古诗词

和友人韵

陈普

儿童恨芳草,不识春长在。ér tóng hèn fāng cǎo,bù shí chūn zhǎng zài。
箪瓢日晏如,焉知颜乐改。dān piáo rì yàn rú,yān zhī yán lè gǎi。
黄鹤雅入听,鶗鴂亦可罪。huáng hè yǎ rù tīng,tí jué yì kě zuì。
混沌何曾死,拱璧莫轻碎。hùn dùn hé céng sǐ,gǒng bì mò qīng suì。
野马恣流行,游丝无挂碍。yě mǎ zì liú xíng,yóu sī wú guà ài。
太极物物一,乐事频年再。tài jí wù wù yī,lè shì pín nián zài。
缅怀良友心,不言默相对。miǎn huái liáng yǒu xīn,bù yán mò xiāng duì。
愿为蛩駏交,共话蝼蚁戴。yuàn wèi qióng jù jiāo,gòng huà lóu yǐ dài。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

程朱之学

陈普

高明若韩苏,方正如君实。gāo míng ruò hán sū,fāng zhèng rú jūn shí。
太山当面前,瞠目不能识。tài shān dāng miàn qián,chēng mù bù néng shí。
谁能不由户,可怪亦可惜。shuí néng bù yóu hù,kě guài yì kě xī。
得若在家庭,迷殆胡越隔。dé ruò zài jiā tíng,mí dài hú yuè gé。
向微程朱子,出手为开辟。xiàng wēi chéng zhū zi,chū shǒu wèi kāi pì。
我辈白日中,夜行至今日。wǒ bèi bái rì zhōng,yè xíng zhì jīn rì。

程朱之学

陈普

化工溥万物,不过亦不遗。huà gōng pǔ wàn wù,bù guò yì bù yí。
何以能不劳,一理以贯之。hé yǐ néng bù láo,yī lǐ yǐ guàn zhī。
寂然莫可迹,桴至鼓必随。jì rán mò kě jì,fú zhì gǔ bì suí。
一朝十二牛,芒刃不少隳。yī cháo shí èr niú,máng rèn bù shǎo huī。
制度自恰好,形样咸无疑。zhì dù zì qià hǎo,xíng yàng xián wú yí。
夭桃且灼灼,箓竹各猗猗。yāo táo qiě zhuó zhuó,lù zhú gè yī yī。
有鳞尽渊跃,无翼不天飞。yǒu lín jǐn yuān yuè,wú yì bù tiān fēi。
人心正尔妙,动静悉如斯。rén xīn zhèng ěr miào,dòng jìng xī rú sī。
枢纽在方寸,运化斯为基。shū niǔ zài fāng cùn,yùn huà sī wèi jī。
眼前日万变,尧舜一无为。yǎn qián rì wàn biàn,yáo shùn yī wú wèi。
此理无上下,大小随所知。cǐ lǐ wú shàng xià,dà xiǎo suí suǒ zhī。
因物为顺应,欢然鸣埙篪。yīn wù wèi shùn yīng,huān rán míng xūn chí。
何故天下人,利器不自持。hé gù tiān xià rén,lì qì bù zì chí。
妄端忽一起,纷溃终难支。wàng duān hū yī qǐ,fēn kuì zhōng nán zhī。
天开真儒出,幽探万化机。tiān kāi zhēn rú chū,yōu tàn wàn huà jī。
苍苍群生类,何事涂径迷。cāng cāng qún shēng lèi,hé shì tú jìng mí。

