古诗词

和李致远秀才

仇远

平生志气隘九州,直欲濯足万里流。píng shēng zhì qì ài jiǔ zhōu,zhí yù zhuó zú wàn lǐ liú。
讵期功名坐蹭蹬,不意岁月成缪悠。jù qī gōng míng zuò cèng dēng,bù yì suì yuè chéng móu yōu。
防闲拟铸铁门限,牵挽忽作金濑游。fáng xián nǐ zhù tiě mén xiàn,qiān wǎn hū zuò jīn lài yóu。
栖巢未稳乌鹊月,归梦已熟鲈鱼秋。qī cháo wèi wěn wū què yuè,guī mèng yǐ shú lú yú qiū。
连宵风雨正僵卧,何时临壑容奇搜。lián xiāo fēng yǔ zhèng jiāng wò,hé shí lín hè róng qí sōu。
可人喜接一日雅,此地判作三年留。kě rén xǐ jiē yī rì yǎ,cǐ dì pàn zuò sān nián liú。
说诗解字屡握手,感时怀古频搔头。shuō shī jiě zì lǚ wò shǒu,gǎn shí huái gǔ pín sāo tóu。
吴郡才子止丘沈,梁园旧赋馀枚邹。wú jùn cái zi zhǐ qiū shěn,liáng yuán jiù fù yú méi zōu。
天上仙应无懵者,眼中客复有此不。tiān shàng xiān yīng wú měng zhě,yǎn zhōng kè fù yǒu cǐ bù。
家声久识南北阮,笔力眇视大小欧。jiā shēng jiǔ shí nán běi ruǎn,bǐ lì miǎo shì dà xiǎo ōu。
我方得友颇庆快,子亦固穷忘怨尤。wǒ fāng dé yǒu pǒ qìng kuài,zi yì gù qióng wàng yuàn yóu。
蹄涔乃使鲸鲵伏,拳石难与嵩岱侔。tí cén nǎi shǐ jīng ní fú,quán shí nán yǔ sōng dài móu。
纷纷嗜好异齐瑟,磊磊肝胆呈吴钩。fēn fēn shì hǎo yì qí sè,lěi lěi gān dǎn chéng wú gōu。
有才未遇政何损,知尔不荐终当羞。yǒu cái wèi yù zhèng hé sǔn,zhī ěr bù jiàn zhōng dāng xiū。
往事欲谈遽易了,浊酒既倾焉得愁。wǎng shì yù tán jù yì le,zhuó jiǔ jì qīng yān dé chóu。
平乘楼上王夷甫,下泽车中马少游。píng chéng lóu shàng wáng yí fǔ,xià zé chē zhōng mǎ shǎo yóu。
须笑即今仕宦人,嚅唲言貌如伶优。xū xiào jí jīn shì huàn rén,rú ér yán mào rú líng yōu。
若为田园足以活,与尔水火无相求。ruò wèi tián yuán zú yǐ huó,yǔ ěr shuǐ huǒ wú xiāng qiú。
一瓢陋巷誓不出,孤云野鹤心自由。yī piáo lòu xiàng shì bù chū,gū yún yě hè xīn zì yóu。
斯文将兴天未丧,游子累累徒隐忧。sī wén jiāng xīng tiān wèi sàng,yóu zi lèi lèi tú yǐn yōu。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

次胡苇杭韵

仇远

曾识清明上巳时,懒能游冶步芳菲。céng shí qīng míng shàng sì shí,lǎn néng yóu yě bù fāng fēi。
梨花半落雨初过,杜宇不鸣春自归。lí huā bàn luò yǔ chū guò,dù yǔ bù míng chūn zì guī。
双冢年深人祭少,孤山日晚客来稀。shuāng zhǒng nián shēn rén jì shǎo,gū shān rì wǎn kè lái xī。
江南尚有馀寒在,莫倚东风褪絮衣。jiāng nán shàng yǒu yú hán zài,mò yǐ dōng fēng tuì xù yī。

奉寄田上人

仇远

竹筇轻健草鞋宽,野外消磨半日闲。zhú qióng qīng jiàn cǎo xié kuān,yě wài xiāo mó bàn rì xián。
病叶已霜犹恋树,片云欲雨又归山。bìng yè yǐ shuāng yóu liàn shù,piàn yún yù yǔ yòu guī shān。
灯分寺塔晴偏见,水隔渔家夜不关。dēng fēn sì tǎ qíng piān jiàn,shuǐ gé yú jiā yè bù guān。
愧我莫如霜上鹭,霎时飞去便飞还。kuì wǒ mò rú shuāng shàng lù,shà shí fēi qù biàn fēi hái。

