古诗词

劝学歌

陈普

太极肇判两仪生,其中人为万物灵。tài jí zhào pàn liǎng yí shēng,qí zhōng rén wèi wàn wù líng。
人亦天地一物耳,独以道义超众形。rén yì tiān dì yī wù ěr,dú yǐ dào yì chāo zhòng xíng。
立为三才中宇宙,发挥天地经人伦。lì wèi sān cái zhōng yǔ zhòu,fā huī tiān dì jīng rén lún。
兹事初非外烁伐,毫发皆备七尺身。zī shì chū fēi wài shuò fá,háo fā jiē bèi qī chǐ shēn。
后生可畏如日出,千金之躯岂可轻。hòu shēng kě wèi rú rì chū,qiān jīn zhī qū qǐ kě qīng。
寸阴可惜莫虚掷,百年安得长青春。cùn yīn kě xī mò xū zhì,bǎi nián ān dé zhǎng qīng chūn。
有力如虎当猛省,何况责望深父兄。yǒu lì rú hǔ dāng měng shěng,hé kuàng zé wàng shēn fù xiōng。
不通六籍不是学,未了三才未是人。bù tōng liù jí bù shì xué,wèi le sān cái wèi shì rén。
希圣必须志尧舜,希贤必用为颜曾。xī shèng bì xū zhì yáo shùn,xī xián bì yòng wèi yán céng。
义理彝伦精讲究,礼乐制度须详明。yì lǐ yí lún jīng jiǎng jiū,lǐ lè zhì dù xū xiáng míng。
体用源流务透彻,血脉文理仍流行。tǐ yòng yuán liú wù tòu chè,xuè mài wén lǐ réng liú xíng。
会通两尽始无碍,范围未始离曲成。huì tōng liǎng jǐn shǐ wú ài,fàn wéi wèi shǐ lí qū chéng。
无尘胸次贮万卷,拔山笔力扛千钧。wú chén xiōng cì zhù wàn juǎn,bá shān bǐ lì káng qiān jūn。
不用高枕卧丘壑,用之家齐国治天下平。bù yòng gāo zhěn wò qiū hè,yòng zhī jiā qí guó zhì tiān xià píng。
不但匹夫匹妇皆获所,草木鱼鳖咸清宁。bù dàn pǐ fū pǐ fù jiē huò suǒ,cǎo mù yú biē xián qīng níng。
此皆后进本分事,不为干利与求名。cǐ jiē hòu jìn běn fēn shì,bù wèi gàn lì yǔ qiú míng。
更须扫除谑浪傲惰态,打并嗜欲声色情。gèng xū sǎo chú xuè làng ào duò tài,dǎ bìng shì yù shēng sè qíng。
一物一则同一敬,牢守孔孟张朱程。yī wù yī zé tóng yī jìng,láo shǒu kǒng mèng zhāng zhū chéng。
吃紧工夫决有效,令闻广誉垂千龄。chī jǐn gōng fū jué yǒu xiào,lìng wén guǎng yù chuí qiān líng。
英雄气概为则是,一变至道非难能。yīng xióng qì gài wèi zé shì,yī biàn zhì dào fēi nán néng。
君不见四十五十无闻不足观,总是惰而不学昏昏贸贸枉生天地间。jūn bù jiàn sì shí wǔ shí wú wén bù zú guān,zǒng shì duò ér bù xué hūn hūn mào mào wǎng shēng tiān dì jiān。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

挽平山菊涧

陈普

自是斯民手,全成此世身。zì shì sī mín shǒu,quán chéng cǐ shì shēn。
片言含展席,一室见经纶。piàn yán hán zhǎn xí,yī shì jiàn jīng lún。
德业空成己,诗书止事亲。dé yè kōng chéng jǐ,shī shū zhǐ shì qīn。
但赢千载内,一样不无人。dàn yíng qiān zài nèi,yī yàng bù wú rén。

