古诗词

奉送全平章赴江西

揭傒斯

圣主恩南土,明公起集贤。shèng zhǔ ēn nán tǔ,míng gōng qǐ jí xián。
直期凋瘵后,共致太平年。zhí qī diāo zhài hòu,gòng zhì tài píng nián。
金虎分符重,文龙赐服鲜。jīn hǔ fēn fú zhòng,wén lóng cì fú xiān。
权纲兼将相,标格近神仙。quán gāng jiān jiāng xiāng,biāo gé jìn shén xiān。
天地三江外,星辰北极边。tiān dì sān jiāng wài,xīng chén běi jí biān。
丹心齐出处,素志在陶甄。dān xīn qí chū chù,sù zhì zài táo zhēn。
请述江南事,都非大德前。qǐng shù jiāng nán shì,dōu fēi dà dé qián。
但徼扶弱美,竟坐抑强偏。dàn jiǎo fú ruò měi,jìng zuò yì qiáng piān。
无复同忧乐,徒令舞智权。wú fù tóng yōu lè,tú lìng wǔ zhì quán。
平畴吹渤澥,暗室伏戈鋋。píng chóu chuī bó xiè,àn shì fú gē chán。
贪暴明相训,忠良默自怜。tān bào míng xiāng xùn,zhōng liáng mò zì lián。
民心随日坏,世态与时迁。mín xīn suí rì huài,shì tài yǔ shí qiān。
况复兵饥接,仍闻病疠缠。kuàng fù bīng jī jiē,réng wén bìng lì chán。
诛求殊未已,蟊贼转相挻。zhū qiú shū wèi yǐ,máo zéi zhuǎn xiāng shān。
若拟宽忧顾,先须解倒悬。ruò nǐ kuān yōu gù,xiān xū jiě dào xuán。
久饥宁择食,多病但求痊。jiǔ jī níng zé shí,duō bìng dàn qiú quán。
一语堪惩劝,微机足转旋。yī yǔ kān chéng quàn,wēi jī zú zhuǎn xuán。
已知平似水,更道直于弦。yǐ zhī píng shì shuǐ,gèng dào zhí yú xián。
遥想闻公至,浑如望岁然。yáo xiǎng wén gōng zhì,hún rú wàng suì rán。
九重天上别,百丈雾中牵。jiǔ zhòng tiān shàng bié,bǎi zhàng wù zhōng qiān。
日月明金节,山河入画船。rì yuè míng jīn jié,shān hé rù huà chuán。
四方初息马,五月正鸣蝉。sì fāng chū xī mǎ,wǔ yuè zhèng míng chán。
丰乐田多黍,生香泺有莲。fēng lè tián duō shǔ,shēng xiāng luò yǒu lián。
岱宗标鲁地,庐岳压湖天。dài zōng biāo lǔ dì,lú yuè yā hú tiān。
水怪收崩浪,山灵扫瘴烟。shuǐ guài shōu bēng làng,shān líng sǎo zhàng yān。
欢呼麟凤出,踊跃吏民先。huān hū lín fèng chū,yǒng yuè lì mín xiān。
笳鼓趋雄镇,旌旗覆广川。jiā gǔ qū xióng zhèn,jīng qí fù guǎng chuān。
下车和气应,袖手颂声延。xià chē hé qì yīng,xiù shǒu sòng shēng yán。
膏雨侵淮甸,仁风扇海壖。gāo yǔ qīn huái diān,rén fēng shàn hǎi ruán。
忠贞真世笃,调燮有家传。zhōng zhēn zhēn shì dǔ,diào xiè yǒu jiā chuán。
赤子皆同体,苍生且息肩。chì zi jiē tóng tǐ,cāng shēng qiě xī jiān。
龚黄须警策,方召在蕃宣。gōng huáng xū jǐng cè,fāng zhào zài fān xuān。
揭傒斯

