古诗词

红楼梦十二曲·其五·分骨肉

曹雪芹

一帆风雨路三千,把骨肉家园,齐来抛闪。yī fān fēng yǔ lù sān qiān,bǎ gǔ ròu jiā yuán,qí lái pāo shǎn。
恐哭损残年,告爹娘休把儿悬念。kǒng kū sǔn cán nián,gào diē niáng xiū bǎ ér xuán niàn。
自古穷通皆有定,离合岂无缘?从今分两地,各自保平安。zì gǔ qióng tōng jiē yǒu dìng,lí hé qǐ wú yuán?cóng jīn fēn liǎng dì,gè zì bǎo píng ān。
奴去也,莫牵连!nú qù yě,mò qiān lián!
曹雪芹

曹雪芹

曹雪芹,名霑,字梦阮,号雪芹,又号芹溪、芹圃。清代著名文学家,小说家。先祖为中原汉人,满洲正白旗包衣出身。素性放达,曾身杂优伶而被钥空房。爱好研究广泛:金石、诗书、绘画、园林、中医、织补、工艺、饮食等。他出身于一个“百年望族”的大官僚地主家庭,因家庭的衰败饱尝人世辛酸,后以坚韧不拔之毅力,历经多年艰辛创作出极具思想性、艺术性的伟大作品《红楼梦》。 曹雪芹的作品>>

猜您喜欢

第六回回前诗

曹雪芹

朝扣富儿门,富儿犹未足。cháo kòu fù ér mén,fù ér yóu wèi zú。
虽无千金酬,嗟彼胜骨肉。suī wú qiān jīn chóu,jiē bǐ shèng gǔ ròu。

元宵灯谜

曹雪芹

阶下儿童仰面时,清明妆点最堪宜。jiē xià ér tóng yǎng miàn shí,qīng míng zhuāng diǎn zuì kān yí。
游丝一断浑无力,莫向东风怨别离。yóu sī yī duàn hún wú lì,mò xiàng dōng fēng yuàn bié lí。
打一玩物。dǎ yī wán wù。
(风筝)

元宵灯谜

曹雪芹

天运无功理不穷,有功无运也难逢。tiān yùn wú gōng lǐ bù qióng,yǒu gōng wú yùn yě nán féng。
因何镇日纷纷乱,因为阴阳数不通。yīn hé zhèn rì fēn fēn luàn,yīn wèi yīn yáng shù bù tōng。
打一物。dǎ yī wù。
(算盘)

元宵灯谜

曹雪芹

有眼无珠腹内空,荷花出水喜相逢。yǒu yǎn wú zhū fù nèi kōng,hé huā chū shuǐ xǐ xiāng féng。
梧桐叶落分离别,恩爱夫妻不到冬。wú tóng yè luò fēn lí bié,ēn ài fū qī bù dào dōng。
打一用物。dǎ yī yòng wù。

元宵灯谜

曹雪芹

朝罢谁携两袖烟?琴边衾里无两缘。cháo bà shuí xié liǎng xiù yān?qín biān qīn lǐ wú liǎng yuán。
晓筹不用鸡人报,五更无烦侍女添。xiǎo chóu bù yòng jī rén bào,wǔ gèng wú fán shì nǚ tiān。
焦首朝朝还暮暮,煎心日日复年年。jiāo shǒu cháo cháo hái mù mù,jiān xīn rì rì fù nián nián。
光阴荏苒须当惜,风月阴晴任变迁。guāng yīn rěn rǎn xū dāng xī,fēng yuè yīn qíng rèn biàn qiān。

元宵灯谜

曹雪芹

能使妖魔胆尽摧,身如束帛气如雷。néng shǐ yāo mó dǎn jǐn cuī,shēn rú shù bó qì rú léi。
一声震得人方恐,回首相看已是灰。yī shēng zhèn dé rén fāng kǒng,huí shǒu xiāng kàn yǐ shì huī。
打一玩物。dǎ yī wán wù。
(爆竹)

