古诗词

画山水歌赠杨彦正

郭钰

忆我往岁山中居,山水娱人忘读书。yì wǒ wǎng suì shān zhōng jū,shān shuǐ yú rén wàng dú shū。
钓鱼独坐溪石久,看竹每过邻人居。diào yú dú zuò xī shí jiǔ,kàn zhú měi guò lín rén jū。
苍松鹤带白云下,紫萝猿抱晴烟虚。cāng sōng hè dài bái yún xià,zǐ luó yuán bào qíng yān xū。
而我扶醉骑蹇驴,谁人不道似是浣花之画图。ér wǒ fú zuì qí jiǎn lǘ,shuí rén bù dào shì shì huàn huā zhī huà tú。
自从丧乱走南北,甚欲画之不可得。zì cóng sàng luàn zǒu nán běi,shén yù huà zhī bù kě dé。
杨君挥翰颇风流,云山为作秋三叠。yáng jūn huī hàn pǒ fēng liú,yún shān wèi zuò qiū sān dié。
寒雅隔浦淡微茫,老树悬崖交屈铁。hán yǎ gé pǔ dàn wēi máng,lǎo shù xuán yá jiāo qū tiě。
门前芝草涧中石,稚子松根采残叶。mén qián zhī cǎo jiàn zhōng shí,zhì zi sōng gēn cǎi cán yè。
知君所画非青原,令我展转思故园。zhī jūn suǒ huà fēi qīng yuán,lìng wǒ zhǎn zhuǎn sī gù yuán。
山桥野径宛相似,桂树正对梅花村。shān qiáo yě jìng wǎn xiāng shì,guì shù zhèng duì méi huā cūn。
清秋毫末瘦蛟舞,白日座上银河翻。qīng qiū háo mò shòu jiāo wǔ,bái rì zuò shàng yín hé fān。
问君何得最奇古,十载苦心思董元。wèn jūn hé dé zuì qí gǔ,shí zài kǔ xīn sī dǒng yuán。
董元旧住浙江上,门对吴山耸千文。dǒng yuán jiù zhù zhè jiāng shàng,mén duì wú shān sǒng qiān wén。
有时登高望海潮,老怀挥霍增雄壮。yǒu shí dēng gāo wàng hǎi cháo,lǎo huái huī huò zēng xióng zhuàng。
遗迹百年今渐亡,战尘千里吾安往。yí jì bǎi nián jīn jiàn wáng,zhàn chén qiān lǐ wú ān wǎng。
但将此画挂高堂,清秋卧听松风响。dàn jiāng cǐ huà guà gāo táng,qīng qiū wò tīng sōng fēng xiǎng。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

送别欧阳奎访安龙兴兼柬胡湜

郭钰

明日开帆过豫章,交亲满眼总难忘。míng rì kāi fān guò yù zhāng,jiāo qīn mǎn yǎn zǒng nán wàng。
旧闻太守尊徐稚,今见诸公说郑庄。jiù wén tài shǒu zūn xú zhì,jīn jiàn zhū gōng shuō zhèng zhuāng。
雨映红莲湖水净,云连苍树楚山长。yǔ yìng hóng lián hú shuǐ jìng,yún lián cāng shù chǔ shān zhǎng。
省郎若到逢胡湜,为觅乡书寄数行。shěng láng ruò dào féng hú shí,wèi mì xiāng shū jì shù xíng。

和袁方茂才秋夜宴集

郭钰

下马阶除问锦帏,罗衣花白缕金围。xià mǎ jiē chú wèn jǐn wéi,luó yī huā bái lǚ jīn wéi。
月明湖水龙吟细,云度吴山雁到稀。yuè míng hú shuǐ lóng yín xì,yún dù wú shān yàn dào xī。
杨柳舞低牙板促,木犀香满羽觞飞。yáng liǔ wǔ dī yá bǎn cù,mù xī xiāng mǎn yǔ shāng fēi。
袁郎自是风流客,旧约秦台愿不违。yuán láng zì shì fēng liú kè,jiù yuē qín tái yuàn bù wéi。

