古诗词

送费梦臣北上并简十八丈

杨维桢

桃花新水涨湖头,今日南风起戍楼。táo huā xīn shuǐ zhǎng hú tóu,jīn rì nán fēng qǐ shù lóu。
云近紫台龙虎气,春回青海凤鳞游。yún jìn zǐ tái lóng hǔ qì,chūn huí qīng hǎi fèng lín yóu。
箫韶美颂从容上,光范长书次第投。xiāo sháo měi sòng cóng róng shàng,guāng fàn zhǎng shū cì dì tóu。
为问湖南名奉使,绿衣骢马正风流。wèi wèn hú nán míng fèng shǐ,lǜ yī cōng mǎ zhèng fēng liú。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

萱寿堂词

杨维桢

孙家高堂风日好,堂前只树宜男草。sūn jiā gāo táng fēng rì hǎo,táng qián zhǐ shù yí nán cǎo。
孙家阿?昔宜家,今日宜男复宜老。sūn jiā ā mí xī yí jiā,jīn rì yí nán fù yí lǎo。
香雾蒙蒙吹绣舆,花雨斑斑上文褓。xiāng wù méng méng chuī xiù yú,huā yǔ bān bān shàng wén bǎo。
阿?之年八十深,五鸾恩诰封泥金。ā mí zhī nián bā shí shēn,wǔ luán ēn gào fēng ní jīn。
孙家郎,惜寸阴,把萱酒,为萱吟。sūn jiā láng,xī cùn yīn,bǎ xuān jiǔ,wèi xuān yín。
易摇千岁风前木,难报春晖寸草心。yì yáo qiān suì fēng qián mù,nán bào chūn huī cùn cǎo xīn。

傅道人歌

杨维桢

祈连山人天骨奇,十五能运朱屠椎。qí lián shān rén tiān gǔ qí,shí wǔ néng yùn zhū tú chuí。
二十报仇许人死,杀人不数舞阳儿。èr shí bào chóu xǔ rén sǐ,shā rén bù shù wǔ yáng ér。
乡里不能容,官府不能治。xiāng lǐ bù néng róng,guān fǔ bù néng zhì。
猛气奚所托,仗剑归京师。měng qì xī suǒ tuō,zhàng jiàn guī jīng shī。
京师杀柄司秋官,假尔爪牙虎豹关。jīng shī shā bǐng sī qiū guān,jiǎ ěr zhǎo yá hǔ bào guān。
今日尸一逆,明日诛一奸。jīn rì shī yī nì,míng rì zhū yī jiān。
朝食悖臣胆,莫食凶人肝。cháo shí bèi chén dǎn,mò shí xiōng rén gān。
龙蛇见血性忽改,鸠隼化质身无难。lóng shé jiàn xuè xìng hū gǎi,jiū sǔn huà zhì shēn wú nán。
寻师度关陕,弃家入嵩山。xún shī dù guān shǎn,qì jiā rù sōng shān。
只今啖松久辟谷,剑埋三井飞精服。zhǐ jīn dàn sōng jiǔ pì gǔ,jiàn mái sān jǐng fēi jīng fú。
能联弥明石鼎句,能和商颜紫芝曲。néng lián mí míng shí dǐng jù,néng hé shāng yán zǐ zhī qū。
客来启关不一语,但闻鼻息声满屋。kè lái qǐ guān bù yī yǔ,dàn wén bí xī shēng mǎn wū。
乌台卿史卯金公,群邪胆落称人雄,囊封事毕志即东。wū tái qīng shǐ mǎo jīn gōng,qún xié dǎn luò chēng rén xióng,náng fēng shì bì zhì jí dōng。
谷城丈人有前约,三井洞前寻赤松。gǔ chéng zhàng rén yǒu qián yuē,sān jǐng dòng qián xún chì sōng。