挽平山菊涧

陈普

卑卑梯接俗,望重若蒿蓬。bēi bēi tī jiē sú,wàng zhòng ruò hāo péng。
作俑繄何代,弥天以送终。zuò yǒng yī hé dài,mí tiān yǐ sòng zhōng。
闹居常愤切,易箦愈昭融。nào jū cháng fèn qiè,yì zé yù zhāo róng。
一二人家化,骎骎似洛中。yī èr rén jiā huà,qīn qīn shì luò zhōng。

挽平山菊涧

陈普

小试庖丁刃,天王信不虚。xiǎo shì páo dīng rèn,tiān wáng xìn bù xū。
林林惊若凤,戢戢免其鱼。lín lín jīng ruò fèng,jí jí miǎn qí yú。
一日乾坤定,终身岩谷居。yī rì qián kūn dìng,zhōng shēn yán gǔ jū。
人皆疑不仕,莫晓我心初。rén jiē yí bù shì,mò xiǎo wǒ xīn chū。

挽平山菊涧

陈普

细细香鼻孔,寥希古已然。xì xì xiāng bí kǒng,liáo xī gǔ yǐ rán。
相逢言尚古,话久许知天。xiāng féng yán shàng gǔ,huà jiǔ xǔ zhī tiān。
太极有形外,几宵灯火前。tài jí yǒu xíng wài,jǐ xiāo dēng huǒ qián。
示人犹不敢,何见遽刊传。shì rén yóu bù gǎn,hé jiàn jù kān chuán。

挽平山菊涧

陈普

获接阿戎裾,殷勤便手卢。huò jiē ā róng jū,yīn qín biàn shǒu lú。
开缄伯淳坐,入梦孔明庐。kāi jiān bó chún zuò,rù mèng kǒng míng lú。
敬事期身役,抠趋刻岁馀。jìng shì qī shēn yì,kōu qū kè suì yú。
天翁如错误,流涕看苫苴。tiān wēng rú cuò wù,liú tì kàn shān jū。

挽平山菊涧

陈普

诗礼斯文嫡,箪瓢此世人。shī lǐ sī wén dí,dān piáo cǐ shì rén。
心惟忧道屈,眼不见家贫。xīn wéi yōu dào qū,yǎn bù jiàn jiā pín。
清瘦生来骨,孤高没后身。qīng shòu shēng lái gǔ,gū gāo méi hòu shēn。
几多黄壤客,难朽得如君。jǐ duō huáng rǎng kè,nán xiǔ dé rú jūn。

德阳林梅麓太守挽章

陈普

殷士皆周祼,南音独楚冠。yīn shì jiē zhōu guàn,nán yīn dú chǔ guān。
寝车人更怒,负俎我何安。qǐn chē rén gèng nù,fù zǔ wǒ hé ān。
义合雍容就,名应久远看。yì hé yōng róng jiù,míng yīng jiǔ yuǎn kàn。
梅花真铁石,耐得许多寒。méi huā zhēn tiě shí,nài dé xǔ duō hán。

凭阑二首

陈普

南浦路东西,佳人不可期。nán pǔ lù dōng xī,jiā rén bù kě qī。
断云荒草渡,归鸟夕阳枝。duàn yún huāng cǎo dù,guī niǎo xī yáng zhī。
心事十二曲,头颅太半丝。xīn shì shí èr qū,tóu lú tài bàn sī。
低徊问流水,去去复何之。dī huái wèn liú shuǐ,qù qù fù hé zhī。

凭阑二首

陈普

高豁乾坤眼,山晴缘雨收。gāo huō qián kūn yǎn,shān qíng yuán yǔ shōu。
夕阳流水绕,荒草白云浮。xī yáng liú shuǐ rào,huāng cǎo bái yún fú。
柳荫小溪侧,樵歌古渡头。liǔ yīn xiǎo xī cè,qiáo gē gǔ dù tóu。
凭虚发清啸,安得仲宣楼。píng xū fā qīng xiào,ān dé zhòng xuān lóu。

