古诗词

金落索·四景

祝允明

【其一】
东风转岁华,院院烧灯罢。dōng fēng zhuǎn suì huá,yuàn yuàn shāo dēng bà。
陌上清明,细雨纷纷下。mò shàng qīng míng,xì yǔ fēn fēn xià。
天涯荡子,心尽思家。tiān yá dàng zi,xīn jǐn sī jiā。
只见人归不见他!合欢未久难抛舍,追悔从前一念差。zhǐ jiàn rén guī bù jiàn tā!hé huān wèi jiǔ nán pāo shě,zhuī huǐ cóng qián yī niàn chà。
伤情处,恹恹独坐小窗纱。shāng qíng chù,yān yān dú zuò xiǎo chuāng shā。
只见片片桃花,阵阵杨花,飞过了秋千架。zhǐ jiàn piàn piàn táo huā,zhèn zhèn yáng huā,fēi guò le qiū qiān jià。
【其二】
杨花乱滚绵,蕉叶初成扇。yáng huā luàn gǔn mián,jiāo yè chū chéng shàn。
翠盖红衣,出水新莲现。cuì gài hóng yī,chū shuǐ xīn lián xiàn。
金炉一缕,微□烟,睡起纱□厨云鬓偏。jīn lú yī lǚ,wēi yān,shuì qǐ shā chú yún bìn piān。
无端好梦谁惊破,风外莺声柳外蝉。wú duān hǎo mèng shuí jīng pò,fēng wài yīng shēng liǔ wài chán。
羞临镜,千愁万恨对谁言?只见旧恨眉间,新泪腮边,界破残妆面。xiū lín jìng,qiān chóu wàn hèn duì shuí yán?zhǐ jiàn jiù hèn méi jiān,xīn lèi sāi biān,jiè pò cán zhuāng miàn。
【其三】
闲阶细雨收,翠幕新凉透。xián jiē xì yǔ shōu,cuì mù xīn liáng tòu。
哀柳残荷,正值愁时候。āi liǔ cán hé,zhèng zhí chóu shí hòu。
近来都减,却旧风流,争奈新愁接旧愁。jìn lái dōu jiǎn,què jiù fēng liú,zhēng nài xīn chóu jiē jiù chóu。
白云望断天涯远,无尽头。bái yún wàng duàn tiān yá yuǎn,wú jǐn tóu。
相思病,无明彻夜几时休。xiāng sī bìng,wú míng chè yè jǐ shí xiū。
只见雁过南楼,人倚西楼,人比黄花瘦。zhǐ jiàn yàn guò nán lóu,rén yǐ xī lóu,rén bǐ huáng huā shòu。
【其四】
银台绛□葛笼,翠幄金钩控。yín tái jiàng gé lóng,cuì wò jīn gōu kòng。
锦帐红炉,独自无人共。jǐn zhàng hóng lú,dú zì wú rén gòng。
月明初转,过小房龙,不放清光照病容。yuè míng chū zhuǎn,guò xiǎo fáng lóng,bù fàng qīng guāng zhào bìng róng。
愁听画角声三弄,吹落梅花一夜风。chóu tīng huà jiǎo shēng sān nòng,chuī luò méi huā yī yè fēng。
关山梦,鱼沉雁杳信难通。guān shān mèng,yú chén yàn yǎo xìn nán tōng。
孤眠人最怕隆冬,又值严冬,做不尽鸳鸯梦。gū mián rén zuì pà lóng dōng,yòu zhí yán dōng,zuò bù jǐn yuān yāng mèng。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

天马来

祝允明

天马万里来,天闲□开天马入。tiān mǎ wàn lǐ lái,tiān xián kāi tiān mǎ rù。
群马辟立视天马,长安亦有苜蓿食。qún mǎ pì lì shì tiān mǎ,zhǎng ān yì yǒu mù xu shí。
饱天子,德天马,天马在宛野。bǎo tiān zi,dé tiān mǎ,tiān mǎ zài wǎn yě。

