古诗词

听孙鍊师琴

方回

名画元不出画工,善书决不属书史。míng huà yuán bù chū huà gōng,shàn shū jué bù shǔ shū shǐ。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。zi chūn bó yá fēi líng guān,gǔ néng qín zhě bì jūn zi。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。zhěn liú shù shí jīn sūn láng,diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng。
洒扫书室焚古香,信手为吾调宫商。sǎ sǎo shū shì fén gǔ xiāng,xìn shǒu wèi wú diào gōng shāng。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn,yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng,xiǎo qí yín náo guān yì àn。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié,liú lí píng suì yù zān zhé。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。shì yǒu luán jiāo zài bǔ wán,xì shì bīng xián yuán bù jué。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì,lǎo shù bǎi zhàng lóng zhǎo rù。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。dé fēi tǎ suǐ miè bān hén,yī jiù wū tóng jìng rú shì。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。pì nì xiá shǔ fú lí nú,shā jī yī dòng yǔ zhī jù。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。yīng yáng pǒ lèi shī shàng fù,mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。lín hé ér wén shā míng dú,yè lún bù wǎng fǎn hū fù。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià,yī piáo suī wú wú yì zú。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。shèng mén cǐ yì chuán bù chuán,gěng gěng jīng líng yuè zài tiān。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。sūn láng hé chù dé shòu shòu,zhǎng jiāng qiū jì yìn chán juān。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ,liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ。
音律之外求七情,万变悉从心上起。yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng,wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷馀。sūn láng xiōng cì fū hé rú,zhù chǔ gǔ jīn wàn juǎn yú。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng,bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。shǎo nián xué qín yù xué qú,wù dàn dàn qín dāng dú shū。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

五月初十日病体少苏

方回

仙棋一局烂樵柯,尘世纷纷梦幻多。xiān qí yī jú làn qiáo kē,chén shì fēn fēn mèng huàn duō。
病起镜中非复我,愁来酒外更无它。bìng qǐ jìng zhōng fēi fù wǒ,chóu lái jiǔ wài gèng wú tā。
逍遥悟解参庄叟,矍铄形容谢伏波。xiāo yáo wù jiě cān zhuāng sǒu,jué shuò xíng róng xiè fú bō。
忽省明朝又生日,暮年归计欲如何。hū shěng míng cháo yòu shēng rì,mù nián guī jì yù rú hé。

是日大雨水涨

方回

三桥北畔清湖水,双塔西边晓日楼。sān qiáo běi pàn qīng hú shuǐ,shuāng tǎ xī biān xiǎo rì lóu。
展转愈知吾事拙,因循复作半年留。zhǎn zhuǎn yù zhī wú shì zhuō,yīn xún fù zuò bàn nián liú。
海风石首随潮上,梅雨航船入市浮。hǎi fēng shí shǒu suí cháo shàng,méi yǔ háng chuán rù shì fú。
时节不殊荣悴异,腐儒杯酒暂忘忧。shí jié bù shū róng cuì yì,fǔ rú bēi jiǔ zàn wàng yōu。

癸巳生日二首

方回

夜来终日雨如倾,晓起楼头喜渐晴。yè lái zhōng rì yǔ rú qīng,xiǎo qǐ lóu tóu xǐ jiàn qíng。
血气衰微吾道胜,欲心死绝此身生。xuè qì shuāi wēi wú dào shèng,yù xīn sǐ jué cǐ shēn shēng。
一区宅愧先人业,万首诗垂后世名。yī qū zhái kuì xiān rén yè,wàn shǒu shī chuí hòu shì míng。
蚊喙收声蛙不吠,忽闻邻柳送啼莺。wén huì shōu shēng wā bù fèi,hū wén lín liǔ sòng tí yīng。