好了歌

曹雪芹

世人都晓神仙好,惟有功名忘不了!古今将相在何方?荒冢一堆草没了。shì rén dōu xiǎo shén xiān hǎo,wéi yǒu gōng míng wàng bù le!gǔ jīn jiāng xiāng zài hé fāng?huāng zhǒng yī duī cǎo méi le。
世人都晓神仙好,只有金银忘不了!终朝只恨聚无多,及到多时眼闭了。shì rén dōu xiǎo shén xiān hǎo,zhǐ yǒu jīn yín wàng bù le!zhōng cháo zhǐ hèn jù wú duō,jí dào duō shí yǎn bì le。
世人都晓神仙好,只有姣妻忘不了!君生日日说恩情,君死又随人去了。shì rén dōu xiǎo shén xiān hǎo,zhǐ yǒu jiāo qī wàng bù le!jūn shēng rì rì shuō ēn qíng,jūn sǐ yòu suí rén qù le。
世人都晓神仙好,只有儿孙忘不了!痴心父母古来多,孝顺儿孙谁见了?shì rén dōu xiǎo shén xiān hǎo,zhǐ yǒu ér sūn wàng bù le!chī xīn fù mǔ gǔ lái duō,xiào shùn ér sūn shuí jiàn le?

好了歌注

曹雪芹

陋室空堂,当年笏满床。lòu shì kōng táng,dāng nián hù mǎn chuáng。
衰草枯杨,曾为歌舞场。shuāi cǎo kū yáng,céng wèi gē wǔ chǎng。
蛛丝儿结满雕梁,绿纱今又糊在蓬窗上。zhū sī ér jié mǎn diāo liáng,lǜ shā jīn yòu hú zài péng chuāng shàng。
说什么脂正浓,粉正香,如何两鬓又成霜?shuō shén me zhī zhèng nóng,fěn zhèng xiāng,rú hé liǎng bìn yòu chéng shuāng?
昨日黄土陇头送白骨,今宵红灯帐底卧鸳鸯。zuó rì huáng tǔ lǒng tóu sòng bái gǔ,jīn xiāo hóng dēng zhàng dǐ wò yuān yāng。
金满箱,银满箱,展眼乞丐人皆谤。jīn mǎn xiāng,yín mǎn xiāng,zhǎn yǎn qǐ gài rén jiē bàng。
正叹他人命不长,那知自己归来丧!zhèng tàn tā rén mìng bù zhǎng,nà zhī zì jǐ guī lái sàng!
训有方,保不定日后作强梁。xùn yǒu fāng,bǎo bù dìng rì hòu zuò qiáng liáng。
择膏粱,谁承望流落在烟花巷!zé gāo liáng,shuí chéng wàng liú luò zài yān huā xiàng!
因嫌纱帽小,致使锁枷杠。yīn xián shā mào xiǎo,zhì shǐ suǒ jiā gāng。
昨怜破袄寒,今嫌紫蟒长:zuó lián pò ǎo hán,
乱烘烘你方唱罢我登场,反认他乡是故乡。luàn hōng hōng nǐ fāng chàng bà wǒ dēng chǎng,fǎn rèn tā xiāng shì gù xiāng。
甚荒唐,到头来都是为他人作嫁衣裳!shén huāng táng,dào tóu lái dōu shì wèi tā rén zuò jià yī shang!

金陵十二钗又副册晴雯

曹雪芹

霁月难逢,彩云易散。jì yuè nán féng,cǎi yún yì sàn。
心比天高,身为下贱。xīn bǐ tiān gāo,shēn wèi xià jiàn。
风流灵巧招人怨。fēng liú líng qiǎo zhāo rén yuàn。
寿夭多因诽谤生,多情公子空牵念!shòu yāo duō yīn fěi bàng shēng,duō qíng gōng zi kōng qiān niàn!

