古诗词

听孙鍊师琴

方回

名画元不出画工,善书决不属书史。míng huà yuán bù chū huà gōng,shàn shū jué bù shǔ shū shǐ。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。zi chūn bó yá fēi líng guān,gǔ néng qín zhě bì jūn zi。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。zhěn liú shù shí jīn sūn láng,diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng。
洒扫书室焚古香,信手为吾调宫商。sǎ sǎo shū shì fén gǔ xiāng,xìn shǒu wèi wú diào gōng shāng。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn,yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng,xiǎo qí yín náo guān yì àn。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié,liú lí píng suì yù zān zhé。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。shì yǒu luán jiāo zài bǔ wán,xì shì bīng xián yuán bù jué。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì,lǎo shù bǎi zhàng lóng zhǎo rù。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。dé fēi tǎ suǐ miè bān hén,yī jiù wū tóng jìng rú shì。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。pì nì xiá shǔ fú lí nú,shā jī yī dòng yǔ zhī jù。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。yīng yáng pǒ lèi shī shàng fù,mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。lín hé ér wén shā míng dú,yè lún bù wǎng fǎn hū fù。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià,yī piáo suī wú wú yì zú。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。shèng mén cǐ yì chuán bù chuán,gěng gěng jīng líng yuè zài tiān。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。sūn láng hé chù dé shòu shòu,zhǎng jiāng qiū jì yìn chán juān。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ,liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ。
音律之外求七情,万变悉从心上起。yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng,wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷馀。sūn láng xiōng cì fū hé rú,zhù chǔ gǔ jīn wàn juǎn yú。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng,bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。shǎo nián xué qín yù xué qú,wù dàn dàn qín dāng dú shū。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

次张鹏飞解官旧韵

方回

聚敛臣应愧直臣,暂闲身似胜官身。jù liǎn chén yīng kuì zhí chén,zàn xián shēn shì shèng guān shēn。
险夷异路良难测,进退忘怀直任真。xiǎn yí yì lù liáng nán cè,jìn tuì wàng huái zhí rèn zhēn。
万国山河封域广,九天日月照临新。wàn guó shān hé fēng yù guǎng,jiǔ tiān rì yuè zhào lín xīn。
乌台凤沼登耆旧,屈指如公几正人。wū tái fèng zhǎo dēng qí jiù,qū zhǐ rú gōng jǐ zhèng rén。

平心胡秘监诞日

方回

五朝遗老四专城,年号凡经十四更。wǔ cháo yí lǎo sì zhuān chéng,nián hào fán jīng shí sì gèng。
八帙即今逾少壮,七人从昔冠耆英。bā zhì jí jīn yú shǎo zhuàng,qī rén cóng xī guān qí yīng。
冻窗映雪能坚坐,泥屐看山只步行。dòng chuāng yìng xuě néng jiān zuò,ní jī kàn shān zhǐ bù xíng。
清健如公天下少,平心心事十分平。qīng jiàn rú gōng tiān xià shǎo,píng xīn xīn shì shí fēn píng。

次韵张中白元日

方回

瓣香清晓肃冠绅,户外遥山展翠颦。bàn xiāng qīng xiǎo sù guān shēn,hù wài yáo shān zhǎn cuì pín。
瘦影自怜耽醉叟,欢声何限喜晴人。shòu yǐng zì lián dān zuì sǒu,huān shēng hé xiàn xǐ qíng rén。
匆匆节序梅花老,衮衮尘埃世事新。cōng cōng jié xù méi huā lǎo,gǔn gǔn chén āi shì shì xīn。
自有天来至今日,不知芳草几番春。zì yǒu tiān lái zhì jīn rì,bù zhī fāng cǎo jǐ fān chūn。

