古诗词

金落索·四景

祝允明

【其一】
东风转岁华,院院烧灯罢。dōng fēng zhuǎn suì huá,yuàn yuàn shāo dēng bà。
陌上清明,细雨纷纷下。mò shàng qīng míng,xì yǔ fēn fēn xià。
天涯荡子,心尽思家。tiān yá dàng zi,xīn jǐn sī jiā。
只见人归不见他!合欢未久难抛舍,追悔从前一念差。zhǐ jiàn rén guī bù jiàn tā!hé huān wèi jiǔ nán pāo shě,zhuī huǐ cóng qián yī niàn chà。
伤情处,恹恹独坐小窗纱。shāng qíng chù,yān yān dú zuò xiǎo chuāng shā。
只见片片桃花,阵阵杨花,飞过了秋千架。zhǐ jiàn piàn piàn táo huā,zhèn zhèn yáng huā,fēi guò le qiū qiān jià。
【其二】
杨花乱滚绵,蕉叶初成扇。yáng huā luàn gǔn mián,jiāo yè chū chéng shàn。
翠盖红衣,出水新莲现。cuì gài hóng yī,chū shuǐ xīn lián xiàn。
金炉一缕,微□烟,睡起纱□厨云鬓偏。jīn lú yī lǚ,wēi yān,shuì qǐ shā chú yún bìn piān。
无端好梦谁惊破,风外莺声柳外蝉。wú duān hǎo mèng shuí jīng pò,fēng wài yīng shēng liǔ wài chán。
羞临镜,千愁万恨对谁言?只见旧恨眉间,新泪腮边,界破残妆面。xiū lín jìng,qiān chóu wàn hèn duì shuí yán?zhǐ jiàn jiù hèn méi jiān,xīn lèi sāi biān,jiè pò cán zhuāng miàn。
【其三】
闲阶细雨收,翠幕新凉透。xián jiē xì yǔ shōu,cuì mù xīn liáng tòu。
哀柳残荷,正值愁时候。āi liǔ cán hé,zhèng zhí chóu shí hòu。
近来都减,却旧风流,争奈新愁接旧愁。jìn lái dōu jiǎn,què jiù fēng liú,zhēng nài xīn chóu jiē jiù chóu。
白云望断天涯远,无尽头。bái yún wàng duàn tiān yá yuǎn,wú jǐn tóu。
相思病,无明彻夜几时休。xiāng sī bìng,wú míng chè yè jǐ shí xiū。
只见雁过南楼,人倚西楼,人比黄花瘦。zhǐ jiàn yàn guò nán lóu,rén yǐ xī lóu,rén bǐ huáng huā shòu。
【其四】
银台绛□葛笼,翠幄金钩控。yín tái jiàng gé lóng,cuì wò jīn gōu kòng。
锦帐红炉,独自无人共。jǐn zhàng hóng lú,dú zì wú rén gòng。
月明初转,过小房龙,不放清光照病容。yuè míng chū zhuǎn,guò xiǎo fáng lóng,bù fàng qīng guāng zhào bìng róng。
愁听画角声三弄,吹落梅花一夜风。chóu tīng huà jiǎo shēng sān nòng,chuī luò méi huā yī yè fēng。
关山梦,鱼沉雁杳信难通。guān shān mèng,yú chén yàn yǎo xìn nán tōng。
孤眠人最怕隆冬,又值严冬,做不尽鸳鸯梦。gū mián rén zuì pà lóng dōng,yòu zhí yán dōng,zuò bù jǐn yuān yāng mèng。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

怀知诗顾明府荣夫

祝允明

独承华绪振芳尘,想见先公气魄新。dú chéng huá xù zhèn fāng chén,xiǎng jiàn xiān gōng qì pò xīn。
开口只传前辈事,存心不共此时人。kāi kǒu zhǐ chuán qián bèi shì,cún xīn bù gòng cǐ shí rén。
城中紫陌藏巢许,门外青山是主宾。chéng zhōng zǐ mò cáng cháo xǔ,mén wài qīng shān shì zhǔ bīn。
布褐一逢埃土尽,谁言叔度贱还贫。bù hè yī féng āi tǔ jǐn,shuí yán shū dù jiàn hái pín。

怀知诗顾明府荣夫

祝允明

舞勺歌诗把袂俦,白头俱换旧乌头。wǔ sháo gē shī bǎ mèi chóu,bái tóu jù huàn jiù wū tóu。
深怜武库空怀宝,却羡名宗独缀旒。shēn lián wǔ kù kōng huái bǎo,què xiàn míng zōng dú zhuì liú。
击壤舍君谁作伴,看山无我不成游。jī rǎng shě jūn shuí zuò bàn,kàn shān wú wǒ bù chéng yóu。
酣歌李白襄阳曲,掌上隋珠国已收。hān gē lǐ bái xiāng yáng qū,zhǎng shàng suí zhū guó yǐ shōu。

