古诗词

用顾松江韵复理贰守并柬雪坡刺史

杨维桢

仙客归来隘九州,身骑黄鹤记南游。xiān kè guī lái ài jiǔ zhōu,shēn qí huáng hè jì nán yóu。
乌衣故国江山在,铜柱荒台草木秋。wū yī gù guó jiāng shān zài,tóng zhù huāng tái cǎo mù qiū。
起舞刘琨空有志,登高王粲不胜愁。qǐ wǔ liú kūn kōng yǒu zhì,dēng gāo wáng càn bù shèng chóu。
问君蔗境今何在,祇忆当年顾虎头。wèn jūn zhè jìng jīn hé zài,qí yì dāng nián gù hǔ tóu。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

奉题伏生受书图

杨维桢

瓜丘崩,科斗藏。guā qiū bēng,kē dòu cáng。
《典》、《坟》孰求楚左相,金丝未坏孔子堂。diǎn fén shú qiú chǔ zuǒ xiāng,jīn sī wèi huài kǒng zi táng。
济南老生教齐鲁,绵蕝礼生何足伍。jì nán lǎo shēng jiào qí lǔ,mián jué lǐ shēng hé zú wǔ。
挟书严禁禁未开,盘诘谁能禁齐语。xié shū yán jìn jìn wèi kāi,pán jí shuí néng jìn qí yǔ。
百年礼乐当有兴,天子好文开太平。bǎi nián lǐ lè dāng yǒu xīng,tiān zi hǎo wén kāi tài píng。
百篇大义喜有托,十三女口传嚘嘤。bǎi piān dà yì xǐ yǒu tuō,shí sān nǚ kǒu chuán yōu yīng。
太常掌故亲往受,百篇仅遗二十九。tài cháng zhǎng gù qīn wǎng shòu,bǎi piān jǐn yí èr shí jiǔ。
河内女儿还自疑,老人屋中有科斗。hé nèi nǚ ér hái zì yí,lǎo rén wū zhōng yǒu kē dòu。
建元博士孔襄孙,五十九篇为训文。jiàn yuán bó shì kǒng xiāng sūn,wǔ shí jiǔ piān wèi xùn wén。
嘉唐悼桀空有诏,孔氏全经谁与论?jiā táng dào jié kōng yǒu zhào,kǒng shì quán jīng shuí yǔ lùn?
倪家书生能受学,一篇荐上原非朴。ní jiā shū shēng néng shòu xué,yī piān jiàn shàng yuán fēi pǔ。
赏官得列中大夫,帝轨皇涂未恢扩。shǎng guān dé liè zhōng dà fū,dì guǐ huáng tú wèi huī kuò。
汉家小康黄老馀,乌用司空城旦书。hàn jiā xiǎo kāng huáng lǎo yú,wū yòng sī kōng chéng dàn shū。
盖师言治在何处?后世徒走陈农车。gài shī yán zhì zài hé chù?hòu shì tú zǒu chén nóng chē。

黄金壕

杨维桢

黄金壕,七丈高。huáng jīn háo,qī zhàng gāo。
帐前养子健如虎,虎行天下莫敢侮。zhàng qián yǎng zi jiàn rú hǔ,hǔ xíng tiān xià mò gǎn wǔ。
掷戟生狼心,杀贼非杀父。zhì jǐ shēng láng xīn,shā zéi fēi shā fù。
脐光夜如漆,灯油金紫䙀。qí guāng yè rú qī,dēng yóu jīn zǐ běng。
儿法不留,储金积谷将谁收?可怜司徒座中咤,一死不赦高阳侯。ér fǎ bù liú,chǔ jīn jī gǔ jiāng shuí shōu?kě lián sī tú zuò zhōng zhà,yī sǐ bù shè gāo yáng hóu。

