古诗词

杂曲歌辞·杨柳枝十九首

薛能

【其一】
华清高树出离宫,南陌柔条带暖风。huá qīng gāo shù chū lí gōng,nán mò róu tiáo dài nuǎn fēng。
谁风轻阴是良夜,瀑泉声畔月明中。shuí fēng qīng yīn shì liáng yè,pù quán shēng pàn yuè míng zhōng。
【其二】
洛桥晴影覆江船,羌笛秋声湿塞烟。luò qiáo qíng yǐng fù jiāng chuán,qiāng dí qiū shēng shī sāi yān。
闲想习池公宴罢,水蒲风絮夕阳天。xián xiǎng xí chí gōng yàn bà,shuǐ pú fēng xù xī yáng tiān。
【其三】
嫩绿轻悬似缀旒,路人遥见隔宫楼。nèn lǜ qīng xuán shì zhuì liú,lù rén yáo jiàn gé gōng lóu。
谁能更近丹墀种,解播皇风入九州。shuí néng gèng jìn dān chí zhǒng,jiě bō huáng fēng rù jiǔ zhōu。
【其四】
暖风晴日断浮埃,废路新条发钓台。nuǎn fēng qíng rì duàn fú āi,fèi lù xīn tiáo fā diào tái。
处处轻轻可惆怅,后人攀处古人栽。chù chù qīng qīng kě chóu chàng,hòu rén pān chù gǔ rén zāi。
【其五】
潭上江边袅袅垂,日高风静絮相随。tán shàng jiāng biān niǎo niǎo chuí,rì gāo fēng jìng xù xiāng suí。
青楼一树无人见,正是女郎眠觉时。qīng lóu yī shù wú rén jiàn,zhèng shì nǚ láng mián jué shí。
【其六】
汴水高悬百万条,风清两岸一时摇。biàn shuǐ gāo xuán bǎi wàn tiáo,fēng qīng liǎng àn yī shí yáo。
隋家力尽虚栽得,无限春风属圣朝。suí jiā lì jǐn xū zāi dé,wú xiàn chūn fēng shǔ shèng cháo。
【其七】
和花烟树九重城,夹路春阴十万营。hé huā yān shù jiǔ zhòng chéng,jiā lù chūn yīn shí wàn yíng。
唯向边头不堪望,一株憔悴少人行。wéi xiàng biān tóu bù kān wàng,yī zhū qiáo cuì shǎo rén xíng。
【其八】
窗外齐垂旭日初,楼边轻好暖风徐。chuāng wài qí chuí xù rì chū,lóu biān qīng hǎo nuǎn fēng xú。
游人莫道栽无益,桃李清阴却不如。yóu rén mò dào zāi wú yì,táo lǐ qīng yīn què bù rú。
【其九】
众木犹寒独早青,御沟桥畔曲江亭。zhòng mù yóu hán dú zǎo qīng,yù gōu qiáo pàn qū jiāng tíng。
陶家旧日应如此,一院春条绿绕厅。táo jiā jiù rì yīng rú cǐ,yī yuàn chūn tiáo lǜ rào tīng。
【其十】
帐偃缨垂细复繁,令人心想石家园。zhàng yǎn yīng chuí xì fù fán,lìng rén xīn xiǎng shí jiā yuán。
风条月影皆堪重,何事侯门爱树萱。fēng tiáo yuè yǐng jiē kān zhòng,hé shì hóu mén ài shù xuān。
【其十一】
数首新词带恨成,柳丝牵我我伤情。shù shǒu xīn cí dài hèn chéng,liǔ sī qiān wǒ wǒ shāng qíng。
柔娥幸有腰支稳,试踏吹声作唱声。róu é xìng yǒu yāo zhī wěn,shì tà chuī shēng zuò chàng shēng。
【其十二】
高出军营远映桥,贼兵曾斫火曾烧。gāo chū jūn yíng yuǎn yìng qiáo,zéi bīng céng zhuó huǒ céng shāo。
风流性在终难改,依旧春来万万条。fēng liú xìng zài zhōng nán gǎi,yī jiù chūn lái wàn wàn tiáo。
【其十三】
县依陶令想嫌迂,营伴将军即大粗。xiàn yī táo lìng xiǎng xián yū,yíng bàn jiāng jūn jí dà cū。
此日与君除万恨,数篇风调更应无。cǐ rì yǔ jūn chú wàn hèn,shù piān fēng diào gèng yīng wú。
【其十四】
狂似纤腰软胜绵,自多情态更谁怜。kuáng shì xiān yāo ruǎn shèng mián,zì duō qíng tài gèng shuí lián。
游人不折还堪恨,抛向桥边与路边。yóu rén bù zhé hái kān hèn,pāo xiàng qiáo biān yǔ lù biān。
【其十五】
朝阳晴照绿杨烟,一别通波十七年。cháo yáng qíng zhào lǜ yáng yān,yī bié tōng bō shí qī nián。
应有旧枝无处觅,万株风里卓旌旃。yīng yǒu jiù zhī wú chù mì,wàn zhū fēng lǐ zhuó jīng zhān。
【其十六】
晴垂芳态吐牙新,雨摆轻条湿面春。qíng chuí fāng tài tǔ yá xīn,yǔ bǎi qīng tiáo shī miàn chūn。
别有出墙高数尺,不知摇动是何人。bié yǒu chū qiáng gāo shù chǐ,bù zhī yáo dòng shì hé rén。
【其十七】
暖梳簪朵事登楼,因挂垂杨立地愁。nuǎn shū zān duǒ shì dēng lóu,yīn guà chuí yáng lì dì chóu。
牵断绿丝攀不得,半空悬着玉搔头。qiān duàn lǜ sī pān bù dé,bàn kōng xuán zhe yù sāo tóu。
【其十八】
西园高树后庭根,处处寻芳有折痕。xī yuán gāo shù hòu tíng gēn,chù chù xún fāng yǒu zhé hén。
终忆旧游桃叶舍,一株斜映竹篱门。zhōng yì jiù yóu táo yè shě,yī zhū xié yìng zhú lí mén。
【其十九】
刘白苏台总近时,当初章句是谁推。liú bái sū tái zǒng jìn shí,dāng chū zhāng jù shì shuí tuī。
纤腰舞尽春杨柳,未有侬家一首诗。xiān yāo wǔ jǐn chūn yáng liǔ,wèi yǒu nóng jiā yī shǒu shī。

