古诗词

和友人韵

陈普

儿童恨芳草,不识春长在。ér tóng hèn fāng cǎo,bù shí chūn zhǎng zài。
箪瓢日晏如,焉知颜乐改。dān piáo rì yàn rú,yān zhī yán lè gǎi。
黄鹤雅入听,鶗鴂亦可罪。huáng hè yǎ rù tīng,tí jué yì kě zuì。
混沌何曾死,拱璧莫轻碎。hùn dùn hé céng sǐ,gǒng bì mò qīng suì。
野马恣流行,游丝无挂碍。yě mǎ zì liú xíng,yóu sī wú guà ài。
太极物物一,乐事频年再。tài jí wù wù yī,lè shì pín nián zài。
缅怀良友心,不言默相对。miǎn huái liáng yǒu xīn,bù yán mò xiāng duì。
愿为蛩駏交,共话蝼蚁戴。yuàn wèi qióng jù jiāo,gòng huà lóu yǐ dài。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

劝学歌

陈普

太极肇判两仪生,其中人为万物灵。tài jí zhào pàn liǎng yí shēng,qí zhōng rén wèi wàn wù líng。
人亦天地一物耳,独以道义超众形。rén yì tiān dì yī wù ěr,dú yǐ dào yì chāo zhòng xíng。
立为三才中宇宙,发挥天地经人伦。lì wèi sān cái zhōng yǔ zhòu,fā huī tiān dì jīng rén lún。
兹事初非外烁伐,毫发皆备七尺身。zī shì chū fēi wài shuò fá,háo fā jiē bèi qī chǐ shēn。
后生可畏如日出,千金之躯岂可轻。hòu shēng kě wèi rú rì chū,qiān jīn zhī qū qǐ kě qīng。
寸阴可惜莫虚掷,百年安得长青春。cùn yīn kě xī mò xū zhì,bǎi nián ān dé zhǎng qīng chūn。
有力如虎当猛省,何况责望深父兄。yǒu lì rú hǔ dāng měng shěng,hé kuàng zé wàng shēn fù xiōng。
不通六籍不是学,未了三才未是人。bù tōng liù jí bù shì xué,wèi le sān cái wèi shì rén。
希圣必须志尧舜,希贤必用为颜曾。xī shèng bì xū zhì yáo shùn,xī xián bì yòng wèi yán céng。
义理彝伦精讲究,礼乐制度须详明。yì lǐ yí lún jīng jiǎng jiū,lǐ lè zhì dù xū xiáng míng。
体用源流务透彻,血脉文理仍流行。tǐ yòng yuán liú wù tòu chè,xuè mài wén lǐ réng liú xíng。
会通两尽始无碍,范围未始离曲成。huì tōng liǎng jǐn shǐ wú ài,fàn wéi wèi shǐ lí qū chéng。
无尘胸次贮万卷,拔山笔力扛千钧。wú chén xiōng cì zhù wàn juǎn,bá shān bǐ lì káng qiān jūn。
不用高枕卧丘壑,用之家齐国治天下平。bù yòng gāo zhěn wò qiū hè,yòng zhī jiā qí guó zhì tiān xià píng。
不但匹夫匹妇皆获所,草木鱼鳖咸清宁。bù dàn pǐ fū pǐ fù jiē huò suǒ,cǎo mù yú biē xián qīng níng。
此皆后进本分事,不为干利与求名。cǐ jiē hòu jìn běn fēn shì,bù wèi gàn lì yǔ qiú míng。
更须扫除谑浪傲惰态,打并嗜欲声色情。gèng xū sǎo chú xuè làng ào duò tài,dǎ bìng shì yù shēng sè qíng。
一物一则同一敬,牢守孔孟张朱程。yī wù yī zé tóng yī jìng,láo shǒu kǒng mèng zhāng zhū chéng。
吃紧工夫决有效,令闻广誉垂千龄。chī jǐn gōng fū jué yǒu xiào,lìng wén guǎng yù chuí qiān líng。
英雄气概为则是,一变至道非难能。yīng xióng qì gài wèi zé shì,yī biàn zhì dào fēi nán néng。
君不见四十五十无闻不足观,总是惰而不学昏昏贸贸枉生天地间。jūn bù jiàn sì shí wǔ shí wú wén bù zú guān,zǒng shì duò ér bù xué hūn hūn mào mào wǎng shēng tiān dì jiān。

