古诗词

历代传授歌

陈普

伏羲神农黄帝氏,名曰三皇居上世。fú xī shén nóng huáng dì shì,míng yuē sān huáng jū shàng shì。
少昊颛顼及高辛,唐虞尧舜为五帝。shǎo hào zhuān xū jí gāo xīn,táng yú yáo shùn wèi wǔ dì。
夏商周兮曰三代,三王禹汤文武是。xià shāng zhōu xī yuē sān dài,sān wáng yǔ tāng wén wǔ shì。
尧舜传官禹传家,天与人与非私畀。yáo shùn chuán guān yǔ chuán jiā,tiān yǔ rén yǔ fēi sī bì。
夏禹一传启以贤,少康兴夏灭猿?。xià yǔ yī chuán qǐ yǐ xián,shǎo kāng xīng xià miè yuán xì。
十有七世至桀王,成汤放桀夏绪坠。shí yǒu qī shì zhì jié wáng,chéng tāng fàng jié xià xù zhuì。
殷汤应天而顺人,兴王地方七十里。yīn tāng yīng tiān ér shùn rén,xīng wáng dì fāng qī shí lǐ。
太甲太戊及武丁,三宗有商为专美。tài jiǎ tài wù jí wǔ dīng,sān zōng yǒu shāng wèi zhuān měi。
祖乙盘庚亦贤君,三十传纣覆商祀。zǔ yǐ pán gēng yì xián jūn,sān shí chuán zhòu fù shāng sì。
周兴积累由后稷,公刘太王及王季。zhōu xīng jī lèi yóu hòu jì,gōng liú tài wáng jí wáng jì。
文王大勋武王集,伐纣牧野作牧誓。wén wáng dà xūn wǔ wáng jí,fá zhòu mù yě zuò mù shì。
成王嗣位在幼冲,周公辅政天下治。chéng wáng sì wèi zài yòu chōng,zhōu gōng fǔ zhèng tiān xià zhì。
成康措刑四十年,几移周鼎幽与厉。chéng kāng cuò xíng sì shí nián,jǐ yí zhōu dǐng yōu yǔ lì。
夷王下堂王室卑,平王东迁春秋始。yí wáng xià táng wáng shì bēi,píng wáng dōng qiān chūn qiū shǐ。
至于威烈春秋终,二百四十二年尔。zhì yú wēi liè chūn qiū zhōng,èr bǎi sì shí èr nián ěr。
鲁卫晋郑蔡燕曹,姬氏同姓皆兄弟。lǔ wèi jìn zhèng cài yàn cáo,jī shì tóng xìng jiē xiōng dì。
异姓齐楚秦宋陈,春秋列国侯十二。yì xìng qí chǔ qín sòng chén,chūn qiū liè guó hóu shí èr。
其间五霸相继兴,齐桓小白晋重耳。qí jiān wǔ bà xiāng jì xīng,qí huán xiǎo bái jìn zhòng ěr。
宋襄秦穆及楚庄,名曰尊王假仁义。sòng xiāng qín mù jí chǔ zhuāng,míng yuē zūn wáng jiǎ rén yì。
战国七雄莫如秦,韩赵魏燕齐楚起。zhàn guó qī xióng mò rú qín,hán zhào wèi yàn qí chǔ qǐ。
秦灭六国吞二周,周祚至于赧王止。qín miè liù guó tūn èr zhōu,zhōu zuò zhì yú nǎn wáng zhǐ。
天王三十有七传,八百馀年属周纪。tiān wáng sān shí yǒu qī chuán,bā bǎi yú nián shǔ zhōu jì。
秦帝始皇太暴虐,位传二世而已矣。qín dì shǐ huáng tài bào nüè,wèi chuán èr shì ér yǐ yǐ。
汉室龙兴灭秦项,高祖刘邦赤帝子。hàn shì lóng xīng miè qín xiàng,gāo zǔ liú bāng chì dì zi。
末年国本几动摇,四皓一出回孝惠。mò nián guó běn jǐ dòng yáo,sì hào yī chū huí xiào huì。
吕后临朝诸吕反,赖有平勃植赤帜。lǚ hòu lín cháo zhū lǚ fǎn,lài yǒu píng bó zhí chì zhì。
文景之世比成康,武帝好大功伐喜。wén jǐng zhī shì bǐ chéng kāng,wǔ dì hǎo dà gōng fá xǐ。
霍光拥昭而立宣,江充诬谮太子戾。huò guāng yōng zhāo ér lì xuān,jiāng chōng wū zèn tài zi lì。
厥后外戚多擅权,平帝新室莽篡位。jué hòu wài qī duō shàn quán,píng dì xīn shì mǎng cuàn wèi。
光武诛莽复中兴,汉为东汉炎运炽。guāng wǔ zhū mǎng fù zhōng xīng,hàn wèi dōng hàn yán yùn chì。
明章二帝世所称,至于灵献汉祚替。míng zhāng èr dì shì suǒ chēng,zhì yú líng xiàn hàn zuò tì。
前汉高文武宣朝,后汉光明章七制。qián hàn gāo wén wǔ xuān cháo,hòu hàn guāng míng zhāng qī zhì。
