古诗词

杨柳枝

罗隐

灞岸晴来送别频,相偎相倚不胜春。bà àn qíng lái sòng bié pín,xiāng wēi xiāng yǐ bù shèng chūn。
自家飞絮犹无定,争解垂丝绊路人。zì jiā fēi xù yóu wú dìng,zhēng jiě chuí sī bàn lù rén。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

杨柳枝

罗隐

一簇青烟锁玉楼,半垂阑畔半垂沟。yī cù qīng yān suǒ yù lóu,bàn chuí lán pàn bàn chuí gōu。
明年更有新条在,绕乱春风卒未休。míng nián gèng yǒu xīn tiáo zài,rào luàn chūn fēng zú wèi xiū。

罗隐

篱外清阴接药阑,晓风交戛碧琅玕。lí wài qīng yīn jiē yào lán,xiǎo fēng jiāo jiá bì láng gān。
子猷死后知音少,粉节霜筠谩岁寒。zi yóu sǐ hòu zhī yīn shǎo,fěn jié shuāng yún mán suì hán。

自遣

罗隐

得即高歌失即休,多愁多恨亦悠悠。dé jí gāo gē shī jí xiū,duō chóu duō hèn yì yōu yōu。
今朝有酒今朝醉,明日愁来明日愁。jīn cháo yǒu jiǔ jīn cháo zuì,míng rì chóu lái míng rì chóu。

罗隐

不论平地与山尖,无限风光尽被占。bù lùn píng dì yǔ shān jiān,wú xiàn fēng guāng jǐn bèi zhàn。
采得百花成蜜后,为谁辛苦为谁甜。cǎi dé bǎi huā chéng mì hòu,wèi shuí xīn kǔ wèi shuí tián。

思故人

罗隐

故人不可见,聊复拂鸣琴。gù rén bù kě jiàn,liáo fù fú míng qín。
鹊绕风枝急,萤藏露草深。què rào fēng zhī jí,yíng cáng lù cǎo shēn。
平生四方志,此夜五湖心。píng shēng sì fāng zhì,cǐ yè wǔ hú xīn。
惆怅友朋尽,洋洋漫好音。chóu chàng yǒu péng jǐn,yáng yáng màn hǎo yīn。

寄陆龟蒙

罗隐

龙楼李丞相,昔岁仰高文。lóng lóu lǐ chéng xiāng,xī suì yǎng gāo wén。
黄阁寻无主,青山竟未焚。huáng gé xún wú zhǔ,qīng shān jìng wèi fén。
夜船乘海月,秋寺伴江云。yè chuán chéng hǎi yuè,qiū sì bàn jiāng yún。
却恐尘埃里,浮名点污君。què kǒng chén āi lǐ,fú míng diǎn wū jūn。

题方干诗

罗隐

中间李建州,夏汭偶同游。zhōng jiān lǐ jiàn zhōu,xià ruì ǒu tóng yóu。
顾我论佳句,推君最上流。gù wǒ lùn jiā jù,tuī jūn zuì shàng liú。
九霄无鹤板,双鬓老渔舟。jiǔ xiāo wú hè bǎn,shuāng bìn lǎo yú zhōu。
世难方如此,何当浣旅愁。shì nán fāng rú cǐ,hé dāng huàn lǚ chóu。

寄制诰李舍人

罗隐

梁王握豹韬,雪里见枚皋。liáng wáng wò bào tāo,xuě lǐ jiàn méi gāo。
上客趋丹陛,游人叹二毛。shàng kè qū dān bì,yóu rén tàn èr máo。
门闲知待诏,星动想濡毫。mén xián zhī dài zhào,xīng dòng xiǎng rú háo。
一首长杨赋,应嫌索价高。yī shǒu zhǎng yáng fù,yīng xián suǒ jià gāo。

秋日怀孟夷庚

罗隐

秋日黄陂下,孤舟忆共谁。qiū rì huáng bēi xià,gū zhōu yì gòng shuí。
江山三楚分,风雨二妃祠。jiāng shān sān chǔ fēn,fēng yǔ èr fēi cí。
知己秦貂没,流年贾鵩悲。zhī jǐ qín diāo méi,liú nián jiǎ fú bēi。
中原正兵马,相见是何时。zhōng yuán zhèng bīng mǎ,xiāng jiàn shì hé shí。

送李右丞分司

罗隐

分漕得洛川,谠议更昭然。fēn cáo dé luò chuān,dǎng yì gèng zhāo rán。
在省曾批敕,中台肯避权。zài shěng céng pī chì,zhōng tái kěn bì quán。
所悲时渐薄,共贺道由全。suǒ bēi shí jiàn báo,gòng hè dào yóu quán。
卖与清平代,相兼直几钱。mài yǔ qīng píng dài,xiāng jiān zhí jǐ qián。

郴江迁客

罗隐

不是逢清世,何由见皂囊。bù shì féng qīng shì,hé yóu jiàn zào náng。
事虽危虎尾,名胜泊鹓行。shì suī wēi hǔ wěi,míng shèng pō yuān xíng。
毒雾郴江阔,愁云楚驿长。dú wù chēn jiāng kuò,chóu yún chǔ yì zhǎng。
归时有诗赋,一为吊沈湘。guī shí yǒu shī fù,yī wèi diào shěn xiāng。

感旧

罗隐

剑佩孙弘阁,戈鋋太尉营。jiàn pèi sūn hóng gé,gē chán tài wèi yíng。
重言虚有位,孤立竟无成。zhòng yán xū yǒu wèi,gū lì jìng wú chéng。
丘陇笳箫咽,池台岁月平。qiū lǒng jiā xiāo yàn,chí tái suì yuè píng。
此恩何以报,归处是柴荆。cǐ ēn hé yǐ bào,guī chù shì chái jīng。

罗隐

越海霜天暮,辞韬野草乾。yuè hǎi shuāng tiān mù,cí tāo yě cǎo qián。
俊通司隶职,严奉武夫官。jùn tōng sī lì zhí,yán fèng wǔ fū guān。
眼恶藏蜂在,心粗逐物殚。yǎn è cáng fēng zài,xīn cū zhú wù dān。
近来脂腻足,驱遣不妨难。jìn lái zhī nì zú,qū qiǎn bù fáng nán。

秋日寄狄补阙

罗隐

红尘扰扰间,立马看南山。hóng chén rǎo rǎo jiān,lì mǎ kàn nán shān。
谩道经年往,何妨逐日闲。mán dào jīng nián wǎng,hé fáng zhú rì xián。
病中霜叶赤,愁里鬓毛斑。bìng zhōng shuāng yè chì,chóu lǐ bìn máo bān。
不为良知在,驱车已出关。bù wèi liáng zhī zài,qū chē yǐ chū guān。

寄易定公乘亿侍郎

罗隐

谢舞仍宫柳,高奇世少双。xiè wǔ réng gōng liǔ,gāo qí shì shǎo shuāng。
侍中生不到,园令死须降。shì zhōng shēng bù dào,yuán lìng sǐ xū jiàng。
班秩通乌府,樽罍奉碧幢。bān zhì tōng wū fǔ,zūn léi fèng bì chuáng。
昭王有馀烈,试为祷迷邦。zhāo wáng yǒu yú liè,shì wèi dǎo mí bāng。
4331234567»