古诗词

送费梦臣北上并简十八丈

杨维桢

桃花新水涨湖头,今日南风起戍楼。táo huā xīn shuǐ zhǎng hú tóu,jīn rì nán fēng qǐ shù lóu。
云近紫台龙虎气,春回青海凤鳞游。yún jìn zǐ tái lóng hǔ qì,chūn huí qīng hǎi fèng lín yóu。
箫韶美颂从容上,光范长书次第投。xiāo sháo měi sòng cóng róng shàng,guāng fàn zhǎng shū cì dì tóu。
为问湖南名奉使,绿衣骢马正风流。wèi wèn hú nán míng fèng shǐ,lǜ yī cōng mǎ zhèng fēng liú。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

牛商行

杨维桢

黄牛商,水牛商,驱牛渡淮道路长。huáng niú shāng,shuǐ niú shāng,qū niú dù huái dào lù zhǎng。
淮天喘热淮月黄,老商爱牛视如伤。huái tiān chuǎn rè huái yuè huáng,lǎo shāng ài niú shì rú shāng。
淮民耕稼禾上场,皮角有令恐牛殃。huái mín gēng jià hé shàng chǎng,pí jiǎo yǒu lìng kǒng niú yāng。
君不见昨夜官军大索马,牝牡千匹如驱羊。jūn bù jiàn zuó yè guān jūn dà suǒ mǎ,pìn mǔ qiān pǐ rú qū yáng。

食糠谣

杨维桢

朝食糠,暮食糠,食糠不如彘与厖。cháo shí kāng,mù shí kāng,shí kāng bù rú zhì yǔ páng。
君王雁鹜令,以粟甘易粮。jūn wáng yàn wù lìng,yǐ sù gān yì liáng。
吁嗟今茫茫,吁嗟何遑遑。xū jiē jīn máng máng,xū jiē hé huáng huáng。

周急谣

杨维桢

江南凶,周最急。jiāng nán xiōng,zhōu zuì jí。
汉家使者识经权,矫制开仓输玉粒。hàn jiā shǐ zhě shí jīng quán,jiǎo zhì kāi cāng shū yù lì。
君不见曩岁沟魂悔不及,至今冤作枯鱼泣。jūn bù jiàn nǎng suì gōu hún huǐ bù jí,zhì jīn yuān zuò kū yú qì。

劝粜词

杨维桢

水旱阻尧汤,生民无罪岁。shuǐ hàn zǔ yáo tāng,shēng mín wú zuì suì。
后代仓廪虚,时和亦为沴。hòu dài cāng lǐn xū,shí hé yì wèi lì。
孰云富而哿,甚矣贫不继。shú yún fù ér gě,shén yǐ pín bù jì。
借富以贷贫,穷哉已非计。jiè fù yǐ dài pín,qióng zāi yǐ fēi jì。
况乃指廪间,夏楚劫以势。kuàng nǎi zhǐ lǐn jiān,xià chǔ jié yǐ shì。

吴农谣

杨维桢

吴农竭力耕王田,王赋已供常饿眠。wú nóng jié lì gēng wáng tián,wáng fù yǐ gōng cháng è mián。
邓通董贤何为者,一生长用水衡钱。dèng tōng dǒng xián hé wèi zhě,yī shēng zhǎng yòng shuǐ héng qián。

三男词

杨维桢

君不见羌人之妻产龙鹫,骆家之妇生虎狸。jūn bù jiàn qiāng rén zhī qī chǎn lóng jiù,luò jiā zhī fù shēng hǔ lí。
造物好或怪,痴儿以为奇。zào wù hǎo huò guài,chī ér yǐ wèi qí。
金村铁妇不画眉,健手能运千斤椎。jīn cūn tiě fù bù huà méi,jiàn shǒu néng yùn qiān jīn chuí。
怀妊弗知十月期,一诞三子如母豨。huái rèn fú zhī shí yuè qī,yī dàn sān zi rú mǔ xī。
邻舍来贺子,公相出茅茨。lín shě lái hè zi,gōng xiāng chū máo cí。
亲戚来贺子,车盖生光辉。qīn qī lái hè zi,chē gài shēng guāng huī。
里胥驰走闻有司,三竖内有麒麟儿。lǐ xū chí zǒu wén yǒu sī,sān shù nèi yǒu qí lín ér。
阴阳者流来与推,张家瑞凤三联枝。yīn yáng zhě liú lái yǔ tuī,zhāng jiā ruì fèng sān lián zhī。
我闻其言信且疑,历扣古牒如元龟。wǒ wén qí yán xìn qiě yí,lì kòu gǔ dié rú yuán guī。
硖石三生未闻瑞,南昌四孕徒招非。xiá shí sān shēng wèi wén ruì,nán chāng sì yùn tú zhāo fēi。
有条给乳本勾践,五羊十帛胡多仪。yǒu tiáo gěi rǔ běn gōu jiàn,wǔ yáng shí bó hú duō yí。
他日唐檀验后事,不如介葛闻三牺。tā rì táng tán yàn hòu shì,bù rú jiè gé wén sān xī。