程朱之学

陈普

杨氏枯不生,墨者散无纪。yáng shì kū bù shēng,mò zhě sàn wú jì。
申韩明不仁,黄老信非礼。shēn hán míng bù rén,huáng lǎo xìn fēi lǐ。
岂难定邪正,未足容臧否。qǐ nán dìng xié zhèng,wèi zú róng zāng fǒu。
世有颜孟徒,一鼓俘其垒。shì yǒu yán mèng tú,yī gǔ fú qí lěi。
独惟一妖鸟,来自昆仑趾。dú wéi yī yāo niǎo,lái zì kūn lún zhǐ。
其高出天地,其毒逾蛇豕。qí gāo chū tiān dì,qí dú yú shé shǐ。
名公不能辨,韩愈亦窃喜。míng gōng bù néng biàn,hán yù yì qiè xǐ。
高士溺其深,愚夫乐其鄙。gāo shì nì qí shēn,yú fū lè qí bǐ。
精散不知收,魂飘不能止。jīng sàn bù zhī shōu,hún piāo bù néng zhǐ。
五典潜扫除,三纲悉沦委。wǔ diǎn qián sǎo chú,sān gāng xī lún wěi。
遂令四海人,没溺怀襄水。suì lìng sì hǎi rén,méi nì huái xiāng shuǐ。
绝非是似圣,大病在近理。jué fēi shì shì shèng,dà bìng zài jìn lǐ。
仁哉天地心,特出程朱子。rén zāi tiān dì xīn,tè chū chéng zhū zi。

程朱之学

陈普

大中岂难明,不偏立可得。dà zhōng qǐ nán míng,bù piān lì kě dé。
偏似扶醉人,中如正柱石。piān shì fú zuì rén,zhōng rú zhèng zhù shí。
亭亭即道体,截截皆天则。tíng tíng jí dào tǐ,jié jié jiē tiān zé。
一毫不可裒,一发不可益。yī háo bù kě póu,yī fā bù kě yì。
舜君与尧民,万世作程式。shùn jūn yǔ yáo mín,wàn shì zuò chéng shì。
颜仁及曾孝,亦足立人极。yán rén jí céng xiào,yì zú lì rén jí。
倘或增减之,病痛自千百。tǎng huò zēng jiǎn zhī,bìng tòng zì qiān bǎi。
立如偏重船,可坐见没溺。lì rú piān zhòng chuán,kě zuò jiàn méi nì。
形象亦易知,体段非不的。xíng xiàng yì yì zhī,tǐ duàn fēi bù de。
柰何秦汉来,如瞽于五色。nài hé qín hàn lái,rú gǔ yú wǔ sè。

云庄劝学

陈普

百川皆望东,三才同面离。bǎi chuān jiē wàng dōng,sān cái tóng miàn lí。
半圭崇幼德,六矢志男儿。bàn guī chóng yòu dé,liù shǐ zhì nán ér。
孟子道非高,周公言非欺。mèng zi dào fēi gāo,zhōu gōng yán fēi qī。
要须辨方位,乃识穷陬维。yào xū biàn fāng wèi,nǎi shí qióng zōu wéi。
自从学校废,俗敝柏梁诗。zì cóng xué xiào fèi,sú bì bǎi liáng shī。
英才陆沈尽,卓荦非无资。yīng cái lù shěn jǐn,zhuó luò fēi wú zī。
下车众皆悦,苟且遂成痴。xià chē zhòng jiē yuè,gǒu qiě suì chéng chī。
混澒声一概,沈痼星千期。hùn hòng shēng yī gài,shěn gù xīng qiān qī。
天生紫阳子,缨冠而救之。tiān shēng zǐ yáng zi,yīng guān ér jiù zhī。
万类始根理,六经初有师。wàn lèi shǐ gēn lǐ,liù jīng chū yǒu shī。
立心辨邪正,成德在勤嬉。lì xīn biàn xié zhèng,chéng dé zài qín xī。
曾参作门户,夫子为根涯。céng cān zuò mén hù,fū zi wèi gēn yá。
有位民物康,在家兄弟宜。yǒu wèi mín wù kāng,zài jiā xiōng dì yí。
敬义贯心筠,德业畅根枝。jìng yì guàn xīn yún,dé yè chàng gēn zhī。
行远必自迩,登高必自卑。xíng yuǎn bì zì ěr,dēng gāo bì zì bēi。
不从洒扫起,何以为类推。bù cóng sǎ sǎo qǐ,hé yǐ wèi lèi tuī。
群居不及义,游宴日相追。qún jū bù jí yì,yóu yàn rì xiāng zhuī。
失学莫此甚,一成而百隳。shī xué mò cǐ shén,yī chéng ér bǎi huī。
时文筑衰末,不直埋马帷。shí wén zhù shuāi mò,bù zhí mái mǎ wéi。
六经不勤读,学荒身亦危。liù jīng bù qín dú,xué huāng shēn yì wēi。
二刘与三蔡,相牖如埙篪。èr liú yǔ sān cài,xiāng yǒu rú xūn chí。
师门赖有嗣,流泽今未衰。shī mén lài yǒu sì,liú zé jīn wèi shuāi。
子孙欲不坠,祖训勤奉持。zi sūn yù bù zhuì,zǔ xùn qín fèng chí。
不失伯牙心,不患无子期。bù shī bó yá xīn,bù huàn wú zi qī。

