古诗词

杨柳枝

郑谷

半烟半雨江桥畔,映杏映桃山路中。bàn yān bàn yǔ jiāng qiáo pàn,yìng xìng yìng táo shān lù zhōng。
会得离人无限意,千丝万絮惹春风。huì dé lí rén wú xiàn yì,qiān sī wàn xù rě chūn fēng。
郑谷

郑谷

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。 郑谷的作品>>

猜您喜欢

宜春再访芳公言公幽斋写怀叙事因赋长言

郑谷

入门长恐先师在,香印纱灯似昔年。rù mén zhǎng kǒng xiān shī zài,xiāng yìn shā dēng shì xī nián。
涧路萦回斋处远,松堂虚豁讲声圆。jiàn lù yíng huí zhāi chù yuǎn,sōng táng xū huō jiǎng shēng yuán。
顷为弟子曾同社,今忝星郎更契缘。qǐng wèi dì zi céng tóng shè,jīn tiǎn xīng láng gèng qì yuán。
顾渚一瓯春有味,中林话旧亦潸然。gù zhǔ yī ōu chūn yǒu wèi,zhōng lín huà jiù yì shān rán。

渚宫乱后作

郑谷

乡人来话乱离情,泪滴残阳问紫荆。xiāng rén lái huà luàn lí qíng,lèi dī cán yáng wèn zǐ jīng。
白社已应无故老,清江依旧绕空城。bái shè yǐ yīng wú gù lǎo,qīng jiāng yī jiù rào kōng chéng。
高秋军旅齐山树,昔日渔家是野营。gāo qiū jūn lǚ qí shān shù,xī rì yú jiā shì yě yíng。
牢落故居灰烬后,黄花紫蔓上墙生。láo luò gù jū huī jìn hòu,huáng huā zǐ màn shàng qiáng shēng。

鹧鸪

郑谷

暖戏烟芜锦翼齐,品流应得近山鸡。nuǎn xì yān wú jǐn yì qí,pǐn liú yīng dé jìn shān jī。
雨昏青草湖边过,花落黄陵庙里啼。yǔ hūn qīng cǎo hú biān guò,huā luò huáng líng miào lǐ tí。
游子乍闻征袖湿,佳人才唱翠眉低。yóu zi zhà wén zhēng xiù shī,jiā rén cái chàng cuì méi dī。
相呼相应湘江阔,苦竹丛深日向西。xiāng hū xiāng yīng xiāng jiāng kuò,kǔ zhú cóng shēn rì xiàng xī。

郑谷

年去年来来去忙,春寒烟暝渡潇湘。nián qù nián lái lái qù máng,chūn hán yān míng dù xiāo xiāng。
低飞绿岸和梅雨,乱入红楼拣杏梁。dī fēi lǜ àn hé méi yǔ,luàn rù hóng lóu jiǎn xìng liáng。
闲几砚中窥水浅,落花径里得泥香。xián jǐ yàn zhōng kuī shuǐ qiǎn,luò huā jìng lǐ dé ní xiāng。
千言万语无人会,又逐流莺过短墙。qiān yán wàn yǔ wú rén huì,yòu zhú liú yīng guò duǎn qiáng。

侯家鹧鸪

郑谷

江天梅雨湿江蓠,到处烟香是此时。jiāng tiān méi yǔ shī jiāng lí,dào chù yān xiāng shì cǐ shí。
苦竹岭无归去日,海棠花落旧栖枝。kǔ zhú lǐng wú guī qù rì,hǎi táng huā luò jiù qī zhī。
春宵思极兰灯暗,晓月啼多锦幕垂。chūn xiāo sī jí lán dēng àn,xiǎo yuè tí duō jǐn mù chuí。
唯有佳人忆南国,殷勤为尔唱愁词。wéi yǒu jiā rén yì nán guó,yīn qín wèi ěr chàng chóu cí。

郑谷

八月悲风九月霜,蓼花红澹苇条黄。bā yuè bēi fēng jiǔ yuè shuāng,liǎo huā hóng dàn wěi tiáo huáng。
石头城下波摇影,星子湾西云间行。shí tóu chéng xià bō yáo yǐng,xīng zi wān xī yún jiān xíng。
惊散渔家吹短笛,失群征戍锁残阳。jīng sàn yú jiā chuī duǎn dí,shī qún zhēng shù suǒ cán yáng。
故乡闻尔亦惆怅,何况扁舟非故乡。gù xiāng wén ěr yì chóu chàng,hé kuàng biǎn zhōu fēi gù xiāng。

郑谷

竹院松廊分数派,不空清泚亦逶迤。zhú yuàn sōng láng fēn shù pài,bù kōng qīng cǐ yì wēi yí。
落花相逐去何处,幽鹭独来无限时。luò huā xiāng zhú qù hé chù,yōu lù dú lái wú xiàn shí。
洗钵老僧临岸久,钓鱼闲客卷纶迟。xǐ bō lǎo sēng lín àn jiǔ,diào yú xián kè juǎn lún chí。
晚晴一片连莎绿,悔与沧浪有旧期。wǎn qíng yī piàn lián shā lǜ,huǐ yǔ cāng làng yǒu jiù qī。