题陶渊明漉酒图

杨维桢

义熙老人羲上人,一生嗜酒见天真。yì xī lǎo rén xī shàng rén,yī shēng shì jiǔ jiàn tiān zhēn。
山中今日新酒熟,漉酒不知头上巾。shān zhōng jīn rì xīn jiǔ shú,lù jiǔ bù zhī tóu shàng jīn。
酒醒乱发吹骚屑,架上乌纱洗糟糵。jiǔ xǐng luàn fā chuī sāo xiè,jià shàng wū shā xǐ zāo niè。
客来忽怪头不冠,巾冠岂为我辈设。kè lái hū guài tóu bù guān,jīn guān qǐ wèi wǒ bèi shè。
故人设具在道南,老人一笑猩猩贪。gù rén shè jù zài dào nán,lǎo rén yī xiào xīng xīng tān。
东林法师非酒社,攒眉入社吾何堪。dōng lín fǎ shī fēi jiǔ shè,zǎn méi rù shè wú hé kān。
家贫不食檀公肉,肯食刘家天子禄。jiā pín bù shí tán gōng ròu,kěn shí liú jiā tiān zi lù。
颓然径醉卧坦腹,笑尔阿弘来奉足。tuí rán jìng zuì wò tǎn fù,xiào ěr ā hóng lái fèng zú。

善庆堂诗

杨维桢

铁江泥泥,其流长深。tiě jiāng ní ní,qí liú zhǎng shēn。
奕奕新堂,有书有琴。yì yì xīn táng,yǒu shū yǒu qín。
有桥在高,有梓于阴。yǒu qiáo zài gāo,yǒu zǐ yú yīn。
君子庆只,少伊氏之覃。jūn zi qìng zhǐ,shǎo yī shì zhī tán。
宜尔家屋,和乐且湛。yí ěr jiā wū,hé lè qiě zhàn。
铁江汤汤,其流深长。tiě jiāng tāng tāng,qí liú shēn zhǎng。
奕奕新堂,凤鸣于阳。yì yì xīn táng,fèng míng yú yáng。
左书右琴,其椅其桐。zuǒ shū yòu qín,qí yǐ qí tóng。
君子居止,嘉宾式燕以庆。jūn zi jū zhǐ,jiā bīn shì yàn yǐ qìng。
子孙乐只,寿考不忘。zi sūn lè zhǐ,shòu kǎo bù wàng。

题陶弘景移居图

杨维桢

大奴担簦挈壶飧,小奴笼鸡约孤㹠。dà nú dān dēng qiè hú sūn,xiǎo nú lóng jī yuē gū tún。
雪斑鹿前双婉娈,水云牯背三温黁。xuě bān lù qián shuāng wǎn luán,shuǐ yún gǔ bèi sān wēn nún。
中有玉立而长身,幅巾野服为何人。zhōng yǒu yù lì ér zhǎng shēn,fú jīn yě fú wèi hé rén。
云是永明之隐君,身有黑子七星文。yún shì yǒng míng zhī yǐn jūn,shēn yǒu hēi zi qī xīng wén。
自从夜读《葛洪传》,便觉白日生青云。zì cóng yè dú gé hóng chuán,biàn jué bái rì shēng qīng yún。
解冠径挂神武门,蜜䖅尚拜君王恩。jiě guān jìng guà shén wǔ mén,mì líng shàng bài jūn wáng ēn。
句容洞天元第八,茅家兄弟遁秦腊。jù róng dòng tiān yuán dì bā,máo jiā xiōng dì dùn qín là。
飞宫三接十二楼,下听华阳海声狭。fēi gōng sān jiē shí èr lóu,xià tīng huá yáng hǎi shēng xiá。
三朝人物半凋零,水丑木中文已成。sān cháo rén wù bàn diāo líng,shuǐ chǒu mù zhōng wén yǐ chéng。
金牛脱络谁得棰,枯龟受灼宁生灵。jīn niú tuō luò shuí dé chuí,kū guī shòu zhuó níng shēng líng。
金沙丹饭饥可饷,山中犹嫌呼宰相。jīn shā dān fàn jī kě xiǎng,shān zhōng yóu xián hū zǎi xiāng。
从此移家金积东,满谷桃花隔秦壤。cóng cǐ yí jiā jīn jī dōng,mǎn gǔ táo huā gé qín rǎng。
画工何处访仙踪,修眉明目射方瞳。huà gōng hé chù fǎng xiān zōng,xiū méi míng mù shè fāng tóng。
可无鸡犬逐牛豕,栗橘葛㭾皆家僮。kě wú jī quǎn zhú niú shǐ,lì jú gé jué jiē jiā tóng。
铁崖浮家妻子从,名山亦欲寻赤松。tiě yá fú jiā qī zi cóng,míng shān yì yù xún chì sōng。
华阳礼郎或相逢,清风唤起十八公,乞以玉笙双凤吹雌雄。huá yáng lǐ láng huò xiāng féng,qīng fēng huàn qǐ shí bā gōng,qǐ yǐ yù shēng shuāng fèng chuī cí xióng。