劝考亭收文公书兼聚书

陈普

孟氏继孔徂,凤鸟竟寂寞。mèng shì jì kǒng cú,fèng niǎo jìng jì mò。
千年性命传,造化欲废阁。qiān nián xìng mìng chuán,zào huà yù fèi gé。
生人无所之,死者不可作。shēng rén wú suǒ zhī,sǐ zhě bù kě zuò。
人心万山隔,治统千大落。rén xīn wàn shān gé,zhì tǒng qiān dà luò。
天生周与程,得手始撑拓。tiān shēng zhōu yǔ chéng,dé shǒu shǐ chēng tuò。
百年复考亭,体用遂磅礴。bǎi nián fù kǎo tíng,tǐ yòng suì bàng bó。
精密洗粗疏,深厚驱浅薄。jīng mì xǐ cū shū,shēn hòu qū qiǎn báo。
窾郤靡不周,混沌元无凿。kuǎn xì mí bù zhōu,hùn dùn yuán wú záo。
谁家不藏书,心目迷博约。shuí jiā bù cáng shū,xīn mù mí bó yuē。
身为行秘书,所适常迷错。shēn wèi xíng mì shū,suǒ shì cháng mí cuò。
考亭三十匣,独为百川壑。kǎo tíng sān shí xiá,dú wèi bǎi chuān hè。
万善始有条,列圣元非昨。wàn shàn shǐ yǒu tiáo,liè shèng yuán fēi zuó。
千派得一原,灵龟不劳灼。qiān pài dé yī yuán,líng guī bù láo zhuó。
卷帙浩无边,要处自如跃。juǎn zhì hào wú biān,yào chù zì rú yuè。
岁月荒苔生,风雨惟丹雘。suì yuè huāng tái shēng,fēng yǔ wéi dān wò。
翁死六十年,辄起人哀乐。wēng sǐ liù shí nián,zhé qǐ rén āi lè。
同心在咫尺,闵此无声铎。tóng xīn zài zhǐ chǐ,mǐn cǐ wú shēng duó。
为推去后心,如受生前托。wèi tuī qù hòu xīn,rú shòu shēng qián tuō。
倬彼得不磨,坏乎赖爰度。zhuō bǐ dé bù mó,huài hū lài yuán dù。
人心已开辟,万象森冲漠。rén xīn yǐ kāi pì,wàn xiàng sēn chōng mò。
重搆理斯文,同盟敢无诺。zhòng gòu lǐ sī wén,tóng méng gǎn wú nuò。