送江西曾雪笠歌

陈普

几人夸咏雪,不如柳一绝。jǐ rén kuā yǒng xuě,bù rú liǔ yī jué。
几家说渔父,不如柳两句。jǐ jiā shuō yú fù,bù rú liǔ liǎng jù。
天阴岁晚寒江空,玉花四合为鸿蒙。tiān yīn suì wǎn hán jiāng kōng,yù huā sì hé wèi hóng méng。
一片清虚画不得,孤舟一笠何精工。yī piàn qīng xū huà bù dé,gū zhōu yī lì hé jīng gōng。
凌空厉阔不觉寒,兀坐不动身与竿。líng kōng lì kuò bù jué hán,wù zuò bù dòng shēn yǔ gān。
矶头把竿冻犹立,老妻在中作袁安。jī tóu bǎ gān dòng yóu lì,lǎo qī zài zhōng zuò yuán ān。
此时意壮何分明,大无垠涯小无形。cǐ shí yì zhuàng hé fēn míng,dà wú yín yá xiǎo wú xíng。
的如曾子见一贯,又似叶公初点睛。de rú céng zi jiàn yī guàn,yòu shì yè gōng chū diǎn jīng。
十年抛却吴松江,闽山六月念蔗浆。shí nián pāo què wú sōng jiāng,mǐn shān liù yuè niàn zhè jiāng。
门门再拜冰玉树,畀我一幅全潇湘。mén mén zài bài bīng yù shù,bì wǒ yī fú quán xiāo xiāng。

不饮酒歌

陈普

人皆爱酒如金珠,我独畏酒如毒荼。rén jiē ài jiǔ rú jīn zhū,wǒ dú wèi jiǔ rú dú tú。
人皆爱饮醉不醒,我独不饮常惺如。rén jiē ài yǐn zuì bù xǐng,wǒ dú bù yǐn cháng xīng rú。
我若饮兮人不同,一饮三百斛,再饮三千钟。wǒ ruò yǐn xī rén bù tóng,yī yǐn sān bǎi hú,zài yǐn sān qiān zhōng。
我若醉兮人莫比,上以天为冠,下以地为履。wǒ ruò zuì xī rén mò bǐ,shàng yǐ tiān wèi guān,xià yǐ dì wèi lǚ。
有时醉登楼,倚阑一笑江山愁。yǒu shí zuì dēng lóu,yǐ lán yī xiào jiāng shān chóu。
有时醉吟诗,烟云满壁龙蛇飞。yǒu shí zuì yín shī,yān yún mǎn bì lóng shé fēi。
有时醉起舞,莫邪出匣金莲吐。yǒu shí zuì qǐ wǔ,mò xié chū xiá jīn lián tǔ。
我欲气兮斗可撞,我欲力兮鼎可扛。wǒ yù qì xī dòu kě zhuàng,wǒ yù lì xī dǐng kě káng。
我欲志兮吞云梦之八九,我欲历兮眇天地之四方。wǒ yù zhì xī tūn yún mèng zhī bā jiǔ,wǒ yù lì xī miǎo tiān dì zhī sì fāng。
天地生我性不饮,我若饮时安得有酒如长江。tiān dì shēng wǒ xìng bù yǐn,wǒ ruò yǐn shí ān dé yǒu jiǔ rú zhǎng jiāng。