遂初堂

杨维桢

莺之湖兮清且腴,溉我田畴兮舄卤为畬。yīng zhī hú xī qīng qiě yú,gài wǒ tián chóu xī xì lǔ wèi shē。
出有航兮食有鱼。chū yǒu háng xī shí yǒu yú。
归欤归欤,我亲我娱。guī yú guī yú,wǒ qīn wǒ yú。
亲虽逝兮,我心在庐。qīn suī shì xī,wǒ xīn zài lú。
遂吾遂兮,我心之初遂兮,乌知其余?suì wú suì xī,wǒ xīn zhī chū suì xī,wū zhī qí yú?

题杨妃春睡图

杨维桢

沉香亭前燕来后,三郎鼓中放花柳。chén xiāng tíng qián yàn lái hòu,sān láng gǔ zhōng fàng huā liǔ。
西宫困人春最先,华清溶溶暖如酒。xī gōng kùn rén chūn zuì xiān,huá qīng róng róng nuǎn rú jiǔ。
雪肢欲透红蔷薇,锦裆卸尽流苏帏。xuě zhī yù tòu hóng qiáng wēi,jǐn dāng xiè jǐn liú sū wéi。
小莲侍拥扶不起,翠被卷作梨云飞。xiǎo lián shì yōng fú bù qǐ,cuì bèi juǎn zuò lí yún fēi。
蟠龙髻重未胜绾,燕钗半落犀梳偃。pán lóng jì zhòng wèi shèng wǎn,yàn chāi bàn luò xī shū yǎn。
晚漏壶中水声远,帘外日斜花影转。wǎn lòu hú zhōng shuǐ shēng yuǎn,lián wài rì xié huā yǐng zhuǎn。
琵琶未受宣唤促,睡重黎腰春正熟。pí pá wèi shòu xuān huàn cù,shuì zhòng lí yāo chūn zhèng shú。
不知小䙀思塞酥,梦中化作衔花鹿。bù zhī xiǎo běng sī sāi sū,mèng zhōng huà zuò xián huā lù。

慈母爱

杨维桢

慈母爱,爱幼雏,赵家光义为皇储。cí mǔ ài,ài yòu chú,zhào jiā guāng yì wèi huáng chǔ。
龙行虎步状日异,狗趋鹰附势日殊。lóng xíng hǔ bù zhuàng rì yì,gǒu qū yīng fù shì rì shū。
膝下岂无六尺孤,阿昭阿美非呱呱。xī xià qǐ wú liù chǐ gū,ā zhāo ā měi fēi gū gū。
夜闼鬼静灯模糊,大雪漏下四鼓余。yè tà guǐ jìng dēng mó hú,dà xuě lòu xià sì gǔ yú。
百官不执董狐笔,孤儿寡嫂夫何呼?于乎,床前戳地银柱斧,祸在韩王金匮书。bǎi guān bù zhí dǒng hú bǐ,gū ér guǎ sǎo fū hé hū?yú hū,chuáng qián chuō dì yín zhù fǔ,huò zài hán wáng jīn kuì shū。