揭傒斯

揭傒斯(1274~1344)元代著名文学家、书法家、史学家。字曼硕,号贞文,龙兴富州(今江西丰城杜市镇大屋场)人。家贫力学,大德年间出游湘汉。延佑初年由布衣荐授翰林国史院编修官,迁应奉翰林文字,前后三入翰林,官奎章阁授经郎、迁翰林待制,拜集贤学士,翰林侍讲学士阶中奉大夫,封豫章郡公,修辽、金、宋三史,为总裁官。《辽史》成,得寒疾卒于史馆,谥文安,著有《文安集》,为文简洁严整,为诗清婉丽密。善楷书、行、草,朝廷典册,多出其手。与虞集、杨载、范梈同为“元诗四大家”之一,又与虞集、柳贯、黄溍并称“儒林四杰。” 揭傒斯的作品>>

猜您喜欢

赵道士山水图

揭傒斯

悄怆寒山晓,凄迷野水昏。qiāo chuàng hán shān xiǎo,qī mí yě shuǐ hūn。
长桥通古寺,小艇背衡门。zhǎng qiáo tōng gǔ sì,xiǎo tǐng bèi héng mén。
路尽双松上,云生乱石根。lù jǐn shuāng sōng shàng,yún shēng luàn shí gēn。
如行南岳暮,遥见祝融尊。rú xíng nán yuè mù,yáo jiàn zhù róng zūn。

送人之淮东

揭傒斯

扁舟何处客,此地饱经过。biǎn zhōu hé chù kè,cǐ dì bǎo jīng guò。
彭蠡江声合,扬州月色多。péng lí jiāng shēng hé,yáng zhōu yuè sè duō。
天低知近海,地阔欲横河。tiān dī zhī jìn hǎi,dì kuò yù héng hé。
自是吾生拙,如君定若何。zì shì wú shēng zhuō,rú jūn dìng ruò hé。

登蓟丘作

揭傒斯

闲登蓟丘望,西北削诸峰。xián dēng jì qiū wàng,xī běi xuē zhū fēng。
转觉天地肃,因悲霜露浓。zhuǎn jué tiān dì sù,yīn bēi shuāng lù nóng。
云间何处笛,日落满城钟。yún jiān hé chù dí,rì luò mǎn chéng zhōng。
自笑栖迟者,惟堪学老农。zì xiào qī chí zhě,wéi kān xué lǎo nóng。

题先天观图

揭傒斯

闻说先天观,重重绝壁环。wén shuō xiān tiān guān,zhòng zhòng jué bì huán。
鸟啼青嶂里,花落白云间。niǎo tí qīng zhàng lǐ,huā luò bái yún jiān。
樵子能长啸,居人识大还。qiáo zi néng zhǎng xiào,jū rén shí dà hái。
洞门无处认,唯有水潺湲。dòng mén wú chù rèn,wéi yǒu shuǐ chán yuán。

和傅与砺

揭傒斯

近日何多念,频年不肯还。jìn rì hé duō niàn,pín nián bù kěn hái。
河流无故道,春色是他山。hé liú wú gù dào,chūn sè shì tā shān。
棐几看云凭,衡门罢月关。fěi jǐ kàn yún píng,héng mén bà yuè guān。
无情寒与暑,偏解铸衰颜。wú qíng hán yǔ shǔ,piān jiě zhù shuāi yán。

送张真人归上清

揭傒斯

闭户京城昼懒开,初闻北觐却南回。bì hù jīng chéng zhòu lǎn kāi,chū wén běi jìn què nán huí。
冯夷击鼓乘龙出,王子吹笙跨鹤来。féng yí jī gǔ chéng lóng chū,wáng zi chuī shēng kuà hè lái。
囊里天书明日月,匣中神剑閟风雷。náng lǐ tiān shū míng rì yuè,xiá zhōng shén jiàn bì fēng léi。
回瞻魏阙红云拥,应在山中看早梅。huí zhān wèi quē hóng yún yōng,yīng zài shān zhōng kàn zǎo méi。

