古诗词

酹江月/念奴娇

李好古

西风横荡,渐霜馀黄落,空山乔木。xī fēng héng dàng,jiàn shuāng yú huáng luò,kōng shān qiáo mù。
照水依然冰雪在,耿耿梅花幽独。zhào shuǐ yī rán bīng xuě zài,gěng gěng méi huā yōu dú。
抖擞征尘,扶携短策,步绕沧浪曲。dǒu sǒu zhēng chén,fú xié duǎn cè,bù rào cāng làng qū。
怅然心事,浮生翻覆陵谷。chàng rán xīn shì,fú shēng fān fù líng gǔ。
试向商乐亭前,冷风台上,把酒招黄鹄。shì xiàng shāng lè tíng qián,lěng fēng tái shàng,bǎ jiǔ zhāo huáng gǔ。
四十男儿当富贵,谁念漂零南北。sì shí nán ér dāng fù guì,shuí niàn piāo líng nán běi。
百亩春耕,三间云卧,此计何时卜。bǎi mǔ chūn gēng,sān jiān yún wò,cǐ jì hé shí bo。
功名休问,卖书归买黄犊。gōng míng xiū wèn,mài shū guī mǎi huáng dú。
李好古

李好古

李好古,南宋词人。生平不详。自署乡贡免解进士。清吟阁本《阳春白雪》载:“好古字仲敏,原籍下郢(今陕西渭南县东北),可备一说。”根据他写于扬州的两首《八声甘州》、两首《江城子》里的自述推断,他大约活动于南宋中后期。少年有大志,但无法获得报国的机会,大约30岁时尚未求到功名,于是乘船千里,到扬州一带游览。又据其《酹江月》:“四十男儿当富贵,谁念漂零南北”,可知他中年以后仍然不得意,到处流浪。 李好古的作品>>

猜您喜欢

谒金门·花过雨

李好古

花过雨,又是一番红素。huā guò yǔ,yòu shì yī fān hóng sù。
燕子归来愁不语,旧巢无觅处。yàn zi guī lái chóu bù yǔ,jiù cháo wú mì chù。
谁在玉关劳苦?谁在玉楼歌舞?若使胡尘吹得去,东风侯万户。shuí zài yù guān láo kǔ?shuí zài yù lóu gē wǔ?ruò shǐ hú chén chuī dé qù,dōng fēng hóu wàn hù。

江城子·平沙浅草接天长

李好古

平沙浅草接天长。píng shā qiǎn cǎo jiē tiān zhǎng。
路茫茫,几兴亡。lù máng máng,jǐ xīng wáng。
昨夜波声,洗岸骨如霜。zuó yè bō shēng,xǐ àn gǔ rú shuāng。
千古英雄成底事,徒感慨,谩悲凉。qiān gǔ yīng xióng chéng dǐ shì,tú gǎn kǎi,mán bēi liáng。
少年有意伏中行,馘名王,扫沙场。shǎo nián yǒu yì fú zhōng xíng,guó míng wáng,sǎo shā chǎng。
击楫中流,曾记泪沾裳。jī jí zhōng liú,céng jì lèi zhān shang。
欲上《治安》双阙远,空怅望,过维扬。yù shàng zhì ān shuāng quē yuǎn,kōng chàng wàng,guò wéi yáng。

八声甘州·其一扬州

李好古

壮东南、飞观切云高,峻堞缭波长。zhuàng dōng nán fēi guān qiè yún gāo,jùn dié liáo bō zhǎng。
望蔽空楼橹,重关警柝,跨水飞梁。wàng bì kōng lóu lǔ,zhòng guān jǐng tuò,kuà shuǐ fēi liáng。
百万貔貅夜筑,形胜隐金汤。bǎi wàn pí xiū yè zhù,xíng shèng yǐn jīn tāng。
坐落诸蕃胆,扁榜安江。zuò luò zhū fān dǎn,biǎn bǎng ān jiāng。
游子凭阑凄断,百年故国,飞鸟斜阳。yóu zi píng lán qī duàn,bǎi nián gù guó,fēi niǎo xié yáng。
恨当时肉食,一掷赌封疆。hèn dāng shí ròu shí,yī zhì dǔ fēng jiāng。
骨冷英雄何在,望荒烟、残戍触悲凉。gǔ lěng yīng xióng hé zài,wàng huāng yān cán shù chù bēi liáng。
无言处,西楼画角,风转牙樯。wú yán chù,xī lóu huà jiǎo,fēng zhuǎn yá qiáng。