奉寄欧阳文周

郭钰

楚楚才华最忆君,春山胜事远相闻。chǔ chǔ cái huá zuì yì jūn,chūn shān shèng shì yuǎn xiāng wén。
折花林动飞红雨,洗砚池虚散紫云。zhé huā lín dòng fēi hóng yǔ,xǐ yàn chí xū sàn zǐ yún。
到处能吟诗满轴,逢谁不说思超群。dào chù néng yín shī mǎn zhóu,féng shuí bù shuō sī chāo qún。
山中旧约应能到,定与论文到夜分。shān zhōng jiù yuē yīng néng dào,dìng yǔ lùn wén dào yè fēn。

圣节

郭钰

天门曙色晓炉烟,宫锦春花簇采旃。tiān mén shǔ sè xiǎo lú yān,gōng jǐn chūn huā cù cǎi zhān。
日月龙章居北极,云霄凤吹奏钧天。rì yuè lóng zhāng jū běi jí,yún xiāo fèng chuī zòu jūn tiān。
献桃王母颜如玉,承露金人骨欲仙。xiàn táo wáng mǔ yán rú yù,chéng lù jīn rén gǔ yù xiān。
遥想蓬莱移仗入,侍臣应奏白云篇。yáo xiǎng péng lái yí zhàng rù,shì chén yīng zòu bái yún piān。

候吴植不至

郭钰

相期林下宿,呼童扫苍苔。xiāng qī lín xià sù,hū tóng sǎo cāng tái。
苍苔看又合,美人殊不来。cāng tái kàn yòu hé,měi rén shū bù lái。

题分宜县桥

郭钰

云从溪北生,雨过溪南响。yún cóng xī běi shēng,yǔ guò xī nán xiǎng。
溪上蓑笠翁,倚阑看水长。xī shàng suō lì wēng,yǐ lán kàn shuǐ zhǎng。

日午

郭钰

日午芳园归,欣然问主妇。rì wǔ fāng yuán guī,xīn rán wèn zhǔ fù。
瓮头酒如何,杏花开满树。wèng tóu jiǔ rú hé,xìng huā kāi mǎn shù。

茅屋

郭钰

茅屋南山下,细雨桃花谢。máo wū nán shān xià,xì yǔ táo huā xiè。
清晨起梳头,邻家作春社。qīng chén qǐ shū tóu,lín jiā zuò chūn shè。

漫兴

郭钰

春寒闭春閤,酒醒春衫薄。chūn hán bì chūn gé,jiǔ xǐng chūn shān báo。
春去积春愁,杏花雨中落。chūn qù jī chūn chóu,xìng huā yǔ zhōng luò。

八月二十四日

郭钰

鹊声喧晓庭,扫门独延伫。què shēng xuān xiǎo tíng,sǎo mén dú yán zhù。
误喜故人来,竹篱堕腐鼠。wù xǐ gù rén lái,zhú lí duò fǔ shǔ。

春日过山家

郭钰

帘外燕交飞,天涯人未归。lián wài yàn jiāo fēi,tiān yá rén wèi guī。
大儿新上学,白纻自裁衣。dà ér xīn shàng xué,bái zhù zì cái yī。

重到山家

郭钰

红雨长茶芽,东风吹柳花。hóng yǔ zhǎng chá yá,dōng fēng chuī liǔ huā。
行人今日到,先自补窗纱。xíng rén jīn rì dào,xiān zì bǔ chuāng shā。

山翁劝酒

郭钰

山翁劝我酒,共指池上柳。shān wēng quàn wǒ jiǔ,gòng zhǐ chí shàng liǔ。
昨日东家春,今日西家有。zuó rì dōng jiā chūn,jīn rì xī jiā yǒu。

题龙旗墨梅

郭钰

孤标开墨沼,劲气入霜毫。gū biāo kāi mò zhǎo,jìn qì rù shuāng háo。
谢庭春色好,玉树两相高。xiè tíng chūn sè hǎo,yù shù liǎng xiāng gāo。

二月十七夜梦为人作墨兰

郭钰

石阑瞰虚碧,满院兰花开。shí lán kàn xū bì,mǎn yuàn lán huā kāi。
揽衣起结佩,匡坐待君来。lǎn yī qǐ jié pèi,kuāng zuò dài jūn lái。