感兴

陈普

千载荷神物,四书与五经。qiān zài hé shén wù,sì shū yǔ wǔ jīng。
勋华生万民,孔颜真仪刑。xūn huá shēng wàn mín,kǒng yán zhēn yí xíng。
本原尽溟漠,日用垂日星。běn yuán jǐn míng mò,rì yòng chuí rì xīng。
疾契虎豹变,力行凤凰庭。jí qì hǔ bào biàn,lì xíng fèng huáng tíng。
感通穷有气,润泽周流形。gǎn tōng qióng yǒu qì,rùn zé zhōu liú xíng。
拟议辄破的,宰制动发硎。nǐ yì zhé pò de,zǎi zhì dòng fā xíng。
达即雨天下,穷足春林坰。dá jí yǔ tiān xià,qióng zú chūn lín jiōng。
自从孟子没,斯义久晦冥。zì cóng mèng zi méi,sī yì jiǔ huì míng。
歆雄暨马郑,熠熠暗飞萤。xīn xióng jì mǎ zhèng,yì yì àn fēi yíng。
韩柳至欧苏,亦如醉不醒。hán liǔ zhì ōu sū,yì rú zuì bù xǐng。
白昼瞠两目,不见太山青。bái zhòu chēng liǎng mù,bù jiàn tài shān qīng。
蕙兰亘九畹,鼻塞不闻馨。huì lán gèn jiǔ wǎn,bí sāi bù wén xīn。
浩浩大城府,无人为抽扃。hào hào dà chéng fǔ,wú rén wèi chōu jiōng。
宗庙失雄丽,楼阁迷岩亭。zōng miào shī xióng lì,lóu gé mí yán tíng。
渊渊楚七泽,渺渺东沧溟。yuān yuān chǔ qī zé,miǎo miǎo dōng cāng míng。
不识海若面,雄论夸扬舲。bù shí hǎi ruò miàn,xióng lùn kuā yáng líng。
名为指南车,认癸作丙丁。míng wèi zhǐ nán chē,rèn guǐ zuò bǐng dīng。
名夸能作室,戺夹如堂厅。míng kuā néng zuò shì,shì jiā rú táng tīng。
异端塞宇宙,不能别渭泾。yì duān sāi yǔ zhòu,bù néng bié wèi jīng。
夜光耿砂砾,掉臂不留停。yè guāng gěng shā lì,diào bì bù liú tíng。
文章王介甫,种棘满朝廷。wén zhāng wáng jiè fǔ,zhǒng jí mǎn cháo tíng。
匹夫持伪辩,六合为血腥。pǐ fū chí wěi biàn,liù hé wèi xuè xīng。
读书不精义,落落空摇精。dú shū bù jīng yì,luò luò kōng yáo jīng。

文公书厨于穆元圣

陈普

骊龙抱明珠,高卧万丈下。lí lóng bào míng zhū,gāo wò wàn zhàng xià。
岂无善水人,谁是得珠者。qǐ wú shàn shuǐ rén,shuí shì dé zhū zhě。
至人有神手,上智无浅心。zhì rén yǒu shén shǒu,shàng zhì wú qiǎn xīn。
直须入无伦,始克开重阴。zhí xū rù wú lún,shǐ kè kāi zhòng yīn。

