古诗词

红楼梦十二曲·其五·分骨肉

曹雪芹

一帆风雨路三千,把骨肉家园,齐来抛闪。yī fān fēng yǔ lù sān qiān,bǎ gǔ ròu jiā yuán,qí lái pāo shǎn。
恐哭损残年,告爹娘休把儿悬念。kǒng kū sǔn cán nián,gào diē niáng xiū bǎ ér xuán niàn。
自古穷通皆有定,离合岂无缘?从今分两地,各自保平安。zì gǔ qióng tōng jiē yǒu dìng,lí hé qǐ wú yuán?cóng jīn fēn liǎng dì,gè zì bǎo píng ān。
奴去也,莫牵连!nú qù yě,mò qiān lián!
曹雪芹

曹雪芹

曹雪芹,名霑,字梦阮,号雪芹,又号芹溪、芹圃。清代著名文学家,小说家。先祖为中原汉人,满洲正白旗包衣出身。素性放达,曾身杂优伶而被钥空房。爱好研究广泛:金石、诗书、绘画、园林、中医、织补、工艺、饮食等。他出身于一个“百年望族”的大官僚地主家庭,因家庭的衰败饱尝人世辛酸,后以坚韧不拔之毅力,历经多年艰辛创作出极具思想性、艺术性的伟大作品《红楼梦》。 曹雪芹的作品>>

猜您喜欢

琴曲四章

曹雪芹

山迢迢兮水长,照轩窗兮明月光。shān tiáo tiáo xī shuǐ zhǎng,zhào xuān chuāng xī míng yuè guāng。
耿耿不寐兮银河渺茫,罗衫怯怯兮风露凉。gěng gěng bù mèi xī yín hé miǎo máng,luó shān qiè qiè xī fēng lù liáng。

琴曲四章

曹雪芹

子之遭兮不自由,予之遇兮多烦忧。zi zhī zāo xī bù zì yóu,yǔ zhī yù xī duō fán yōu。
之子与我兮心焉相投,思古人兮俾无尤。zhī zi yǔ wǒ xī xīn yān xiāng tóu,sī gǔ rén xī bǐ wú yóu。

琴曲四章

曹雪芹

人生斯世兮如轻尘,天上人间兮感夙因。rén shēng sī shì xī rú qīng chén,tiān shàng rén jiān xī gǎn sù yīn。
感夙因兮不可惙,素心如何天上月!gǎn sù yīn xī bù kě chuò,sù xīn rú hé tiān shàng yuè!

赞林黛玉

曹雪芹

两弯似蹙非蹙罥烟眉,一双似喜非喜含露目。liǎng wān shì cù fēi cù juàn yān méi,yī shuāng shì xǐ fēi xǐ hán lù mù。
态生两靥之愁,娇袭一身之病。tài shēng liǎng yè zhī chóu,jiāo xí yī shēn zhī bìng。
泪光点点,娇喘微微。lèi guāng diǎn diǎn,jiāo chuǎn wēi wēi。
娴静时如姣花照水,行动处似弱柳扶风。xián jìng shí rú jiāo huā zhào shuǐ,xíng dòng chù shì ruò liǔ fú fēng。
心较比干多一窍,病如西子胜三分。xīn jiào bǐ gàn duō yī qiào,bìng rú xī zi shèng sān fēn。

孽海情天对联

曹雪芹

厚地高天,堪叹古今情不尽,痴男怨女,可怜风月债难偿。hòu dì gāo tiān,kān tàn gǔ jīn qíng bù jǐn,chī nán yuàn nǚ,kě lián fēng yuè zhài nán cháng。

元宵灯谜

曹雪芹

南面而望,北面而朝。nán miàn ér wàng,běi miàn ér cháo。
象忧亦忧,象喜亦喜。xiàng yōu yì yōu,xiàng xǐ yì xǐ。
打一用物。dǎ yī yòng wù。

金陵十二钗又副册袭人

曹雪芹

枉自温柔和顺,空云似桂如兰。wǎng zì wēn róu hé shùn,kōng yún shì guì rú lán。
堪羡优伶有福,谁知公子无缘。kān xiàn yōu líng yǒu fú,shuí zhī gōng zi wú yuán。

石上偈

曹雪芹

无才可去补苍天,枉入红尘若许年。wú cái kě qù bǔ cāng tiān,wǎng rù hóng chén ruò xǔ nián。
此系身前身后事,倩谁记去作奇传?cǐ xì shēn qián shēn hòu shì,qiàn shuí jì qù zuò qí chuán?