洪州矮张歌

杨维桢

洪州矮张如矮瓠,大帛深衣没双屦。hóng zhōu ǎi zhāng rú ǎi hù,dà bó shēn yī méi shuāng jù。
自言矮瓠不食酒,惟贮先天九宫数。zì yán ǎi hù bù shí jiǔ,wéi zhù xiān tiān jiǔ gōng shù。
蚤年侠气慕朱郭,轻财屡倒千金橐。zǎo nián xiá qì mù zhū guō,qīng cái lǚ dào qiān jīn tuó。
得道人疑李士宁,滑稽时效东方朔。dé dào rén yí lǐ shì níng,huá jī shí xiào dōng fāng shuò。
双瞳注射金蟆精,口如急雨倾建瓴。shuāng tóng zhù shè jīn má jīng,kǒu rú jí yǔ qīng jiàn líng。
卒然一语中人隐,王公错愕面发赪。zú rán yī yǔ zhōng rén yǐn,wáng gōng cuò è miàn fā chēng。
乌乎王谢误苍生,天下乌用尔宁馨。wū hū wáng xiè wù cāng shēng,tiān xià wū yòng ěr níng xīn。
居中可乏汲长孺,使边须用苏子卿。jū zhōng kě fá jí zhǎng rú,shǐ biān xū yòng sū zi qīng。
我本先皇赐进士,十年不调钱塘市。wǒ běn xiān huáng cì jìn shì,shí nián bù diào qián táng shì。
宦程那敢问雄飞,国法新蒙脱胥靡。huàn chéng nà gǎn wèn xióng fēi,guó fǎ xīn méng tuō xū mí。
西湖西,南山南,水华落日清而酣。xī hú xī,nán shān nán,shuǐ huá luò rì qīng ér hān。
画船载酒遁名姓,三尺长喙金人缄。huà chuán zài jiǔ dùn míng xìng,sān chǐ zhǎng huì jīn rén jiān。
嗟乎五鬼贼,三尸谗,矮瓠矮瓠无多谭。jiē hū wǔ guǐ zéi,sān shī chán,ǎi hù ǎi hù wú duō tán。

秀州相士歌

杨维桢

秀州相士薛见心,重湖风雨来相见。xiù zhōu xiāng shì xuē jiàn xīn,zhòng hú fēng yǔ lái xiāng jiàn。
手把茅山道人诗,亦有胡僧写东绢。shǒu bǎ máo shān dào rén shī,yì yǒu hú sēng xiě dōng juàn。
自云膝不拜公卿,海内名人初入卷。zì yún xī bù bài gōng qīng,hǎi nèi míng rén chū rù juǎn。
缥绫方册锦盘囊,首录梅花道人传。piāo líng fāng cè jǐn pán náng,shǒu lù méi huā dào rén chuán。
道人不读姑布书,两目看天走青电。dào rén bù dú gū bù shū,liǎng mù kàn tiān zǒu qīng diàn。
梅花忽露太极心,南枝北枝开一遍。méi huā hū lù tài jí xīn,nán zhī běi zhī kāi yī biàn。
秀州相士亦识道,一笑求心符铁劵。xiù zhōu xiāng shì yì shí dào,yī xiào qiú xīn fú tiě juàn。
章生不相一只眼,桑生不相一尺面。zhāng shēng bù xiāng yī zhǐ yǎn,sāng shēng bù xiāng yī chǐ miàn。
貌如削瓜帝治开,背如植鳍王业建。mào rú xuē guā dì zhì kāi,bèi rú zhí qí wáng yè jiàn。
君不见汉家将军如牯腰,午夜脐灯照悲唁。jūn bù jiàn hàn jiā jiāng jūn rú gǔ yāo,wǔ yè qí dēng zhào bēi yàn。

禽演赠丁道人

杨维桢

令威仙人归故林,白昼飞下天门深。lìng wēi xiān rén guī gù lín,bái zhòu fēi xià tiān mén shēn。
一千年人忽作鹤,二十八宿皆为禽。yī qiān nián rén hū zuò hè,èr shí bā sù jiē wèi qín。
俯头垂翅听驱使,走报祸福不敢喑。fǔ tóu chuí chì tīng qū shǐ,zǒu bào huò fú bù gǎn yīn。
南方朱鸟献奇状,部领其属来骎骎。nán fāng zhū niǎo xiàn qí zhuàng,bù lǐng qí shǔ lái qīn qīn。
毛鳞裸介各异态,肖像妙合天地心。máo lín luǒ jiè gè yì tài,xiào xiàng miào hé tiān dì xīn。
翩然谢客欲高举,便恐灭迹丹霞岑。piān rán xiè kè yù gāo jǔ,biàn kǒng miè jì dān xiá cén。
东州名山指华顶,碧天倒坠青瑶簪。dōng zhōu míng shān zhǐ huá dǐng,bì tiān dào zhuì qīng yáo zān。
人间华表或可拟,驭风时复来相寻。rén jiān huá biǎo huò kě nǐ,yù fēng shí fù lái xiāng xún。

