古诗词

和李致远秀才

仇远

平生志气隘九州,直欲濯足万里流。píng shēng zhì qì ài jiǔ zhōu,zhí yù zhuó zú wàn lǐ liú。
讵期功名坐蹭蹬,不意岁月成缪悠。jù qī gōng míng zuò cèng dēng,bù yì suì yuè chéng móu yōu。
防闲拟铸铁门限,牵挽忽作金濑游。fáng xián nǐ zhù tiě mén xiàn,qiān wǎn hū zuò jīn lài yóu。
栖巢未稳乌鹊月,归梦已熟鲈鱼秋。qī cháo wèi wěn wū què yuè,guī mèng yǐ shú lú yú qiū。
连宵风雨正僵卧,何时临壑容奇搜。lián xiāo fēng yǔ zhèng jiāng wò,hé shí lín hè róng qí sōu。
可人喜接一日雅,此地判作三年留。kě rén xǐ jiē yī rì yǎ,cǐ dì pàn zuò sān nián liú。
说诗解字屡握手,感时怀古频搔头。shuō shī jiě zì lǚ wò shǒu,gǎn shí huái gǔ pín sāo tóu。
吴郡才子止丘沈,梁园旧赋馀枚邹。wú jùn cái zi zhǐ qiū shěn,liáng yuán jiù fù yú méi zōu。
天上仙应无懵者,眼中客复有此不。tiān shàng xiān yīng wú měng zhě,yǎn zhōng kè fù yǒu cǐ bù。
家声久识南北阮,笔力眇视大小欧。jiā shēng jiǔ shí nán běi ruǎn,bǐ lì miǎo shì dà xiǎo ōu。
我方得友颇庆快,子亦固穷忘怨尤。wǒ fāng dé yǒu pǒ qìng kuài,zi yì gù qióng wàng yuàn yóu。
蹄涔乃使鲸鲵伏,拳石难与嵩岱侔。tí cén nǎi shǐ jīng ní fú,quán shí nán yǔ sōng dài móu。
纷纷嗜好异齐瑟,磊磊肝胆呈吴钩。fēn fēn shì hǎo yì qí sè,lěi lěi gān dǎn chéng wú gōu。
有才未遇政何损,知尔不荐终当羞。yǒu cái wèi yù zhèng hé sǔn,zhī ěr bù jiàn zhōng dāng xiū。
往事欲谈遽易了,浊酒既倾焉得愁。wǎng shì yù tán jù yì le,zhuó jiǔ jì qīng yān dé chóu。
平乘楼上王夷甫,下泽车中马少游。píng chéng lóu shàng wáng yí fǔ,xià zé chē zhōng mǎ shǎo yóu。
须笑即今仕宦人,嚅唲言貌如伶优。xū xiào jí jīn shì huàn rén,rú ér yán mào rú líng yōu。
若为田园足以活,与尔水火无相求。ruò wèi tián yuán zú yǐ huó,yǔ ěr shuǐ huǒ wú xiāng qiú。
一瓢陋巷誓不出,孤云野鹤心自由。yī piáo lòu xiàng shì bù chū,gū yún yě hè xīn zì yóu。
斯文将兴天未丧,游子累累徒隐忧。sī wén jiāng xīng tiān wèi sàng,yóu zi lèi lèi tú yǐn yōu。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

岁穷早睡

仇远

骥尾流光不可追,山中小草合知非。jì wěi liú guāng bù kě zhuī,shān zhōng xiǎo cǎo hé zhī fēi。
腊馀四日春先到,官满三年客早归。là yú sì rì chūn xiān dào,guān mǎn sān nián kè zǎo guī。
暗雨随风茅屋漏,荒城争米燎盆稀。àn yǔ suí fēng máo wū lòu,huāng chéng zhēng mǐ liáo pén xī。
明朝又赴公筵贺,灯下醒眠懒解衣。míng cháo yòu fù gōng yán hè,dēng xià xǐng mián lǎn jiě yī。

十一月十六日学宫对酒

仇远

客况冬晴足自宽,招邀春意入毫端。kè kuàng dōng qíng zú zì kuān,zhāo yāo chūn yì rù háo duān。
浮云蔽日俄生暝,急雨随风故作寒。fú yún bì rì é shēng míng,jí yǔ suí fēng gù zuò hán。
诗酒相寻忘尔汝,古今难必是悲欢。shī jiǔ xiāng xún wàng ěr rǔ,gǔ jīn nán bì shì bēi huān。
茫茫山岳蘧蘧梦,不了梅花冷眼看。máng máng shān yuè qú qú mèng,bù le méi huā lěng yǎn kàn。