乞墦词

杨维桢

獬豸不击邪,化作兽中狐。xiè zhì bù jī xié,huà zuò shòu zhōng hú。
屈轶不指佞,化作蒿中篘。qū yì bù zhǐ nìng,huà zuò hāo zhōng chōu。
黄金躯,高盖车,千夫百喏在一呼。huáng jīn qū,gāo gài chē,qiān fū bǎi nuò zài yī hū。
归来牛马惊里闾,低眉仰面承妻孥。guī lái niú mǎ jīng lǐ lǘ,dī méi yǎng miàn chéng qī nú。
奉溲尝恶卑自奴,墦间比来奴不如。fèng sōu cháng è bēi zì nú,fán jiān bǐ lái nú bù rú。
君不见衡阳有客方诧妇,须髯似戟称人夫。jūn bù jiàn héng yáng yǒu kè fāng chà fù,xū rán shì jǐ chēng rén fū。

家仕叹

杨维桢

小仕时为养,古有当会稽。xiǎo shì shí wèi yǎng,gǔ yǒu dāng huì jī。
岂能食其官,以官养旄倪。qǐ néng shí qí guān,yǐ guān yǎng máo ní。
千金买作郡,万金收满车。qiān jīn mǎi zuò jùn,wàn jīn shōu mǎn chē。
三年递邮传,谁以民为家。sān nián dì yóu chuán,shuí yǐ mín wèi jiā。

侯庶叹

杨维桢

昔日王侯家,厮庶躬皂枥。xī rì wáng hóu jiā,sī shù gōng zào lì。
后来事升降,小儿家荡析。hòu lái shì shēng jiàng,xiǎo ér jiā dàng xī。
俯首厮庶门,王孙有忧色。fǔ shǒu sī shù mén,wáng sūn yǒu yōu sè。

秦刑篇

杨维桢

秦刑悖圣教,其律毒如兵。qín xíng bèi shèng jiào,qí lǜ dú rú bīng。
大汉解倒悬,文网舒急绳。dà hàn jiě dào xuán,wén wǎng shū jí shéng。
朝仪取杂用,千载骂鄙生。cháo yí qǔ zá yòng,qiān zài mà bǐ shēng。
燕石觅玉质,郑调求韶声。yàn shí mì yù zhì,zhèng diào qiú sháo shēng。
如何良有司,尚欲复秦刑。rú hé liáng yǒu sī,shàng yù fù qín xíng。

匠人篇

杨维桢

匠人久失职,秦人已开阡。jiàng rén jiǔ shī zhí,qín rén yǐ kāi qiān。
谁望云阳气,木土凿由拳。shuí wàng yún yáng qì,mù tǔ záo yóu quán。
后来兴利者,开渠引淮船。hòu lái xīng lì zhě,kāi qú yǐn huái chuán。
吴牛拖辇石,喘月不能前。wú niú tuō niǎn shí,chuǎn yuè bù néng qián。
老翁乏丁壮,捕女在河边。lǎo wēng fá dīng zhuàng,bǔ nǚ zài hé biān。
投水作河妇,天子罢庸田。tóu shuǐ zuò hé fù,tiān zi bà yōng tián。

