古诗词

悼吴氏

黄敏

春楼珠箔卷东风,几度偷弹泪粉红。chūn lóu zhū bó juǎn dōng fēng,jǐ dù tōu dàn lèi fěn hóng。
艳质岂期黄壤隔,香魂应逐彩云空。yàn zhì qǐ qī huáng rǎng gé,xiāng hún yīng zhú cǎi yún kōng。
解将遗事留身后,尽忘前言在耳中。jiě jiāng yí shì liú shēn hòu,jǐn wàng qián yán zài ěr zhōng。
杏蕊梅花俱一梦,悠悠深恨锁幽宫。xìng ruǐ méi huā jù yī mèng,yōu yōu shēn hèn suǒ yōu gōng。

黄敏

明安庆府桐城人,字宗学。有文名。洪武初官内丘知县,以考最擢兵部主事。累迁至广西按察副使。 黄敏的作品>>

猜您喜欢