古诗词

劝学歌

陈普

太极肇判两仪生,其中人为万物灵。tài jí zhào pàn liǎng yí shēng,qí zhōng rén wèi wàn wù líng。
人亦天地一物耳,独以道义超众形。rén yì tiān dì yī wù ěr,dú yǐ dào yì chāo zhòng xíng。
立为三才中宇宙,发挥天地经人伦。lì wèi sān cái zhōng yǔ zhòu,fā huī tiān dì jīng rén lún。
兹事初非外烁伐,毫发皆备七尺身。zī shì chū fēi wài shuò fá,háo fā jiē bèi qī chǐ shēn。
后生可畏如日出,千金之躯岂可轻。hòu shēng kě wèi rú rì chū,qiān jīn zhī qū qǐ kě qīng。
寸阴可惜莫虚掷,百年安得长青春。cùn yīn kě xī mò xū zhì,bǎi nián ān dé zhǎng qīng chūn。
有力如虎当猛省,何况责望深父兄。yǒu lì rú hǔ dāng měng shěng,hé kuàng zé wàng shēn fù xiōng。
不通六籍不是学,未了三才未是人。bù tōng liù jí bù shì xué,wèi le sān cái wèi shì rén。
希圣必须志尧舜,希贤必用为颜曾。xī shèng bì xū zhì yáo shùn,xī xián bì yòng wèi yán céng。
义理彝伦精讲究,礼乐制度须详明。yì lǐ yí lún jīng jiǎng jiū,lǐ lè zhì dù xū xiáng míng。
体用源流务透彻,血脉文理仍流行。tǐ yòng yuán liú wù tòu chè,xuè mài wén lǐ réng liú xíng。
会通两尽始无碍,范围未始离曲成。huì tōng liǎng jǐn shǐ wú ài,fàn wéi wèi shǐ lí qū chéng。
无尘胸次贮万卷,拔山笔力扛千钧。wú chén xiōng cì zhù wàn juǎn,bá shān bǐ lì káng qiān jūn。
不用高枕卧丘壑,用之家齐国治天下平。bù yòng gāo zhěn wò qiū hè,yòng zhī jiā qí guó zhì tiān xià píng。
不但匹夫匹妇皆获所,草木鱼鳖咸清宁。bù dàn pǐ fū pǐ fù jiē huò suǒ,cǎo mù yú biē xián qīng níng。
此皆后进本分事,不为干利与求名。cǐ jiē hòu jìn běn fēn shì,bù wèi gàn lì yǔ qiú míng。
更须扫除谑浪傲惰态,打并嗜欲声色情。gèng xū sǎo chú xuè làng ào duò tài,dǎ bìng shì yù shēng sè qíng。
一物一则同一敬,牢守孔孟张朱程。yī wù yī zé tóng yī jìng,láo shǒu kǒng mèng zhāng zhū chéng。
吃紧工夫决有效,令闻广誉垂千龄。chī jǐn gōng fū jué yǒu xiào,lìng wén guǎng yù chuí qiān líng。
英雄气概为则是,一变至道非难能。yīng xióng qì gài wèi zé shì,yī biàn zhì dào fēi nán néng。
君不见四十五十无闻不足观,总是惰而不学昏昏贸贸枉生天地间。jūn bù jiàn sì shí wǔ shí wú wén bù zú guān,zǒng shì duò ér bù xué hūn hūn mào mào wǎng shēng tiān dì jiān。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

姚国秀十咏东塾

陈普

道人见此山,指作太极图。dào rén jiàn cǐ shān,zhǐ zuò tài jí tú。
中宵挂明月,请看头上无。zhōng xiāo guà míng yuè,qǐng kàn tóu shàng wú。

姚国秀十咏东塾

陈普

德馨何酷烈,同心皆与知。dé xīn hé kù liè,tóng xīn jiē yǔ zhī。
灵根在何许,暗室毋自欺。líng gēn zài hé xǔ,àn shì wú zì qī。