和张太一秋兴二首

揭傒斯

蓬莱宫阙赤回阑,龙虎神君禹步宽。péng lái gōng quē chì huí lán,lóng hǔ shén jūn yǔ bù kuān。
朝咽日华当食谷,夜迎天仗识鸣銮。cháo yàn rì huá dāng shí gǔ,yè yíng tiān zhàng shí míng luán。
露飞仙掌金茎冻,月满玄都玉佩寒。lù fēi xiān zhǎng jīn jīng dòng,yuè mǎn xuán dōu yù pèi hán。
遥想西斋清似水,吟诗听到漏声残。yáo xiǎng xī zhāi qīng shì shuǐ,yín shī tīng dào lòu shēng cán。

和张太一秋兴二首

揭傒斯

太行遥接帝王州,西北连山际海稠。tài xíng yáo jiē dì wáng zhōu,xī běi lián shān jì hǎi chóu。
鹤下静依仙馆夕,雁啼高挟塞垣秋。hè xià jìng yī xiān guǎn xī,yàn tí gāo xié sāi yuán qiū。
侧身天地浑如寄,偷眼风云总是浮。cè shēn tiān dì hún rú jì,tōu yǎn fēng yún zǒng shì fú。
应笑白头京国里,长年百虑更千忧。yīng xiào bái tóu jīng guó lǐ,zhǎng nián bǎi lǜ gèng qiān yōu。

过族侄

揭傒斯

东面云山有草堂,下临池水即沧浪。dōng miàn yún shān yǒu cǎo táng,xià lín chí shuǐ jí cāng làng。
草侵古道莓苔滑,花压颓垣薜荔香。cǎo qīn gǔ dào méi tái huá,huā yā tuí yuán bì lì xiāng。
每访所亲皆异物,始惊为客久殊乡。měi fǎng suǒ qīn jiē yì wù,shǐ jīng wèi kè jiǔ shū xiāng。
仲容兄弟贤相映,更为吾宗足感伤。zhòng róng xiōng dì xián xiāng yìng,gèng wèi wú zōng zú gǎn shāng。

楚山秋晚

揭傒斯

山人何处抱琴归,遥想楼台隔翠微。shān rén hé chù bào qín guī,yáo xiǎng lóu tái gé cuì wēi。
老树风生舟正泊,空江日落雁初飞。lǎo shù fēng shēng zhōu zhèng pō,kōng jiāng rì luò yàn chū fēi。
岂无赋客能招隐,亦有渔翁醉息机。qǐ wú fù kè néng zhāo yǐn,yì yǒu yú wēng zuì xī jī。
一幅秋光舒复卷,谁教尘土涴人衣。yī fú qiū guāng shū fù juǎn,shuí jiào chén tǔ wò rén yī。

题王山仲所藏潇湘八景图卷走笔作

揭傒斯

朝送山僧去,莫唤山僧归。cháo sòng shān sēng qù,mò huàn shān sēng guī。
相唤复相送,山露湿人衣。xiāng huàn fù xiāng sòng,shān lù shī rén yī。

题王山仲所藏潇湘八景图卷走笔作

揭傒斯

颢气自澄穆,碧波还荡漾。hào qì zì chéng mù,bì bō hái dàng yàng。
应有凌风人,吹笛君山上。yīng yǒu líng fēng rén,chuī dí jūn shān shàng。

题王山仲所藏潇湘八景图卷走笔作

揭傒斯

天寒关塞远,水落洲渚阔。tiān hán guān sāi yuǎn,shuǐ luò zhōu zhǔ kuò。
已逐夕阳低,还向黄芦没。yǐ zhú xī yáng dī,hái xiàng huáng lú méi。

题王山仲所藏潇湘八景图卷走笔作

揭傒斯

孤舟三日住,不见有人家。gū zhōu sān rì zhù,bù jiàn yǒu rén jiā。
昏昏竹篱处,却恐是梅花。hūn hūn zhú lí chù,què kǒng shì méi huā。

画鸭

揭傒斯

春草细还生,春雏养渐成。chūn cǎo xì hái shēng,chūn chú yǎng jiàn chéng。
茸茸毛色起,应解自呼名。rōng rōng máo sè qǐ,yīng jiě zì hū míng。
1131234567»