江上送友

仇远

知尔怀亲忆故州,相逢沽酒且迟留。zhī ěr huái qīn yì gù zhōu,xiāng féng gū jiǔ qiě chí liú。
夕阳有恨荒荒白,江水无声泯泯流。xī yáng yǒu hèn huāng huāng bái,jiāng shuǐ wú shēng mǐn mǐn liú。
孤鸟出潮投渚尾,野芦飞雪压船头。gū niǎo chū cháo tóu zhǔ wěi,yě lú fēi xuě yā chuán tóu。
却愁明月中秋近,不得同登庾亮楼。què chóu míng yuè zhōng qiū jìn,bù dé tóng dēng yǔ liàng lóu。

道场山

仇远

山行龟背路羊肠,伏虎禅师古道场。shān xíng guī bèi lù yáng cháng,fú hǔ chán shī gǔ dào chǎng。
老木阴中安御座,白云堆里抚僧床。lǎo mù yīn zhōng ān yù zuò,bái yún duī lǐ fǔ sēng chuáng。
勺泉清澈涵秋味,尖塔孤撑界夕阳。sháo quán qīng chè hán qiū wèi,jiān tǎ gū chēng jiè xī yáng。
笑月亭空人影散,松风和雨动天簧。xiào yuè tíng kōng rén yǐng sàn,sōng fēng hé yǔ dòng tiān huáng。

何山

仇远

溪转峰回一径平,田头白水照人清。xī zhuǎn fēng huí yī jìng píng,tián tóu bái shuǐ zhào rén qīng。
寺因何氏封山姓,客把坡诗证地名。sì yīn hé shì fēng shān xìng,kè bǎ pō shī zhèng dì míng。
萝月长随行道影,杉风犹带读书声。luó yuè zhǎng suí xíng dào yǐng,shān fēng yóu dài dú shū shēng。
云津桥下潺湲急,僧濯袈裟客濯缨。yún jīn qiáo xià chán yuán jí,sēng zhuó jiā shā kè zhuó yīng。

拜孙花翁墓下

仇远

水仙分地葬诗人,一片荒山野火焚。shuǐ xiān fēn dì zàng shī rén,yī piàn huāng shān yě huǒ fén。
荐菊有亭今作圃,扫松无地漫留坟。jiàn jú yǒu tíng jīn zuò pǔ,sǎo sōng wú dì màn liú fén。
蜗牛负壳黏碑石,老鹳携雏入陇云。wō niú fù ké nián bēi shí,lǎo guàn xié chú rù lǒng yún。
欲把长箫歌楚些,却怜度曲不如君。yù bǎ zhǎng xiāo gē chǔ xiē,què lián dù qū bù rú jūn。

题小阁

仇远

斫窗黏纸著方床,四面虚明取向阳。zhuó chuāng nián zhǐ zhù fāng chuáng,sì miàn xū míng qǔ xiàng yáng。
毡席坐来终日暖,皮帘揭动北风凉。zhān xí zuò lái zhōng rì nuǎn,pí lián jiē dòng běi fēng liáng。
挂瓶水满梅花活,折鼎汤鸣芋子香。guà píng shuǐ mǎn méi huā huó,zhé dǐng tāng míng yù zi xiāng。
布被蒙头昼眠熟,不知门外雪洋洋。bù bèi méng tóu zhòu mián shú,bù zhī mén wài xuě yáng yáng。

董静传

仇远

静挼秋渌洗荷衣,问隐孤山只鹤随。jìng ruá qiū lù xǐ hé yī,wèn yǐn gū shān zhǐ hè suí。
得酒可谋千日醉,挂冠犹恨十年迟。dé jiǔ kě móu qiān rì zuì,guà guān yóu hèn shí nián chí。
云和家有仙人谱,石鼎今无道士诗。yún hé jiā yǒu xiān rén pǔ,shí dǐng jīn wú dào shì shī。
莫对梅花谈世事,此花曾见太平时。mò duì méi huā tán shì shì,cǐ huā céng jiàn tài píng shí。