水调歌头·和金焦

李好古

历历江南树,半在水云间。lì lì jiāng nán shù,bàn zài shuǐ yún jiān。
不须回首,且来着眼向淮山。bù xū huí shǒu,qiě lái zhe yǎn xiàng huái shān。
过尽金山晕碧,望断焦山空翠,杨柳绕江边。guò jǐn jīn shān yūn bì,wàng duàn jiāo shān kōng cuì,yáng liǔ rào jiāng biān。
此意无人会,独自久凭阑。cǐ yì wú rén huì,dú zì jiǔ píng lán。
夜吹箫,朝问法,记坡仙。yè chuī xiāo,cháo wèn fǎ,jì pō xiān。
只今何许,当时三峡倒词源。zhǐ jīn hé xǔ,dāng shí sān xiá dào cí yuán。
水调翻成新唱,高压风流前辈,使我百忧宽。shuǐ diào fān chéng xīn chàng,gāo yā fēng liú qián bèi,shǐ wǒ bǎi yōu kuān。
有酒更如海,容我醉时眠。yǒu jiǔ gèng rú hǎi,róng wǒ zuì shí mián。

八声甘州·其二

李好古

古扬州、壮丽压长淮,形胜绝东南。gǔ yáng zhōu zhuàng lì yā zhǎng huái,xíng shèng jué dōng nán。
问竹西歌吹,蜀冈何许,杨柳鬖鬖。wèn zhú xī gē chuī,shǔ gāng hé xǔ,yáng liǔ sān sān。
行乐谁家年少,两两更三三。xíng lè shuí jiā nián shǎo,liǎng liǎng gèng sān sān。
知我江南客,走马来看。zhī wǒ jiāng nán kè,zǒu mǎ lái kàn。
过却长亭烟树,云山点点,烟浪漫漫。guò què zhǎng tíng yān shù,yún shān diǎn diǎn,yān làng màn màn。
料桐花飞尽,夜合绕阑干。liào tóng huā fēi jǐn,yè hé rào lán gàn。
倦绣闲庭昼永,望天涯、芳草忆征鞍。juàn xiù xián tíng zhòu yǒng,wàng tiān yá fāng cǎo yì zhēng ān。
平安使,吴笺谩遣,欲寄愁难。píng ān shǐ,wú jiān mán qiǎn,yù jì chóu nán。

贺新郎·僧如梵摘阮

李好古

人物风流远。rén wù fēng liú yuǎn。
忆当年、江东跌宕,知音南阮。yì dāng nián jiāng dōng diē dàng,zhī yīn nán ruǎn。
惯倚胡床闲寄傲,妥腹难凭琴桉。guàn yǐ hú chuáng xián jì ào,tuǒ fù nán píng qín ān。
妙制拥、银蟾光满。miào zhì yōng yín chán guāng mǎn。
千古不传谁好事,忽茂陵、金碗人间见。qiān gǔ bù chuán shuí hǎo shì,hū mào líng jīn wǎn rén jiān jiàn。
轻擘动,思无限。qīng bāi dòng,sī wú xiàn。
长安钗鬓春横乱。zhǎng ān chāi bìn chūn héng luàn。
仿规模、红绦带拨,媚深情浅。fǎng guī mó hóng tāo dài bō,mèi shēn qíng qiǎn。
安识高山流水趣,儿女空传恩怨。ān shí gāo shān liú shuǐ qù,ér nǚ kōng chuán ēn yuàn。
使得似、支郎萧散。shǐ dé shì zhī láng xiāo sàn。
听到三闾沈绝处,惨悲风、摇落寒江岸。tīng dào sān lǘ shěn jué chù,cǎn bēi fēng yáo luò hán jiāng àn。
不肠断,也肠断。bù cháng duàn,yě cháng duàn。

江城子

李好古

从来难剪是离愁。cóng lái nán jiǎn shì lí chóu。
这些愁。zhè xiē chóu。
几时休。jǐ shí xiū。
才趁风樯,千里到扬州。cái chèn fēng qiáng,qiān lǐ dào yáng zhōu。
见说苍茫云海外,天杳杳,水悠悠。jiàn shuō cāng máng yún hǎi wài,tiān yǎo yǎo,shuǐ yōu yōu。
男儿三十敝貂裘。nán ér sān shí bì diāo qiú。
强追游。qiáng zhuī yóu。
梦魂羞。mèng hún xiū。
可解筹边,谈笑觅封侯。kě jiě chóu biān,tán xiào mì fēng hóu。
休傍塞垣酾酒去,伤望眼,怕层楼。xiū bàng sāi yuán shāi jiǔ qù,shāng wàng yǎn,pà céng lóu。

浣溪沙

李好古

为怯赪云挟暑飞。wèi qiè chēng yún xié shǔ fēi。
嫩凉故故著征衣。nèn liáng gù gù zhù zhēng yī。
江风吹雨过楼西。jiāng fēng chuī yǔ guò lóu xī。
未必男儿生不遇,时来咳唾是珠玑。wèi bì nán ér shēng bù yù,shí lái ké tuò shì zhū jī。
功名终岂壮心迟。gōng míng zhōng qǐ zhuàng xīn chí。