衰年

仇远

衰年六十喜平头,微禄虚名老可羞。shuāi nián liù shí xǐ píng tóu,wēi lù xū míng lǎo kě xiū。
自笑一生同蝜蝂,了知万事等蜉蝣。zì xiào yī shēng tóng fù bǎn,le zhī wàn shì děng fú yóu。
寡欢元亮须归去,老病相如已倦游。guǎ huān yuán liàng xū guī qù,lǎo bìng xiāng rú yǐ juàn yóu。
只忆西湖春涨绿,柳边雪外舣兰舟。zhǐ yì xī hú chūn zhǎng lǜ,liǔ biān xuě wài yǐ lán zhōu。

送汤希贤晦庵书院山长

仇远

文公阙里女星源,手泽遗书尚有传。wén gōng quē lǐ nǚ xīng yuán,shǒu zé yí shū shàng yǒu chuán。
精舍三年常作主,修程千里若登仙。jīng shě sān nián cháng zuò zhǔ,xiū chéng qiān lǐ ruò dēng xiān。
青衫槐笏存家谱,练带花屏拥客船。qīng shān huái hù cún jiā pǔ,liàn dài huā píng yōng kè chuán。
故老或询予出处,为言索米向金渊。gù lǎo huò xún yǔ chū chù,wèi yán suǒ mǐ xiàng jīn yuān。

与李孔言上舍谈星命

仇远

辟雍人物已无多,奈此江湖落拓何。pì yōng rén wù yǐ wú duō,nài cǐ jiāng hú luò tuò hé。
鹤表只宜归井邑,雁程不必度关河。hè biǎo zhǐ yí guī jǐng yì,yàn chéng bù bì dù guān hé。
诗书志气存司马,言语功名付祝鮀。shī shū zhì qì cún sī mǎ,yán yǔ gōng míng fù zhù tuó。
炙輠谈天非我事,雨灯聊和醉时歌。zhì guǒ tán tiān fēi wǒ shì,yǔ dēng liáo hé zuì shí gē。

游士

仇远

游士登门索裹粮,尘埃冉冉化衣裳。yóu shì dēng mén suǒ guǒ liáng,chén āi rǎn rǎn huà yī shang。
老夫也自饭不饱,童子聊沽酒共尝。lǎo fū yě zì fàn bù bǎo,tóng zi liáo gū jiǔ gòng cháng。
彼此身谋宁枉道,古今乐事是归乡。bǐ cǐ shēn móu níng wǎng dào,gǔ jīn lè shì shì guī xiāng。
家徒四壁侯千户,梦里谁能较短长。jiā tú sì bì hóu qiān hù,mèng lǐ shuí néng jiào duǎn zhǎng。

岁除志喜

仇远

郊居守岁若为情,一岁中间百事经。jiāo jū shǒu suì ruò wèi qíng,yī suì zhōng jiān bǎi shì jīng。
建业长男方入拜,桐江小女又归宁。jiàn yè zhǎng nán fāng rù bài,tóng jiāng xiǎo nǚ yòu guī níng。
蒙头被暖先高卧,婪尾杯空且独醒。méng tóu bèi nuǎn xiān gāo wò,lán wěi bēi kōng qiě dú xǐng。
席上梅花开胜雪,寒香尽足慰飘零。xí shàng méi huā kāi shèng xuě,hán xiāng jǐn zú wèi piāo líng。

除夕前一日雪

仇远

江城腊尽渐春来,三白呈祥不待催。jiāng chéng là jǐn jiàn chūn lái,sān bái chéng xiáng bù dài cuī。
和气已知随处满,梅花正用此时开。hé qì yǐ zhī suí chù mǎn,méi huā zhèng yòng cǐ shí kāi。
寒香冷艳相吞吐,月斧风斤巧剪裁。hán xiāng lěng yàn xiāng tūn tǔ,yuè fǔ fēng jīn qiǎo jiǎn cái。
布絮寝衣烘未透,炉边酒熟且衔杯。bù xù qǐn yī hōng wèi tòu,lú biān jiǔ shú qiě xián bēi。

