古诗词

久旱得雨

陈普

同堂合席分汝尔,况乃邈然千万里。tóng táng hé xí fēn rǔ ěr,kuàng nǎi miǎo rán qiān wàn lǐ。
寸总不知从何来,一夜拥衾八九起。cùn zǒng bù zhī cóng hé lái,yī yè yōng qīn bā jiǔ qǐ。
井田未复思扣阍,忍见秋夏田无水。jǐng tián wèi fù sī kòu hūn,rěn jiàn qiū xià tián wú shuǐ。
甘霖才是渴者饮,何事骄阳骄不止。gān lín cái shì kě zhě yǐn,hé shì jiāo yáng jiāo bù zhǐ。
旄倪奔走缘木求,惟有气龙尚循理。máo ní bēn zǒu yuán mù qiú,wéi yǒu qì lóng shàng xún lǐ。
焉知天心不广大,无愚无智皆如子。yān zhī tiān xīn bù guǎng dà,wú yú wú zhì jiē rú zi。
拜泥祷偶都不问,衔石移山良可喜。bài ní dǎo ǒu dōu bù wèn,xián shí yí shān liáng kě xǐ。
云飞风起作气势,野雾山昏酝甘美。yún fēi fēng qǐ zuò qì shì,yě wù shān hūn yùn gān měi。
三朝遂作渰渰萋,一点一粒不胜纪。sān cháo suì zuò yǎn yǎn qī,yī diǎn yī lì bù shèng jì。
吁嗟尔辈何惜命,欢呼噎呕舞欲死。xū jiē ěr bèi hé xī mìng,huān hū yē ǒu wǔ yù sǐ。
有身安得不求生,天地之心固如此。yǒu shēn ān dé bù qiú shēng,tiān dì zhī xīn gù rú cǐ。
草茅藜藿有一策,尧舜是亦人而已。cǎo máo lí huò yǒu yī cè,yáo shùn shì yì rén ér yǐ。
端居廊庙同此身,及人及物唯推己。duān jū láng miào tóng cǐ shēn,jí rén jí wù wéi tuī jǐ。
宫中圣人念民物,春不折柳漱避蚁。gōng zhōng shèng rén niàn mín wù,chūn bù zhé liǔ shù bì yǐ。
论道燮理岂不知,一夫不获古所耻。lùn dào xiè lǐ qǐ bù zhī,yī fū bù huò gǔ suǒ chǐ。
三年耕有一年食,尧水汤旱无死徙。sān nián gēng yǒu yī nián shí,yáo shuǐ tāng hàn wú sǐ xǐ。
有民心也为民谋,此道如砥直如矢。yǒu mín xīn yě wèi mín móu,cǐ dào rú dǐ zhí rú shǐ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

闵道飞翚拂若枝,东门看日浴咸池。mǐn dào fēi huī fú ruò zhī,dōng mén kàn rì yù xián chí。
生前有力移天地,死后无人予席帷。shēng qián yǒu lì yí tiān dì,sǐ hòu wú rén yǔ xí wéi。

咏史

陈普

江神返璧事何新,海若湘君亦伐秦。jiāng shén fǎn bì shì hé xīn,hǎi ruò xiāng jūn yì fá qín。
一炬东来烧不了,更劳墓上牧羊人。yī jù dōng lái shāo bù le,gèng láo mù shàng mù yáng rén。

咏史

陈普

太华终南只磨青,渭流一日肯为泾。tài huá zhōng nán zhǐ mó qīng,wèi liú yī rì kěn wèi jīng。
豺狼不食茅焦肉,水火安能熄六经。chái láng bù shí máo jiāo ròu,shuǐ huǒ ān néng xī liù jīng。

咏史

陈普

抛却韩卢把虎骑,诸生莫讶正忙时。pāo què hán lú bǎ hǔ qí,zhū shēng mò yà zhèng máng shí。
鱼龙不隔蓬莱路,方有东门逐兔期。yú lóng bù gé péng lái lù,fāng yǒu dōng mén zhú tù qī。

咏史

陈普

李斯何敢妄坑儒,但作逢君固位图。lǐ sī hé gǎn wàng kēng rú,dàn zuò féng jūn gù wèi tú。
造物欲为儒报德,故教草草杀扶苏。zào wù yù wèi rú bào dé,gù jiào cǎo cǎo shā fú sū。

咏史

陈普

劈碎崤潼坼太行,才通腥鲍到咸阳。pī suì xiáo tóng chè tài xíng,cái tōng xīng bào dào xián yáng。
地后山灵思报德,故教蒙毅去辒辌。dì hòu shān líng sī bào dé,gù jiào méng yì qù wēn liáng。

咏史

陈普

六月咸阳霜亦飞,五行正是水昌时。liù yuè xián yáng shuāng yì fēi,wǔ xíng zhèng shì shuǐ chāng shí。
族秦自有谈天衍,不用陶朱与仲尼。zú qín zì yǒu tán tiān yǎn,bù yòng táo zhū yǔ zhòng ní。

咏史

陈普

气力才胜野外仪,情怀颇乐汉中儿。qì lì cái shèng yě wài yí,qíng huái pǒ lè hàn zhōng ér。
两生礼乐留侯箸,此事而翁却自知。liǎng shēng lǐ lè liú hóu zhù,cǐ shì ér wēng què zì zhī。

咏史

陈普

诗书礼乐敢忘钦,自是而翁力不任。shī shū lǐ lè gǎn wàng qīn,zì shì ér wēng lì bù rèn。
莫把溺冠轻议论,要观过鲁太牢心。mò bǎ nì guān qīng yì lùn,yào guān guò lǔ tài láo xīn。

咏史

陈普

煨烬三王不复收,子孙大辱辟阳侯。wēi jìn sān wáng bù fù shōu,zi sūn dà rǔ pì yáng hóu。
无边智力皆骑虎,高绝还能四百秋。wú biān zhì lì jiē qí hǔ,gāo jué hái néng sì bǎi qiū。

咏史

陈普

金创可愈不容医,应念丁公相厄时。jīn chuàng kě yù bù róng yī,yīng niàn dīng gōng xiāng è shí。
不赖西风吹楚卒,千龙万虎亦何为。bù lài xī fēng chuī chǔ zú,qiān lóng wàn hǔ yì hé wèi。

咏史

陈普

扶创裹血过家乡,四顾何人守四方。fú chuàng guǒ xuè guò jiā xiāng,sì gù hé rén shǒu sì fāng。
梁楚淮南残一国,山河争属将狼羊。liáng chǔ huái nán cán yī guó,shān hé zhēng shǔ jiāng láng yáng。

咏史

陈普

羽未禽时胆屡寒,羽禽不得一朝闲。yǔ wèi qín shí dǎn lǚ hán,yǔ qín bù dé yī cháo xián。
卯金四百年天下,却在双娥一笑间。mǎo jīn sì bǎi nián tiān xià,què zài shuāng é yī xiào jiān。

咏史

陈普

一带阴山浪引弓,运移婚媾一朝通。yī dài yīn shān làng yǐn gōng,yùn yí hūn gòu yī cháo tōng。
英雄白首消磨尽,甘与枭雏作妇翁。yīng xióng bái shǒu xiāo mó jǐn,gān yǔ xiāo chú zuò fù wēng。

咏史

陈普

欲来不解自操持,白日明庭抱爱姬。yù lái bù jiě zì cāo chí,bái rì míng tíng bào ài jī。
世降的从何处起,醉眠王母二家时。shì jiàng de cóng hé chù qǐ,zuì mián wáng mǔ èr jiā shí。