古诗词

锦城秋暮海棠

汪元量

锦城海棠妙无比,秋光染出胭脂蕊。jǐn chéng hǎi táng miào wú bǐ,qiū guāng rǎn chū yān zhī ruǐ。
日照殷红如血鲜,箭砂妆粒真珠子。rì zhào yīn hóng rú xuè xiān,jiàn shā zhuāng lì zhēn zhū zi。
玉环著酒睡初觉,脸薄粉香泪如洗。yù huán zhù jiǔ shuì chū jué,liǎn báo fěn xiāng lèi rú xǐ。
绛纱穿露水晶圆,笑杀荷花守红死。jiàng shā chuān lù shuǐ jīng yuán,xiào shā hé huā shǒu hóng sǐ。
蜀乡海棠根本别,有色有香成二美。shǔ xiāng hǎi táng gēn běn bié,yǒu sè yǒu xiāng chéng èr měi。
春花开残秋复花,簸弄东君权不已。chūn huā kāi cán qiū fù huā,bǒ nòng dōng jūn quán bù yǐ。
锦袍公子汗血驹,宾客諠哗间朱紫。jǐn páo gōng zi hàn xuè jū,bīn kè xuān huā jiān zhū zǐ。
有酒如池肉如山,银烛千条照罗绮。yǒu jiǔ rú chí ròu rú shān,yín zhú qiān tiáo zhào luó qǐ。
萧娘十八青丝发,手把金钟歌皓齿。xiāo niáng shí bā qīng sī fā,shǒu bǎ jīn zhōng gē hào chǐ。
神仙艳骨世所无,歌声直入青云里。shén xiān yàn gǔ shì suǒ wú,gē shēng zhí rù qīng yún lǐ。
江南倦客惨不乐,鸣笛哀筝乱人耳。jiāng nán juàn kè cǎn bù lè,míng dí āi zhēng luàn rén ěr。
干戈满地行路难,屏里吴山数千里。gàn gē mǎn dì xíng lù nán,píng lǐ wú shān shù qiān lǐ。
遥怜花国化青芜,浪蕊浮花敢欣喜。yáo lián huā guó huà qīng wú,làng ruǐ fú huā gǎn xīn xǐ。
草堂无诗花无德,窃号花仙宁不耻。cǎo táng wú shī huā wú dé,qiè hào huā xiān níng bù chǐ。
春花撩乱亦可怜,秋花烂熳何为尔。chūn huā liāo luàn yì kě lián,qiū huā làn màn hé wèi ěr。
花前妙舞曲未终,红雪纷纷落流水。huā qián miào wǔ qū wèi zhōng,hóng xuě fēn fēn luò liú shuǐ。
薄命佳人只土尘,抛杯拔剑长歌起。báo mìng jiā rén zhǐ tǔ chén,pāo bēi bá jiàn zhǎng gē qǐ。

汪元量

汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。 汪元量的作品>>

猜您喜欢

永安宫

汪元量

蜀主遗宫有古槐,颓墙古木鸟喈喈。shǔ zhǔ yí gōng yǒu gǔ huái,tuí qiáng gǔ mù niǎo jiē jiē。
金舆罢幸荒金屋,玉仗休班废玉阶。jīn yú bà xìng huāng jīn wū,yù zhàng xiū bān fèi yù jiē。
三峡浪舂红日碎,两崖风振黑云霾。sān xiá làng chōng hóng rì suì,liǎng yá fēng zhèn hēi yún mái。
孔明图垒仍登览,野寺残僧拾堕柴。kǒng míng tú lěi réng dēng lǎn,yě sì cán sēng shí duò chái。

夔门驿

汪元量

宿酲未解据胡床,亭午披衣望麝香。sù chéng wèi jiě jù hú chuáng,tíng wǔ pī yī wàng shè xiāng。
三峡夜来天似水,百蛮秋后月如霜。sān xiá yè lái tiān shì shuǐ,bǎi mán qiū hòu yuè rú shuāng。
洲前橘柚垂垂实,石上藤萝细细长。zhōu qián jú yòu chuí chuí shí,shí shàng téng luó xì xì zhǎng。
又欲拿舟过滟滪,黄牛白狗接高唐。yòu yù ná zhōu guò yàn yù,huáng niú bái gǒu jiē gāo táng。