两汉相传二十四,禅魏曹丕窃神器。liǎng hàn xiāng chuán èr shí sì,chán wèi cáo pī qiè shén qì。
分为三国魏蜀吴,鹬蚌相持真鼎峙。fēn wèi sān guó wèi shǔ wú,yù bàng xiāng chí zhēn dǐng zhì。
魏则曹丕吴孙权,蜀则先主称刘备。wèi zé cáo pī wú sūn quán,shǔ zé xiān zhǔ chēng liú bèi。
魏曹承汉才四传,天下权归司马氏。wèi cáo chéng hàn cái sì chuán,tiān xià quán guī sī mǎ shì。
晋室肇兴司马炎,三王追谥昭思懿。jìn shì zhào xīng sī mǎ yán,sān wáng zhuī shì zhāo sī yì。
两三传间至怀悯,群胡云扰如鼎沸。liǎng sān chuán jiān zhì huái mǐn,qún hú yún rǎo rú dǐng fèi。
五凉前后南北西,四燕前后南北异。wǔ liáng qián hòu nán běi xī,sì yàn qián hòu nán běi yì。
秦前后西赵前后,后蜀大夏相吞噬。qín qián hòu xī zhào qián hòu,hòu shǔ dà xià xiāng tūn shì。
东晋元帝都建康,天下南北分形势。dōng jìn yuán dì dōu jiàn kāng,tiān xià nán běi fēn xíng shì。
南则晋宋齐梁陈,北则元魏东西魏。nán zé jìn sòng qí liáng chén,běi zé yuán wèi dōng xī wèi。
北齐后周犹一隅,隋文混一朔南暨。běi qí hòu zhōu yóu yī yú,suí wén hùn yī shuò nán jì。
平陈禅周隋杨坚,夫何三世隋嗣毙。píng chén chán zhōu suí yáng jiān,fū hé sān shì suí sì bì。
李唐继之纂洪图,高祖太宗成功易。lǐ táng jì zhī zuǎn hóng tú,gāo zǔ tài zōng chéng gōng yì。
武后易唐而为周,仁杰一言回睿意。wǔ hòu yì táng ér wèi zhōu,rén jié yī yán huí ruì yì。
玄宗末载溺杨妃,禄山叛逆为子弑。xuán zōng mò zài nì yáng fēi,lù shān pàn nì wèi zi shì。
肃宗东征复两京,宪宗见弑陈洪志。sù zōng dōng zhēng fù liǎng jīng,xiàn zōng jiàn shì chén hóng zhì。
文宗有才诛克明,德宗猜忌任卢杞。wén zōng yǒu cái zhū kè míng,dé zōng cāi jì rèn lú qǐ。
太宗玄宗及宪宗,号称三宗商可拟。tài zōng xuán zōng jí xiàn zōng,hào chēng sān zōng shāng kě nǐ。
末后难制藩镇强,宦官奉立皆私议。mò hòu nán zhì fān zhèn qiáng,huàn guān fèng lì jiē sī yì。
唐后迭兴有五代,梁唐晋汉周相继。táng hòu dié xīng yǒu wǔ dài,liáng táng jìn hàn zhōu xiāng jì。
五代五十三年间,后有十国皆僭伪。wǔ dài wǔ shí sān nián jiān,hòu yǒu shí guó jiē jiàn wěi。
齐楚吴燕汉晋唐,周蜀吴越如蜂猬。qí chǔ wú yàn hàn jìn táng,zhōu shǔ wú yuè rú fēng wèi。
宋受周禅握乾符,扫除僭伪皆风靡。sòng shòu zhōu chán wò qián fú,sǎo chú jiàn wěi jiē fēng mí。
太祖姓赵都汴京,雪夜常幸赵普第。tài zǔ xìng zhào dōu biàn jīng,xuě yè cháng xìng zhào pǔ dì。
太宗真仁英神哲,历代承平善继嗣。tài zōng zhēn rén yīng shén zhé,lì dài chéng píng shàn jì sì。
至于徽钦金虏来,误国奸臣京与桧。zhì yú huī qīn jīn lǔ lái,wù guó jiān chén jīng yǔ guì。
高宗南渡宋复兴,建都钱唐歌舞地。gāo zōng nán dù sòng fù xīng,jiàn dōu qián táng gē wǔ dì。
孝及光宁守偏方,侂胄既诛由诸史。xiào jí guāng níng shǒu piān fāng,tuō zhòu jì zhū yóu zhū shǐ。
在位历年四十馀,前有仁宗后有理。zài wèi lì nián sì shí yú,qián yǒu rén zōng hòu yǒu lǐ。
至于度宗宋祚微,皆由平章似道弃。zhì yú dù zōng sòng zuò wēi,jiē yóu píng zhāng shì dào qì。
建隆德祐十六传,大元一统兴燕蓟。jiàn lóng dé yòu shí liù chuán,dà yuán yī tǒng xīng yàn jì。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