禁酒

陈普

五谷之中有淫液,尧舜未尝得涓滴。wǔ gǔ zhī zhōng yǒu yín yè,yáo shùn wèi cháng dé juān dī。
刚柔张弛理或容,两间缘此生仪狄。gāng róu zhāng chí lǐ huò róng,liǎng jiān yuán cǐ shēng yí dí。
初如滥觞出岷山,中作江汉横人间。chū rú làn shāng chū mín shān,zhōng zuò jiāng hàn héng rén jiān。
沃焦苏枯亦宜有,滔天襄陵苦不难。wò jiāo sū kū yì yí yǒu,tāo tiān xiāng líng kǔ bù nán。
几人捐躯乞鲛鳄,几家荡析无城郭。jǐ rén juān qū qǐ jiāo è,jǐ jiā dàng xī wú chéng guō。
古今鱼鳖剧永嘉,至今无人非毕卓。gǔ jīn yú biē jù yǒng jiā,zhì jīn wú rén fēi bì zhuó。
圣人哲士谋虑长,金城铁壁为堤防。shèng rén zhé shì móu lǜ zhǎng,jīn chéng tiě bì wèi dī fáng。
尊崇流水尚泛溢,黜降登跻毋升堂。zūn chóng liú shuǐ shàng fàn yì,chù jiàng dēng jī wú shēng táng。
森严监史如霜雪,无算无量无逾节。sēn yán jiān shǐ rú shuāng xuě,wú suàn wú liàng wú yú jié。
僛僛傞傞未尝有,山立佳人冰玉洁。qī qī suō suō wèi cháng yǒu,shān lì jiā rén bīng yù jié。
柰何世降波澜狂,周公不作卫武亡。nài hé shì jiàng bō lán kuáng,zhōu gōng bù zuò wèi wǔ wáng。
汉家石杠耗海内,唐殿金龙跨远方。hàn jiā shí gāng hào hǎi nèi,táng diàn jīn lóng kuà yuǎn fāng。
上下因循为日用,胜理肠胃成膏肓。shàng xià yīn xún wèi rì yòng,shèng lǐ cháng wèi chéng gāo huāng。
病民害物拂后土,愁天怒地干阴阳。bìng mín hài wù fú hòu tǔ,chóu tiān nù dì gàn yīn yáng。
圣君宵衣急民瘼,一照万方同忭跃。shèng jūn xiāo yī jí mín mò,yī zhào wàn fāng tóng biàn yuè。
救荒令典固当尔,此事更有加商略。jiù huāng lìng diǎn gù dāng ěr,cǐ shì gèng yǒu jiā shāng lüè。
东西晋武覆辙新,李白杜甫皆沉身。dōng xī jìn wǔ fù zhé xīn,lǐ bái dù fǔ jiē chén shēn。
夏后以前皆圣世,岂无贵客与鬼神。xià hòu yǐ qián jiē shèng shì,qǐ wú guì kè yǔ guǐ shén。
四维不张既非美,人而无礼不如死。sì wéi bù zhāng jì fēi měi,rén ér wú lǐ bù rú sǐ。
阮籍罪当投四裔,山简接䍦尤乱纪。ruǎn jí zuì dāng tóu sì yì,shān jiǎn jiē lí yóu luàn jì。
江东命脉王茂弘,荆州父母陶士行。jiāng dōng mìng mài wáng mào hóng,jīng zhōu fù mǔ táo shì xíng。
更乞十年禁酺蜡,书生鼓腹老太平。gèng qǐ shí nián jìn pú là,shū shēng gǔ fù lǎo tài píng。

寿柏峰

陈普

爱道爱宝同缩蜗,福善一点如朝霞。ài dào ài bǎo tóng suō wō,fú shàn yī diǎn rú cháo xiá。
稽天利欲渺无路,不妨角里留巅崖。jī tiān lì yù miǎo wú lù,bù fáng jiǎo lǐ liú diān yá。
清虚淡素天所觑,百神万物争拥遮。qīng xū dàn sù tiān suǒ qù,bǎi shén wàn wù zhēng yōng zhē。
七十移桃自玄圃,八十意思犹未花。qī shí yí táo zì xuán pǔ,bā shí yì sī yóu wèi huā。
含如抱粹不肯露,时对知己抽萌芽。hán rú bào cuì bù kěn lù,shí duì zhī jǐ chōu méng yá。
我亦一人年在弟,弱质自愧霜蒹葭。wǒ yì yī rén nián zài dì,ruò zhì zì kuì shuāng jiān jiā。
逢人说项有何见,岂非气味同一家。féng rén shuō xiàng yǒu hé jiàn,qǐ fēi qì wèi tóng yī jiā。
啖柏茹芝分一叶,朝夕供兄粥与茶。dàn bǎi rú zhī fēn yī yè,cháo xī gōng xiōng zhōu yǔ chá。
一任张良算出去,人生何惜老年华。yī rèn zhāng liáng suàn chū qù,rén shēng hé xī lǎo nián huá。