怀知诗顾明府荣夫

祝允明

薰茗清谈午夜陪,诗筒拂旦又飞来。xūn míng qīng tán wǔ yè péi,shī tǒng fú dàn yòu fēi lái。
应怜去日多来日,却见千回似一回。yīng lián qù rì duō lái rì,què jiàn qiān huí shì yī huí。
槐院定酬王祜志,兰庭休起卜商哀。huái yuàn dìng chóu wáng hù zhì,lán tíng xiū qǐ bo shāng āi。
红芳落尽青青在,始信松筠是德材。hóng fāng luò jǐn qīng qīng zài,shǐ xìn sōng yún shì dé cái。

怀知诗顾明府荣夫

祝允明

风雨床空坐独阑,分襟两见岁华残。fēng yǔ chuáng kōng zuò dú lán,fēn jīn liǎng jiàn suì huá cán。
萧条鸥鹭江湖阔,寂寞宫商草树寒。xiāo tiáo ōu lù jiāng hú kuò,jì mò gōng shāng cǎo shù hán。
王谢风流吾子在,武功中外老夫单。wáng xiè fēng liú wú zi zài,wǔ gōng zhōng wài lǎo fū dān。
怀君有句君应笑,不向沧浪共钓竿。huái jūn yǒu jù jūn yīng xiào,bù xiàng cāng làng gòng diào gān。

怀知诗顾明府荣夫

祝允明

行藏踪迹只云萍,一种神襟尔我形。xíng cáng zōng jì zhǐ yún píng,yī zhǒng shén jīn ěr wǒ xíng。
清角痛悲鸣晋鄙,黄钟力挽向虞廷。qīng jiǎo tòng bēi míng jìn bǐ,huáng zhōng lì wǎn xiàng yú tíng。
丹山凤去尼丘叹,紫府龙归霅水灵。dān shān fèng qù ní qiū tàn,zǐ fǔ lóng guī zhà shuǐ líng。
昨日书来泪盈把,南溟心语到东溟。zuó rì shū lái lèi yíng bǎ,nán míng xīn yǔ dào dōng míng。

怀知诗顾明府荣夫

祝允明

渚萍漂泊合江蓠,并逐东流更不移。zhǔ píng piāo pō hé jiāng lí,bìng zhú dōng liú gèng bù yí。
岂独松篁能晚节,共抛簪绂向明时。qǐ dú sōng huáng néng wǎn jié,gòng pāo zān fú xiàng míng shí。
烟霞草树春容与,霄汉星辰夜陆离。yān xiá cǎo shù chūn róng yǔ,xiāo hàn xīng chén yè lù lí。
惭愧逢人说桑梓,只如黄卷对光仪。cán kuì féng rén shuō sāng zǐ,zhǐ rú huáng juǎn duì guāng yí。

怀知诗顾明府荣夫

祝允明

文征屡北道空南,云锦才华织女惭。wén zhēng lǚ běi dào kōng nán,yún jǐn cái huá zhī nǚ cán。
宗庙岂能瑚琏舍,蛟龙未许土泥弇。zōng miào qǐ néng hú liǎn shě,jiāo lóng wèi xǔ tǔ ní yǎn。
襟期天合胶投漆,光彩神惊玉在函。jīn qī tiān hé jiāo tóu qī,guāng cǎi shén jīng yù zài hán。
不见书来诵书序,相望浑欲泪毵毵。bù jiàn shū lái sòng shū xù,xiāng wàng hún yù lèi sān sān。

秋宵不能寐

祝允明

官街彻夜鼓声悲,万古浑无至静期。guān jiē chè yè gǔ shēng bēi,wàn gǔ hún wú zhì jìng qī。
百事生来酒醒处,七情伤向梦回时。bǎi shì shēng lái jiǔ xǐng chù,qī qíng shāng xiàng mèng huí shí。
红颜交代将人误,青史升沉与世移。hóng yán jiāo dài jiāng rén wù,qīng shǐ shēng chén yǔ shì yí。
独起挑灯映窗坐,秋光月色共参差。dú qǐ tiāo dēng yìng chuāng zuò,qiū guāng yuè sè gòng cān chà。

