古诗词

用顾松江韵复理贰守并柬雪坡刺史

杨维桢

仙客归来隘九州,身骑黄鹤记南游。xiān kè guī lái ài jiǔ zhōu,shēn qí huáng hè jì nán yóu。
乌衣故国江山在,铜柱荒台草木秋。wū yī gù guó jiāng shān zài,tóng zhù huāng tái cǎo mù qiū。
起舞刘琨空有志,登高王粲不胜愁。qǐ wǔ liú kūn kōng yǒu zhì,dēng gāo wáng càn bù shèng chóu。
问君蔗境今何在,祇忆当年顾虎头。wèn jūn zhè jìng jīn hé zài,qí yì dāng nián gù hǔ tóu。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

送康司业诗

杨维桢

赫赫胄监,礼乐攸司。hè hè zhòu jiān,lǐ lè yōu sī。
祭酒长之,师氏贰之。jì jiǔ zhǎng zhī,shī shì èr zhī。
明天子作,我民□极。míng tiān zi zuò,wǒ mín jí。
何以播教?师氏有职。hé yǐ bō jiào?shī shì yǒu zhí。
惟明天子,惟烈祖是,因烈祖始。wéi míng tiān zi,wéi liè zǔ shì,yīn liè zǔ shǐ。
受命肇立成均,天子戾止。shòu mìng zhào lì chéng jūn,tiān zi lì zhǐ。
作尔多士,多士济济。zuò ěr duō shì,duō shì jì jì。
惟天子使,曰若康公,穆穆雍雍。wéi tiān zi shǐ,yuē ruò kāng gōng,mù mù yōng yōng。
多士济济,惟言来从。duō shì jì jì,wéi yán lái cóng。
天子问道,其言如钟。tiān zi wèn dào,qí yán rú zhōng。
天子广化,其德如风。tiān zi guǎng huà,qí dé rú fēng。
维桢作颂,配于乐工。wéi zhēn zuò sòng,pèi yú lè gōng。

渊明抚松图

杨维桢

孤松手自植,保此贞且固。gū sōng shǒu zì zhí,bǎo cǐ zhēn qiě gù。
微微岁寒心,孰乐我迟暮。wēi wēi suì hán xīn,shú lè wǒ chí mù。
留侯报韩仇,还寻赤松去。liú hóu bào hán chóu,hái xún chì sōng qù。
后生同一心,成败顾随遇。hòu shēng tóng yī xīn,chéng bài gù suí yù。
归来抚孤松,犹是晋时树。guī lái fǔ gū sōng,yóu shì jìn shí shù。

重建海道都漕运万户府诗

杨维桢

朔方圣人启中天,天府之国宅幽燕。shuò fāng shèng rén qǐ zhōng tiān,tiān fǔ zhī guó zhái yōu yàn。
帝车回旋统幅员,南海北海无中边。dì chē huí xuán tǒng fú yuán,nán hǎi běi hǎi wú zhōng biān。
海陵餫饷至领颛,龙骧万斛谁开先。hǎi líng yùn xiǎng zhì lǐng zhuān,lóng xiāng wàn hú shuí kāi xiān。
神人手执鲸鲵鞭,朝发扶桑暮咸渊。shén rén shǒu zhí jīng ní biān,cháo fā fú sāng mù xián yuān。
清明风生五两悬,不周风起人南还。qīng míng fēng shēng wǔ liǎng xuán,bù zhōu fēng qǐ rén nán hái。
炮云不作扬不颠,神灯在天大珠圆。pào yún bù zuò yáng bù diān,shén dēng zài tiān dà zhū yuán。
帝曰开府其区堧,出台入省居才贤。dì yuē kāi fǔ qí qū ruán,chū tái rù shěng jū cái xián。
将军来自西子阗,高明大屋重翚骞。jiāng jūn lái zì xī zi tián,gāo míng dà wū zhòng huī qiān。
十风五雨熟大田,天仓如泉积陈身。shí fēng wǔ yǔ shú dà tián,tiān cāng rú quán jī chén shēn。
武夫翼艘挟飞仙,天人交赞利万全。wǔ fū yì sōu xié fēi xiān,tiān rén jiāo zàn lì wàn quán。
漕臣奏功帝曰然,囷星煌煌千万年。cáo chén zòu gōng dì yuē rán,qūn xīng huáng huáng qiān wàn nián。