久旱得雨

陈普

同堂合席分汝尔,况乃邈然千万里。tóng táng hé xí fēn rǔ ěr,kuàng nǎi miǎo rán qiān wàn lǐ。
寸总不知从何来,一夜拥衾八九起。cùn zǒng bù zhī cóng hé lái,yī yè yōng qīn bā jiǔ qǐ。
井田未复思扣阍,忍见秋夏田无水。jǐng tián wèi fù sī kòu hūn,rěn jiàn qiū xià tián wú shuǐ。
甘霖才是渴者饮,何事骄阳骄不止。gān lín cái shì kě zhě yǐn,hé shì jiāo yáng jiāo bù zhǐ。
旄倪奔走缘木求,惟有气龙尚循理。máo ní bēn zǒu yuán mù qiú,wéi yǒu qì lóng shàng xún lǐ。
焉知天心不广大,无愚无智皆如子。yān zhī tiān xīn bù guǎng dà,wú yú wú zhì jiē rú zi。
拜泥祷偶都不问,衔石移山良可喜。bài ní dǎo ǒu dōu bù wèn,xián shí yí shān liáng kě xǐ。
云飞风起作气势,野雾山昏酝甘美。yún fēi fēng qǐ zuò qì shì,yě wù shān hūn yùn gān měi。
三朝遂作渰渰萋,一点一粒不胜纪。sān cháo suì zuò yǎn yǎn qī,yī diǎn yī lì bù shèng jì。
吁嗟尔辈何惜命,欢呼噎呕舞欲死。xū jiē ěr bèi hé xī mìng,huān hū yē ǒu wǔ yù sǐ。
有身安得不求生,天地之心固如此。yǒu shēn ān dé bù qiú shēng,tiān dì zhī xīn gù rú cǐ。
草茅藜藿有一策,尧舜是亦人而已。cǎo máo lí huò yǒu yī cè,yáo shùn shì yì rén ér yǐ。
端居廊庙同此身,及人及物唯推己。duān jū láng miào tóng cǐ shēn,jí rén jí wù wéi tuī jǐ。
宫中圣人念民物,春不折柳漱避蚁。gōng zhōng shèng rén niàn mín wù,chūn bù zhé liǔ shù bì yǐ。
论道燮理岂不知,一夫不获古所耻。lùn dào xiè lǐ qǐ bù zhī,yī fū bù huò gǔ suǒ chǐ。
三年耕有一年食,尧水汤旱无死徙。sān nián gēng yǒu yī nián shí,yáo shuǐ tāng hàn wú sǐ xǐ。
有民心也为民谋,此道如砥直如矢。yǒu mín xīn yě wèi mín móu,cǐ dào rú dǐ zhí rú shǐ。

寿容山

陈普

天下东南有玄圃,左瞰闽浙右俯楚。tiān xià dōng nán yǒu xuán pǔ,zuǒ kàn mǐn zhè yòu fǔ chǔ。
蕴瑰露秀周峰峦,异气时出为云雨。yùn guī lù xiù zhōu fēng luán,yì qì shí chū wèi yún yǔ。
何年营丘文献孙,相攸弛檐来胥宇。hé nián yíng qiū wén xiàn sūn,xiāng yōu chí yán lái xū yǔ。
绵绵瓜瓞日蕃滋,福德两兼一为主。mián mián guā dié rì fān zī,fú dé liǎng jiān yī wèi zhǔ。
山川欢喜神灵依,五者日用如水土。shān chuān huān xǐ shén líng yī,wǔ zhě rì yòng rú shuǐ tǔ。
我来昔在旃蒙年,乃翁八十健如虎。wǒ lái xī zài zhān méng nián,nǎi wēng bā shí jiàn rú hǔ。
再来当公六十六,春风习习生谈麈。zài lái dāng gōng liù shí liù,chūn fēng xí xí shēng tán zhǔ。
即温听厉心自凉,不觉人间有炎暑。jí wēn tīng lì xīn zì liáng,bù jué rén jiān yǒu yán shǔ。
年年今日庆生申,已得河图天数五。nián nián jīn rì qìng shēng shēn,yǐ dé hé tú tiān shù wǔ。
今年三合尤奇妙,人生与猿共歌舞。jīn nián sān hé yóu qí miào,rén shēng yǔ yuán gòng gē wǔ。
樽前万事皆如意,酒酣屈指为君数。zūn qián wàn shì jiē rú yì,jiǔ hān qū zhǐ wèi jūn shù。
彩衣堂下森芝兰,四宗人人皆玉树。cǎi yī táng xià sēn zhī lán,sì zōng rén rén jiē yù shù。
诗书礼义照人间,谦恭孝弟麒麟武。shī shū lǐ yì zhào rén jiān,qiān gōng xiào dì qí lín wǔ。
高年壮健幼稚仁,此事天下莫之御。gāo nián zhuàng jiàn yòu zhì rén,cǐ shì tiān xià mò zhī yù。
福地何但贮退藏,请以閟宫代梁甫。fú dì hé dàn zhù tuì cáng,qǐng yǐ bì gōng dài liáng fǔ。

