古诗词

劝学歌

陈普

太极肇判两仪生,其中人为万物灵。tài jí zhào pàn liǎng yí shēng,qí zhōng rén wèi wàn wù líng。
人亦天地一物耳,独以道义超众形。rén yì tiān dì yī wù ěr,dú yǐ dào yì chāo zhòng xíng。
立为三才中宇宙,发挥天地经人伦。lì wèi sān cái zhōng yǔ zhòu,fā huī tiān dì jīng rén lún。
兹事初非外烁伐,毫发皆备七尺身。zī shì chū fēi wài shuò fá,háo fā jiē bèi qī chǐ shēn。
后生可畏如日出,千金之躯岂可轻。hòu shēng kě wèi rú rì chū,qiān jīn zhī qū qǐ kě qīng。
寸阴可惜莫虚掷,百年安得长青春。cùn yīn kě xī mò xū zhì,bǎi nián ān dé zhǎng qīng chūn。
有力如虎当猛省,何况责望深父兄。yǒu lì rú hǔ dāng měng shěng,hé kuàng zé wàng shēn fù xiōng。
不通六籍不是学,未了三才未是人。bù tōng liù jí bù shì xué,wèi le sān cái wèi shì rén。
希圣必须志尧舜,希贤必用为颜曾。xī shèng bì xū zhì yáo shùn,xī xián bì yòng wèi yán céng。
义理彝伦精讲究,礼乐制度须详明。yì lǐ yí lún jīng jiǎng jiū,lǐ lè zhì dù xū xiáng míng。
体用源流务透彻,血脉文理仍流行。tǐ yòng yuán liú wù tòu chè,xuè mài wén lǐ réng liú xíng。
会通两尽始无碍,范围未始离曲成。huì tōng liǎng jǐn shǐ wú ài,fàn wéi wèi shǐ lí qū chéng。
无尘胸次贮万卷,拔山笔力扛千钧。wú chén xiōng cì zhù wàn juǎn,bá shān bǐ lì káng qiān jūn。
不用高枕卧丘壑,用之家齐国治天下平。bù yòng gāo zhěn wò qiū hè,yòng zhī jiā qí guó zhì tiān xià píng。
不但匹夫匹妇皆获所,草木鱼鳖咸清宁。bù dàn pǐ fū pǐ fù jiē huò suǒ,cǎo mù yú biē xián qīng níng。
此皆后进本分事,不为干利与求名。cǐ jiē hòu jìn běn fēn shì,bù wèi gàn lì yǔ qiú míng。
更须扫除谑浪傲惰态,打并嗜欲声色情。gèng xū sǎo chú xuè làng ào duò tài,dǎ bìng shì yù shēng sè qíng。
一物一则同一敬,牢守孔孟张朱程。yī wù yī zé tóng yī jìng,láo shǒu kǒng mèng zhāng zhū chéng。
吃紧工夫决有效,令闻广誉垂千龄。chī jǐn gōng fū jué yǒu xiào,lìng wén guǎng yù chuí qiān líng。
英雄气概为则是,一变至道非难能。yīng xióng qì gài wèi zé shì,yī biàn zhì dào fēi nán néng。
君不见四十五十无闻不足观,总是惰而不学昏昏贸贸枉生天地间。jūn bù jiàn sì shí wǔ shí wú wén bù zú guān,zǒng shì duò ér bù xué hūn hūn mào mào wǎng shēng tiān dì jiān。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

读史

陈普

王敦自叹非盛德,国忠自言无令名。wáng dūn zì tàn fēi shèng dé,guó zhōng zì yán wú lìng míng。
狐死不知正丘首,人伦都尽虎狼行。hú sǐ bù zhī zhèng qiū shǒu,rén lún dōu jǐn hǔ láng xíng。

读史

陈普

董卓犹知用荀爽,蔡京也解召杨时。dǒng zhuó yóu zhī yòng xún shuǎng,cài jīng yě jiě zhào yáng shí。
善人寿命如松柏,自有神明好护持。shàn rén shòu mìng rú sōng bǎi,zì yǒu shén míng hǎo hù chí。

