古诗词

云庄劝学

陈普

百川皆望东,三才同面离。bǎi chuān jiē wàng dōng,sān cái tóng miàn lí。
半圭崇幼德,六矢志男儿。bàn guī chóng yòu dé,liù shǐ zhì nán ér。
孟子道非高,周公言非欺。mèng zi dào fēi gāo,zhōu gōng yán fēi qī。
要须辨方位,乃识穷陬维。yào xū biàn fāng wèi,nǎi shí qióng zōu wéi。
自从学校废,俗敝柏梁诗。zì cóng xué xiào fèi,sú bì bǎi liáng shī。
英才陆沈尽,卓荦非无资。yīng cái lù shěn jǐn,zhuó luò fēi wú zī。
下车众皆悦,苟且遂成痴。xià chē zhòng jiē yuè,gǒu qiě suì chéng chī。
混澒声一概,沈痼星千期。hùn hòng shēng yī gài,shěn gù xīng qiān qī。
天生紫阳子,缨冠而救之。tiān shēng zǐ yáng zi,yīng guān ér jiù zhī。
万类始根理,六经初有师。wàn lèi shǐ gēn lǐ,liù jīng chū yǒu shī。
立心辨邪正,成德在勤嬉。lì xīn biàn xié zhèng,chéng dé zài qín xī。
曾参作门户,夫子为根涯。céng cān zuò mén hù,fū zi wèi gēn yá。
有位民物康,在家兄弟宜。yǒu wèi mín wù kāng,zài jiā xiōng dì yí。
敬义贯心筠,德业畅根枝。jìng yì guàn xīn yún,dé yè chàng gēn zhī。
行远必自迩,登高必自卑。xíng yuǎn bì zì ěr,dēng gāo bì zì bēi。
不从洒扫起,何以为类推。bù cóng sǎ sǎo qǐ,hé yǐ wèi lèi tuī。
群居不及义,游宴日相追。qún jū bù jí yì,yóu yàn rì xiāng zhuī。
失学莫此甚,一成而百隳。shī xué mò cǐ shén,yī chéng ér bǎi huī。
时文筑衰末,不直埋马帷。shí wén zhù shuāi mò,bù zhí mái mǎ wéi。
六经不勤读,学荒身亦危。liù jīng bù qín dú,xué huāng shēn yì wēi。
二刘与三蔡,相牖如埙篪。èr liú yǔ sān cài,xiāng yǒu rú xūn chí。
师门赖有嗣,流泽今未衰。shī mén lài yǒu sì,liú zé jīn wèi shuāi。
子孙欲不坠,祖训勤奉持。zi sūn yù bù zhuì,zǔ xùn qín fèng chí。
不失伯牙心,不患无子期。bù shī bó yá xīn,bù huàn wú zi qī。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

杀傅囚师不敢言,奸人致意遂昏昏。shā fù qiú shī bù gǎn yán,jiān rén zhì yì suì hūn hūn。
明经洁行人如梦,莫把优游议孝元。míng jīng jié xíng rén rú mèng,mò bǎ yōu yóu yì xiào yuán。

咏史

陈普

昭阳柘馆贮歌儿,恨杀陈汤斩郅支。zhāo yáng zhè guǎn zhù gē ér,hèn shā chén tāng zhǎn zhì zhī。
胡草似人空好色,春光不到二阏氏。hú cǎo shì rén kōng hǎo sè,chūn guāng bù dào èr è shì。

咏史

陈普

宁胡名号正当时,且有安栖得哺儿。níng hú míng hào zhèng dāng shí,qiě yǒu ān qī dé bǔ ér。
胡草似人空好色,青青合为故阏氏。hú cǎo shì rén kōng hǎo sè,qīng qīng hé wèi gù è shì。

