古诗词

云庄劝学

陈普

百川皆望东,三才同面离。bǎi chuān jiē wàng dōng,sān cái tóng miàn lí。
半圭崇幼德,六矢志男儿。bàn guī chóng yòu dé,liù shǐ zhì nán ér。
孟子道非高,周公言非欺。mèng zi dào fēi gāo,zhōu gōng yán fēi qī。
要须辨方位,乃识穷陬维。yào xū biàn fāng wèi,nǎi shí qióng zōu wéi。
自从学校废,俗敝柏梁诗。zì cóng xué xiào fèi,sú bì bǎi liáng shī。
英才陆沈尽,卓荦非无资。yīng cái lù shěn jǐn,zhuó luò fēi wú zī。
下车众皆悦,苟且遂成痴。xià chē zhòng jiē yuè,gǒu qiě suì chéng chī。
混澒声一概,沈痼星千期。hùn hòng shēng yī gài,shěn gù xīng qiān qī。
天生紫阳子,缨冠而救之。tiān shēng zǐ yáng zi,yīng guān ér jiù zhī。
万类始根理,六经初有师。wàn lèi shǐ gēn lǐ,liù jīng chū yǒu shī。
立心辨邪正,成德在勤嬉。lì xīn biàn xié zhèng,chéng dé zài qín xī。
曾参作门户,夫子为根涯。céng cān zuò mén hù,fū zi wèi gēn yá。
有位民物康,在家兄弟宜。yǒu wèi mín wù kāng,zài jiā xiōng dì yí。
敬义贯心筠,德业畅根枝。jìng yì guàn xīn yún,dé yè chàng gēn zhī。
行远必自迩,登高必自卑。xíng yuǎn bì zì ěr,dēng gāo bì zì bēi。
不从洒扫起,何以为类推。bù cóng sǎ sǎo qǐ,hé yǐ wèi lèi tuī。
群居不及义,游宴日相追。qún jū bù jí yì,yóu yàn rì xiāng zhuī。
失学莫此甚,一成而百隳。shī xué mò cǐ shén,yī chéng ér bǎi huī。
时文筑衰末,不直埋马帷。shí wén zhù shuāi mò,bù zhí mái mǎ wéi。
六经不勤读,学荒身亦危。liù jīng bù qín dú,xué huāng shēn yì wēi。
二刘与三蔡,相牖如埙篪。èr liú yǔ sān cài,xiāng yǒu rú xūn chí。
师门赖有嗣,流泽今未衰。shī mén lài yǒu sì,liú zé jīn wèi shuāi。
子孙欲不坠,祖训勤奉持。zi sūn yù bù zhuì,zǔ xùn qín fèng chí。
不失伯牙心,不患无子期。bù shī bó yá xīn,bù huàn wú zi qī。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

张汤绝似公孙子,一样奴颜裹祸心。zhāng tāng jué shì gōng sūn zi,yī yàng nú yán guǒ huò xīn。
不赖汲生如日月,汉廷谁与破幽阴。bù lài jí shēng rú rì yuè,hàn tíng shuí yǔ pò yōu yīn。

咏史

陈普

汉武秦皇代有俦,奸人常缓钓鱼钩。hàn wǔ qín huáng dài yǒu chóu,jiān rén cháng huǎn diào yú gōu。
公孙不但能牵纵,巧计犹工毒上流。gōng sūn bù dàn néng qiān zòng,qiǎo jì yóu gōng dú shàng liú。

咏史

陈普

茂材异等竟无闻,教耨明耕却有人。mào cái yì děng jìng wú wén,jiào nòu míng gēng què yǒu rén。
能旱能风须记取,汉家元气太宗仁。néng hàn néng fēng xū jì qǔ,hàn jiā yuán qì tài zōng rén。