蹋鞠歌赠刘叔芳

杨维桢

蹋鞠复蹋鞠,佳人当好春。tà jū fù tà jū,jiā rén dāng hǎo chūn。
金刀剪芙蓉,纫作满月轮。jīn dāo jiǎn fú róng,rèn zuò mǎn yuè lún。
落花游丝白日长,年年他宅媚流光。luò huā yóu sī bái rì zhǎng,nián nián tā zhái mèi liú guāng。
绮襦珠络锦绣裆,草裀漫地绿色凉。qǐ rú zhū luò jǐn xiù dāng,cǎo yīn màn dì lǜ sè liáng。
揭门缚彩观如堵,恰呼三三唤五五。jiē mén fù cǎi guān rú dǔ,qià hū sān sān huàn wǔ wǔ。
低过不坠蹴忽高,蛱蝶窥飞燕回舞,步矫且捷如凌波。dī guò bù zhuì cù hū gāo,jiá dié kuī fēi yàn huí wǔ,bù jiǎo qiě jié rú líng bō。
轻尘不上红锦靴,扬眉吐笑颊微涡。qīng chén bù shàng hóng jǐn xuē,yáng méi tǔ xiào jiá wēi wō。
江南年少黄家多,刘娘刘娘奈尔何!jiāng nán nián shǎo huáng jiā duō,liú niáng liú niáng nài ěr hé!
只在当年旧城住,门前一株海棠树。zhǐ zài dāng nián jiù chéng zhù,mén qián yī zhū hǎi táng shù。

海峰亭诗

杨维桢

神峰在何处?云在东海虚。shén fēng zài hé chù?yún zài dōng hǎi xū。
下负六鳌首,上托群仙居。xià fù liù áo shǒu,shàng tuō qún xiān jū。
世人寻地脉,弱水垫轻羽。shì rén xún dì mài,ruò shuǐ diàn qīng yǔ。
高人坐燕上,天游以蜚车。gāo rén zuò yàn shàng,tiān yóu yǐ fēi chē。
挥斥九清表,飘然隘中区。huī chì jiǔ qīng biǎo,piāo rán ài zhōng qū。
笑呼一蓬粒,贮在壶公壶。xiào hū yī péng lì,zhù zài hú gōng hú。

莲花㘰歌

杨维桢

楝花风残啼鴂舌,莲花㘰上春三月。liàn huā fēng cán tí jué shé,lián huā zhēn shàng chūn sān yuè。
㘰上女郎齐踏歌,轻衫白苎飘香雪。zhēn shàng nǚ láng qí tà gē,qīng shān bái zhù piāo xiāng xuě。
青山深锁蓟家村,使君艇子恰当门。qīng shān shēn suǒ jì jiā cūn,shǐ jūn tǐng zi qià dāng mén。
门前满树樱桃子,手摘樱桃招使君。mén qián mǎn shù yīng táo zi,shǒu zhāi yīng táo zhāo shǐ jūn。
使君本是龙门客,身脱宫袍岸乌帻。shǐ jūn běn shì lóng mén kè,shēn tuō gōng páo àn wū zé。
何处江南最有情?新买莲花㘰上宅。hé chù jiāng nán zuì yǒu qíng?xīn mǎi lián huā zhēn shàng zhái。