读史

陈普

马六尾五四代士,葱寸肉方千世心。mǎ liù wěi wǔ sì dài shì,cōng cùn ròu fāng qiān shì xīn。
浮云转眼百千态,惟有性情无古今。fú yún zhuǎn yǎn bǎi qiān tài,wéi yǒu xìng qíng wú gǔ jīn。

读史

陈普

天逾铁勒偏无夜,地到扶桑更有人。tiān yú tiě lēi piān wú yè,dì dào fú sāng gèng yǒu rén。
民首自黔心自白,诗书万古不忧秦。mín shǒu zì qián xīn zì bái,shī shū wàn gǔ bù yōu qín。

读史

陈普

祝网三驱百圣同,仲尼无语孟牵弓。zhù wǎng sān qū bǎi shèng tóng,zhòng ní wú yǔ mèng qiān gōng。
雷霆日月谁能避,肯向门前著大虫。léi tíng rì yuè shuí néng bì,kěn xiàng mén qián zhù dà chóng。

读史

陈普

不是二颜张许辈,故将躯命委沙尘。bù shì èr yán zhāng xǔ bèi,gù jiāng qū mìng wěi shā chén。
天生熊掌真滋味,自美自甘难告人。tiān shēng xióng zhǎng zhēn zī wèi,zì měi zì gān nán gào rén。

读史

陈普

晏婴白日为谗贼,吾道何用尤臧仓。yàn yīng bái rì wèi chán zéi,wú dào hé yòng yóu zāng cāng。
啜粥倚庐深墨面,天地不遣君齐梁。chuài zhōu yǐ lú shēn mò miàn,tiān dì bù qiǎn jūn qí liáng。

论语闻政章

陈普

秉彝好德性弥天,一见圣人皆勃然。bǐng yí hǎo dé xìng mí tiān,yī jiàn shèng rén jiē bó rán。
可惜欲心胶一世,无能期月况三年。kě xī yù xīn jiāo yī shì,wú néng qī yuè kuàng sān nián。

论语闻政章

陈普

善言善行颜闵冉,子贡依然与有之。shàn yán shàn xíng yán mǐn rǎn,zi gòng yī rán yǔ yǒu zhī。
可是晚年深性道,三年丧毕转依依。kě shì wǎn nián shēn xìng dào,sān nián sàng bì zhuǎn yī yī。

论语闻政章

陈普

莫贪学圣在闻言,但看威仪已灿然。mò tān xué shèng zài wén yán,dàn kàn wēi yí yǐ càn rán。
无隐无言二章旨,此章盖已具其全。wú yǐn wú yán èr zhāng zhǐ,cǐ zhāng gài yǐ jù qí quán。

论语闻政章

陈普

尽心尽性自仪刑,得有相知道可行。jǐn xīn jǐn xìng zì yí xíng,dé yǒu xiāng zhī dào kě xíng。
万世无穷干禄法,深劳子贡一推明。wàn shì wú qióng gàn lù fǎ,shēn láo zi gòng yī tuī míng。

孟子仁不可为众

陈普

天下最强惟理义,英雄颠倒莫能为。tiān xià zuì qiáng wéi lǐ yì,yīng xióng diān dào mò néng wèi。
依依一缕人心在,天命于斯自不违。yī yī yī lǚ rén xīn zài,tiān mìng yú sī zì bù wéi。

咏史

陈普

西汉长安周镐京,终南天秀八流清。xī hàn zhǎng ān zhōu gǎo jīng,zhōng nán tiān xiù bā liú qīng。
赵张无异曹参醉,总不能平二国争。zhào zhāng wú yì cáo cān zuì,zǒng bù néng píng èr guó zhēng。

咏史

陈普

章台陌上试金鞍,文君镜中描远山。zhāng tái mò shàng shì jīn ān,wén jūn jìng zhōng miáo yuǎn shān。
黄霸功隳王吉老,五日京兆得偷闲。huáng bà gōng huī wáng jí lǎo,wǔ rì jīng zhào dé tōu xián。

咏史

陈普

横槊南来气吐霓,北归裁得景升儿。héng shuò nán lái qì tǔ ní,běi guī cái dé jǐng shēng ér。
谁言孟德乌林日,全似本初官渡时。shuí yán mèng dé wū lín rì,quán shì běn chū guān dù shí。