薛能

薛能(817?-880?)晚唐著名诗人。《郡斋读书志》、《唐诗纪事》、《唐诗品汇》、《唐才子传》均载:“能,字太拙,汾州人(今山西汾阳一带)。”仕宦显达,官至工部尚书。时人称其“诗古赋纵横,令人畏后生”。唐人交游之风盛行。薛能一生仕宦他乡,游历众多地方,诗多寄送赠答、游历登临之作。晚唐一些著名诗人多与有诗与其唱和。 薛能的作品>>

猜您喜欢

闲题

薛能

八年藩翰似侨居,只此谁知报玉除。bā nián fān hàn shì qiáo jū,zhǐ cǐ shuí zhī bào yù chú。
旧将已成三仆射,老身犹是六尚书。jiù jiāng yǐ chéng sān pū shè,lǎo shēn yóu shì liù shàng shū。
时丁厚讟终无咎,道致中兴尚有馀。shí dīng hòu dú zhōng wú jiù,dào zhì zhōng xīng shàng yǒu yú。
为问春风谁是主,空催弱柳拟何如。wèi wèn chūn fēng shuí shì zhǔ,kōng cuī ruò liǔ nǐ hé rú。

送福建李大夫

薛能

洛州良牧帅瓯闽,曾是西垣作谏臣。luò zhōu liáng mù shuài ōu mǐn,céng shì xī yuán zuò jiàn chén。
红旆已胜前尹正,尺书犹带旧丝纶。hóng pèi yǐ shèng qián yǐn zhèng,chǐ shū yóu dài jiù sī lún。
秋来海有幽都雁,船到城添外国人。qiū lái hǎi yǒu yōu dōu yàn,chuán dào chéng tiān wài guó rén。
行过小藩应大笑,只知夸近不知贫。xíng guò xiǎo fān yīng dà xiào,zhǐ zhī kuā jìn bù zhī pín。