艾师行赠黄中子

杨维桢

艾师艾师古中黄,肘有补注明堂方。ài shī ài shī gǔ zhōng huáng,zhǒu yǒu bǔ zhù míng táng fāng。
笼有岐伯神针之海草,箧有轩辕洪炉之燧光。lóng yǒu qí bó shén zhēn zhī hǎi cǎo,qiè yǒu xuān yuán hóng lú zhī suì guāng。
针窠数穴能起死,一百七十铜人孔窍徒纷厖。zhēn kē shù xué néng qǐ sǐ,yī bǎi qī shí tóng rén kǒng qiào tú fēn páng。
三椎之下穴一双,二竖据穴名膏肓。sān chuí zhī xià xué yī shuāng,èr shù jù xué míng gāo huāng。
百医精兵攻不得,火攻一策立受降。bǎi yī jīng bīng gōng bù dé,huǒ gōng yī cè lì shòu jiàng。
金汤之固正捣穴,快矢急落如飞鸧。jīn tāng zhī gù zhèng dǎo xué,kuài shǐ jí luò rú fēi cāng。
梅花道人铁石肠,昨日二竖犹强梁。méi huā dào rén tiě shí cháng,zuó rì èr shù yóu qiáng liáng。
明朝道人步食强,风雨晦明知阴阳。míng cháo dào rén bù shí qiáng,fēng yǔ huì míng zhī yīn yáng。
老师药劵不受偿,何以报之心空藏。lǎo shī yào juàn bù shòu cháng,hé yǐ bào zhī xīn kōng cáng。
施药胜施羊公浆,会有仙人报汝玉子成斗量。shī yào shèng shī yáng gōng jiāng,huì yǒu xiān rén bào rǔ yù zi chéng dòu liàng。

医师行赠袁鍊师

杨维桢

大茅先生上天司死生,每岁考挍月之二日为嘉平。dà máo xiān shēng shàng tiān sī sǐ shēng,měi suì kǎo jiào yuè zhī èr rì wèi jiā píng。
至今华阳有仙会,会则鬼兽叫啸丹光明。zhì jīn huá yáng yǒu xiān huì,huì zé guǐ shòu jiào xiào dān guāng míng。
上帝又闵其人之枉死,必生仙医有如贞白者,代居山中救愚氓。shàng dì yòu mǐn qí rén zhī wǎng sǐ,bì shēng xiān yī yǒu rú zhēn bái zhě,dài jū shān zhōng jiù yú máng。
自从贞白上仙去,杏林剪伐橘井夷沟坑。zì cóng zhēn bái shàng xiān qù,xìng lín jiǎn fá jú jǐng yí gōu kēng。
越七百岁乃有袖云氏,弱冠学道朝天京。yuè qī bǎi suì nǎi yǒu xiù yún shì,ruò guān xué dào cháo tiān jīng。
天子问道赐爵秩,师拂衣去还山自吹鸾鶮笙。tiān zi wèn dào cì jué zhì,shī fú yī qù hái shān zì chuī luán hè shēng。
不烧丹,不辟谷,不餐日月精,不役罡诀甲与丁。bù shāo dān,bù pì gǔ,bù cān rì yuè jīng,bù yì gāng jué jiǎ yǔ dīng。
人有奇疾弗能名,郁如病草无勾萌。rén yǒu qí jí fú néng míng,yù rú bìng cǎo wú gōu méng。
师一视,挛者伸,瞽者觌,跛者行。shī yī shì,luán zhě shēn,gǔ zhě dí,bǒ zhě xíng。
问之无㕮咀之剂、针石之兵,惟有日两炊饭折足铛。wèn zhī wú fǔ jǔ zhī jì zhēn shí zhī bīng,wéi yǒu rì liǎng chuī fàn zhé zú dāng。
乃云太上亲传一管笔、三轴经,无忧祖师传至我,我奉行之无足惊。nǎi yún tài shàng qīn chuán yī guǎn bǐ sān zhóu jīng,wú yōu zǔ shī chuán zhì wǒ,wǒ fèng xíng zhī wú zú jīng。
吾闻上古俞跗善疗疾,不施汤液,尚须皮毛解剥净洗五藏腥,如何三经一笔乃尔灵。wú wén shàng gǔ yú fū shàn liáo jí,bù shī tāng yè,shàng xū pí máo jiě bō jìng xǐ wǔ cáng xīng,rú hé sān jīng yī bǐ nǎi ěr líng。
人报以金掷之如瓦砾,以廉售欲岂比长安清。rén bào yǐ jīn zhì zhī rú wǎ lì,yǐ lián shòu yù qǐ bǐ zhǎng ān qīng。
亦何必隐居辛苦注草经,呜呼人生喜怒悲乐病易成,须发日槁为星星。yì hé bì yǐn jū xīn kǔ zhù cǎo jīng,wū hū rén shēng xǐ nù bēi lè bìng yì chéng,xū fā rì gǎo wèi xīng xīng。
便从鍊师乞浆啖火枣,青华定录共共见茅君盈。biàn cóng liàn shī qǐ jiāng dàn huǒ zǎo,qīng huá dìng lù gòng gòng jiàn máo jūn yíng。