有感

陈普

后人百事不如古,创立造为难悉数。hòu rén bǎi shì bù rú gǔ,chuàng lì zào wèi nán xī shù。
一日苟且成千年,一夫阿徇弥九土。yī rì gǒu qiě chéng qiān nián,yī fū ā xùn mí jiǔ tǔ。
神仙不死岂有之,起自秦皇并汉武。shén xiān bù sǐ qǐ yǒu zhī,qǐ zì qín huáng bìng hàn wǔ。
蜀陵冀角民鼓乱,楼殿至今连海宇。shǔ líng jì jiǎo mín gǔ luàn,lóu diàn zhì jīn lián hǎi yǔ。
从明未载心神飞,无根金人忽如睹。cóng míng wèi zài xīn shén fēi,wú gēn jīn rén hū rú dǔ。
膏肓遂成不可治,五教壅塞生民苦。gāo huāng suì chéng bù kě zhì,wǔ jiào yōng sāi shēng mín kǔ。
帝城元夜移三山,天河七夕桥织女。dì chéng yuán yè yí sān shān,tiān hé qī xī qiáo zhī nǚ。
倡优侏儒为戏乐,淫词浮文作贡举。chàng yōu zhū rú wèi xì lè,yín cí fú wén zuò gòng jǔ。
卖盐沽酒充科赋,吹箫执籥送丧死。mài yán gū jiǔ chōng kē fù,chuī xiāo zhí yuè sòng sàng sǐ。
一般更有乱生人,背弃劬劳事歌舞。yī bān gèng yǒu luàn shēng rén,bèi qì qú láo shì gē wǔ。
造端良是魏隋间,以至开元遂为愈。zào duān liáng shì wèi suí jiān,yǐ zhì kāi yuán suì wèi yù。
四海之人皆若狂,谀舌纷纷蔽明主。sì hǎi zhī rén jiē ruò kuáng,yú shé fēn fēn bì míng zhǔ。
五凤楼前舞千秋,渔阳动地来鼙鼓。wǔ fèng lóu qián wǔ qiān qiū,yú yáng dòng dì lái pí gǔ。
六飞仓卒冒烟尘,两京流血欲漂杵。liù fēi cāng zú mào yān chén,liǎng jīng liú xuè yù piāo chǔ。
此祸端从逸欲生,国无良臣致惑蛊。cǐ huò duān cóng yì yù shēng,guó wú liáng chén zhì huò gǔ。
事君事亲不在是,福寿自有千门路。shì jūn shì qīn bù zài shì,fú shòu zì yǒu qiān mén lù。
曲礼三千无一条,六经百氏无一语。qū lǐ sān qiān wú yī tiáo,liù jīng bǎi shì wú yī yǔ。
空随流俗作愚蒙,并将四海苍生误。kōng suí liú sú zuò yú méng,bìng jiāng sì hǎi cāng shēng wù。
先儒未尝论及此,共庆重闱或可许。xiān rú wèi cháng lùn jí cǐ,gòng qìng zhòng wéi huò kě xǔ。
不知沿习只可伤,明知故作非相与。bù zhī yán xí zhǐ kě shāng,míng zhī gù zuò fēi xiāng yǔ。
忠告善道不是从,己所不欲当絜矩。zhōng gào shàn dào bù shì cóng,jǐ suǒ bù yù dāng jié jǔ。
岂知谬致一瓣香,面把党人作聋瞽。qǐ zhī miù zhì yī bàn xiāng,miàn bǎ dǎng rén zuò lóng gǔ。