海棠

郑谷

春风用意匀颜色,销得携觞与赋诗。chūn fēng yòng yì yún yán sè,xiāo dé xié shāng yǔ fù shī。
秾丽最宜新着雨,娇饶全在欲开时。nóng lì zuì yí xīn zhe yǔ,jiāo ráo quán zài yù kāi shí。
莫愁粉黛临窗懒,梁广丹青点笔迟。mò chóu fěn dài lín chuāng lǎn,liáng guǎng dān qīng diǎn bǐ chí。
朝醉暮吟看不足,羡他蝴蝶宿深枝。cháo zuì mù yín kàn bù zú,xiàn tā hú dié sù shēn zhī。

郑谷

宜烟宜雨又宜风,拂水藏村复间松。yí yān yí yǔ yòu yí fēng,fú shuǐ cáng cūn fù jiān sōng。
移得萧骚从远寺,洗来疏净见前峰。yí dé xiāo sāo cóng yuǎn sì,xǐ lái shū jìng jiàn qián fēng。
侵阶藓拆春芽迸,绕径莎微夏荫浓。qīn jiē xiǎn chāi chūn yá bèng,rào jìng shā wēi xià yīn nóng。
无赖杏花多意绪,数枝穿翠好相容。wú lài xìng huā duō yì xù,shù zhī chuān cuì hǎo xiāng róng。

荔枝树

郑谷

二京曾见画图中,数本芳菲色不同。èr jīng céng jiàn huà tú zhōng,shù běn fāng fēi sè bù tóng。
孤棹今来巴徼外,一枝烟雨思无穷。gū zhào jīn lái bā jiǎo wài,yī zhī yān yǔ sī wú qióng。
夜郎城近含香瘴,杜宇巢低起暝风。yè láng chéng jìn hán xiāng zhàng,dù yǔ cháo dī qǐ míng fēng。
肠断渝泸霜霰薄,不教叶似灞陵红。cháng duàn yú lú shuāng xiàn báo,bù jiào yè shì bà líng hóng。

锦二首

郑谷

布素豪家定不看,若无文彩入时难。bù sù háo jiā dìng bù kàn,ruò wú wén cǎi rù shí nán。
红迷天子帆边日,紫夺星郎帐外兰。hóng mí tiān zi fān biān rì,zǐ duó xīng láng zhàng wài lán。
春水濯来云雁活,夜机挑处雨灯寒。chūn shuǐ zhuó lái yún yàn huó,yè jī tiāo chù yǔ dēng hán。
舞衣转转求新样,不问流离桑柘残。wǔ yī zhuǎn zhuǎn qiú xīn yàng,bù wèn liú lí sāng zhè cán。

锦二首

郑谷

文君手里曙霞生,美号仍闻借蜀城。wén jūn shǒu lǐ shǔ xiá shēng,měi hào réng wén jiè shǔ chéng。
夺得始知袍更贵,著归方觉昼偏荣。duó dé shǐ zhī páo gèng guì,zhù guī fāng jué zhòu piān róng。
宫花颜色开时丽,池雁毛衣浴后明。gōng huā yán sè kāi shí lì,chí yàn máo yī yù hòu míng。
礼部郎官人所重,省中别占好窠名。lǐ bù láng guān rén suǒ zhòng,shěng zhōng bié zhàn hǎo kē míng。

蜡烛

郑谷

仙漏迟迟出建章,宫帘不动透清光。xiān lòu chí chí chū jiàn zhāng,gōng lián bù dòng tòu qīng guāng。
金闱露白新裁诏,画閤春红正试妆。jīn wéi lù bái xīn cái zhào,huà gé chūn hóng zhèng shì zhuāng。
泪滴杯盘何所恨,烬飘兰麝暗和香。lèi dī bēi pán hé suǒ hèn,jìn piāo lán shè àn hé xiāng。
多情更有分明处,照得歌尘下燕梁。duō qíng gèng yǒu fēn míng chù,zhào dé gē chén xià yàn liáng。

郑谷

雨向莎阶滴未休,冷光孤恨雨悠悠。yǔ xiàng shā jiē dī wèi xiū,lěng guāng gū hèn yǔ yōu yōu。
船中闻雁洞庭宿,床下有蛩长信秋。chuán zhōng wén yàn dòng tíng sù,chuáng xià yǒu qióng zhǎng xìn qiū。
背照翠帘新洒别,不挑红烬正含愁。bèi zhào cuì lián xīn sǎ bié,bù tiāo hóng jìn zhèng hán chóu。
萧骚寒竹南窗静,一局闲棋为尔留。xiāo sāo hán zhú nán chuāng jìng,yī jú xián qí wèi ěr liú。

宗人作尉唐昌官署幽胜而又博学精富得以言谈将欲他之留书屋壁

郑谷

公堂潇洒有林泉,只隔苔墙是渚田。gōng táng xiāo sǎ yǒu lín quán,zhǐ gé tái qiáng shì zhǔ tián。
宗党相亲离乱世,春秋闲论战争年。zōng dǎng xiāng qīn lí luàn shì,chūn qiū xián lùn zhàn zhēng nián。
远江惊鹭来池口,绝顶归云过竹边。yuǎn jiāng jīng lù lái chí kǒu,jué dǐng guī yún guò zhú biān。
风雨夜长同一宿,旧游多共忆樊川。fēng yǔ yè zhǎng tóng yī sù,jiù yóu duō gòng yì fán chuān。