忆昔

杨维桢

忆昔开元全盛时,海陵官漕米流脂。yì xī kāi yuán quán shèng shí,hǎi líng guān cáo mǐ liú zhī。
丁男老不识兵器,九牧长途不拾遗。dīng nán lǎo bù shí bīng qì,jiǔ mù zhǎng tú bù shí yí。
宫中君明臣告老,天下夫和妇循道。gōng zhōng jūn míng chén gào lǎo,tiān xià fū hé fù xún dào。
蛮夷玉帛涉海来,海平远接三山岛。mán yí yù bó shè hǎi lái,hǎi píng yuǎn jiē sān shān dǎo。
仁人为邦未百年,民间斗米七千钱。rén rén wèi bāng wèi bǎi nián,mín jiān dòu mǐ qī qiān qián。
海陵官漕忽中阻,大舶灭没鱼龙渊。hǎi líng guān cáo hū zhōng zǔ,dà bó miè méi yú lóng yuān。
潢池弄兵本赤子,渤海老臣能料理。huáng chí nòng bīng běn chì zi,bó hǎi lǎo chén néng liào lǐ。
如何嫉作豺虎丛,岛国称孤奸万死。rú hé jí zuò chái hǔ cóng,dǎo guó chēng gū jiān wàn sǐ。
花卿猛将乱国章,太阿倒持不可当。huā qīng měng jiāng luàn guó zhāng,tài ā dào chí bù kě dāng。
君不见木兰杀贼谢天子,赏功岂愿尚书郎。jūn bù jiàn mù lán shā zéi xiè tiān zi,shǎng gōng qǐ yuàn shàng shū láng。

唐刺史

杨维桢

冒天海国皆王土,万里明珠贡天府。mào tiān hǎi guó jiē wáng tǔ,wàn lǐ míng zhū gòng tiān fǔ。
一从官守失仁人,牛马驱除化豺虎。yī cóng guān shǒu shī rén rén,niú mǎ qū chú huà chái hǔ。
蛮衣有习黄巾帽,蛮旗无字题王号。mán yī yǒu xí huáng jīn mào,mán qí wú zì tí wáng hào。
九重天子矜蛮情,黄敕加官非赏盗。jiǔ zhòng tiān zi jīn mán qíng,huáng chì jiā guān fēi shǎng dào。
君不见溪蛮改过归大唐,世授刺史以为常。jūn bù jiàn xī mán gǎi guò guī dà táng,shì shòu cì shǐ yǐ wèi cháng。
乌乎坐令白雉修职贡,可是于今无越裳。wū hū zuò lìng bái zhì xiū zhí gòng,kě shì yú jīn wú yuè shang。

劭农篇

杨维桢

今日当假我,县守初出郭。jīn rì dāng jiǎ wǒ,xiàn shǒu chū chū guō。
出郭到谁家,田父有新约。chū guō dào shuí jiā,tián fù yǒu xīn yuē。
桑阴抽扊扅,石畸渡略彴。sāng yīn chōu yǎn yí,shí jī dù lüè zhuó。
田父喜我来,酾酒出杯杓。tián fù xǐ wǒ lái,shāi jiǔ chū bēi biāo。
招来道上氓,卖刀买黄犊。zhāo lái dào shàng máng,mài dāo mǎi huáng dú。
水南架鱼梁,水北筑稻屋。shuǐ nán jià yú liáng,shuǐ běi zhù dào wū。
十分麦上场,两番蚕上箔。shí fēn mài shàng chǎng,liǎng fān cán shàng bó。
永愿吏不妖,重愿岁不恶。yǒng yuàn lì bù yāo,zhòng yuàn suì bù è。
呼妇杀黄鸡,重话田间乐。hū fù shā huáng jī,zhòng huà tián jiān lè。

存与篇

杨维桢

东家万金产,西家百屋钱。dōng jiā wàn jīn chǎn,xī jiā bǎi wū qián。
锢以铁门限,自比长城坚。gù yǐ tiě mén xiàn,zì bǐ zhǎng chéng jiān。
须臾一转首,后人不能传。xū yú yī zhuǎn shǒu,hòu rén bù néng chuán。
却观存与者,非帑非联阡。què guān cún yǔ zhě,fēi tǎng fēi lián qiān。
巍然一高阁,阅世而弗迁。wēi rán yī gāo gé,yuè shì ér fú qiān。
问君何能尔,但指方寸田。wèn jūn hé néng ěr,dàn zhǐ fāng cùn tián。