草堂

汪元量

子美西来筑此堂,浣花春水共凄凉。zi měi xī lái zhù cǐ táng,huàn huā chūn shuǐ gòng qī liáng。
鸣鸠乳燕归何处,野草闲花护短墙。míng jiū rǔ yàn guī hé chù,yě cǎo xián huā hù duǎn qiáng。
英雄去矣柴门闭,邻里伤哉竹径荒。yīng xióng qù yǐ chái mén bì,lín lǐ shāng zāi zhú jìng huāng。
安得山瓶盛乳酒,送分渔父濯沧浪。ān dé shān píng shèng rǔ jiǔ,sòng fēn yú fù zhuó cāng làng。

草堂

汪元量

白发遨游梓阆间,中原戎马未平安。bái fā áo yóu zǐ láng jiān,zhōng yuán róng mǎ wèi píng ān。
粗饭浊醪常欠缺,老妻稚子半饥寒。cū fàn zhuó láo cháng qiàn quē,lǎo qī zhì zi bàn jī hán。
扁舟出峡风涛壮,短褐行湘天地宽。biǎn zhōu chū xiá fēng tāo zhuàng,duǎn hè xíng xiāng tiān dì kuān。
侨寓耒阳牛酒饱,不知曾忆使君滩。qiáo yù lěi yáng niú jiǔ bǎo,bù zhī céng yì shǐ jūn tān。

严郑公故宅

汪元量

蜀山突兀接青天,郑公故宅城相连。shǔ shān tū wù jiē qīng tiān,zhèng gōng gù zhái chéng xiāng lián。
深深古木哀黄鸟,漠漠荒烟哭杜鹃。shēn shēn gǔ mù āi huáng niǎo,mò mò huāng yān kū dù juān。
舞罢遗钿流水外,战馀折戟落花前。wǔ bà yí diàn liú shuǐ wài,zhàn yú zhé jǐ luò huā qián。
将军好武通文墨,割据操心未必然。jiāng jūn hǎo wǔ tōng wén mò,gē jù cāo xīn wèi bì rán。

二月初八日左丞相吴坚右□□□□□枢密使谢堂参政密

汪元量

卮江海蛟□,□□母子悲。zhī jiāng hǎi jiāo,mǔ zi bēi。
□□□□□,□□□征诗。,zhēng shī。

废宅

汪元量

王侯多第宅,草满玉阑干。wáng hóu duō dì zhái,cǎo mǎn yù lán gàn。
纵有春光在,人谁看牡丹。zòng yǒu chūn guāng zài,rén shuí kàn mǔ dān。

越女

汪元量

越女为驱虏,朝来揽镜慵。yuè nǚ wèi qū lǔ,cháo lái lǎn jìng yōng。
欲梳新堕马,忍□□□□。yù shū xīn duò mǎ,rěn。

北邙山

汪元量

芒芒北邙山,高坟尽无主。máng máng běi máng shān,gāo fén jǐn wú zhǔ。
惟有石麒麟,相向立秋雨。wéi yǒu shí qí lín,xiāng xiàng lì qiū yǔ。

降香回燕

汪元量

一从得玉旨,勒马幽燕起。yī cóng dé yù zhǐ,lēi mǎ yōu yàn qǐ。
河北与河南,一万五千里。hé běi yǔ hé nán,yī wàn wǔ qiān lǐ。

采石

汪元量

夜泊青山下,江空不受尘。yè pō qīng shān xià,jiāng kōng bù shòu chén。
只看波底月,便是谪仙人。zhǐ kàn bō dǐ yuè,biàn shì zhé xiān rén。

庐山三叠泉

汪元量

唐不过李仙,宋不过苏子。táng bù guò lǐ xiān,sòng bù guò sū zi。
此泉来高处,亦复聊尔耳。cǐ quán lái gāo chù,yì fù liáo ěr ěr。

醉歌

汪元量

吕将军在守襄阳,十载襄阳铁脊梁。lǚ jiāng jūn zài shǒu xiāng yáng,shí zài xiāng yáng tiě jí liáng。
望断援兵无信息,声声骂杀贾平章。wàng duàn yuán bīng wú xìn xī,shēng shēng mà shā jiǎ píng zhāng。

醉歌

汪元量

援兵不遣事堪哀,食肉权臣大不才。yuán bīng bù qiǎn shì kān āi,shí ròu quán chén dà bù cái。
见说襄樊投拜了,千军万马过江来。jiàn shuō xiāng fán tóu bài le,qiān jūn wàn mǎ guò jiāng lái。

醉歌

汪元量

淮襄州郡尽归降,鞞鼓喧天入古杭。huái xiāng zhōu jùn jǐn guī jiàng,bǐng gǔ xuān tiān rù gǔ háng。
国母已无心听政,书生空有泪成行。guó mǔ yǐ wú xīn tīng zhèng,shū shēng kōng yǒu lèi chéng xíng。