古诗词

杨柳枝

韩偓

一笼金线拂弯桥,几被儿童损细腰。yī lóng jīn xiàn fú wān qiáo,jǐ bèi ér tóng sǔn xì yāo。
无奈灵和标格在,春来依旧袅长条。wú nài líng hé biāo gé zài,chūn lái yī jiù niǎo zhǎng tiáo。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

秋郊闲望有感

韩偓

枫叶微红近有霜,碧云秋色满吴乡。fēng yè wēi hóng jìn yǒu shuāng,bì yún qiū sè mǎn wú xiāng。
鱼冲骇浪雪鳞健,鸦闪夕阳金背光。yú chōng hài làng xuě lín jiàn,yā shǎn xī yáng jīn bèi guāng。
心为感恩长惨戚,鬓缘经乱早苍浪。xīn wèi gǎn ēn zhǎng cǎn qī,bìn yuán jīng luàn zǎo cāng làng。
可怜广武山前语,楚汉宁教作战场。kě lián guǎng wǔ shān qián yǔ,chǔ hàn níng jiào zuò zhàn chǎng。

李太舍池上玩红薇醉题

韩偓

花低池小水泙泙,花落池心片片轻。huā dī chí xiǎo shuǐ píng píng,huā luò chí xīn piàn piàn qīng。
酩酊不能羞白鬓,颠狂犹自眷红英。mǐng dīng bù néng xiū bái bìn,diān kuáng yóu zì juàn hóng yīng。
乍为旅客颜常厚,每见同人眼暂明。zhà wèi lǚ kè yán cháng hòu,měi jiàn tóng rén yǎn zàn míng。
京洛园林归未得,天涯相顾一含情。jīng luò yuán lín guī wèi dé,tiān yá xiāng gù yī hán qíng。

余寓汀州沙县病中闻前郑左丞璘随外镇举荐赴洛兼云继有急徵旋见脂辖因作七言四韵戏以赠之或冀其感悟也

韩偓

莫恨当年入用迟,通材何处不逢知。mò hèn dāng nián rù yòng chí,tōng cái hé chù bù féng zhī。
桑田变后新舟楫,华表归来旧路岐。sāng tián biàn hòu xīn zhōu jí,huá biǎo guī lái jiù lù qí。
公干寂寥甘坐废,子牟欢抃促行期。gōng gàn jì liáo gān zuò fèi,zi móu huān biàn cù xíng qī。
移都已改侯王第,惆怅沙堤别筑基。yí dōu yǐ gǎi hóu wáng dì,chóu chàng shā dī bié zhù jī。

梦中作

韩偓

紫宸初启列鸳鸾,直向龙墀对揖班。zǐ chén chū qǐ liè yuān luán,zhí xiàng lóng chí duì yī bān。
九曜再新环北极,万方依旧祝南山。jiǔ yào zài xīn huán běi jí,wàn fāng yī jiù zhù nán shān。
礼容肃睦缨緌外,和气熏蒸剑履间。lǐ róng sù mù yīng ruí wài,hé qì xūn zhēng jiàn lǚ jiān。
扇合却循黄道退,庙堂谈笑百司闲。shàn hé què xún huáng dào tuì,miào táng tán xiào bǎi sī xián。

此翁

韩偓

高阁群公莫忌侬,侬心不在宦名中。gāo gé qún gōng mò jì nóng,nóng xīn bù zài huàn míng zhōng。
严光一唾垂緌紫,何胤三遗大带红。yán guāng yī tuò chuí ruí zǐ,hé yìn sān yí dà dài hóng。
金劲任从千口铄,玉寒曾试几炉烘。jīn jìn rèn cóng qiān kǒu shuò,yù hán céng shì jǐ lú hōng。
唯应鬼眼兼天眼,窥见行藏信此翁。wéi yīng guǐ yǎn jiān tiān yǎn,kuī jiàn xíng cáng xìn cǐ wēng。

失鹤

韩偓

正怜标格出华亭,况是昂藏入相经。zhèng lián biāo gé chū huá tíng,kuàng shì áng cáng rù xiāng jīng。
碧落顺风初得志,故巢因雨却闻腥。bì luò shùn fēng chū dé zhì,gù cháo yīn yǔ què wén xīng。
几时翔集来华表,每日沉吟看画屏。jǐ shí xiáng jí lái huá biǎo,měi rì chén yín kàn huà píng。
为报鸡群虚嫉妒,红尘向上有青冥。wèi bào jī qún xū jí dù,hóng chén xiàng shàng yǒu qīng míng。

卜隐

韩偓

屏迹还应减是非,却忧蓝玉又光辉。píng jì hái yīng jiǎn shì fēi,què yōu lán yù yòu guāng huī。
桑梢出舍蚕初老,柳絮盖溪鱼正肥。sāng shāo chū shě cán chū lǎo,liǔ xù gài xī yú zhèng féi。
世乱岂容长惬意,景清还觉易忘机。shì luàn qǐ róng zhǎng qiè yì,jǐng qīng hái jué yì wàng jī。
世间华美无心问,藜藿充肠苎作衣。shì jiān huá měi wú xīn wèn,lí huò chōng cháng zhù zuò yī。