题钱选画长江万里图

杨维桢

神禹划天堑,横分南北州。shén yǔ huà tiān qiàn,héng fēn nán běi zhōu。
只今天不限南北,一苇航之如大沟。zhǐ jīn tiān bù xiàn nán běi,yī wěi háng zhī rú dà gōu。
洪源发从瞿塘口,崄峡中擘争黄牛。hóng yuán fā cóng qú táng kǒu,xiǎn xiá zhōng bāi zhēng huáng niú。
括汉包湘会沅澧,二妃风浪兼天浮。kuò hàn bāo xiāng huì yuán lǐ,èr fēi fēng làng jiān tiān fú。
青山何罪受秦赭,翠黛依然生远愁。qīng shān hé zuì shòu qín zhě,cuì dài yī rán shēng yuǎn chóu。
洞庭微波木叶脱,有客起登黄鹤楼。dòng tíng wēi bō mù yè tuō,yǒu kè qǐ dēng huáng hè lóu。
老瞒横槊处,酾酒浇江流。lǎo mán héng shuò chù,shāi jiǔ jiāo jiāng liú。
江东数豪杰,乃是孙与周。jiāng dōng shù háo jié,nǎi shì sūn yǔ zhōu。
东风一信江上发,从此鼎国曹孙刘。dōng fēng yī xìn jiāng shàng fā,cóng cǐ dǐng guó cáo sūn liú。
吴南魏北后,倏忽开六朝。wú nán wèi běi hòu,shū hū kāi liù cháo。
江南龙虎地,山水清相缪。jiāng nán lóng hǔ dì,shān shuǐ qīng xiāng móu。
渡头龙马王气歇,洲边鹦鹉才名留。dù tóu lóng mǎ wáng qì xiē,zhōu biān yīng wǔ cái míng liú。
新亭风景岂有异,长江不洗诸公羞。xīn tíng fēng jǐng qǐ yǒu yì,zhǎng jiāng bù xǐ zhū gōng xiū。
宫中金莲步方晓,后庭玉树声已秋。gōng zhōng jīn lián bù fāng xiǎo,hòu tíng yù shù shēng yǐ qiū。
何如一杯酒,锦袍仙人月下舟。hé rú yī bēi jiǔ,jǐn páo xiān rén yuè xià zhōu。
解道澄江靓如练,醉呼小谢开青眸。jiě dào chéng jiāng jìng rú liàn,zuì hū xiǎo xiè kāi qīng móu。
铁崖散人万里鸥,拙迹今似林中鸠。tiě yá sàn rén wàn lǐ ōu,zhuō jì jīn shì lín zhōng jiū。
不如大贾舶,江山足胜游。bù rú dà jiǎ bó,jiāng shān zú shèng yóu。
腰缠足跨扬州鹤,楼船不用蓬莱丘。yāo chán zú kuà yáng zhōu hè,lóu chuán bù yòng péng lái qiū。
平生此志苦未酬,眼明万里移沧洲。píng shēng cǐ zhì kǔ wèi chóu,yǎn míng wàn lǐ yí cāng zhōu。
乌乎,楚水尾,吴淞头,山河一发瞻神州,孰使我户不出兮囚山囚。wū hū,chǔ shuǐ wěi,wú sōng tóu,shān hé yī fā zhān shén zhōu,shú shǐ wǒ hù bù chū xī qiú shān qiú。

唐玄宗按乐图

杨维桢

大唐天子梨园师,金汤重付轧荦儿。dà táng tiān zi lí yuán shī,jīn tāng zhòng fù yà luò ér。
何人端坐阅乐籍,三万缠头不足支。hé rén duān zuò yuè lè jí,sān wàn chán tóu bù zú zhī。
龟年檀板阿蛮舞,花奴手中花如雨。guī nián tán bǎn ā mán wǔ,huā nú shǒu zhōng huā rú yǔ。
钧天供奉真天人,上亦亲挝汝阳鼓。jūn tiān gōng fèng zhēn tiān rén,shàng yì qīn wō rǔ yáng gǔ。
玉奴檀槽倦无力,忽窃宁哥手中笛。yù nú tán cáo juàn wú lì,hū qiè níng gē shǒu zhōng dí。
边风吹入新贡箫,铜池夜梦双飞翼。biān fēng chuī rù xīn gòng xiāo,tóng chí yè mèng shuāng fēi yì。
閤门边奏塞黈聪,耳谱更访明月宫。gé mén biān zòu sāi tǒu cōng,ěr pǔ gèng fǎng míng yuè gōng。
渔阳一震万窍聋,梨园弟子散如雨,惟有舞马伤春风。yú yáng yī zhèn wàn qiào lóng,lí yuán dì zi sàn rú yǔ,wéi yǒu wǔ mǎ shāng chūn fēng。

唐玄宗按乐图

杨维桢

沉香亭前花萼下,天街一阵催花雨。chén xiāng tíng qián huā è xià,tiān jiē yī zhèn cuī huā yǔ。
海棠花妖睡初著,唤醒一声红芍药。hǎi táng huā yāo shuì chū zhù,huàn xǐng yī shēng hóng sháo yào。
金銮供奉调《清平》,梨园旧曲换新声。jīn luán gōng fèng diào qīng píng,lí yuán jiù qū huàn xīn shēng。
阿环自吹范阳笛,八姨独操伤春情。ā huán zì chuī fàn yáng dí,bā yí dú cāo shāng chūn qíng。
君不见夜游重到明月府,青鸾能歌兔能舞。jūn bù jiàn yè yóu zhòng dào míng yuè fǔ,qīng luán néng gē tù néng wǔ。
五云不障蚩尤旗,回首烟中万鼙鼓。wǔ yún bù zhàng chī yóu qí,huí shǒu yān zhōng wàn pí gǔ。
那知著底梧桐雨,雨声已入《淋铃》谱。nà zhī zhù dǐ wú tóng yǔ,yǔ shēng yǐ rù lín líng pǔ。