咏史

陈普

出嫁毡裘得几时,昭阳柘馆贮歌儿。chū jià zhān qiú dé jǐ shí,zhāo yáng zhè guǎn zhù gē ér。
蛾眉莫怨毛延寿,好怨陈汤斩郅支。é méi mò yuàn máo yán shòu,hǎo yuàn chén tāng zhǎn zhì zhī。

咏史

陈普

呼韩骨冷复雕陶,夜夜穹庐朔月高。hū hán gǔ lěng fù diāo táo,yè yè qióng lú shuò yuè gāo。
为问琵琶弦底话,得无一语诉腥臊。wèi wèn pí pá xián dǐ huà,dé wú yī yǔ sù xīng sāo。

咏史

陈普

甫出车延玉座倾,黄金无复赎娉婷。fǔ chū chē yán yù zuò qīng,huáng jīn wú fù shú pīng tíng。
骚人更望胡人返,不识松楸拱渭陵。sāo rén gèng wàng hú rén fǎn,bù shí sōng qiū gǒng wèi líng。

咏史

陈普

元帝斋宫纳弁儿,阿娇金屋篡歌姬。yuán dì zhāi gōng nà biàn ér,ā jiāo jīn wū cuàn gē jī。
披香博士多才学,刘氏家传有未知。pī xiāng bó shì duō cái xué,liú shì jiā chuán yǒu wèi zhī。

咏史

陈普

白虎明光奏五侯,帝乡寥隔在温柔。bái hǔ míng guāng zòu wǔ hóu,dì xiāng liáo gé zài wēn róu。
甘泉太乙重招起,聊答青藜照白蘋。gān quán tài yǐ zhòng zhāo qǐ,liáo dá qīng lí zhào bái píng。

咏史

陈普

虎豹深宫风自寒,未央前殿拜呼韩。hǔ bào shēn gōng fēng zì hán,wèi yāng qián diàn bài hū hán。
二边无事将军老,犹得馀闲救比干。èr biān wú shì jiāng jūn lǎo,yóu dé yú xián jiù bǐ gàn。

咏史

陈普

法度名儒奉束脩,帝师礼数亦宜优。fǎ dù míng rú fèng shù xiū,dì shī lǐ shù yì yí yōu。
公卿股慄朱云剑,白首门生忍不羞。gōng qīng gǔ lì zhū yún jiàn,bái shǒu mén shēng rěn bù xiū。

咏史

陈普

秀国师公雄大夫,梓枝何用叹扶疏。xiù guó shī gōng xióng dà fū,zǐ zhī hé yòng tàn fú shū。
刘歆父子无瓜葛,何怪昌言毁仲舒。liú xīn fù zi wú guā gé,hé guài chāng yán huǐ zhòng shū。

咏史

陈普

展禽未必非龚胜,孤竹犹将笑薛方。zhǎn qín wèi bì fēi gōng shèng,gū zhú yóu jiāng xiào xuē fāng。
可怪扬雄非桀犬,一生终倚桀门墙。kě guài yáng xióng fēi jié quǎn,yī shēng zhōng yǐ jié mén qiáng。

咏史

陈普

德宅神庭孰与游,董贤舜禹莽伊周。dé zhái shén tíng shú yǔ yóu,dǒng xián shùn yǔ mǎng yī zhōu。
馀腥用尽桐江水,重费寒潭九曲流。yú xīng yòng jǐn tóng jiāng shuǐ,zhòng fèi hán tán jiǔ qū liú。

咏史

陈普

腹上能容严子陵,面前何不著韩歆。fù shàng néng róng yán zi líng,miàn qián hé bù zhù hán xīn。
迭兴知与人何事,陇蜀才平便易心。dié xīng zhī yǔ rén hé shì,lǒng shǔ cái píng biàn yì xīn。

咏史

陈普

赤符交锡帝心移,不似初来岸帻时。chì fú jiāo xī dì xīn yí,bù shì chū lái àn zé shí。
浪泊壶头终落落,羊裘男子殆先知。làng pō hú tóu zhōng luò luò,yáng qiú nán zi dài xiān zhī。