孟子陈仲子

陈普

民彝万古在乾坤,人道宁同鹿作奔。mín yí wàn gǔ zài qián kūn,rén dào níng tóng lù zuò bēn。
纵使披毛兼辟谷,何能一日立人间。zòng shǐ pī máo jiān pì gǔ,hé néng yī rì lì rén jiān。

孟子圣人人伦之至

陈普

圆头方腹一皆人,尧舜元非凤与麟。yuán tóu fāng fù yī jiē rén,yáo shùn yuán fēi fèng yǔ lín。
道德文章光万世,看来只是尽人伦。dào dé wén zhāng guāng wàn shì,kàn lái zhǐ shì jǐn rén lún。

孟子巨室

陈普

豮豕之牙须有道,执牛之尾岂良图。fén shǐ zhī yá xū yǒu dào,zhí niú zhī wěi qǐ liáng tú。
乱臣贼子乾坤里,天地人心未必无。luàn chén zéi zi qián kūn lǐ,tiān dì rén xīn wèi bì wú。

孟子自暴自弃

陈普

所性自来非不善,居参豚犬岂人情。suǒ xìng zì lái fēi bù shàn,jū cān tún quǎn qǐ rén qíng。
昭昭日月明如镜,瞑目甘心冒昧行。zhāo zhāo rì yuè míng rú jìng,míng mù gān xīn mào mèi xíng。

孟子思诚

陈普

气形与理一齐生,诚妄相须两并行。qì xíng yǔ lǐ yī qí shēng,chéng wàng xiāng xū liǎng bìng xíng。
须是本心无走失,所存熟后自能诚。xū shì běn xīn wú zǒu shī,suǒ cún shú hòu zì néng chéng。

孟子养志

陈普

世俗养亲惟口体,谁能养志若曾参。shì sú yǎng qīn wéi kǒu tǐ,shuí néng yǎng zhì ruò céng cān。
至诚顺适无违昲,为是心其父母心。zhì chéng shùn shì wú wéi fèi,wèi shì xīn qí fù mǔ xīn。

孟子格非

陈普

纠缪绳愆皆末务,徒劳事事与之争。jiū móu shéng qiān jiē mò wù,tú láo shì shì yǔ zhī zhēng。
非心格尽常于道,本正源澄万派清。fēi xīn gé jǐn cháng yú dào,běn zhèng yuán chéng wàn pài qīng。

孟子舜大孝

陈普

暮雨梧山泪满襟,皇天珍重意尤深。mù yǔ wú shān lèi mǎn jīn,huáng tiān zhēn zhòng yì yóu shēn。
一时瞽瞍烝烝乂,万古人间慈孝心。yī shí gǔ sǒu zhēng zhēng yì,wàn gǔ rén jiān cí xiào xīn。

孟子赤子之心

陈普

真淳未凿本诸天,饮食啼号所性然。zhēn chún wèi záo běn zhū tiān,yǐn shí tí hào suǒ xìng rán。
情欲不生无外诱,圣人之质自浑全。qíng yù bù shēng wú wài yòu,shèng rén zhī zhì zì hún quán。

孟子自得

陈普

勿助勿忘随所事,潜心积虑孰加功。wù zhù wù wàng suí suǒ shì,qián xīn jī lǜ shú jiā gōng。
待须默识心融后,左右逢原触处通。dài xū mò shí xīn róng hòu,zuǒ yòu féng yuán chù chù tōng。

孟子博学反约

陈普

事理纷纷未易穷,其间脉络要通融。shì lǐ fēn fēn wèi yì qióng,qí jiān mài luò yào tōng róng。
能于博处知其约,渐次收功一贯中。néng yú bó chù zhī qí yuē,jiàn cì shōu gōng yī guàn zhōng。

孟子由仁义行

陈普

圣心仁义相为一,行动无非个里来。shèng xīn rén yì xiāng wèi yī,xíng dòng wú fēi gè lǐ lái。
已自不思并不勉,曷尝着意为安排。yǐ zì bù sī bìng bù miǎn,hé cháng zhe yì wèi ān pái。

孟子禹汤文武周公

陈普

千圣相承惟道一,忧勤惕厉意尤深。qiān shèng xiāng chéng wéi dào yī,yōu qín tì lì yì yóu shēn。
至诚之理元无息,有息良非天地心。zhì chéng zhī lǐ yuán wú xī,yǒu xī liáng fēi tiān dì xīn。

孟子诗亡春秋作

陈普

郑卫声中听雅歌,父仇莫奈母恩多。zhèng wèi shēng zhōng tīng yǎ gē,fù chóu mò nài mǔ ēn duō。
无人出任纲常主,空有乾坤著羽毛。wú rén chū rèn gāng cháng zhǔ,kōng yǒu qián kūn zhù yǔ máo。

孟子私淑

陈普

百有馀年泽未穷,寒潭秋月寸心同。bǎi yǒu yú nián zé wèi qióng,hán tán qiū yuè cùn xīn tóng。
尼山想像人如玉,夜半相逢梦寐中。ní shān xiǎng xiàng rén rú yù,yè bàn xiāng féng mèng mèi zhōng。