寄隐者

韩偓

烟郭云扃路不遥,怀贤犹恨太迢迢。yān guō yún jiōng lù bù yáo,huái xián yóu hèn tài tiáo tiáo。
长松夜落钗千股,小港春添水半腰。zhǎng sōng yè luò chāi qiān gǔ,xiǎo gǎng chūn tiān shuǐ bàn yāo。
已约病身抛印绶,不嫌门巷似渔樵。yǐ yuē bìng shēn pāo yìn shòu,bù xián mén xiàng shì yú qiáo。
渭滨晦迹南阳卧,若比吾徒更寂寥。wèi bīn huì jì nán yáng wò,ruò bǐ wú tú gèng jì liáo。

闲居

韩偓

厌闻趋竞喜闲居,自种芜菁亦自锄。yàn wén qū jìng xǐ xián jū,zì zhǒng wú jīng yì zì chú。
麋鹿跳梁忧触拨,鹰鹯搏击恐粗疏。mí lù tiào liáng yōu chù bō,yīng zhān bó jī kǒng cū shū。
拙谋却为多循理,所短深惭尽信书。zhuō móu què wèi duō xún lǐ,suǒ duǎn shēn cán jǐn xìn shū。
刀尺不亏绳墨在,莫疑张翰恋鲈鱼。dāo chǐ bù kuī shéng mò zài,mò yí zhāng hàn liàn lú yú。

洞庭玩月

韩偓

洞庭湖上清秋月,月皎湖宽万顷霜。dòng tíng hú shàng qīng qiū yuè,yuè jiǎo hú kuān wàn qǐng shuāng。
玉碗深沉潭底白,金杯细碎浪头光。yù wǎn shēn chén tán dǐ bái,jīn bēi xì suì làng tóu guāng。
寒惊乌鹊离巢噪,冷射蛟螭换窟藏。hán jīng wū què lí cháo zào,lěng shè jiāo chī huàn kū cáng。
更忆瑶台逢此夜,水晶宫殿挹琼浆。gèng yì yáo tái féng cǐ yè,shuǐ jīng gōng diàn yì qióng jiāng。

赠隐逸

韩偓

静景须教静者寻,清狂何必在山阴。jìng jǐng xū jiào jìng zhě xún,qīng kuáng hé bì zài shān yīn。
蜂穿窗纸尘侵砚,鸟斗庭花露滴琴。fēng chuān chuāng zhǐ chén qīn yàn,niǎo dòu tíng huā lù dī qín。
莫笑乱离方解印,犹胜颠蹶未抽簪。mò xiào luàn lí fāng jiě yìn,yóu shèng diān jué wèi chōu zān。
筑金总得非名士,况是无人解筑金。zhù jīn zǒng dé fēi míng shì,kuàng shì wú rén jiě zhù jīn。

寄禅师

韩偓

他心明与此心同,妙用忘言理暗通。tā xīn míng yǔ cǐ xīn tóng,miào yòng wàng yán lǐ àn tōng。
气运阴阳成世界,水浮天地寄虚空。qì yùn yīn yáng chéng shì jiè,shuǐ fú tiān dì jì xū kōng。
劫灰聚散铢锱黑,日御奔驰茧栗红。jié huī jù sàn zhū zī hēi,rì yù bēn chí jiǎn lì hóng。
万物尽遭风鼓动,唯应禅室静无风。wàn wù jǐn zāo fēng gǔ dòng,wéi yīng chán shì jìng wú fēng。

天鉴

韩偓

何劳谄笑学趋时,务实清修胜用机。hé láo chǎn xiào xué qū shí,wù shí qīng xiū shèng yòng jī。
猛虎十年摇尾立,苍鹰一旦醒心飞。měng hǔ shí nián yáo wěi lì,cāng yīng yī dàn xǐng xīn fēi。
神依正道终潜卫,天鉴衷肠竞不违。shén yī zhèng dào zhōng qián wèi,tiān jiàn zhōng cháng jìng bù wéi。
事历艰难人始重,九层成后喜从微。shì lì jiān nán rén shǐ zhòng,jiǔ céng chéng hòu xǐ cóng wēi。

江岸闲步

韩偓

一手携书一杖筇,出门何处觅情通。yī shǒu xié shū yī zhàng qióng,chū mén hé chù mì qíng tōng。
立谈禅客传心印,坐睡渔师著背蓬。lì tán chán kè chuán xīn yìn,zuò shuì yú shī zhù bèi péng。
青布旗夸千日酒,白头浪吼半江风。qīng bù qí kuā qiān rì jiǔ,bái tóu làng hǒu bàn jiāng fēng。
淮阴市里人相见,尽道途穷未必穷。huái yīn shì lǐ rén xiāng jiàn,jǐn dào tú qióng wèi bì qióng。

余卧疾深村闻一二郎官今称继使闽越笑余迂古潜于异乡闻之因成此篇

韩偓

枕流方采北山薇,驿骑交迎市道儿。zhěn liú fāng cǎi běi shān wēi,yì qí jiāo yíng shì dào ér。
雾豹只忧无石室,泥鳅唯要有洿池。wù bào zhǐ yōu wú shí shì,ní qiū wéi yào yǒu wū chí。
不羞莽卓黄金印,却笑羲皇白接䍦。bù xiū mǎng zhuó huáng jīn yìn,què xiào xī huáng bái jiē lí。
莫负美名书信史,清风扫地更无遗。mò fù měi míng shū xìn shǐ,qīng fēng sǎo dì gèng wú yí。
2801234567»