次韵方去言用予喜归韵见寄三首

方回

秋高亲见老崖来,险阻嵚崎付一杯。qiū gāo qīn jiàn lǎo yá lái,xiǎn zǔ qīn qí fù yī bēi。
万古悬知名不夜,九泉谁免骨为灰。wàn gǔ xuán zhī míng bù yè,jiǔ quán shuí miǎn gǔ wèi huī。
轻鸥熟与风波狎,劲柏宁资粪壤栽。qīng ōu shú yǔ fēng bō xiá,jìn bǎi níng zī fèn rǎng zāi。
却笑诸儿浪生死,大都暮落枉朝开。què xiào zhū ér làng shēng sǐ,dà dōu mù luò wǎng cháo kāi。

次韵方去言用予喜归韵见寄三首

方回

笔法君追宝晋斋,禅机我愧老蒲鞋。bǐ fǎ jūn zhuī bǎo jìn zhāi,chán jī wǒ kuì lǎo pú xié。
尝僚台阃相知旧,得友江山到处佳。cháng liáo tái kǔn xiāng zhī jiù,dé yǒu jiāng shān dào chù jiā。
铁马尘高频极目,锦鳞音断岂忘怀。tiě mǎ chén gāo pín jí mù,jǐn lín yīn duàn qǐ wàng huái。
亦思竹底陪溪逸,人品终疑未易侪。yì sī zhú dǐ péi xī yì,rén pǐn zhōng yí wèi yì chái。

次韵方去言用予喜归韵见寄三首

方回

野鸟呼风金粟堆,曲江宫殿委荒苔。yě niǎo hū fēng jīn sù duī,qū jiāng gōng diàn wěi huāng tái。
是非谁办笔褒贬,鸿燕屡惊春去来。shì fēi shuí bàn bǐ bāo biǎn,hóng yàn lǚ jīng chūn qù lái。
偃月人今奸骨朽,浣花翁未醉眉开。yǎn yuè rén jīn jiān gǔ xiǔ,huàn huā wēng wèi zuì méi kāi。
吟君诗罢登山崦,立尽斜阳尚懒回。yín jūn shī bà dēng shān yān,lì jǐn xié yáng shàng lǎn huí。

用韵送唐师善归九仙二首

方回

杞菊先生误作州,归来谁复与同游。qǐ jú xiān shēng wù zuò zhōu,guī lái shuí fù yǔ tóng yóu。
蓑衣正可眠牛背,肉食终非相虎头。suō yī zhèng kě mián niú bèi,ròu shí zhōng fēi xiāng hǔ tóu。
欲起黄陈分宇宙,能穿草树憩深幽。yù qǐ huáng chén fēn yǔ zhòu,néng chuān cǎo shù qì shēn yōu。
相看不用多言说,须向拈花笑处求。xiāng kàn bù yòng duō yán shuō,xū xiàng niān huā xiào chù qiú。

用韵送唐师善归九仙二首

方回

李长庚愿识荆州,马伏波今愧少游。lǐ zhǎng gēng yuàn shí jīng zhōu,mǎ fú bō jīn kuì shǎo yóu。
古道直能胶凤觜,官身焉取烂羊头。gǔ dào zhí néng jiāo fèng zī,guān shēn yān qǔ làn yáng tóu。
苦心文字雕奇劂,遁世林峦擅僻幽。kǔ xīn wén zì diāo qí jué,dùn shì lín luán shàn pì yōu。
鹤竹蜂花有家法,唐瓢更向外人求。hè zhú fēng huā yǒu jiā fǎ,táng piáo gèng xiàng wài rén qiú。

赠程君以忠杨君泰之

方回

后生可畏古云然,斗大荒城得两贤。hòu shēng kě wèi gǔ yún rán,dòu dà huāng chéng dé liǎng xián。
句眼端能敲一字,吟肠何啻著千年。jù yǎn duān néng qiāo yī zì,yín cháng hé chì zhù qiān nián。
淡中滋味参须透,圣处工夫语不传。dàn zhōng zī wèi cān xū tòu,shèng chù gōng fū yǔ bù chuán。
我有长明古灯在,未妨三绝少陵编。wǒ yǒu zhǎng míng gǔ dēng zài,wèi fáng sān jué shǎo líng biān。