陇头水

祝允明

流水出陇头,白石乱高树。liú shuǐ chū lǒng tóu,bái shí luàn gāo shù。
四海远深渊,原泉日夜注。sì hǎi yuǎn shēn yuān,yuán quán rì yè zhù。
不见人物景,独向东流去。bù jiàn rén wù jǐng,dú xiàng dōng liú qù。

吴趋

祝允明

阊阖红楼起,皋桥渌水回。chāng hé hóng lóu qǐ,gāo qiáo lù shuǐ huí。
绮罗摇日丽,车马逐云来。qǐ luó yáo rì lì,chē mǎ zhú yún lái。
施旦非吴艳,机云是晋才。shī dàn fēi wú yàn,jī yún shì jìn cái。
欲歌遗古调,风俗转堪哀。yù gē yí gǔ diào,fēng sú zhuǎn kān āi。

柳枝

祝允明

夹汴春来千万枝,绿阴随处缚金羁。jiā biàn chūn lái qiān wàn zhī,lǜ yīn suí chù fù jīn jī。
殷勤休负东风意,曾把青芽细细吹。yīn qín xiū fù dōng fēng yì,céng bǎ qīng yá xì xì chuī。

柳枝

祝允明

紫泉宫外晓烟和,万绿条含太液波。zǐ quán gōng wài xiǎo yān hé,wàn lǜ tiáo hán tài yè bō。
只有帝家春色好,争禁人世别离多。zhǐ yǒu dì jiā chūn sè hǎo,zhēng jìn rén shì bié lí duō。

柳枝

祝允明

树犹如此我何堪,长笑殷郎气不男。shù yóu rú cǐ wǒ hé kān,zhǎng xiào yīn láng qì bù nán。
若见女儿腰十五,一生踪迹只江潭。ruò jiàn nǚ ér yāo shí wǔ,yī shēng zōng jì zhǐ jiāng tán。

柳枝

祝允明

隋家萧后解伤春,内苑亲栽几树新。suí jiā xiāo hòu jiě shāng chūn,nèi yuàn qīn zāi jǐ shù xīn。
出塞归唐春渐老,美人思树树思人。chū sāi guī táng chūn jiàn lǎo,měi rén sī shù shù sī rén。

柳枝

祝允明

白家只说舞腰肢,不把红妆斗翠眉。bái jiā zhǐ shuō wǔ yāo zhī,bù bǎ hóng zhuāng dòu cuì méi。
嬴得美人怜又妒,一时都不爱花枝。yíng dé měi rén lián yòu dù,yī shí dōu bù ài huā zhī。

柳枝

祝允明

营门只阻羽葆幢,争似连云荫漕艭。yíng mén zhǐ zǔ yǔ bǎo chuáng,zhēng shì lián yún yīn cáo shuāng。
护国清风四十里,百年人说老平江。hù guó qīng fēng sì shí lǐ,bǎi nián rén shuō lǎo píng jiāng。

林鸟

祝允明

无柰恩情密,临别自依依。wú nài ēn qíng mì,lín bié zì yī yī。
思君如林鸟,同宿不同飞。sī jūn rú lín niǎo,tóng sù bù tóng fēi。

林鸟

祝允明

与君如林鸟,暂聚遝长离。yǔ jūn rú lín niǎo,zàn jù tà zhǎng lí。
得夜乃共宿,入明不同飞。dé yè nǎi gòng sù,rù míng bù tóng fēi。

赋得君马黄送黄翰林

祝允明

君马黄,臣马骊,骖以骥马来何迟。jūn mǎ huáng,chén mǎ lí,cān yǐ jì mǎ lái hé chí。
骊马善折轴,骥马不失驰。lí mǎ shàn zhé zhóu,jì mǎ bù shī chí。
天闲卫龙驭,终不到瑶池。tiān xián wèi lóng yù,zhōng bù dào yáo chí。