古诗词

金落索·四景

祝允明

【其一】
东风转岁华,院院烧灯罢。dōng fēng zhuǎn suì huá,yuàn yuàn shāo dēng bà。
陌上清明,细雨纷纷下。mò shàng qīng míng,xì yǔ fēn fēn xià。
天涯荡子,心尽思家。tiān yá dàng zi,xīn jǐn sī jiā。
只见人归不见他!合欢未久难抛舍,追悔从前一念差。zhǐ jiàn rén guī bù jiàn tā!hé huān wèi jiǔ nán pāo shě,zhuī huǐ cóng qián yī niàn chà。
伤情处,恹恹独坐小窗纱。shāng qíng chù,yān yān dú zuò xiǎo chuāng shā。
只见片片桃花,阵阵杨花,飞过了秋千架。zhǐ jiàn piàn piàn táo huā,zhèn zhèn yáng huā,fēi guò le qiū qiān jià。
【其二】
杨花乱滚绵,蕉叶初成扇。yáng huā luàn gǔn mián,jiāo yè chū chéng shàn。
翠盖红衣,出水新莲现。cuì gài hóng yī,chū shuǐ xīn lián xiàn。
金炉一缕,微□烟,睡起纱□厨云鬓偏。jīn lú yī lǚ,wēi yān,shuì qǐ shā chú yún bìn piān。
无端好梦谁惊破,风外莺声柳外蝉。wú duān hǎo mèng shuí jīng pò,fēng wài yīng shēng liǔ wài chán。
羞临镜,千愁万恨对谁言?只见旧恨眉间,新泪腮边,界破残妆面。xiū lín jìng,qiān chóu wàn hèn duì shuí yán?zhǐ jiàn jiù hèn méi jiān,xīn lèi sāi biān,jiè pò cán zhuāng miàn。
【其三】
闲阶细雨收,翠幕新凉透。xián jiē xì yǔ shōu,cuì mù xīn liáng tòu。
哀柳残荷,正值愁时候。āi liǔ cán hé,zhèng zhí chóu shí hòu。
近来都减,却旧风流,争奈新愁接旧愁。jìn lái dōu jiǎn,què jiù fēng liú,zhēng nài xīn chóu jiē jiù chóu。
白云望断天涯远,无尽头。bái yún wàng duàn tiān yá yuǎn,wú jǐn tóu。
相思病,无明彻夜几时休。xiāng sī bìng,wú míng chè yè jǐ shí xiū。
只见雁过南楼,人倚西楼,人比黄花瘦。zhǐ jiàn yàn guò nán lóu,rén yǐ xī lóu,rén bǐ huáng huā shòu。
【其四】
银台绛□葛笼,翠幄金钩控。yín tái jiàng gé lóng,cuì wò jīn gōu kòng。
锦帐红炉,独自无人共。jǐn zhàng hóng lú,dú zì wú rén gòng。
月明初转,过小房龙,不放清光照病容。yuè míng chū zhuǎn,guò xiǎo fáng lóng,bù fàng qīng guāng zhào bìng róng。
愁听画角声三弄,吹落梅花一夜风。chóu tīng huà jiǎo shēng sān nòng,chuī luò méi huā yī yè fēng。
关山梦,鱼沉雁杳信难通。guān shān mèng,yú chén yàn yǎo xìn nán tōng。
孤眠人最怕隆冬,又值严冬,做不尽鸳鸯梦。gū mián rén zuì pà lóng dōng,yòu zhí yán dōng,zuò bù jǐn yuān yāng mèng。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

留别赵上舍

祝允明

归骑聊乘一日闲,夕阳移座未能还。guī qí liáo chéng yī rì xián,xī yáng yí zuò wèi néng hái。
西风明日丹阳道,回首鸡鸣雪满山。xī fēng míng rì dān yáng dào,huí shǒu jī míng xuě mǎn shān。

寄谢雍

祝允明

谢家兰树有清芬,每诵澄江却忆君。xiè jiā lán shù yǒu qīng fēn,měi sòng chéng jiāng què yì jūn。
想得山庄长夏里,石床眠看度墙云。xiǎng dé shān zhuāng zhǎng xià lǐ,shí chuáng mián kàn dù qiáng yún。

梦故知

祝允明

气涵珍玉语良金,不论穷通话尽心。qì hán zhēn yù yǔ liáng jīn,bù lùn qióng tōng huà jǐn xīn。
枕上一时南北海,半窗梅影月阴阴。zhěn shàng yī shí nán běi hǎi,bàn chuāng méi yǐng yuè yīn yīn。