咏史

陈普

汉朝独有舒与黯,何物枭心欲食之。hàn cháo dú yǒu shū yǔ àn,hé wù xiāo xīn yù shí zhī。
六经千载无生气,断自齐人作相时。liù jīng qiān zài wú shēng qì,duàn zì qí rén zuò xiāng shí。

咏史

陈普

当年齐赵倚黄昏,曾叹蒙恬灭子孙。dāng nián qí zhào yǐ huáng hūn,céng tàn méng tián miè zi sūn。
一日上天沾五鼎,依然蜚粟度龙门。yī rì shàng tiān zhān wǔ dǐng,yī rán fēi sù dù lóng mén。

咏史

陈普

亲媚张汤似谒居,阿谀天子过相如。qīn mèi zhāng tāng shì yè jū,ā yú tiān zi guò xiāng rú。
汉儒个个公孙子,不坠遗经一仲舒。hàn rú gè gè gōng sūn zi,bù zhuì yí jīng yī zhòng shū。

咏史

陈普

风沙霜雪十三年,城郭山川万二千。fēng shā shuāng xuě shí sān nián,chéng guō shān chuān wàn èr qiān。
汉马死亡宛马到,万人怨怒一人怜。hàn mǎ sǐ wáng wǎn mǎ dào,wàn rén yuàn nù yī rén lián。

咏史

陈普

丞相含沙作短狐,直言长揖黯何孤。chéng xiāng hán shā zuò duǎn hú,zhí yán zhǎng yī àn hé gū。
相容幸有两人在,帝与侯家老骑奴。xiāng róng xìng yǒu liǎng rén zài,dì yǔ hóu jiā lǎo qí nú。

咏史

陈普

騋皇千万去无归,博得麒麟作厩厮。lái huáng qiān wàn qù wú guī,bó dé qí lín zuò jiù sī。
一片兽心犹自在,建章殿下食其儿。yī piàn shòu xīn yóu zì zài,jiàn zhāng diàn xià shí qí ér。

咏史

陈普

牵马胡儿共拥昭,同功同德不同骄。qiān mǎ hú ér gòng yōng zhāo,tóng gōng tóng dé bù tóng jiāo。
麒麟阁上尘埃面,羞见芬芳七叶貂。qí lín gé shàng chén āi miàn,xiū jiàn fēn fāng qī yè diāo。

咏史

陈普

宣室不令容董偃,却容皋朔与相如。xuān shì bù lìng róng dǒng yǎn,què róng gāo shuò yǔ xiāng rú。
当时有意清君侧,鸡鞠诙谐总合诛。dāng shí yǒu yì qīng jūn cè,jī jū huī xié zǒng hé zhū。

咏史

陈普

汉四十年几丞相,蹶张丞相冷如冰。hàn sì shí nián jǐ chéng xiāng,jué zhāng chéng xiāng lěng rú bīng。
两京礼乐何堪自,薄有申屠与宋弘。liǎng jīng lǐ lè hé kān zì,báo yǒu shēn tú yǔ sòng hóng。

咏史

陈普

伏匿穷庐暖意回,子卿一夜梦阳台。fú nì qióng lú nuǎn yì huí,zi qīng yī yè mèng yáng tái。
归来不与曾孙议,未必麒麟生面开。guī lái bù yǔ céng sūn yì,wèi bì qí lín shēng miàn kāi。

咏史

陈普

凤凰不一到尼山,独为宣皇不少悭。fèng huáng bù yī dào ní shān,dú wèi xuān huáng bù shǎo qiān。
图画纷纷上麟阁,五年宰相独何颜。tú huà fēn fēn shàng lín gé,wǔ nián zǎi xiāng dú hé yán。

咏史

陈普

彭祖呼嘘不可为,碧鸡使节岂堪持。péng zǔ hū xū bù kě wèi,bì jī shǐ jié qǐ kān chí。
区区含糗羹藜厚,聊似相如衣锦时。qū qū hán qiǔ gēng lí hòu,liáo shì xiāng rú yī jǐn shí。