金陵十二钗正册史湘云

曹雪芹

富贵又何为?襁褓之间父母违。fù guì yòu hé wèi?qiǎng bǎo zhī jiān fù mǔ wéi。
展眼吊斜辉,湘江水逝楚云飞。zhǎn yǎn diào xié huī,xiāng jiāng shuǐ shì chǔ yún fēi。

金陵十二钗正册李纨

曹雪芹

桃李春风结子完,到头谁似一盆兰。táo lǐ chūn fēng jié zi wán,dào tóu shuí shì yī pén lán。
如冰水好空相妒,枉与他人作笑谈。rú bīng shuǐ hǎo kōng xiāng dù,wǎng yǔ tā rén zuò xiào tán。

金陵十二钗正册秦可卿

曹雪芹

情天情海幻情深,情既相逢必主淫。qíng tiān qíng hǎi huàn qíng shēn,qíng jì xiāng féng bì zhǔ yín。
漫言不肖皆荣出,造衅开端实在宁。màn yán bù xiào jiē róng chū,zào xìn kāi duān shí zài níng。

桃花行

曹雪芹

桃花帘外东风软,桃花帘内晨妆懒。táo huā lián wài dōng fēng ruǎn,táo huā lián nèi chén zhuāng lǎn。
帘外桃花帘内人,人与桃花隔不远。lián wài táo huā lián nèi rén,rén yǔ táo huā gé bù yuǎn。
东风有意揭帘栊,花欲窥人帘不卷。dōng fēng yǒu yì jiē lián lóng,huā yù kuī rén lián bù juǎn。
桃花帘外开仍旧,帘中人比桃花瘦。táo huā lián wài kāi réng jiù,lián zhōng rén bǐ táo huā shòu。
花解怜人花也愁,隔帘消息风吹透。huā jiě lián rén huā yě chóu,gé lián xiāo xī fēng chuī tòu。
风透湘帘花满庭,庭前春色倍伤情。fēng tòu xiāng lián huā mǎn tíng,tíng qián chūn sè bèi shāng qíng。
闲苔院落门空掩,斜日栏杆人自凭。xián tái yuàn luò mén kōng yǎn,xié rì lán gān rén zì píng。
凭栏人向东风泣,茜裙偷傍桃花立。píng lán rén xiàng dōng fēng qì,qiàn qún tōu bàng táo huā lì。
桃花桃叶乱纷纷,花绽新红叶凝碧。táo huā táo yè luàn fēn fēn,huā zhàn xīn hóng yè níng bì。
雾裹烟封一万株,烘楼照壁红模糊。wù guǒ yān fēng yī wàn zhū,hōng lóu zhào bì hóng mó hú。
天机烧破鸳鸯锦,春酣欲醒移珊枕。tiān jī shāo pò yuān yāng jǐn,chūn hān yù xǐng yí shān zhěn。
侍女金盆进水来,香泉影蘸胭脂冷。shì nǚ jīn pén jìn shuǐ lái,xiāng quán yǐng zhàn yān zhī lěng。
胭脂鲜艳何相类,花之颜色人之泪。yān zhī xiān yàn hé xiāng lèi,huā zhī yán sè rén zhī lèi。
若将人泪比桃花,泪自长流花自媚。ruò jiāng rén lèi bǐ táo huā,lèi zì zhǎng liú huā zì mèi。
泪眼观花泪易干,泪干春尽花憔悴。lèi yǎn guān huā lèi yì gàn,lèi gàn chūn jǐn huā qiáo cuì。
憔悴花遮憔悴人,花飞人倦易黄昏。qiáo cuì huā zhē qiáo cuì rén,huā fēi rén juàn yì huáng hūn。
一声杜宇春归尽,寂寞帘栊空月痕!yī shēng dù yǔ chūn guī jǐn,jì mò lián lóng kōng yuè hén!

题帕三绝句

曹雪芹

【其一】
眼空蓄泪泪空垂,暗洒闲抛却为谁?
尺幅鲛绡劳解赠,叫人焉得不伤悲!
【其二】
抛珠滚玉只偷潸,镇日无心镇日闲。
枕上袖边难拂拭,任他点点与斑斑。
【其三】
彩线难收面上珠,湘江旧迹已模糊。
窗前亦有千竿竹,不识香痕渍也无?

琴曲四章

曹雪芹

风萧萧兮秋气深,美人千里兮独沉吟。fēng xiāo xiāo xī qiū qì shēn,měi rén qiān lǐ xī dú chén yín。
望故乡兮何处?倚桂杆兮涕沾襟。wàng gù xiāng xī hé chù?yǐ guì gān xī tì zhān jīn。
971234567