古诗词

集贤宾

唐寅

红楼画阁天缥缈,玉人乘月吹箫。hóng lóu huà gé tiān piāo miǎo,yù rén chéng yuè chuī xiāo。
一曲凉州声袅袅,到此际离愁多少。yī qū liáng zhōu shēng niǎo niǎo,dào cǐ jì lí chóu duō shǎo。
青鸾信杳,魂梦断十洲三岛。qīng luán xìn yǎo,hún mèng duàn shí zhōu sān dǎo。
春色老,看满地桐花风扫。chūn sè lǎo,kàn mǎn dì tóng huā fēng sǎo。
闲庭细草天色暝,箫箫风雨清明。xián tíng xì cǎo tiān sè míng,xiāo xiāo fēng yǔ qīng míng。
万斛春愁兼酒病,偏不肯容人苏醒。wàn hú chūn chóu jiān jiǔ bìng,piān bù kěn róng rén sū xǐng。
残花弄影,明日是满枝青杏。cán huā nòng yǐng,míng rì shì mǎn zhī qīng xìng。
金钏冷,罗袖上泪沾红粉。jīn chuàn lěng,luó xiù shàng lèi zhān hóng fěn。
冰肌玉骨香旖旎,藕花深处亭池。bīng jī yù gǔ xiāng yǐ nǐ,ǒu huā shēn chù tíng chí。
碧玉阑干谁共倚,辜负了凉风如水。bì yù lán gàn shuí gòng yǐ,gū fù le liáng fēng rú shuǐ。
光阴撚指,又早是破瓜年纪。guāng yīn niǎn zhǐ,yòu zǎo shì pò guā nián jì。
鸾镜里,只怕道崔徽憔悴。luán jìng lǐ,zhǐ pà dào cuī huī qiáo cuì。
春深小院飞细雨,杏花消息何如。chūn shēn xiǎo yuàn fēi xì yǔ,xìng huā xiāo xī hé rú。
报道东君连夜去,须索要圈留他住。bào dào dōng jūn lián yè qù,xū suǒ yào quān liú tā zhù。
金杯满举,怎不念红颜春树。jīn bēi mǎn jǔ,zěn bù niàn hóng yán chūn shù。
君看取,青塜上牛羊无主。jūn kàn qǔ,qīng zhǒng shàng niú yáng wú zhǔ。
唐寅

唐寅

唐寅(1470—1523),字伯虎,一字子畏,号六如居士、桃花庵主、鲁国唐生、逃禅仙吏等,汉族,南直隶苏州吴县人。明代著名画家、文学家。据传他于明宪宗成化六年庚寅年寅月寅日寅时生。他玩世不恭而又才气横溢,诗文擅名,与祝允明、文征明、徐祯卿并称“江南四大才子(吴门四才子)”,画名更著,与沈周、文征明、仇英并称“吴门四家”。 唐寅的作品>>

猜您喜欢

雨竹图

唐寅

解笔淋漓写竹枝,分明风雨满天时。jiě bǐ lín lí xiě zhú zhī,fēn míng fēng yǔ mǎn tiān shí。
此中意恐无人会,更向其间赋小诗。cǐ zhōng yì kǒng wú rén huì,gèng xiàng qí jiān fù xiǎo shī。

鱼父图

唐寅

朱门公子馔鲜鳞,争诧金盘一尺银。zhū mén gōng zi zhuàn xiān lín,zhēng chà jīn pán yī chǐ yín。
谁信深溪狼虎里,满身风雨是渔人。shuí xìn shēn xī láng hǔ lǐ,mǎn shēn fēng yǔ shì yú rén。

临终诗

唐寅

生在阳间有散场,死归地府也何妨。shēng zài yáng jiān yǒu sàn chǎng,sǐ guī dì fǔ yě hé fáng。
阳间地府俱相似,只当漂流在异乡。yáng jiān dì fǔ jù xiāng shì,zhǐ dāng piāo liú zài yì xiāng。