醉吟

陈普

天在地在我亦在,天改地改吾始改。tiān zài dì zài wǒ yì zài,tiān gǎi dì gǎi wú shǐ gǎi。
前身曾作孔子孟子为人憎,也曾为禹为稷为人爱。qián shēn céng zuò kǒng zi mèng zi wèi rén zēng,yě céng wèi yǔ wèi jì wèi rén ài。
来来去去非贪痴,自去自来自不知。lái lái qù qù fēi tān chī,zì qù zì lái zì bù zhī。
今生暂来作个咬啮菜根汉,焉知再来不遇文王出弹时。jīn shēng zàn lái zuò gè yǎo niè cài gēn hàn,yān zhī zài lái bù yù wén wáng chū dàn shí。
四溟为罍杓北斗,举世攒眉我开口。sì míng wèi léi biāo běi dòu,jǔ shì zǎn méi wǒ kāi kǒu。
眼前不见白衣人,风月自当青田酒。yǎn qián bù jiàn bái yī rén,fēng yuè zì dāng qīng tián jiǔ。
万事不预非无功,顺应为用虚为宗。wàn shì bù yù fēi wú gōng,shùn yīng wèi yòng xū wèi zōng。
几度贫贱几度英雄,几度少年几度翁。jǐ dù pín jiàn jǐ dù yīng xióng,jǐ dù shǎo nián jǐ dù wēng。
天吴紫凤任颠倒,披襟引满对秋风。tiān wú zǐ fèng rèn diān dào,pī jīn yǐn mǎn duì qiū fēng。

拟古其二

陈普

瑶池出甘泉,玉台荫梧桐。yáo chí chū gān quán,yù tái yīn wú tóng。
凤巢梧桐上,下浴甘泉中。fèng cháo wú tóng shàng,xià yù gān quán zhōng。
美人室其左,荷衣裳芙蓉。měi rén shì qí zuǒ,hé yī shang fú róng。
素手把青枝,嘻嘻笑春风。sù shǒu bǎ qīng zhī,xī xī xiào chūn fēng。
性情如赤子,声气似黄钟。xìng qíng rú chì zi,shēng qì shì huáng zhōng。
明珠媚深渊,鱼鳖游冲融。míng zhū mèi shēn yuān,yú biē yóu chōng róng。
世事多参商,忧乐苦不同。shì shì duō cān shāng,yōu lè kǔ bù tóng。
荣枯与丑好,相待如駏蛩。róng kū yǔ chǒu hǎo,xiāng dài rú jù qióng。
深怀惕霜露,夙心常省躬。shēn huái tì shuāng lù,sù xīn cháng shěng gōng。

拟古其二

陈普

人生不满百,常怀千岁忧。rén shēng bù mǎn bǎi,cháng huái qiān suì yōu。
往事云雨散,积意如山丘。wǎng shì yún yǔ sàn,jī yì rú shān qiū。
圣人已为土,土复成海流。shèng rén yǐ wèi tǔ,tǔ fù chéng hǎi liú。
曷为梦寐中,常见孔与周。hé wèi mèng mèi zhōng,cháng jiàn kǒng yǔ zhōu。

拟古其二

陈普

先我二百年,世道犹小康。xiān wǒ èr bǎi nián,shì dào yóu xiǎo kāng。
鸣銮下紫霄,群仙集柏梁。míng luán xià zǐ xiāo,qún xiān jí bǎi liáng。
仙仙青霞衣,济济白霓裳。xiān xiān qīng xiá yī,jì jì bái ní shang。
兢兢奉玄道,拳拳荐天浆。jīng jīng fèng xuán dào,quán quán jiàn tiān jiāng。
鸡犬亦可仙,岂徒寿天王。jī quǎn yì kě xiān,qǐ tú shòu tiān wáng。
茂陵无仙骨,上帝下巫阳。mào líng wú xiān gǔ,shàng dì xià wū yáng。
群仙返玉京,万事争苍黄。qún xiān fǎn yù jīng,wàn shì zhēng cāng huáng。