新店民

杨维桢

贞元天子愎且疑,贞元朝廷先谏司。zhēn yuán tiān zi bì qiě yí,zhēn yuán cháo tíng xiān jiàn sī。
吏格诏书虐征敛,天子九重殊未知。lì gé zhào shū nüè zhēng liǎn,tiān zi jiǔ zhòng shū wèi zhī。
穷冬猎骑新店下,老氓不识天颜威。qióng dōng liè qí xīn diàn xià,lǎo máng bù shí tiān yán wēi。
敢以刍荛动天听,不将瓜果徼私恩。gǎn yǐ chú ráo dòng tiān tīng,bù jiāng guā guǒ jiǎo sī ēn。
内相贽,外相泌,知无不言言不欺。nèi xiāng zhì,wài xiāng mì,zhī wú bù yán yán bù qī。
如何善言疾苦不如奇?rú hé shàn yán jí kǔ bù rú qí?

题月山公九马图手卷为任伯温赋

杨维桢

任公一生多马癖,松雪画马称同时。rèn gōng yī shēng duō mǎ pǐ,sōng xuě huà mǎ chēng tóng shí。
已知笔意有独得,天育万骑皆吾师。yǐ zhī bǐ yì yǒu dú dé,tiān yù wàn qí jiē wú shī。
房精夜堕池水黑,龙出池中飞霹雳。fáng jīng yè duò chí shuǐ hēi,lóng chū chí zhōng fēi pī lì。
图中九马气俱王,都护青骢尤第一。tú zhōng jiǔ mǎ qì jù wáng,dōu hù qīng cōng yóu dì yī。
一马饮水水有声,两马龁草风雨生。yī mǎ yǐn shuǐ shuǐ yǒu shēng,liǎng mǎ hé cǎo fēng yǔ shēng。
其馀五马尽奇骨,蛮烟洗尽桃花明。qí yú wǔ mǎ jǐn qí gǔ,mán yān xǐ jǐn táo huā míng。
君不见佛郎献马七度洋,朝发流沙夕明光。jūn bù jiàn fú láng xiàn mǎ qī dù yáng,cháo fā liú shā xī míng guāng。
任公承旨写神骏,妙笔不数江都王。rèn gōng chéng zhǐ xiě shén jùn,miào bǐ bù shù jiāng dōu wáng。
任公一化那可复,后生画马空多肉。rèn gōng yī huà nà kě fù,hòu shēng huà mǎ kōng duō ròu。
此图此马无人看,黄金台高春草绿。cǐ tú cǐ mǎ wú rén kàn,huáng jīn tái gāo chūn cǎo lǜ。

碎玉杯

杨维桢

唐太弟,礼贤能。táng tài dì,lǐ xián néng。
玉杯传玩轻国士,宝器何重士何轻?yù bēi chuán wán qīng guó shì,bǎo qì hé zhòng shì hé qīng?
元城老臣怒生瘿,取杯掷地玻璃声。yuán chéng lǎo chén nù shēng yǐng,qǔ bēi zhì dì bō lí shēng。
唐太弟,谢君罪,比君笔头公,荣名千万载。táng tài dì,xiè jūn zuì,bǐ jūn bǐ tóu gōng,róng míng qiān wàn zài。

衮马图

杨维桢

唐家内厩三万匹,画史缣缃都熟识。táng jiā nèi jiù sān wàn pǐ,huà shǐ jiān xiāng dōu shú shí。
绿蛇连卷骨初蜕,一团旋风五花色。lǜ shé lián juǎn gǔ chū tuì,yī tuán xuán fēng wǔ huā sè。
湿云乍洗乌龙池,金索掣断愁欲飞。shī yún zhà xǐ wū lóng chí,jīn suǒ chè duàn chóu yù fēi。
奚官独立柳阴下,手把玉鞭将赠谁?xī guān dú lì liǔ yīn xià,shǒu bǎ yù biān jiāng zèng shuí?