红豆词

曹雪芹

滴不尽相思血泪抛红豆,开不完春柳春花满画楼。dī bù jǐn xiāng sī xuè lèi pāo hóng dòu,kāi bù wán chūn liǔ chūn huā mǎn huà lóu。
睡不稳纱窗风雨黄昏后,忘不了新愁与旧愁。shuì bù wěn shā chuāng fēng yǔ huáng hūn hòu,wàng bù le xīn chóu yǔ jiù chóu。
咽不下玉粒金莼噎满喉,照不见菱花镜里形容瘦。yàn bù xià yù lì jīn chún yē mǎn hóu,zhào bù jiàn líng huā jìng lǐ xíng róng shòu。
展不开眉头,挨不明更漏。zhǎn bù kāi méi tóu,āi bù míng gèng lòu。
恰似遮不住的青山隐隐,流不断的绿水悠悠。qià shì zhē bù zhù de qīng shān yǐn yǐn,liú bù duàn de lǜ shuǐ yōu yōu。

紫菱洲歌

曹雪芹

池塘一夜秋风冷,吹散芰荷红玉影。chí táng yī yè qiū fēng lěng,chuī sàn jì hé hóng yù yǐng。
蓼花菱叶不胜愁,重露繁霜压纤梗。liǎo huā líng yè bù shèng chóu,zhòng lù fán shuāng yā xiān gěng。
不闻永昼敲棋声,燕泥点点污棋枰。bù wén yǒng zhòu qiāo qí shēng,yàn ní diǎn diǎn wū qí píng。
古人惜别怜朋友,况我今当手足情!gǔ rén xī bié lián péng yǒu,kuàng wǒ jīn dāng shǒu zú qíng!

菊梦

曹雪芹

篱畔秋酣一觉清,和云伴月不分明。lí pàn qiū hān yī jué qīng,hé yún bàn yuè bù fēn míng。
登仙非慕庄生蝶,忆旧还寻陶令盟。dēng xiān fēi mù zhuāng shēng dié,yì jiù hái xún táo lìng méng。
睡去依依随雁断,惊回故故恼蛩鸣。shuì qù yī yī suí yàn duàn,jīng huí gù gù nǎo qióng míng。
醒时幽怨同谁诉,衰草寒烟无限情。xǐng shí yōu yuàn tóng shuí sù,shuāi cǎo hán yān wú xiàn qíng。

五美吟

曹雪芹

【西施】
一代倾城逐浪花,吴宫空自忆儿家。
效颦莫笑东村女,头白溪边尚浣纱。
【虞姬】
肠断乌骓夜啸风,虞兮幽恨对重瞳。
黥彭甘受他年醢,饮剑何如楚帐中?
【明妃】
绝艳惊人出汉宫,红颜命薄古今同。
君王纵使轻颜色,予夺权何畀画工?
【绿珠】
瓦砾明珠一例抛,何曾石尉重娇娆?
都缘顽福前生造,更有同归慰寂寥。
【红拂】
长揖雄谈态自殊,美人巨眼识穷途。
尸居馀气杨公幕,岂得羁縻女丈夫?

忆菊

曹雪芹

怅望西风抱闷思,蓼红苇白断肠时。chàng wàng xī fēng bào mèn sī,liǎo hóng wěi bái duàn cháng shí。
空篱旧圃秋无迹,瘦月清霜梦有知。kōng lí jiù pǔ qiū wú jì,shòu yuè qīng shuāng mèng yǒu zhī。
念念心随归雁远,寥寥坐听晚砧痴。niàn niàn xīn suí guī yàn yuǎn,liáo liáo zuò tīng wǎn zhēn chī。
谁怜我为黄花病,慰语重阳会有期。shuí lián wǒ wèi huáng huā bìng,wèi yǔ zhòng yáng huì yǒu qī。

访妙玉乞红梅

曹雪芹

酒未开樽句未裁,寻春问腊到蓬莱。jiǔ wèi kāi zūn jù wèi cái,xún chūn wèn là dào péng lái。
不求大士瓶中露,为乞孀娥槛外梅。bù qiú dà shì píng zhōng lù,wèi qǐ shuāng é kǎn wài méi。
入世冷挑红雪去,离尘香割紫云来。rù shì lěng tiāo hóng xuě qù,lí chén xiāng gē zǐ yún lái。
槎枒谁惜诗肩瘦,衣上犹沾佛院苔。chá yā shuí xī shī jiān shòu,yī shàng yóu zhān fú yuàn tái。

画菊

曹雪芹

诗馀戏笔不知狂,岂是丹青费较量。shī yú xì bǐ bù zhī kuáng,qǐ shì dān qīng fèi jiào liàng。
聚叶泼成千点墨,攒花染出几痕霜。jù yè pō chéng qiān diǎn mò,zǎn huā rǎn chū jǐ hén shuāng。
淡浓神会风前影,跳脱秋生腕底香。dàn nóng shén huì fēng qián yǐng,tiào tuō qiū shēng wàn dǐ xiāng。
莫认东篱闲采掇,粘屏聊以慰重阳。mò rèn dōng lí xián cǎi duō,zhān píng liáo yǐ wèi zhòng yáng。
971234567