhǎn zhuǎn qī gū zhěn,fēng wéi xìn jì liáo。
涨江垂螮蝀,骤雨闹芭蕉。zhǎng jiāng chuí dì dōng,zhòu yǔ nào bā jiāo。
道阻归期晚,年加记性销。dào zǔ guī qī wǎn,nián jiā jì xìng xiāo。
故人衰飒尽,相望在行朝。gù rén shuāi sà jǐn,xiāng wàng zài xíng cháo。

奔避

郑谷

奔避投人远,漂离易感恩。bēn bì tóu rén yuǎn,piāo lí yì gǎn ēn。
愁髯霜飒飒,病眼泪昏昏。chóu rán shuāng sà sà,bìng yǎn lèi hūn hūn。
孤馆秋声树,寒江落照村。gū guǎn qiū shēng shù,hán jiāng luò zhào cūn。
更闻归路绝,新寨截荆门。gèng wén guī lù jué,xīn zhài jié jīng mén。

赠刘神童

郑谷

习读在前生,僧谈足可明。xí dú zài qián shēng,sēng tán zú kě míng。
还家虽解喜,登第未知荣。hái jiā suī jiě xǐ,dēng dì wèi zhī róng。
时果曾沾赐,春闱不挂情。shí guǒ céng zhān cì,chūn wéi bù guà qíng。
灯前犹恶睡,寤语读书声。dēng qián yóu è shuì,wù yǔ dú shū shēng。

中秋

郑谷

清香闻晓莲,水国雨馀天。qīng xiāng wén xiǎo lián,shuǐ guó yǔ yú tiān。
天气正得所,客心刚悄然。tiān qì zhèng dé suǒ,kè xīn gāng qiāo rán。
乱兵何日息,故老几人全。luàn bīng hé rì xī,gù lǎo jǐ rén quán。
此际难消遣,从来未学禅。cǐ jì nán xiāo qiǎn,cóng lái wèi xué chán。