断腕楼

杨维桢

老膻裹骨木叶山,飞楼突起穹庐间。lǎo shān guǒ gǔ mù yè shān,fēi lóu tū qǐ qióng lú jiān。
云是阏支好风节,快斧斫断红丝腕。yún shì è zhī hǎo fēng jié,kuài fǔ zhuó duàn hóng sī wàn。
红丝腕,为谁断?群酋什什圹中满。hóng sī wàn,wèi shuí duàn?qún qiú shén shén kuàng zhōng mǎn。
赵家侍儿言太迫,阏支面赤情额额。zhào jiā shì ér yán tài pò,è zhī miàn chì qíng é é。
岂如南朝司户妻,断臂旌门大字题。qǐ rú nán cháo sī hù qī,duàn bì jīng mén dà zì tí。
东舟小儿食虎气,引得南兵石桥至。dōng zhōu xiǎo ér shí hǔ qì,yǐn dé nán bīng shí qiáo zhì。
抹搭河边牝豕啼,孽风吹楼作平地。mǒ dā hé biān pìn shǐ tí,niè fēng chuī lóu zuò píng dì。

二月十二日玉山人买百花船泊山塘桥下呼琼花翠屏二姬招予与张渥叔厚于立彦成游虎阜俄而雪霰交作未果此行先以此诗写寄就要诸公各和

杨维桢

百华楼船高入柱,主人春游约春渚。bǎi huá lóu chuán gāo rù zhù,zhǔ rén chūn yóu yuē chūn zhǔ。
山塘桥下风兼雨,正值灌坛西海妇。shān táng qiáo xià fēng jiān yǔ,zhèng zhí guàn tán xī hǎi fù。
桃花巷口小蛮娘,腰身杨柳随风扬。táo huā xiàng kǒu xiǎo mán niáng,yāo shēn yáng liǔ suí fēng yáng。
翡翠屏深未肯出,蹋歌直待踏春阳。fěi cuì píng shēn wèi kěn chū,tà gē zhí dài tà chūn yáng。
喜闻晴语声谷谷,明朝豫作花游曲。xǐ wén qíng yǔ shēng gǔ gǔ,míng cháo yù zuò huā yóu qū。
小蛮约伴合吹笙,解调江南有于鹄。xiǎo mán yuē bàn hé chuī shēng,jiě diào jiāng nán yǒu yú gǔ。

祭曲江

杨维桢

天子忆忠言,前此枉圣恩。tiān zi yì zhōng yán,qián cǐ wǎng shèng ēn。
始知龙虎道,即上是东门。shǐ zhī lóng hǔ dào,jí shàng shì dōng mén。

乙酉四月二日与蒋桂轩伯仲诸友同泛震泽大小雷望洞庭之峰吹笛饮酒乘月而归盖不异老杜坡仙游渼陂赤壁也舟中各赋诗余赋二十韵为首唱

杨维桢

江国春归夏云孟,十日五日风雨横。jiāng guó chūn guī xià yún mèng,shí rì wǔ rì fēng yǔ héng。
具区摆阖浪如山,吴儿善泅并敢榜。jù qū bǎi hé làng rú shān,wú ér shàn qiú bìng gǎn bǎng。
今朝气候昨不同,湖头无雨兼无风。jīn cháo qì hòu zuó bù tóng,hú tóu wú yǔ jiān wú fēng。
小施祠前棹讴发,楼船下水如游龙。xiǎo shī cí qián zhào ōu fā,lóu chuán xià shuǐ rú yóu lóng。
大雷不动小雷伏,银海空青光夺目。dà léi bù dòng xiǎo léi fú,yín hǎi kōng qīng guāng duó mù。
鱼龙百怪暂祓除,平展轻绡三百幅。yú lóng bǎi guài zàn fú chú,píng zhǎn qīng xiāo sān bǎi fú。
牙樯五两空中举,陈渎村中过挝鼓。yá qiáng wǔ liǎng kōng zhōng jǔ,chén dú cūn zhōng guò wō gǔ。
烧笋既憩彭城湾,采莼复渡杨家浦。shāo sǔn jì qì péng chéng wān,cǎi chún fù dù yáng jiā pǔ。
中流飓发占莫徭,须臾鲸浪吼蒲牢。zhōng liú jù fā zhàn mò yáo,xū yú jīng làng hǒu pú láo。
长年捩柁称好手,小腰失箸生寒毛。zhǎng nián liè duò chēng hǎo shǒu,xiǎo yāo shī zhù shēng hán máo。
蒋家二仲素奇士,更有登高羊叔子。jiǎng jiā èr zhòng sù qí shì,gèng yǒu dēng gāo yáng shū zi。
老崖铁笛上青云,玉龙穿空卷秋水。lǎo yá tiě dí shàng qīng yún,yù lóng chuān kōng juǎn qiū shuǐ。
船头可奈风水何,拔剑拟斫生蛟鼍。chuán tóu kě nài fēng shuǐ hé,bá jiàn nǐ zhuó shēng jiāo tuó。
人生哀乐固相半,神灵涉意毋过多。rén shēng āi lè gù xiāng bàn,shén líng shè yì wú guò duō。
鸱夷入海人不识,渔媪渔王配寒食。chī yí rù hǎi rén bù shí,yú ǎo yú wáng pèi hán shí。
乡里小儿舞《竹枝》,乞与神童舞铜狄。xiāng lǐ xiǎo ér wǔ zhú zhī,qǐ yǔ shén tóng wǔ tóng dí。
我闻洞庭之峰其橘大如斗,剖而食之见弈叟。wǒ wén dòng tíng zhī fēng qí jú dà rú dòu,pōu ér shí zhī jiàn yì sǒu。
弱水不隔天表流,独我胡为牛马走,五湖挂席从此首。ruò shuǐ bù gé tiān biǎo liú,dú wǒ hú wèi niú mǎ zǒu,wǔ hú guà xí cóng cǐ shǒu。