寿岩老人歌

杨维桢

寿岩老人宋都督,不肯新朝食周粟。shòu yán lǎo rén sòng dōu dū,bù kěn xīn cháo shí zhōu sù。
水晶国里七宝山,别有天地非人间。shuǐ jīng guó lǐ qī bǎo shān,bié yǒu tiān dì fēi rén jiān。
山中黄石眠怒虎,圯上传书曾有语。shān zhōng huáng shí mián nù hǔ,yí shàng chuán shū céng yǒu yǔ。
归来牧羊寻赤松,万年枝上盘冬龙。guī lái mù yáng xún chì sōng,wàn nián zhī shàng pán dōng lóng。
冬龙万年与石斗,老人一杯持自寿。dōng lóng wàn nián yǔ shí dòu,lǎo rén yī bēi chí zì shòu。
炼石未补南天孔,坐见瀛州生软红。liàn shí wèi bǔ nán tiān kǒng,zuò jiàn yíng zhōu shēng ruǎn hóng。
呜呼寿岩之人兮元不死,南斗化石齐崆峒。wū hū shòu yán zhī rén xī yuán bù sǐ,nán dòu huà shí qí kōng dòng。

堠子辞

杨维桢

堠子个个复个个,十里五里官道课。hòu zi gè gè fù gè gè,shí lǐ wǔ lǐ guān dào kè。
行人捷径行,不从官道过。xíng rén jié jìng xíng,bù cóng guān dào guò。
吁嗟堠傍岐转多,堠子荆棘如铜驼。xū jiē hòu bàng qí zhuǎn duō,hòu zi jīng jí rú tóng tuó。

芝秀轩词四章

杨维桢

芝秀兮煌煌,罗生兮满堂。zhī xiù xī huáng huáng,luó shēng xī mǎn táng。
紫云囷兮如盖,露湛湛兮沐芳。zǐ yún qūn xī rú gài,lù zhàn zhàn xī mù fāng。
美夫人兮贤姱,集灵瑞兮未央。měi fū rén xī xián kuā,jí líng ruì xī wèi yāng。

芝秀轩词四章

杨维桢

芝何为兮为秀,匪植以生兮匪培以茂。zhī hé wèi xī wèi xiù,fěi zhí yǐ shēng xī fěi péi yǐ mào。
协冲和以华滋兮食之而寿。xié chōng hé yǐ huá zī xī shí zhī ér shòu。

芝秀轩词四章

杨维桢

山嵯峨兮谷逶迤,歌紫芝兮吹参差。shān cuó é xī gǔ wēi yí,gē zǐ zhī xī chuī cān chà。
怀美人兮不可以追。huái měi rén xī bù kě yǐ zhuī。

芝秀轩词四章

杨维桢

铁之泾兮凤之沼,思公子兮善窈窕。tiě zhī jīng xī fèng zhī zhǎo,sī gōng zi xī shàn yǎo tiǎo。
善窈窕兮乐康,聊逍遥兮岁年老。shàn yǎo tiǎo xī lè kāng,liáo xiāo yáo xī suì nián lǎo。

钟藤辞

杨维桢

南有美木,钟藤束只。nán yǒu měi mù,zhōng téng shù zhǐ。
钟藤日肥,美木削只。zhōng téng rì féi,měi mù xuē zhǐ。
于乎孤刚,柔恶毙之。yú hū gū gāng,róu è bì zhī。
孰操斧斤,为我理之。shú cāo fǔ jīn,wèi wǒ lǐ zhī。

醴泉辞

杨维桢

醴泉兮无源,灵芝兮无根。lǐ quán xī wú yuán,líng zhī xī wú gēn。
如何求俟兮,而欲求乎人门。rú hé qiú qí xī,ér yù qiú hū rén mén。