古诗词

奉送全平章赴江西

揭傒斯

圣主恩南土,明公起集贤。shèng zhǔ ēn nán tǔ,míng gōng qǐ jí xián。
直期凋瘵后,共致太平年。zhí qī diāo zhài hòu,gòng zhì tài píng nián。
金虎分符重,文龙赐服鲜。jīn hǔ fēn fú zhòng,wén lóng cì fú xiān。
权纲兼将相,标格近神仙。quán gāng jiān jiāng xiāng,biāo gé jìn shén xiān。
天地三江外,星辰北极边。tiān dì sān jiāng wài,xīng chén běi jí biān。
丹心齐出处,素志在陶甄。dān xīn qí chū chù,sù zhì zài táo zhēn。
请述江南事,都非大德前。qǐng shù jiāng nán shì,dōu fēi dà dé qián。
但徼扶弱美,竟坐抑强偏。dàn jiǎo fú ruò měi,jìng zuò yì qiáng piān。
无复同忧乐,徒令舞智权。wú fù tóng yōu lè,tú lìng wǔ zhì quán。
平畴吹渤澥,暗室伏戈鋋。píng chóu chuī bó xiè,àn shì fú gē chán。
贪暴明相训,忠良默自怜。tān bào míng xiāng xùn,zhōng liáng mò zì lián。
民心随日坏,世态与时迁。mín xīn suí rì huài,shì tài yǔ shí qiān。
况复兵饥接,仍闻病疠缠。kuàng fù bīng jī jiē,réng wén bìng lì chán。
诛求殊未已,蟊贼转相挻。zhū qiú shū wèi yǐ,máo zéi zhuǎn xiāng shān。
若拟宽忧顾,先须解倒悬。ruò nǐ kuān yōu gù,xiān xū jiě dào xuán。
久饥宁择食,多病但求痊。jiǔ jī níng zé shí,duō bìng dàn qiú quán。
一语堪惩劝,微机足转旋。yī yǔ kān chéng quàn,wēi jī zú zhuǎn xuán。
已知平似水,更道直于弦。yǐ zhī píng shì shuǐ,gèng dào zhí yú xián。
遥想闻公至,浑如望岁然。yáo xiǎng wén gōng zhì,hún rú wàng suì rán。
九重天上别,百丈雾中牵。jiǔ zhòng tiān shàng bié,bǎi zhàng wù zhōng qiān。
日月明金节,山河入画船。rì yuè míng jīn jié,shān hé rù huà chuán。
四方初息马,五月正鸣蝉。sì fāng chū xī mǎ,wǔ yuè zhèng míng chán。
丰乐田多黍,生香泺有莲。fēng lè tián duō shǔ,shēng xiāng luò yǒu lián。
岱宗标鲁地,庐岳压湖天。dài zōng biāo lǔ dì,lú yuè yā hú tiān。
水怪收崩浪,山灵扫瘴烟。shuǐ guài shōu bēng làng,shān líng sǎo zhàng yān。
欢呼麟凤出,踊跃吏民先。huān hū lín fèng chū,yǒng yuè lì mín xiān。
笳鼓趋雄镇,旌旗覆广川。jiā gǔ qū xióng zhèn,jīng qí fù guǎng chuān。
下车和气应,袖手颂声延。xià chē hé qì yīng,xiù shǒu sòng shēng yán。
膏雨侵淮甸,仁风扇海壖。gāo yǔ qīn huái diān,rén fēng shàn hǎi ruán。
忠贞真世笃,调燮有家传。zhōng zhēn zhēn shì dǔ,diào xiè yǒu jiā chuán。
赤子皆同体,苍生且息肩。chì zi jiē tóng tǐ,cāng shēng qiě xī jiān。
龚黄须警策,方召在蕃宣。gōng huáng xū jǐng cè,fāng zhào zài fān xuān。
揭傒斯

揭傒斯

揭傒斯(1274~1344)元代著名文学家、书法家、史学家。字曼硕,号贞文,龙兴富州(今江西丰城杜市镇大屋场)人。家贫力学,大德年间出游湘汉。延佑初年由布衣荐授翰林国史院编修官,迁应奉翰林文字,前后三入翰林,官奎章阁授经郎、迁翰林待制,拜集贤学士,翰林侍讲学士阶中奉大夫,封豫章郡公,修辽、金、宋三史,为总裁官。《辽史》成,得寒疾卒于史馆,谥文安,著有《文安集》,为文简洁严整,为诗清婉丽密。善楷书、行、草,朝廷典册,多出其手。与虞集、杨载、范梈同为“元诗四大家”之一,又与虞集、柳贯、黄溍并称“儒林四杰。” 揭傒斯的作品>>

猜您喜欢

秋雁

揭傒斯

寒向江南暖,饥向江南饱。hán xiàng jiāng nán nuǎn,jī xiàng jiāng nán bǎo。
莫道江南恶,须道江南好。mò dào jiāng nán è,xū dào jiāng nán hǎo。