谢汤文守惠地黄煎

祝允明

会将云缕换霜华,一匕玄琼入紫霞。huì jiāng yún lǚ huàn shuāng huá,yī bǐ xuán qióng rù zǐ xiá。
他日天台莫轻住,要携徐甲到流沙。tā rì tiān tái mò qīng zhù,yào xié xú jiǎ dào liú shā。

元和爱结过深晤言之馀复投长句思予和女乃就二章意局情饶聊复尔尔其二东园访梅已谢

祝允明

故里闲居忆美人,开轩延伫御周轮。gù lǐ xián jū yì měi rén,kāi xuān yán zhù yù zhōu lún。
兼旬病起殷勤探,玉钿飘零遍委尘。jiān xún bìng qǐ yīn qín tàn,yù diàn piāo líng biàn wěi chén。

哭表弟蒋焘

祝允明

白玉楼中长吉去,芙蓉城里石郎归。bái yù lóu zhōng zhǎng jí qù,fú róng chéng lǐ shí láng guī。
煌煌柱国平生念,看到诸孙内外微。huáng huáng zhù guó píng shēng niàn,kàn dào zhū sūn nèi wài wēi。

武帝传

祝允明

柞宫冯几画成王,泪落铜仙月似霜。zhà gōng féng jǐ huà chéng wáng,lèi luò tóng xiān yuè shì shuāng。
王母不来方朔死,茂陵松柏自斜阳。wáng mǔ bù lái fāng shuò sǐ,mào líng sōng bǎi zì xié yáng。

卞将军庙

祝允明

瘦马城西步夕曛,祠堂翼翼护英氛。shòu mǎ chéng xī bù xī xūn,cí táng yì yì hù yīng fēn。
下马入门忙拜礼,行人说是卞将军。xià mǎ rù mén máng bài lǐ,xíng rén shuō shì biàn jiāng jūn。

戏简连博士

祝允明

为问涧松夫子来,酒肠连日可曾开。wèi wèn jiàn sōng fū zi lái,jiǔ cháng lián rì kě céng kāi。
天炎地陋佳宾少,眼底能无曲秀才。tiān yán dì lòu jiā bīn shǎo,yǎn dǐ néng wú qū xiù cái。

题杭州蒋自容江湖游卷

祝允明

越多名族又多才,诸老篇章取次裁。yuè duō míng zú yòu duō cái,zhū lǎo piān zhāng qǔ cì cái。
但看江湖诗一卷,定知胸次不尘埃。dàn kàn jiāng hú shī yī juǎn,dìng zhī xiōng cì bù chén āi。

题杭州蒋自容江湖游卷

祝允明

钱夏老成无复见,张萧逸驾亦难攀。qián xià lǎo chéng wú fù jiàn,zhāng xiāo yì jià yì nán pān。
风流一日同千载,犹记当时杖屦间。fēng liú yī rì tóng qiān zài,yóu jì dāng shí zhàng jù jiān。

题杭州蒋自容江湖游卷

祝允明

两人携手五羊城,浙水东西是弟兄。liǎng rén xié shǒu wǔ yáng chéng,zhè shuǐ dōng xī shì dì xiōng。
但使有诗仍有酒,不妨长听鹧鸪声。dàn shǐ yǒu shī réng yǒu jiǔ,bù fáng zhǎng tīng zhè gū shēng。

戏为毛百朋索炭

祝允明

眉山羊肉会稽鹅,颇欲临池手未和。méi shān yáng ròu huì jī é,pǒ yù lín chí shǒu wèi hé。
便可把君乌玉换,纸窗那得十眉呵。biàn kě bǎ jūn wū yù huàn,zhǐ chuāng nà dé shí méi hē。

梦啖菜甚美

祝允明

王醴侯鲭信祸胎,露茎霜叶是琼瑰。wáng lǐ hóu qīng xìn huò tāi,lù jīng shuāng yè shì qióng guī。
如今才享天家福,净洗饕肠待尔来。rú jīn cái xiǎng tiān jiā fú,jìng xǐ tāo cháng dài ěr lái。

戏作纪梦

祝允明

何事高唐入梦游,淡云轻雨太温柔。hé shì gāo táng rù mèng yóu,dàn yún qīng yǔ tài wēn róu。
瑶姬错认维摩婿,枕畔花人空抱裯。yáo jī cuò rèn wéi mó xù,zhěn pàn huā rén kōng bào chóu。