癸巳生日二首

方回

倚楼历历算行藏,艰阻颠危暗自伤。yǐ lóu lì lì suàn xíng cáng,jiān zǔ diān wēi àn zì shāng。
垂近七旬天所借,孰怜三岁父云亡。chuí jìn qī xún tiān suǒ jiè,shú lián sān suì fù yún wáng。
岭南蛊毒千山雾,燕北毡寒六月霜。lǐng nán gǔ dú qiān shān wù,yàn běi zhān hán liù yuè shuāng。
殿榜郡符皆画饼,空馀骨痛似金疮。diàn bǎng jùn fú jiē huà bǐng,kōng yú gǔ tòng shì jīn chuāng。

生日再书

方回

汤饼随缘和酱醯,六年三潦念民饥。tāng bǐng suí yuán hé jiàng xī,liù nián sān lǎo niàn mín jī。
重逢白发人生日,愿见黄梅雨止时。zhòng féng bái fā rén shēng rì,yuàn jiàn huáng méi yǔ zhǐ shí。
诗好远过千岁寿,家贫深负五男儿。shī hǎo yuǎn guò qiān suì shòu,jiā pín shēn fù wǔ nán ér。
许身稷契杜陵老,岂谓残生乃至斯。xǔ shēn jì qì dù líng lǎo,qǐ wèi cán shēng nǎi zhì sī。

用五男儿再赋

方回

每于生日赋新诗,似觉今年老更痴。měi yú shēng rì fù xīn shī,shì jué jīn nián lǎo gèng chī。
窃谓齐公千驷马,岂如陶氏五男儿。qiè wèi qí gōng qiān sì mǎ,qǐ rú táo shì wǔ nán ér。
能拚久客常沉醉,不念全家惯忍饥。néng pàn jiǔ kè cháng chén zuì,bù niàn quán jiā guàn rěn jī。
七十尚争三屈指,挂冠一纪此差奇。qī shí shàng zhēng sān qū zhǐ,guà guān yī jì cǐ chà qí。

次韵徐容斋赠丘通甫

方回

绝如山谷赠初君,奇绝新诗妙绝文。jué rú shān gǔ zèng chū jūn,qí jué xīn shī miào jué wén。
斥逐三彭精异术,破除二竖奏元勋。chì zhú sān péng jīng yì shù,pò chú èr shù zòu yuán xūn。
千茎白雪难重少,一匕玄霜幸见分。qiān jīng bái xuě nán zhòng shǎo,yī bǐ xuán shuāng xìng jiàn fēn。
可惜向来缺参请,按摩搬运漫辛勤。kě xī xiàng lái quē cān qǐng,àn mó bān yùn màn xīn qín。

梅雨大水

方回

积年梅雨动兼旬,咎证源源殆有因。jī nián méi yǔ dòng jiān xún,jiù zhèng yuán yuán dài yǒu yīn。
狐假虎威饶此辈,鼠穿牛角念吾民。hú jiǎ hǔ wēi ráo cǐ bèi,shǔ chuān niú jiǎo niàn wú mín。
涎流白饭难侥幸,汗滴青秧浪苦辛。xián liú bái fàn nán jiǎo xìng,hàn dī qīng yāng làng kǔ xīn。
曲许乖龙啖梁燕,何如饥溺拯穷人。qū xǔ guāi lóng dàn liáng yàn,hé rú jī nì zhěng qióng rén。

赠淳邑风水山人何君

方回

谁保南阳百世阡,控颐别颊每堪怜。shuí bǎo nán yáng bǎi shì qiān,kòng yí bié jiá měi kān lián。
发丘郎将焉容御,裸葬王孙幸获全。fā qiū láng jiāng yān róng yù,luǒ zàng wáng sūn xìng huò quán。
何所不如围即墨,厥今安在像祁连。hé suǒ bù rú wéi jí mò,jué jīn ān zài xiàng qí lián。
小诗更举樊崇事,好与慈孙孝子传。xiǎo shī gèng jǔ fán chóng shì,hǎo yǔ cí sūn xiào zi chuán。