酹江月/念奴娇

李好古

平生英气,叹年来、都付山林泉石。píng shēng yīng qì,tàn nián lái dōu fù shān lín quán shí。
不作云霄轩冕梦,只拟纶竿蓑笠。bù zuò yún xiāo xuān miǎn mèng,zhǐ nǐ lún gān suō lì。
见说湖阴,飞飞鸥鹭,半是君曾识。jiàn shuō hú yīn,fēi fēi ōu lù,bàn shì jūn céng shí。
梅花时节,试来相与寻觅。méi huā shí jié,shì lái xiāng yǔ xún mì。
休谩汨没尘埃,浮生能几,镜里催华发。xiū mán mì méi chén āi,fú shēng néng jǐ,jìng lǐ cuī huá fā。
趁取尊前强健在,莫负花前倾碧。chèn qǔ zūn qián qiáng jiàn zài,mò fù huā qián qīng bì。
自遣长须,亲题短句,去约萧闲客。zì qiǎn zhǎng xū,qīn tí duǎn jù,qù yuē xiāo xián kè。
休教惆怅,梅花飞尽寒食。xiū jiào chóu chàng,méi huā fēi jǐn hán shí。

清平乐

李好古

清淮北去。qīng huái běi qù。
千里扬州路。qiān lǐ yáng zhōu lù。
过却瓜州杨柳树。guò què guā zhōu yáng liǔ shù。
烟水重重无数。yān shuǐ zhòng zhòng wú shù。
柁楼才转前湾。duò lóu cái zhuǎn qián wān。
云山万点江南。yún shān wàn diǎn jiāng nán。
点点尽堪肠断,行人休望长安。diǎn diǎn jǐn kān cháng duàn,xíng rén xiū wàng zhǎng ān。

清平乐

李好古

瓜州渡口。guā zhōu dù kǒu。
恰恰城如斗。qià qià chéng rú dòu。
乱絮飞钱迎马首。luàn xù fēi qián yíng mǎ shǒu。
也学玉关榆柳。yě xué yù guān yú liǔ。
面前直控金山。miàn qián zhí kòng jīn shān。
极知形胜东南。jí zhī xíng shèng dōng nán。
更愿诸公着意,休教忘了中原。gèng yuàn zhū gōng zhe yì,xiū jiào wàng le zhōng yuán。

菩萨蛮

李好古

东园映叶梅如豆。dōng yuán yìng yè méi rú dòu。
西园扑地花铺绣。xī yuán pū dì huā pù xiù。
春水晓来深。chūn shuǐ xiǎo lái shēn。
日华娇漾金。rì huá jiāo yàng jīn。
带烟穿径竹。dài yān chuān jìng zhú。
步入飞虹曲。bù rù fēi hóng qū。
何处早莺啼。hé chù zǎo yīng tí。
曲桥西复西。qū qiáo xī fù xī。

菩萨蛮

李好古

纳红销翠春风里。nà hóng xiāo cuì chūn fēng lǐ。
精神一撮金莲底。jīng shén yī cuō jīn lián dǐ。
不是睡杨妃。bù shì shuì yáng fēi。
绿珠娇小儿。lǜ zhū jiāo xiǎo ér。
一般娇绝处。yī bān jiāo jué chù。
半带疏疏雨。bàn dài shū shū yǔ。
不解吐繁香。bù jiě tǔ fán xiāng。
却教人断肠。què jiào rén duàn cháng。

菩萨蛮·其二垂丝海棠零落

李好古

东风一夜都吹损。dōng fēng yī yè dōu chuī sǔn。
昼长春殢佳人困。zhòu zhǎng chūn tì jiā rén kùn。
满地委香钿。mǎn dì wěi xiāng diàn。
人情谁肯怜。rén qíng shuí kěn lián。
诗人犹爱惜。shī rén yóu ài xī。
故故频收拾。gù gù pín shōu shí。
云彩缕丝丝。yún cǎi lǚ sī sī。
娇娆忆旧时。jiāo ráo yì jiù shí。

浣溪沙·为怯赬云挟暑飞

李好古

为怯赬云挟暑飞。wèi qiè chēng yún xié shǔ fēi。
嫩凉故故著征衣。nèn liáng gù gù zhù zhēng yī。
江风吹雨过楼西。jiāng fēng chuī yǔ guò lóu xī。
未必男儿生不遇,时来咳唾是珠玑。wèi bì nán ér shēng bù yù,shí lái ké tuò shì zhū jī。
功名终岂壮心违。gōng míng zhōng qǐ zhuàng xīn wéi。