拟古其二

陈普

共工昔暴怒,触折不周山。gòng gōng xī bào nù,chù zhé bù zhōu shān。
此枢太室上,飘落三江间。cǐ shū tài shì shàng,piāo luò sān jiāng jiān。
枢纽一飞播,满空悉颠翻。shū niǔ yī fēi bō,mǎn kōng xī diān fān。
北斗堕其柄,文昌失厥官。běi dòu duò qí bǐng,wén chāng shī jué guān。
彗星化为蹠,搏人以为餐。huì xīng huà wèi zhí,bó rén yǐ wèi cān。
天狗行地上,头戴方山冠。tiān gǒu xíng dì shàng,tóu dài fāng shān guān。
武夷有巨人,方持钓鱼竿。wǔ yí yǒu jù rén,fāng chí diào yú gān。
中宵投袂起,容貌何桓桓。zhōng xiāo tóu mèi qǐ,róng mào hé huán huán。
欲扶紫薇坦,坐使天下安。yù fú zǐ wēi tǎn,zuò shǐ tiān xià ān。
复逢驩兜来,被发据其关。fù féng huān dōu lái,bèi fā jù qí guān。
拂衣返空翠,弹琴弄潺湲。fú yī fǎn kōng cuì,dàn qín nòng chán yuán。
烟霞别一天,回首谢髦蛮。yān xiá bié yī tiān,huí shǒu xiè máo mán。

次答熊去非七夕遇雨见候

陈普

志士千载心,烂烂如斜河。zhì shì qiān zài xīn,làn làn rú xié hé。
道路坦且修,况复阴雨多。dào lù tǎn qiě xiū,kuàng fù yīn yǔ duō。
女騃不可说,牛痴无柰何。nǚ ái bù kě shuō,niú chī wú nài hé。

次答熊去非七夕遇雨见候

陈普

连珠复合璧,叹息复何年。lián zhū fù hé bì,tàn xī fù hé nián。
颠连多疾苦,道术极乖偏。diān lián duō jí kǔ,dào shù jí guāi piān。
嫠妇不恤纬,杞国常忧天。lí fù bù xù wěi,qǐ guó cháng yōu tiān。

次答熊去非七夕遇雨见候

陈普

五鬼不害道,含沙非杀身。wǔ guǐ bù hài dào,hán shā fēi shā shēn。
大和一巨毒,西方无人伦。dà hé yī jù dú,xī fāng wú rén lún。
三圣不复作,谁亨万世屯。sān shèng bù fù zuò,shuí hēng wàn shì tún。

次答熊去非七夕遇雨见候

陈普

太玄矿故在,原道涂犹迷。tài xuán kuàng gù zài,yuán dào tú yóu mí。
一朝无渣滓,仙派起濂溪。yī cháo wú zhā zǐ,xiān pài qǐ lián xī。
未能及鳏寡,不虚五纬奎。wèi néng jí guān guǎ,bù xū wǔ wěi kuí。

次答熊去非七夕遇雨见候

陈普

空言未深切,聊可烛朦胧。kōng yán wèi shēn qiè,liáo kě zhú méng lóng。
好辩若无益,庶以雷群聋。hǎo biàn ruò wú yì,shù yǐ léi qún lóng。
群仙去已久,吾侪当嗣功。qún xiān qù yǐ jiǔ,wú chái dāng sì gōng。