悲秋

祝允明

年年吟叹到悲秋,心语因循竟未酬。nián nián yín tàn dào bēi qiū,xīn yǔ yīn xún jìng wèi chóu。
日似宝珠轻易掷,道如沧海等闲求。rì shì bǎo zhū qīng yì zhì,dào rú cāng hǎi děng xián qiú。
爱憎衮衮风千变,今古茫茫貉一丘。ài zēng gǔn gǔn fēng qiān biàn,jīn gǔ máng máng háo yī qiū。
老子自怜深兴近,谯将双眼上南楼。lǎo zi zì lián shēn xīng jìn,qiáo jiāng shuāng yǎn shàng nán lóu。

悲秋

祝允明

荏苒来鸿去燕期,骚人切切有相宜。rěn rǎn lái hóng qù yàn qī,sāo rén qiè qiè yǒu xiāng yí。
汉宫新调初翻叶,素女哀音半破丝。hàn gōng xīn diào chū fān yè,sù nǚ āi yīn bàn pò sī。
欲赋心怀无那意,少咨时事未能痴。yù fù xīn huái wú nà yì,shǎo zī shí shì wèi néng chī。
长风短雨时时过,为暑为凉不可知。zhǎng fēng duǎn yǔ shí shí guò,wèi shǔ wèi liáng bù kě zhī。

悲秋

祝允明

野老今年齐骑省,不从今日见毛斑。yě lǎo jīn nián qí qí shěng,bù cóng jīn rì jiàn máo bān。
行过日月知多暇,坐爱星河不可攀。xíng guò rì yuè zhī duō xiá,zuò ài xīng hé bù kě pān。
俯仰随时看物易,寻常谈事到身难。fǔ yǎng suí shí kàn wù yì,xún cháng tán shì dào shēn nán。
登登两屐江南阁,蒿目西风望子山。dēng dēng liǎng jī jiāng nán gé,hāo mù xī fēng wàng zi shān。

卢沟桥

祝允明

四海修梁只有二,卢沟雄冠帝城边。sì hǎi xiū liáng zhǐ yǒu èr,lú gōu xióng guān dì chéng biān。
下临窅窅疑无地,上接茫茫恐是天。xià lín yǎo yǎo yí wú dì,shàng jiē máng máng kǒng shì tiān。
紫蜺平飞通碧汉,白龙横卧破苍烟。zǐ ní píng fēi tōng bì hàn,bái lóng héng wò pò cāng yān。
牛车百两春雷过,愁压幽燕地轴偏。niú chē bǎi liǎng chūn léi guò,chóu yā yōu yàn dì zhóu piān。

卧病

祝允明

同人相见总相称,一级名阶只未登。tóng rén xiāng jiàn zǒng xiāng chēng,yī jí míng jiē zhǐ wèi dēng。
此事苦难多着力,拙夫甘道实无能。cǐ shì kǔ nán duō zhe lì,zhuō fū gān dào shí wú néng。
垆边岂有升天客,榻上分明坐夏僧。lú biān qǐ yǒu shēng tiān kè,tà shàng fēn míng zuò xià sēng。
一片商颜半江水,尽堪黄绮与庄陵。yī piàn shāng yán bàn jiāng shuǐ,jǐn kān huáng qǐ yǔ zhuāng líng。

追和皮陆夏景冲澹偶然作

祝允明

绿漫衡皋带茂林,林亭遥对接疏襟。lǜ màn héng gāo dài mào lín,lín tíng yáo duì jiē shū jīn。
江涵竹影铺丰席,雨浥梅蒸溽素琴。jiāng hán zhú yǐng pù fēng xí,yǔ yì méi zhēng rù sù qín。
槛水生漪浮澹炎,栋云团盖落虚阴。kǎn shuǐ shēng yī fú dàn yán,dòng yún tuán gài luò xū yīn。
人间最是难消此,未解尘名误道心。rén jiān zuì shì nán xiāo cǐ,wèi jiě chén míng wù dào xīn。

闲居秋日

祝允明

逃暑因能暂闭关,未须多把古贤攀。táo shǔ yīn néng zàn bì guān,wèi xū duō bǎ gǔ xián pān。
并抛杯勺方为懒,少事篇章恐碍闲。bìng pāo bēi sháo fāng wèi lǎn,shǎo shì piān zhāng kǒng ài xián。
风堕一庭邻寺叶,云开半面隔城山。fēng duò yī tíng lín sì yè,yún kāi bàn miàn gé chéng shān。
浮生只说潜居易,隐比求名事更艰。fú shēng zhǐ shuō qián jū yì,yǐn bǐ qiú míng shì gèng jiān。