送李倍巡官归永乐旧居

薛能

羡君归去五峰前,往往星河实见仙。xiàn jūn guī qù wǔ fēng qián,wǎng wǎng xīng hé shí jiàn xiān。
麦垄夏枯成废地,枣枝秋赤近高天。mài lǒng xià kū chéng fèi dì,zǎo zhī qiū chì jìn gāo tiān。
山泉饮犊流多变,村酒经蚕味可怜。shān quán yǐn dú liú duō biàn,cūn jiǔ jīng cán wèi kě lián。
曾约道门终老住,步虚声里寄闲眠。céng yuē dào mén zhōng lǎo zhù,bù xū shēng lǐ jì xián mián。

赠歌者

薛能

一字新声一颗珠,转喉疑是击珊瑚。yī zì xīn shēng yī kē zhū,zhuǎn hóu yí shì jī shān hú。
听时坐部音中有,唱后樱花叶里无。tīng shí zuò bù yīn zhōng yǒu,chàng hòu yīng huā yè lǐ wú。
汉浦蔑闻虚解佩,临邛焉用枉当垆。hàn pǔ miè wén xū jiě pèi,lín qióng yān yòng wǎng dāng lú。
谁人得向青楼宿,便是仙郎不是夫。shuí rén dé xiàng qīng lóu sù,biàn shì xiān láng bù shì fū。

舞者

薛能

绿毛钗动小相思,一唱南轩日午时。lǜ máo chāi dòng xiǎo xiāng sī,yī chàng nán xuān rì wǔ shí。
慢靸轻裾行欲近,待调诸曲起来迟。màn sǎ qīng jū xíng yù jìn,dài diào zhū qū qǐ lái chí。
筵停匕箸无非听,吻带宫商尽是词。yán tíng bǐ zhù wú fēi tīng,wěn dài gōng shāng jǐn shì cí。
为问倾城年几许,更胜琼树是琼枝。wèi wèn qīng chéng nián jǐ xǔ,gèng shèng qióng shù shì qióng zhī。

蒙恩除侍御史行次华州寄蒋相

薛能

林下天书起遁逃,不堪移疾入尘劳。lín xià tiān shū qǐ dùn táo,bù kān yí jí rù chén láo。
黄河近岸阴风急,仙掌临关旭日高。huáng hé jìn àn yīn fēng jí,xiān zhǎng lín guān xù rì gāo。
行野众喧闻雁发,宿亭孤寂有狼嗥。xíng yě zhòng xuān wén yàn fā,sù tíng gū jì yǒu láng háo。
荀家位极兼禅理,应笑埋轮著所操。xún jiā wèi jí jiān chán lǐ,yīng xiào mái lún zhù suǒ cāo。

寄唐州杨郎中

薛能

关睢憔悴一儒生,忽把鱼须事圣明。guān suī qiáo cuì yī rú shēng,hū bǎ yú xū shì shèng míng。
贫得俸钱还乍喜,晚登朝序却无荣。pín dé fèng qián hái zhà xǐ,wǎn dēng cháo xù què wú róng。
前年坐蜀同樽俎,此日边淮独旆旌。qián nián zuò shǔ tóng zūn zǔ,cǐ rì biān huái dú pèi jīng。
班列道孤君不见,曲江春暖共僧行。bān liè dào gū jūn bù jiàn,qū jiāng chūn nuǎn gòng sēng xíng。

塞上蒙汝州任中丞寄书

薛能

三省推贤两掖才,关东深许稍迟回。sān shěng tuī xián liǎng yē cái,guān dōng shēn xǔ shāo chí huí。
舟浮汝水通淮去,雨出嵩峰到郡来。zhōu fú rǔ shuǐ tōng huái qù,yǔ chū sōng fēng dào jùn lái。
投札转京忧不远,枉缄经虏喜初开。tóu zhá zhuǎn jīng yōu bù yuǎn,wǎng jiān jīng lǔ xǐ chū kāi。
西楼一望知无极,更与何人把酒杯。xī lóu yī wàng zhī wú jí,gèng yǔ hé rén bǎ jiǔ bēi。

题盐铁李尚书浐州别业

薛能

鹿原阴面浐州湄,坐觉林泉逼梦思。lù yuán yīn miàn chǎn zhōu méi,zuò jué lín quán bī mèng sī。
闲景院开花落后,湿香风好雨来时。xián jǐng yuàn kāi huā luò hòu,shī xiāng fēng hǎo yǔ lái shí。
邻惊麦野闻雏雉,别创茅亭住老师。lín jīng mài yě wén chú zhì,bié chuàng máo tíng zhù lǎo shī。
备足好中还有阙,许昌军里李陵诗。bèi zú hǎo zhōng hái yǒu quē,xǔ chāng jūn lǐ lǐ líng shī。