菊逸之歌

杨维桢

菊之澹兮北门之秋,菊之靖兮栗里之丘。jú zhī dàn xī běi mén zhī qiū,jú zhī jìng xī lì lǐ zhī qiū。
菊之逸兮审夫去留,老余圃兮海之陬。jú zhī yì xī shěn fū qù liú,lǎo yú pǔ xī hǎi zhī zōu。
饮菊泉兮谷之洲,征斯人兮吾谁与俦?yǐn jú quán xī gǔ zhī zhōu,zhēng sī rén xī wú shuí yǔ chóu?

谢吕敬夫红牙管歌

杨维桢

铁心道人吹铁笛,大雷怒裂龙门石。tiě xīn dào rén chuī tiě dí,dà léi nù liè lóng mén shí。
沧江一夜风雨湍,水族千头啸悲激。cāng jiāng yī yè fēng yǔ tuān,shuǐ zú qiān tóu xiào bēi jī。
楼头阿泰聚双蛾,手持紫檀不敢歌。lóu tóu ā tài jù shuāng é,shǒu chí zǐ tán bù gǎn gē。
吕家律吕惨不和,换以红牙尺八之冰柯。lǚ jiā lǜ lǚ cǎn bù hé,huàn yǐ hóng yá chǐ bā zhī bīng kē。
五丝同心结龙首,曾把昭阳玉人手。wǔ sī tóng xīn jié lóng shǒu,céng bǎ zhāo yáng yù rén shǒu。
只今流落已百年,不省愁中折杨柳。zhǐ jīn liú luò yǐ bǎi nián,bù shěng chóu zhōng zhé yáng liǔ。
道人吹春哀北征,宫人斜上草青青。dào rén chuī chūn āi běi zhēng,gōng rén xié shàng cǎo qīng qīng。
吴儿木石悍不惊,泰娘苦独多春情,为君清泪滴红冰。wú ér mù shí hàn bù jīng,tài niáng kǔ dú duō chūn qíng,wèi jūn qīng lèi dī hóng bīng。

鄂国公

杨维桢

玄武门前人蹀血,虬须天子谏凶孽。xuán wǔ mén qián rén dié xuè,qiú xū tiān zi jiàn xiōng niè。
谁开贞观太平功,夺朔将军三寸铁。shuí kāi zhēn guān tài píng gōng,duó shuò jiāng jūn sān cùn tiě。
三寸铁,鄂国公,将军真有回无功。sān cùn tiě,è guó gōng,jiāng jūn zhēn yǒu huí wú gōng。
呜呼,海池一语开天听,手敕亲颁宫府定。wū hū,hǎi chí yī yǔ kāi tiān tīng,shǒu chì qīn bān gōng fǔ dìng。
人知房杜掌经纶,谁识将军善词命?善词命,万古之无谁与并?rén zhī fáng dù zhǎng jīng lún,shuí shí jiāng jūn shàn cí mìng?shàn cí mìng,wàn gǔ zhī wú shuí yǔ bìng?