春山伴侣图

唐寅

春山伴侣两三人,担酒寻花不厌频。chūn shān bàn lǚ liǎng sān rén,dān jiǔ xún huā bù yàn pín。
好是泉头池上石,软莎堪坐静无尘。hǎo shì quán tóu chí shàng shí,ruǎn shā kān zuò jìng wú chén。

春游女几山图

唐寅

女几山前春雪消,路傍仙杏发柔条。nǚ jǐ shān qián chūn xuě xiāo,lù bàng xiān xìng fā róu tiáo。
心期此日来游赏,载酒携琴过野桥。xīn qī cǐ rì lái yóu shǎng,zài jiǔ xié qín guò yě qiáo。

枯木竹石图

唐寅

绿云飞兴风翎长,翠葆轻摇玉节香。lǜ yún fēi xīng fēng líng zhǎng,cuì bǎo qīng yáo yù jié xiāng。
旧曲不弹瑶瑟怨,秋风秋雨梦潇湘。jiù qū bù dàn yáo sè yuàn,qiū fēng qiū yǔ mèng xiāo xiāng。

枯木图

唐寅

枯木萧疏下夕阳,漫烧飞叶煮黄鲿。kū mù xiāo shū xià xī yáng,màn shāo fēi yè zhǔ huáng cháng。
与君且作忘形醉,明日驱驰汗浣裳。yǔ jūn qiě zuò wàng xíng zuì,míng rì qū chí hàn huàn shang。

栈道图

唐寅

栈道连云势欲倾,征人其奈旅魂惊。zhàn dào lián yún shì yù qīng,zhēng rén qí nài lǚ hún jīng。
莫言此地崎岖甚,世上风波更不平。mò yán cǐ dì qí qū shén,shì shàng fēng bō gèng bù píng。

洞山图卷

唐寅

吾闻淮水出桐山,古来贤哲产其间。wú wén huái shuǐ chū tóng shān,gǔ lái xián zhé chǎn qí jiān。
君令自称亦私淑,渔钓须当借一湾。jūn lìng zì chēng yì sī shū,yú diào xū dāng jiè yī wān。

洞宾花女人携瓶图

唐寅

仙机变幻真难测,吕字分明现在哉。xiān jī biàn huàn zhēn nán cè,lǚ zì fēn míng xiàn zài zāi。
何事世人皆不识,尚留余与人猜。hé shì shì rén jiē bù shí,shàng liú yú yǔ rén cāi。

洞宾图

唐寅

黄衣冠子翠云裘,四海三山挟弹游。huáng yī guān zi cuì yún qiú,sì hǎi sān shān xié dàn yóu。
我亦嚣嚣好游者,何时得醉岳阳楼。wǒ yì xiāo xiāo hǎo yóu zhě,hé shí dé zuì yuè yáng lóu。

看泉听风图

唐寅

俯首流泉仰听风,泉声风韵合笙镛。fǔ shǒu liú quán yǎng tīng fēng,quán shēng fēng yùn hé shēng yōng。
如何不把瑶琴写,为是无人姓是钟。rú hé bù bǎ yáo qín xiě,wèi shì wú rén xìng shì zhōng。

秋日山居图

唐寅

日长深闭草庐眠,席下犹余纸里钱。rì zhǎng shēn bì cǎo lú mián,xí xià yóu yú zhǐ lǐ qián。
点检鸡栖牛缚草,夜来有虎饮山泉。diǎn jiǎn jī qī niú fù cǎo,yè lái yǒu hǔ yǐn shān quán。

秋风怀归图

唐寅

西风吹叶满庭寒,檗子无言鼻自酸。xī fēng chuī yè mǎn tíng hán,bò zi wú yán bí zì suān。
心在九泉灯在壁,一襟清血泪栏杆。xīn zài jiǔ quán dēng zài bì,yī jīn qīng xuè lèi lán gān。

秋圃杂花图

唐寅

芳园秋色似春时,红紫纷菲映绿池。fāng yuán qiū sè shì chūn shí,hóng zǐ fēn fēi yìng lǜ chí。
珠露未干啼络纬,晓风初拂扬蛛丝。zhū lù wèi gàn tí luò wěi,xiǎo fēng chū fú yáng zhū sī。