旦气诗

陈普

昼气如大雾,蒙我大明镜。zhòu qì rú dà wù,méng wǒ dà míng jìng。
主人莫知乡,奴隶窃权柄。zhǔ rén mò zhī xiāng,nú lì qiè quán bǐng。
不能巍巍莅,惟听纷纷命。bù néng wēi wēi lì,wéi tīng fēn fēn mìng。
是非既昧瞀,操执岂中正。shì fēi jì mèi mào,cāo zhí qǐ zhōng zhèng。
不惟裁截偏,尤苦怠惰病。bù wéi cái jié piān,yóu kǔ dài duò bìng。
一柱一柔弱,四维俱不竞。yī zhù yī róu ruò,sì wéi jù bù jìng。
循兹不回首,安得逃禽行。xún zī bù huí shǒu,ān dé táo qín xíng。
为人自暴弃,造化德独盛。wèi rén zì bào qì,zào huà dé dú shèng。
纳日息万物,停止吾视听。nà rì xī wàn wù,tíng zhǐ wú shì tīng。
魂归魄不安,灵根复凝定。hún guī pò bù ān,líng gēn fù níng dìng。
潜龙蟠深渊,不灭飞腾性。qián lóng pán shēn yuān,bù miè fēi téng xìng。
五更号群鸡,陡然得大庆。wǔ gèng hào qún jī,dǒu rán dé dà qìng。
熹微一隙开,洞达八荒圣。xī wēi yī xì kāi,dòng dá bā huāng shèng。
天地顿轩豁,百度亦饾饤。tiān dì dùn xuān huō,bǎi dù yì dòu dìng。
昨非咸昭晰,今是足审订。zuó fēi xián zhāo xī,jīn shì zú shěn dìng。
乃知天于人,父母未足并。nǎi zhī tiān yú rén,fù mǔ wèi zú bìng。
晦以养其明,止以茁其莹。huì yǐ yǎng qí míng,zhǐ yǐ zhuó qí yíng。
此而不接续,诚犯不恭令。cǐ ér bù jiē xù,chéng fàn bù gōng lìng。
工夫知如何,焚香且虔敬。gōng fū zhī rú hé,fén xiāng qiě qián jìng。

朱文公

陈普

尝思紫阳翁,功德不下禹。cháng sī zǐ yáng wēng,gōng dé bù xià yǔ。
平生五人伦,叔世一天柱。píng shēng wǔ rén lún,shū shì yī tiān zhù。
海岳久亭毓,二仪厚付与。hǎi yuè jiǔ tíng yù,èr yí hòu fù yǔ。
高明挂秋月,精细破毫缕。gāo míng guà qiū yuè,jīng xì pò háo lǚ。
举目无荀杨,浑身是伊吕。jǔ mù wú xún yáng,hún shēn shì yī lǚ。
百年嗣程邵,千载承邹鲁。bǎi nián sì chéng shào,qiān zài chéng zōu lǔ。
直上接勋华,益远益不御。zhí shàng jiē xūn huá,yì yuǎn yì bù yù。
本原无不见,支派自循序。běn yuán wú bù jiàn,zhī pài zì xún xù。
遂令天叙秩,有目得再睹。suì lìng tiān xù zhì,yǒu mù dé zài dǔ。
建绍乾淳间,三纲散无主。jiàn shào qián chún jiān,sān gāng sàn wú zhǔ。
仇雠操太阿,利欲浸九土。chóu chóu cāo tài ā,lì yù jìn jiǔ tǔ。
鞠躬上文石,谆谆正心语。jū gōng shàng wén shí,zhūn zhūn zhèng xīn yǔ。
欲起君以雷,滂沱洗寰宇。yù qǐ jūn yǐ léi,pāng tuó xǐ huán yǔ。
圣心不见答,浩浩翠烟去。shèng xīn bù jiàn dá,hào hào cuì yān qù。
当时听其言,何但报千古。dāng shí tīng qí yán,hé dàn bào qiān gǔ。
廓清草莱辟,栉沐疮痍愈。kuò qīng cǎo lái pì,zhì mù chuāng yí yù。
奕奕万世规,百年遽如许。yì yì wàn shì guī,bǎi nián jù rú xǔ。
天意竟莫回,地气不可迕。tiān yì jìng mò huí,dì qì bù kě wù。
但留四部书,万世开尧禹。dàn liú sì bù shū,wàn shì kāi yáo yǔ。
深翠隔荒台,寥落招魂具。shēn cuì gé huāng tái,liáo luò zhāo hún jù。
夜半读中庸,横空挟风雨。yè bàn dú zhōng yōng,héng kōng xié fēng yǔ。