赠程君以忠杨君泰之

方回

程君骨骼鼎钟古,杨子精神霜月明。chéng jūn gǔ gé dǐng zhōng gǔ,yáng zi jīng shén shuāng yuè míng。
学海一针元自正,词场百喙不能鸣。xué hǎi yī zhēn yuán zì zhèng,cí chǎng bǎi huì bù néng míng。
文潜雄浑开前路,无己深幽助晚成。wén qián xióng hún kāi qián lù,wú jǐ shēn yōu zhù wǎn chéng。
老我苦心知己解,相逢差足慰平生。lǎo wǒ kǔ xīn zhī jǐ jiě,xiāng féng chà zú wèi píng shēng。

饮天庆观即席赋吴体

方回

寂静日月白云乡,漂摇湖海厖眉郎。jì jìng rì yuè bái yún xiāng,piāo yáo hú hǎi páng méi láng。
壁间犹见画龙在,柱表不闻归鹤翔。bì jiān yóu jiàn huà lóng zài,zhù biǎo bù wén guī hè xiáng。
杯酒新竹与同色,炉熏异花无此香。bēi jiǔ xīn zhú yǔ tóng sè,lú xūn yì huā wú cǐ xiāng。
索茗浇渴上马去,绿树含雨山苍凉。suǒ míng jiāo kě shàng mǎ qù,lǜ shù hán yǔ shān cāng liáng。

俳体戏书二首

方回

拟训诸郎业典坟,浪嗔众富醉红裙。nǐ xùn zhū láng yè diǎn fén,làng chēn zhòng fù zuì hóng qún。
千金子拥三千客,万户侯提百万军。qiān jīn zi yōng sān qiān kè,wàn hù hóu tí bǎi wàn jūn。
带索荣公知不羡,饮瓢颜子定无闻。dài suǒ róng gōng zhī bù xiàn,yǐn piáo yán zi dìng wú wén。
渊明肯仰宣明面,早办棺前自祭文。yuān míng kěn yǎng xuān míng miàn,zǎo bàn guān qián zì jì wén。

俳体戏书二首

方回

世变茫茫不可期,珊瑚作婢捣黄糜。shì biàn máng máng bù kě qī,shān hú zuò bì dǎo huáng mí。
八千里有假附子,二十年无生荔枝。bā qiān lǐ yǒu jiǎ fù zi,èr shí nián wú shēng lì zhī。
司马梦迷苏小小,屏山诗痛李师师。sī mǎ mèng mí sū xiǎo xiǎo,píng shān shī tòng lǐ shī shī。
只应骨朽心犹在,倒海难湔万古悲。zhǐ yīng gǔ xiǔ xīn yóu zài,dào hǎi nán jiān wàn gǔ bēi。

寄题济南蒋氏务本堂

方回

人生真乐在田庐,几顷膏腴几卷书。rén shēng zhēn lè zài tián lú,jǐ qǐng gāo yú jǐ juǎn shū。
遴选友朋研简册,抚存僮仆课犁锄。lín xuǎn yǒu péng yán jiǎn cè,fǔ cún tóng pū kè lí chú。
紫荆一树永无恙,丹桂五枝应有馀。zǐ jīng yī shù yǒng wú yàng,dān guì wǔ zhī yīng yǒu yú。
孝弟俭勤植根柢,时闻佳气又充闾。xiào dì jiǎn qín zhí gēn dǐ,shí wén jiā qì yòu chōng lǘ。

久苦春寒三月三日戏作俳体

方回

似惜残红未放稀,佳人怯试薄罗衣。shì xī cán hóng wèi fàng xī,jiā rén qiè shì báo luó yī。
桃花水涨冰犹凝,燕子泥融雪更飞。táo huā shuǐ zhǎng bīng yóu níng,yàn zi ní róng xuě gèng fēi。
老去寻芳元自懒,病来吹霎不如归。lǎo qù xún fāng yuán zì lǎn,bìng lái chuī shà bù rú guī。
常嫌禊帖书清朗,尔许奇寒可浴沂。cháng xián xì tiē shū qīng lǎng,ěr xǔ qí hán kě yù yí。