题李提举心远轩

方回

心远渊明拟问之,悠然身世见山时。xīn yuǎn yuān míng nǐ wèn zhī,yōu rán shēn shì jiàn shān shí。
强名真意元无物,缘底忘言更有诗。qiáng míng zhēn yì yuán wú wù,yuán dǐ wàng yán gèng yǒu shī。
宇宙襟怀千斛酒,王侯勋业一枰棋。yǔ zhòu jīn huái qiān hú jiǔ,wáng hóu xūn yè yī píng qí。
古来大隐在朝市,可待休官办菊篱。gǔ lái dà yǐn zài cháo shì,kě dài xiū guān bàn jú lí。

代次韵闻砧

方回

谁家秋夜捣衣声,遥忆良人在戍营。shuí jiā qiū yè dǎo yī shēng,yáo yì liáng rén zài shù yíng。
野宿貔貅天一角,树移乌鹊月三更。yě sù pí xiū tiān yī jiǎo,shù yí wū què yuè sān gèng。
怨怀想像闺中切,逸韵悠扬枕上清。yuàn huái xiǎng xiàng guī zhōng qiè,yì yùn yōu yáng zhěn shàng qīng。
砧杵催成岁迟暮,抚时亦觉壮心惊。zhēn chǔ cuī chéng suì chí mù,fǔ shí yì jué zhuàng xīn jīng。

九月初四日大风雨近重阳无酒夜成二首

方回

怕见秋深秋又深,青灯白发厌愁霖。pà jiàn qiū shēn qiū yòu shēn,qīng dēng bái fā yàn chóu lín。
百年剩几重阳日,万事都无一称心。bǎi nián shèng jǐ zhòng yáng rì,wàn shì dōu wú yī chēng xīn。
自揣老怀饶感慨,可须佳节强登临。zì chuāi lǎo huái ráo gǎn kǎi,kě xū jiā jié qiáng dēng lín。
在陈自郐哦韩句,敢望空罍有浊斟。zài chén zì kuài ó hán jù,gǎn wàng kōng léi yǒu zhuó zhēn。

九月初四日大风雨近重阳无酒夜成二首

方回

秋霖欲洗庾公尘,不管楼头客恨新。qiū lín yù xǐ yǔ gōng chén,bù guǎn lóu tóu kè hèn xīn。
塞雁又为江左客,菊花曾识晋时人。sāi yàn yòu wèi jiāng zuǒ kè,jú huā céng shí jìn shí rén。
百年虚谷先生老,一纪严州太守贫。bǎi nián xū gǔ xiān shēng lǎo,yī jì yán zhōu tài shǒu pín。
几向客中度重九,苦无佳句答良辰。jǐ xiàng kè zhōng dù zhòng jiǔ,kǔ wú jiā jù dá liáng chén。

九日汪元卿送酒亦有相拉者以病嗽不出

方回

紫兰黄菊园丁送,亦有邻翁送酒来。zǐ lán huáng jú yuán dīng sòng,yì yǒu lín wēng sòng jiǔ lái。
何忽于斯须煮药,不然夫岂怯衔杯。hé hū yú sī xū zhǔ yào,bù rán fū qǐ qiè xián bēi。
登高朋友空相觅,抱病情怀未易开。dēng gāo péng yǒu kōng xiāng mì,bào bìng qíng huái wèi yì kāi。
过了重阳更堪醉,霜天螃蟹小春梅。guò le zhòng yáng gèng kān zuì,shuāng tiān páng xiè xiǎo chūn méi。

九月十二日得蟹小酌

方回

莫欺虚谷太凄凉,短发频搔意自长。mò qī xū gǔ tài qī liáng,duǎn fā pín sāo yì zì zhǎng。
万古江山宜晚景,一番宇宙更秋光。wàn gǔ jiāng shān yí wǎn jǐng,yī fān yǔ zhòu gèng qiū guāng。
东篱把菊非尘世,左手持螯可醉乡。dōng lí bǎ jú fēi chén shì,zuǒ shǒu chí áo kě zuì xiāng。
二物于吾犹莫逆,达人何日不重阳。èr wù yú wú yóu mò nì,dá rén hé rì bù zhòng yáng。