行藏

陈普

四时昼夜有成姿,用舍行藏亦易知。sì shí zhòu yè yǒu chéng zī,yòng shě xíng cáng yì yì zhī。
祭器无周应独抱,儒冠有越莫空资。jì qì wú zhōu yīng dú bào,rú guān yǒu yuè mò kōng zī。
乱由径窦人皆笑,不出门庭鬼亦疑。luàn yóu jìng dòu rén jiē xiào,bù chū mén tíng guǐ yì yí。
千古常经川上水,莫将闲气动诗脾。qiān gǔ cháng jīng chuān shàng shuǐ,mò jiāng xián qì dòng shī pí。

感兴

陈普

晦翁去后道无传,智水仁山尚宛然。huì wēng qù hòu dào wú chuán,zhì shuǐ rén shān shàng wǎn rán。
一室落成方翠碧,四书未竟已黄泉。yī shì luò chéng fāng cuì bì,sì shū wèi jìng yǐ huáng quán。
心留雨暗云深处,魂在月明猿哭边。xīn liú yǔ àn yún shēn chù,hún zài yuè míng yuán kū biān。
山上仙灵还聚合,虹桥消息问何年。shān shàng xiān líng hái jù hé,hóng qiáo xiāo xī wèn hé nián。

读书有感

陈普

弄舌仪秦久厌看,无言混沌自安闲。nòng shé yí qín jiǔ yàn kàn,wú yán hùn dùn zì ān xián。
人心何日无尧舜,道学终天有孔颜。rén xīn hé rì wú yáo shùn,dào xué zhōng tiān yǒu kǒng yán。
五鬼不磨吾道义,二秦长是此江山。wǔ guǐ bù mó wú dào yì,èr qín zhǎng shì cǐ jiāng shān。
窗前宿草根长在,万古春风去复还。chuāng qián sù cǎo gēn zhǎng zài,wàn gǔ chūn fēng qù fù hái。

忆昔

陈普

壮岁声名动洛阳,重重皎日出扶桑。zhuàng suì shēng míng dòng luò yáng,zhòng zhòng jiǎo rì chū fú sāng。
笔锋刚劲万人敌,文阵纵横百胜场。bǐ fēng gāng jìn wàn rén dí,wén zhèn zòng héng bǎi shèng chǎng。
天下文明仰龙见,胸中韬略困鹰扬。tiān xià wén míng yǎng lóng jiàn,xiōng zhōng tāo lüè kùn yīng yáng。
唤回三十年前梦,抚案挑灯感慨长。huàn huí sān shí nián qián mèng,fǔ àn tiāo dēng gǎn kǎi zhǎng。

出行

陈普

半挑行李出蓝关,便觉前程地步宽。bàn tiāo xíng lǐ chū lán guān,biàn jué qián chéng dì bù kuān。
鲸力冲开千里浪,龙光射破万层峦。jīng lì chōng kāi qiān lǐ làng,lóng guāng shè pò wàn céng luán。
逢人切莫谈边事,开口何须问故山。féng rén qiè mò tán biān shì,kāi kǒu hé xū wèn gù shān。
贫杀一身无足道,苍生百万要平安。pín shā yī shēn wú zú dào,cāng shēng bǎi wàn yào píng ān。

积雨写怀

陈普

识道知时乃圣贤,合人统物一之天。shí dào zhī shí nǎi shèng xián,hé rén tǒng wù yī zhī tiān。
两间惟有心长在,万变咸归理自然。liǎng jiān wéi yǒu xīn zhǎng zài,wàn biàn xián guī lǐ zì rán。
王屋大行从艮止,北溟南海谨坤先。wáng wū dà xíng cóng gěn zhǐ,běi míng nán hǎi jǐn kūn xiān。
行藏悉是乾龙体,要得无惭只在渊。xíng cáng xī shì qián lóng tǐ,yào dé wú cán zhǐ zài yuān。
6761234567»