题鼯鼠食瓜图

揭傒斯

种瓜中园,予亦勤止。zhǒng guā zhōng yuán,yǔ yì qín zhǐ。
瓜长而实,汝则残止。guā zhǎng ér shí,rǔ zé cán zhǐ。
虽则残止,予敢汝仇。suī zé cán zhǐ,yǔ gǎn rǔ chóu。
天实汝生,予将何仇。tiān shí rǔ shēng,yǔ jiāng hé chóu。
汝食之甘,既肆既闲。rǔ shí zhī gān,jì sì jì xián。
实之食矣,无伤予根。shí zhī shí yǐ,wú shāng yǔ gēn。
根存而微,惟予之穷。gēn cún ér wēi,wéi yǔ zhī qióng。
根盛而实,惟乃之功。gēn shèng ér shí,wéi nǎi zhī gōng。

孔林图诗

揭傒斯

峨峨尼山,蔽于鲁邦。é é ní shān,bì yú lǔ bāng。
笃生圣人,维民之纲。dǔ shēng shèng rén,wéi mín zhī gāng。
尼山之下,有洙有泗。ní shān zhī xià,yǒu zhū yǒu sì。
有蔚孔林,在泗之涘。yǒu wèi kǒng lín,zài sì zhī sì。
维彼圣人,教之诱之。wéi bǐ shèng rén,jiào zhī yòu zhī。
凡厥有民,则而效之。fán jué yǒu mín,zé ér xiào zhī。
维彼圣人,覆之载之。wéi bǐ shèng rén,fù zhī zài zhī。
凡厥有民,敬而爱之。fán jué yǒu mín,jìng ér ài zhī。
既诵其言,亦被其服。jì sòng qí yán,yì bèi qí fú。
孰秣其马?shú mò qí mǎ?
于林之侧。yú lín zhī cè。
既诵其言,亦履其武。jì sòng qí yán,yì lǚ qí wǔ。
孰秣其马?shú mò qí mǎ?
于林之下。yú lín zhī xià。
六辔既同,周侯之东。liù pèi jì tóng,zhōu hóu zhī dōng。
荐之侑之,圣人之宫。jiàn zhī yòu zhī,shèng rén zhī gōng。
其音洋洋,其趋跄跄。qí yīn yáng yáng,qí qū qiāng qiāng。
其临皇皇,圣人允臧。qí lín huáng huáng,shèng rén yǔn zāng。
商氏图之,式昭其敬。shāng shì tú zhī,shì zhāo qí jìng。
载瞻载思,罔不由圣。zài zhān zài sī,wǎng bù yóu shèng。

我我亭诗

揭傒斯

我游于袁,于龙之干。wǒ yóu yú yuán,yú lóng zhī gàn。
有辟闲闲,有环言言。yǒu pì xián xián,yǒu huán yán yán。
有构桓桓,维集之安。yǒu gòu huán huán,wéi jí zhī ān。
我居我处,我笑我语。wǒ jū wǒ chù,wǒ xiào wǒ yǔ。
有翼其所,而敢予侮。yǒu yì qí suǒ,ér gǎn yǔ wǔ。
我植孔嘉,我构孔华。wǒ zhí kǒng jiā,wǒ gòu kǒng huá。
曾莫之迎,而莫我多。céng mò zhī yíng,ér mò wǒ duō。
彼驰者子,亦孔劳矣。bǐ chí zhě zi,yì kǒng láo yǐ。
既我觏矣,亦莫我逑矣。jì wǒ gòu yǐ,yì mò wǒ qiú yǐ。
嗟殷氏之老,犹弗桓是友。jiē yīn shì zhī lǎo,yóu fú huán shì yǒu。
我不我友,将谁归咎。wǒ bù wǒ yǒu,jiāng shuí guī jiù。
温温其和,浏浏其清。wēn wēn qí hé,liú liú qí qīng。
蔼蔼其芳,焕焕其明。ǎi ǎi qí fāng,huàn huàn qí míng。
嗟维古之人,尚或予听。jiē wéi gǔ zhī rén,shàng huò yǔ tīng。

过何得之先生故居三首

揭傒斯

可怜古井门外,依旧钟楼屋西。kě lián gǔ jǐng mén wài,yī jiù zhōng lóu wū xī。
何处高吟痛饮,黄华翠竹都迷。hé chù gāo yín tòng yǐn,huáng huá cuì zhú dōu mí。

过何得之先生故居三首

揭傒斯

轧轧机声日暮,依依杨柳春柔。yà yà jī shēng rì mù,yī yī yáng liǔ chūn róu。
膝下中郎小女,曾听唱我《高邮》。xī xià zhōng láng xiǎo nǚ,céng tīng chàng wǒ gāo yóu。

过何得之先生故居三首

揭傒斯

头上乌纱分赠,箧中缟楮相酬。tóu shàng wū shā fēn zèng,qiè zhōng gǎo chǔ xiāng chóu。
不道别时长别,谁知愁是真愁。bù dào bié shí zhǎng bié,shuí zhī chóu shì zhēn chóu。

梦武昌

揭傒斯

黄鹤楼前鹦鹉洲,梦中浑似昔时游。huáng hè lóu qián yīng wǔ zhōu,mèng zhōng hún shì xī shí yóu。
苍山斜入三湘路,落日平铺七泽流。cāng shān xié rù sān xiāng lù,luò rì píng pù qī zé liú。
鼓角沉雄遥动地,帆樯高下乱维舟。gǔ jiǎo chén xióng yáo dòng dì,fān qiáng gāo xià luàn wéi zhōu。
故人虽在多分散,独向南池看白鸥。gù rén suī zài duō fēn sàn,dú xiàng nán chí kàn bái ōu。
113«2345678