酬邓山房尊师

仇远

山房闲伴白云栖,琴不须弹听者稀。shān fáng xián bàn bái yún qī,qín bù xū dàn tīng zhě xī。
北道主人新拜号,西湖隐士旧传衣。běi dào zhǔ rén xīn bài hào,xī hú yǐn shì jiù chuán yī。
粤亡未合鸱夷去,蜀远难随杜宇归。yuè wáng wèi hé chī yí qù,shǔ yuǎn nán suí dù yǔ guī。
亦欲共君联石鼎,龙头豕腹怕相讥。yì yù gòng jūn lián shí dǐng,lóng tóu shǐ fù pà xiāng jī。

怀古

仇远

吹杀青灯炯不眠,满衿怀古恨绵绵。chuī shā qīng dēng jiǒng bù mián,mǎn jīn huái gǔ hèn mián mián。
江东曾识桓司马,沧海难追鲁仲连。jiāng dōng céng shí huán sī mǎ,cāng hǎi nán zhuī lǔ zhòng lián。
吴岫月明吟木客,汉宫露冷泣铜仙。wú xiù yuè míng yín mù kè,hàn gōng lù lěng qì tóng xiān。
何时一酌桃源酒,醉倒春风数百年。hé shí yī zhuó táo yuán jiǔ,zuì dào chūn fēng shù bǎi nián。

和范爱竹三首其二

仇远

秉烛追游忆盛时,欢悰终较昔年稀。bǐng zhú zhuī yóu yì shèng shí,huān cóng zhōng jiào xī nián xī。
柳多客折凉阴薄,薇少人餐雨绿肥。liǔ duō kè zhé liáng yīn báo,wēi shǎo rén cān yǔ lǜ féi。
胡蝶觉来方识梦,海鸥飞去未忘机。hú dié jué lái fāng shí mèng,hǎi ōu fēi qù wèi wàng jī。
相逢且可谈风月,莫话兴亡与是非。xiāng féng qiě kě tán fēng yuè,mò huà xīng wáng yǔ shì fēi。

问赵元父病

仇远

裹饭无因绝往还,惟应帖子报平安。guǒ fàn wú yīn jué wǎng hái,wéi yīng tiē zi bào píng ān。
山公马向花前放,岐伯书从枕上看。shān gōng mǎ xiàng huā qián fàng,qí bó shū cóng zhěn shàng kàn。
贸易近来多北药,支持强欲著南冠。mào yì jìn lái duō běi yào,zhī chí qiáng yù zhù nán guān。
有时泥醉西园月,只欠梅花共倚阑。yǒu shí ní zuì xī yuán yuè,zhǐ qiàn méi huā gòng yǐ lán。

寄赵春洲莫两山

仇远

湖山满目旧游空,风景荒凉客路穷。hú shān mǎn mù jiù yóu kōng,fēng jǐng huāng liáng kè lù qióng。
雨意忽生桐叶外,秋光都在木樨中。yǔ yì hū shēng tóng yè wài,qiū guāng dōu zài mù xī zhōng。
乾坤混混多游骑,江汉寥寥有断鸿。qián kūn hùn hùn duō yóu qí,jiāng hàn liáo liáo yǒu duàn hóng。
自古隐人多嗜酒,却怜无酒醉新丰。zì gǔ yǐn rén duō shì jiǔ,què lián wú jiǔ zuì xīn fēng。

和两山二首其一

仇远

世事枰棋入角危,有人袖手只攒眉。shì shì píng qí rù jiǎo wēi,yǒu rén xiù shǒu zhǐ zǎn méi。
路通巴蜀那须檄,马立澶渊更要诗。lù tōng bā shǔ nà xū xí,mǎ lì chán yuān gèng yào shī。
公竟醉耶从汝笑,树犹如此信吾衰。gōng jìng zuì yé cóng rǔ xiào,shù yóu rú cǐ xìn wú shuāi。
传闻双珥消兵气,犹把葵心向郁仪。chuán wén shuāng ěr xiāo bīng qì,yóu bǎ kuí xīn xiàng yù yí。

读陈去非集

仇远

简斋吟集是吾师,句法能参杜拾遗。jiǎn zhāi yín jí shì wú shī,jù fǎ néng cān dù shí yí。
宇宙无人同叫啸,公卿自古叹流离。yǔ zhòu wú rén tóng jiào xiào,gōng qīng zì gǔ tàn liú lí。
穷途劫劫谁怜汝,遗恨茫茫不在诗。qióng tú jié jié shuí lián rǔ,yí hèn máng máng bù zài shī。
莫道墨梅曾遇主,黄花一绝更堪悲。mò dào mò méi céng yù zhǔ,huáng huā yī jué gèng kān bēi。