代寿德兴尹

陈普

尧蓂五叶开元正,尧云五色辉紫清。yáo míng wǔ yè kāi yuán zhèng,yáo yún wǔ sè huī zǐ qīng。
渔歌樵唱乐宽政,今日公堂弥兕觥。yú gē qiáo chàng lè kuān zhèng,jīn rì gōng táng mí sì gōng。
江南春稚寒犹峭,东风先绿银峰草。jiāng nán chūn zhì hán yóu qiào,dōng fēng xiān lǜ yín fēng cǎo。
银峰百草皆何私,邀得东风来独早。yín fēng bǎi cǎo jiē hé sī,yāo dé dōng fēng lái dú zǎo。
宽厚不愎父母心,父母万寿儿愿深。kuān hòu bù bì fù mǔ xīn,fù mǔ wàn shòu ér yuàn shēn。
老稚尽作斑衣舞,来听春风堂上琴。lǎo zhì jǐn zuò bān yī wǔ,lái tīng chūn fēng táng shàng qín。
黄金台上凝虚伫,碧云为卷琴声去。huáng jīn tái shàng níng xū zhù,bì yún wèi juǎn qín shēng qù。
要令四海皆阳春,不但银峰沐膏雨。yào lìng sì hǎi jiē yáng chūn,bù dàn yín fēng mù gāo yǔ。
区区祝公在此诗,寸草莫报春阳辉。qū qū zhù gōng zài cǐ shī,cùn cǎo mò bào chūn yáng huī。
秉钧暂借牛刀手,八荒开寿如尧时。bǐng jūn zàn jiè niú dāo shǒu,bā huāng kāi shòu rú yáo shí。

天上碧桃

陈普

春阶荡漾春日长,羽林飒飒勾陈苍。chūn jiē dàng yàng chūn rì zhǎng,yǔ lín sà sà gōu chén cāng。
钧天寥寥帝不康,一月震悚奔勾芒。jūn tiān liáo liáo dì bù kāng,yī yuè zhèn sǒng bēn gōu máng。
夜鸠众功和阴阳,粉白黛绿各一方。yè jiū zhòng gōng hé yīn yáng,fěn bái dài lǜ gè yī fāng。
铸作娟丽盈盈妆,金乌飞去东藩傍。zhù zuò juān lì yíng yíng zhuāng,jīn wū fēi qù dōng fān bàng。
左右前后千毛嫱,青云衣兮白霓裳。zuǒ yòu qián hòu qiān máo qiáng,qīng yún yī xī bái ní shang。
重重华盖十六行,琼林玉殿积缟霜。zhòng zhòng huá gài shí liù xíng,qióng lín yù diàn jī gǎo shuāng。
气焰薰薄摇篮光,白云乡是碧云乡。qì yàn xūn báo yáo lán guāng,bái yún xiāng shì bì yún xiāng。
骑龙韩愈如渔郎,缑山仙子闻仙方。qí lóng hán yù rú yú láng,gōu shān xiān zi wén xiān fāng。
坐鹤之背吹凤凰,穆子简子方来王。zuò hè zhī bèi chuī fèng huáng,mù zi jiǎn zi fāng lái wáng。
气迷色眩成肆狂,执法叩阊夕抗章。qì mí sè xuàn chéng sì kuáng,zhí fǎ kòu chāng xī kàng zhāng。
有一于此无不亡,言从谏听如禹汤。yǒu yī yú cǐ wú bù wáng,yán cóng jiàn tīng rú yǔ tāng。
斥罢脂泽去芬芳,各服毼衣事蚕娘。chì bà zhī zé qù fēn fāng,gè fú hé yī shì cán niáng。