题大云寺西阁

薛能

阁临偏险寺当山,独坐西城笑满颜。gé lín piān xiǎn sì dāng shān,dú zuò xī chéng xiào mǎn yán。
四野有歌行路乐,五营无战射堂闲。sì yě yǒu gē xíng lù lè,wǔ yíng wú zhàn shè táng xián。
鼙和调角秋空外,砧办征衣落照间。pí hé diào jiǎo qiū kōng wài,zhēn bàn zhēng yī luò zhào jiān。
方拟杀身酬圣主,敢于高处恋乡关。fāng nǐ shā shēn chóu shèng zhǔ,gǎn yú gāo chù liàn xiāng guān。

暇日寓怀寄朝中亲友

薛能

命与才违岂自由,我身何负我身愁。mìng yǔ cái wéi qǐ zì yóu,wǒ shēn hé fù wǒ shēn chóu。
临生白发方监郡,遥耻青衣懒上楼。lín shēng bái fā fāng jiān jùn,yáo chǐ qīng yī lǎn shàng lóu。
过客闷嫌疏妓乐,小儿憨爱□貔貅。guò kè mèn xián shū jì lè,xiǎo ér hān ài pí xiū。
闲吟一寄清朝侣,未必淮阴不拜侯。xián yín yī jì qīng cháo lǚ,wèi bì huái yīn bù bài hóu。

监郡犍为舟中寓题寄同舍

薛能

一寝闲身万事空,任天教作假文翁。yī qǐn xián shēn wàn shì kōng,rèn tiān jiào zuò jiǎ wén wēng。
旗穿岛树孤舟上,家在山亭每日中。qí chuān dǎo shù gū zhōu shàng,jiā zài shān tíng měi rì zhōng。
叠果盘飧丹橘地,若花床席早梅风。dié guǒ pán sūn dān jú dì,ruò huā chuáng xí zǎo méi fēng。
佳期说尽君应笑,刘表尊前且不同。jiā qī shuō jǐn jūn yīng xiào,liú biǎo zūn qián qiě bù tóng。

寄吉谏议

薛能

将迎须学返抽身,合致蹉跎敢效颦。jiāng yíng xū xué fǎn chōu shēn,hé zhì cuō tuó gǎn xiào pín。
性静拟归无上士,迹疏常负有情人。xìng jìng nǐ guī wú shàng shì,jì shū cháng fù yǒu qíng rén。
终凭二顷谋婚嫁,谬著千篇断斧斤。zhōng píng èr qǐng móu hūn jià,miù zhù qiān piān duàn fǔ jīn。
闻说旧交贤且达,欲弹章甫自羞贫。wén shuō jiù jiāo xián qiě dá,yù dàn zhāng fǔ zì xiū pín。

江上寄情

薛能

天际归舟浩荡中,我关王泽道何穷。tiān jì guī zhōu hào dàng zhōng,wǒ guān wáng zé dào hé qióng。
未为时彦徒经国,尚有边兵耻佐戎。wèi wèi shí yàn tú jīng guó,shàng yǒu biān bīng chǐ zuǒ róng。
酿黍气香村欲社,斫桑春尽野无风。niàng shǔ qì xiāng cūn yù shè,zhuó sāng chūn jǐn yě wú fēng。
年来断定知休处,一树繁花一亩宫。nián lái duàn dìng zhī xiū chù,yī shù fán huā yī mǔ gōng。

闻李夷遇下第东归因以寄赠

薛能

囊中书是居山写,海畔家贫乞食还。náng zhōng shū shì jū shān xiě,hǎi pàn jiā pín qǐ shí hái。
吾子莫愁登第晚,古人惟爱贱游闲。wú zi mò chóu dēng dì wǎn,gǔ rén wéi ài jiàn yóu xián。
舟行散适江亭上,郡宴歌吟蜡烛间。zhōu xíng sàn shì jiāng tíng shàng,jùn yàn gē yín là zhú jiān。
从此乐章休叙战,汉兵无阵亦无蛮。cóng cǐ lè zhāng xiū xù zhàn,hàn bīng wú zhèn yì wú mán。