古诗词

游春

张玉娘

护槛花浓梦欲攲,五更清露锁寒扉。hù kǎn huā nóng mèng yù qī,wǔ gèng qīng lù suǒ hán fēi。
明朝恐负寻芳约,拂晓平瞻霁影依。míng cháo kǒng fù xún fāng yuē,fú xiǎo píng zhān jì yǐng yī。
贴翠自怜羞舞镜,送春无奈听啼规。tiē cuì zì lián xiū wǔ jìng,sòng chūn wú nài tīng tí guī。
金莲破藓留芳迹,梨萼翻风作雪飞。jīn lián pò xiǎn liú fāng jì,lí è fān fēng zuò xuě fēi。
沙上晴凫窥浅渚,松边黄蝶绕疏篱。shā shàng qíng fú kuī qiǎn zhǔ,sōng biān huáng dié rào shū lí。
催吟片雨云俱黑,狂絮欺人故点衣。cuī yín piàn yǔ yún jù hēi,kuáng xù qī rén gù diǎn yī。
心事肯随流水尽,新愁不与酒尊宜。xīn shì kěn suí liú shuǐ jǐn,xīn chóu bù yǔ jiǔ zūn yí。
青梅已结梢头实,驿使难传陇外枝。qīng méi yǐ jié shāo tóu shí,yì shǐ nán chuán lǒng wài zhī。
笑折野花轻插鬓,却嫌溪柳妒修眉。xiào zhé yě huā qīng chā bìn,què xián xī liǔ dù xiū méi。
因过竹院参禅意,觅得云林旧日诗。yīn guò zhú yuàn cān chán yì,mì dé yún lín jiù rì shī。
听彻游郎歌古调,停看渔父下苔矶。tīng chè yóu láng gē gǔ diào,tíng kàn yú fù xià tái jī。
紫山迢递行应好,苍磴萦回出每迟。zǐ shān tiáo dì xíng yīng hǎo,cāng dèng yíng huí chū měi chí。
罗袖翩翩香气满,绿阴冉冉鸟声微。luó xiù piān piān xiāng qì mǎn,lǜ yīn rǎn rǎn niǎo shēng wēi。
等闲无限伤春思,芳草天涯肠断时。děng xián wú xiàn shāng chūn sī,fāng cǎo tiān yá cháng duàn shí。
张玉娘

张玉娘

张玉娘,字若琼,自号一贞居士,松阳人。生于宋淳祐十年(公元1250年),卒于南宋景炎元年(公元1276年),仅活到27岁。她出生在仕宦家庭,曾祖父是淳熙八年进士,祖父做过登士郎。父亲曾任过提举官。她自幼饱学,敏慧绝伦,诗词尤得风人体。后人将她与李清照、朱淑贞、吴淑姬并称宋代四大女词人。 张玉娘的作品>>

猜您喜欢

题画小景

张玉娘

山合云初尽,溪阴下夕阳。shān hé yún chū jǐn,xī yīn xià xī yáng。
贪看无限好,柳底坐秋光。tān kàn wú xiàn hǎo,liǔ dǐ zuò qiū guāng。

竹亭纳凉

张玉娘

独坐幽篁阴,停绣更鸣琴。dú zuò yōu huáng yīn,tíng xiù gèng míng qín。
叶齐林影密,惟有清风心。yè qí lín yǐng mì,wéi yǒu qīng fēng xīn。

西楼晚眺

张玉娘

向晚登高楼,帘闲楼上头。xiàng wǎn dēng gāo lóu,lián xián lóu shàng tóu。
白烟凝野水,望断使人愁。bái yān níng yě shuǐ,wàng duàn shǐ rén chóu。

哭沈生

张玉娘

中路怜长别,无因复见闻。zhōng lù lián zhǎng bié,wú yīn fù jiàn wén。
愿将今日意,化作阳台云。yuàn jiāng jīn rì yì,huà zuò yáng tái yún。

闲坐口谣

张玉娘

独坐看花枝,无言双泪垂。dú zuò kàn huā zhī,wú yán shuāng lèi chuí。
痴婢不知意,问我心恨谁。chī bì bù zhī yì,wèn wǒ xīn hèn shuí。

秋夜长

张玉娘

秋风生夜凉,风凉秋夜长。qiū fēng shēng yè liáng,fēng liáng qiū yè zhǎng。
贪看山月白,清露湿衣裳。tān kàn shān yuè bái,qīng lù shī yī shang。

听琴

张玉娘

竹外结枯桐,琅琅生松风。zhú wài jié kū tóng,láng láng shēng sōng fēng。
听来还自惜,坐对烛花红。tīng lái hái zì xī,zuò duì zhú huā hóng。

华清宫

张玉娘

柳暗春风远,花飞香梦残。liǔ àn chūn fēng yuǎn,huā fēi xiāng mèng cán。
夜深明月度,寂寞玉雕阑。yè shēn míng yuè dù,jì mò yù diāo lán。

长信宫

张玉娘

珠箔疏流月,萤归定绣裳。zhū bó shū liú yuè,yíng guī dìng xiù shang。
宫西灯火合,歌吹起昭阳。gōng xī dēng huǒ hé,gē chuī qǐ zhāo yáng。

春思

张玉娘

玉勒雕鞍燕北春,闲愁空自惜芳尘。yù lēi diāo ān yàn běi chūn,xián chóu kōng zì xī fāng chén。
杨花入户还飞去,应笑虚帏翠被新。yáng huā rù hù hái fēi qù,yīng xiào xū wéi cuì bèi xīn。

昼寝

张玉娘

南窗无事倦春妍,绣罢沉香火底眠。nán chuāng wú shì juàn chūn yán,xiù bà chén xiāng huǒ dǐ mián。
清梦却同飞絮杳,误随双蝶度秋千。qīng mèng què tóng fēi xù yǎo,wù suí shuāng dié dù qiū qiān。

端午

张玉娘

晓糁蒲玉泛琼浆,臂结红丝暗自伤。xiǎo sǎn pú yù fàn qióng jiāng,bì jié hóng sī àn zì shāng。
莫漫相逢宜楚节,独怜清梦隔潇湘。mò màn xiāng féng yí chǔ jié,dú lián qīng mèng gé xiāo xiāng。

秋思

张玉娘

秋入银床老井梧,能言鹦鹉日相呼。qiū rù yín chuáng lǎo jǐng wú,néng yán yīng wǔ rì xiāng hū。
兰闺半月闲针线,学得崔徽一镜图。lán guī bàn yuè xián zhēn xiàn,xué dé cuī huī yī jìng tú。

春晓

张玉娘

梦回隔竹漏声残,春起移灯看牡丹。mèng huí gé zhú lòu shēng cán,chūn qǐ yí dēng kàn mǔ dān。
无力东风暗吹烛,独披清露倚雕阑。wú lì dōng fēng àn chuī zhú,dú pī qīng lù yǐ diāo lán。

香闺十咏桃花扇

张玉娘

浓花妆点一枝春,影拂潇湘月半轮。nóng huā zhuāng diǎn yī zhī chūn,yǐng fú xiāo xiāng yuè bàn lún。
歌彻霓裳风力软,钗横鬓乱晓寒新。gē chè ní shang fēng lì ruǎn,chāi héng bìn luàn xiǎo hán xīn。
1001234567