呈王直卿御史

仇远

金渊宝地阅金经,朝夕追随骢马行。jīn yuān bǎo dì yuè jīn jīng,cháo xī zhuī suí cōng mǎ xíng。
激浊扬清真御史,即温听厉老先生。jī zhuó yáng qīng zhēn yù shǐ,jí wēn tīng lì lǎo xiān shēng。
衣冠文物今无几,车笠交游最有情。yī guān wén wù jīn wú jǐ,chē lì jiāo yóu zuì yǒu qíng。
早愿明时相司马,他年洛社会耆英。zǎo yuàn míng shí xiāng sī mǎ,tā nián luò shè huì qí yīng。

约山中友

仇远

望极秋空无片云,前山历历见遥岑。wàng jí qiū kōng wú piàn yún,qián shān lì lì jiàn yáo cén。
新鸿渐到边城静,旧雨不来汀草深。xīn hóng jiàn dào biān chéng jìng,jiù yǔ bù lái tīng cǎo shēn。
仙李有时曾入梦,伯桃死后少知心。xiān lǐ yǒu shí céng rù mèng,bó táo sǐ hòu shǎo zhī xīn。
如君真是忘机者,海上鸥盟便可寻。rú jūn zhēn shì wàng jī zhě,hǎi shàng ōu méng biàn kě xún。

寄朱饮冰

仇远

欲共谭诗一解颐,停云望极思依依。yù gòng tán shī yī jiě yí,tíng yún wàng jí sī yī yī。
梅花赋就广平老,杨柳门闲靖节归。méi huā fù jiù guǎng píng lǎo,yáng liǔ mén xián jìng jié guī。
驿路数程征马瘦,家书千里过鸿稀。yì lù shù chéng zhēng mǎ shòu,jiā shū qiān lǐ guò hóng xī。
思君怕倚阑干北,拄笏看山竟落晖。sī jūn pà yǐ lán gàn běi,zhǔ hù kàn shān jìng luò huī。

拜霞屿待制伯祖墓下

仇远

难寻华表与丰碑,三尺坟台山四围。nán xún huá biǎo yǔ fēng bēi,sān chǐ fén tái shān sì wéi。
翁仲多年苍佩剥,子孙寒食纸钱稀。wēng zhòng duō nián cāng pèi bō,zi sūn hán shí zhǐ qián xī。
瘦藤拔地长蛇走,灌木维垣野鼠肥。shòu téng bá dì zhǎng shé zǒu,guàn mù wéi yuán yě shǔ féi。
远也久违乡族去,忍将椒酒酹斜晖。yuǎn yě jiǔ wéi xiāng zú qù,rěn jiāng jiāo jiǔ lèi xié huī。

雨馀

仇远

两两鸣鸠语画檐,雨馀芳草欲生烟。liǎng liǎng míng jiū yǔ huà yán,yǔ yú fāng cǎo yù shēng yān。
瓮头酒熟常留客,象外诗成颇类仙。wèng tóu jiǔ shú cháng liú kè,xiàng wài shī chéng pǒ lèi xiān。
扬子有才犹执戟,渊明无事合归田。yáng zi yǒu cái yóu zhí jǐ,yuān míng wú shì hé guī tián。
地偏时事人传少,收拾琴书且醉眠。dì piān shí shì rén chuán shǎo,shōu shí qín shū qiě zuì mián。

元友山南山新

仇远

桃柳参差出短墙,小楼突兀看湖光。táo liǔ cān chà chū duǎn qiáng,xiǎo lóu tū wù kàn hú guāng。
出门便与青山对,读易能消白日长。chū mén biàn yǔ qīng shān duì,dú yì néng xiāo bái rì zhǎng。
砚石洗来如玉润,药苗晒得似茶香。yàn shí xǐ lái rú yù rùn,yào miáo shài dé shì chá xiāng。
邻僧亦有通文者,常把诗来恼漫郎。lín sēng yì yǒu tōng wén zhě,cháng bǎ shī lái nǎo màn láng。

元友山南山新

仇远

幽居稳占南山下,人迹稀疏水竹村。yōu jū wěn zhàn nán shān xià,rén jì xī shū shuǐ zhú cūn。
转巷始知犹有路,傍湖更好别开门。zhuǎn xiàng shǐ zhī yóu yǒu lù,bàng hú gèng hǎo bié kāi mén。
酒尊尽日尝谋妇,诗课闲时略抱孙。jiǔ zūn jǐn rì cháng móu fù,shī kè xián shí lüè bào sūn。
孤鹤不来高士少,暗香且伴月黄昏。gū hè bù lái gāo shì shǎo,àn xiāng qiě bàn yuè huáng hūn。