姚国秀十咏东塾

陈普

平生一丘愿,不忘岳连姿。píng shēng yī qiū yuàn,bù wàng yuè lián zī。
若求静寿意,一篑有馀师。ruò qiú jìng shòu yì,yī kuì yǒu yú shī。

姚国秀十咏东塾

陈普

竹静尘不染,坞深人不到。zhú jìng chén bù rǎn,wù shēn rén bù dào。
欲海不可航,聊须从吾好。yù hǎi bù kě háng,liáo xū cóng wú hǎo。

姚国秀十咏东塾

陈普

廉隅集谣咏,举世尚和光。lián yú jí yáo yǒng,jǔ shì shàng hé guāng。
平生憎老子,蓄雨肥菱塘。píng shēng zēng lǎo zi,xù yǔ féi líng táng。

姚国秀十咏东塾

陈普

年年佩温故,先入一枝来。nián nián pèi wēn gù,xiān rù yī zhī lái。
岁寒吾与女,欲别重徘徊。suì hán wú yǔ nǚ,yù bié zhòng pái huái。

太极中事事皆有即无佛

陈普

三春蝴蝶谁言梦,六月苍蝇讵可憎。sān chūn hú dié shuí yán mèng,liù yuè cāng yíng jù kě zēng。
未怪康衢中有虎,每疑太极里无僧。wèi guài kāng qú zhōng yǒu hǔ,měi yí tài jí lǐ wú sēng。

乙未冬久雨

陈普

陇上初黄雾四垂,禾头尽黑正淋漓。lǒng shàng chū huáng wù sì chuí,hé tóu jǐn hēi zhèng lín lí。
衡山自有开云手,只在人间人不知。héng shān zì yǒu kāi yún shǒu,zhǐ zài rén jiān rén bù zhī。

程氏馆灯下白菊花

陈普

灯前一阵玉胡蝶,火急教人网取看。dēng qián yī zhèn yù hú dié,huǒ jí jiào rén wǎng qǔ kàn。
乃是径中白甘菊,主人移入伴清寒。nǎi shì jìng zhōng bái gān jú,zhǔ rén yí rù bàn qīng hán。

永丰疫疠事佛人多死

陈普

斗邑军馀种未芽,敛形还葬复千车。dòu yì jūn yú zhǒng wèi yá,liǎn xíng hái zàng fù qiān chē。
天行底事无差择,偏入长斋礼佛家。tiān xíng dǐ shì wú chà zé,piān rù zhǎng zhāi lǐ fú jiā。

路中救小鱼

陈普

道逢涸辙一穷鱼,气息如丝沫尚濡。dào féng hé zhé yī qióng yú,qì xī rú sī mò shàng rú。
未得相携沧海去,蛙池共活谅中孚。wèi dé xiāng xié cāng hǎi qù,wā chí gòng huó liàng zhōng fú。

爱日

陈普

绝妙茅斋对竹林,少年日月直千金。jué miào máo zhāi duì zhú lín,shǎo nián rì yuè zhí qiān jīn。
殷勤好与此君约,不许空移一寸阴。yīn qín hǎo yǔ cǐ jūn yuē,bù xǔ kōng yí yī cùn yīn。

爱日

陈普

一寸光阴直万钱,况兼妙质与崇年。yī cùn guāng yīn zhí wàn qián,kuàng jiān miào zhì yǔ chóng nián。
睡魔懒祟俱驱去,要与窗驹斗着鞭。shuì mó lǎn suì jù qū qù,yào yǔ chuāng jū dòu zhe biān。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

欲图麟阁终形役,不过虎溪还事烦。yù tú lín gé zhōng xíng yì,bù guò hǔ xī hái shì fán。
但向暑来寒往处,十分磨铝要无痕。dàn xiàng shǔ lái hán wǎng chù,shí fēn mó lǚ yào wú hén。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

匝地弥天日用常,寂然不动已洋洋。zā dì mí tiān rì yòng cháng,jì rán bù dòng yǐ yáng yáng。
但令正气无参杂,立见岐山叫凤凰。dàn lìng zhèng qì wú cān zá,lì jiàn qí shān jiào fèng huáng。