红酒歌

杨维桢

扬子渴如马文园,宰官特赐桃花源。yáng zi kě rú mǎ wén yuán,zǎi guān tè cì táo huā yuán。
桃花源头酿春酒,滴滴真珠红欲然。táo huā yuán tóu niàng chūn jiǔ,dī dī zhēn zhū hóng yù rán。
左官忽落东海边,渴心盐井生炎烟。zuǒ guān hū luò dōng hǎi biān,kě xīn yán jǐng shēng yán yān。
相呼西子湖上船,莲花博士饮中仙。xiāng hū xī zi hú shàng chuán,lián huā bó shì yǐn zhōng xiān。
如银酒色未为贵,令人长忆桃花泉。rú yín jiǔ sè wèi wèi guì,lìng rén zhǎng yì táo huā quán。
胶州判官玉牒贤,忆昔同醉璚林筵。jiāo zhōu pàn guān yù dié xián,yì xī tóng zuì qióng lín yán。
别来南北不通问,夜梦玉树春风前。bié lái nán běi bù tōng wèn,yè mèng yù shù chūn fēng qián。
朝来五马过陋廛,赠以同袍五色彩。cháo lái wǔ mǎ guò lòu chán,zèng yǐ tóng páo wǔ sè cǎi。
副以五凤楼头笺,何以浇我磊落抑塞之感慨?桃花美酒斗十千。fù yǐ wǔ fèng lóu tóu jiān,hé yǐ jiāo wǒ lěi luò yì sāi zhī gǎn kǎi?táo huā měi jiǔ dòu shí qiān。
垂虹桥下水拍天,虹光散作真珠涎。chuí hóng qiáo xià shuǐ pāi tiān,hóng guāng sàn zuò zhēn zhū xián。
吴娃斗色樱在口,不放白雪盈人颠。wú wá dòu sè yīng zài kǒu,bù fàng bái xuě yíng rén diān。
我有文园渴,苦无曲奏鸳鸯弦。wǒ yǒu wén yuán kě,kǔ wú qū zòu yuān yāng xián。
预恐沙头双玉尽,力醉未与长瓶眠。yù kǒng shā tóu shuāng yù jǐn,lì zuì wèi yǔ zhǎng píng mián。
径当垂虹去,鲸量吸百川。jìng dāng chuí hóng qù,jīng liàng xī bǎi chuān。
我歌君扣舷,一斗不惜诗百篇。wǒ gē jūn kòu xián,yī dòu bù xī shī bǎi piān。

野亭

杨维桢

孟郊得野趣,野有真曜庐。mèng jiāo dé yě qù,yě yǒu zhēn yào lú。
魏先得野趣,野有野堂居。wèi xiān dé yě qù,yě yǒu yě táng jū。
云间沈东氏,□草衣野夫。yún jiān shěn dōng shì,cǎo yī yě fū。
东屯田可种,西壤水可渔。dōng tún tián kě zhǒng,xī rǎng shuǐ kě yú。
门无索租吏,家有种树书。mén wú suǒ zū lì,jiā yǒu zhǒng shù shū。
野亭开草树,野具集朋徒。yě tíng kāi cǎo shù,yě jù jí péng tú。
试问朝市宅,传舍不须臾。shì wèn cháo shì zhái,chuán shě bù xū yú。
朝悬奉铁券,莫死已属镂。cháo xuán fèng tiě quàn,mò sǐ yǐ shǔ lòu。
始知野亭野,庙堂如不如?shǐ zhī yě tíng yě,miào táng rú bù rú?