古诗词

夷陵晚望峡口即景感怀十四韵

宋褧

一握青天万丈崖,长江束缚此中来。yī wò qīng tiān wàn zhàng yá,zhǎng jiāng shù fù cǐ zhōng lái。
山形连导岷峨脉,水戒明徵滟滪堆。shān xíng lián dǎo mín é mài,shuǐ jiè míng zhēng yàn yù duī。
疏凿神功思禹载,战争遗迹叹秦灰。shū záo shén gōng sī yǔ zài,zhàn zhēng yí jì tàn qín huī。
涛翻澎湃朝喷雪,滩激砰訇夜吼雷。tāo fān pēng pài cháo pēn xuě,tān jī pēng hōng yè hǒu léi。
割据每能资霸业,弃捐亦复到奴才。gē jù měi néng zī bà yè,qì juān yì fù dào nú cái。
乾坤设险华夷判,名利轻生肝胆摧。qián kūn shè xiǎn huá yí pàn,míng lì qīng shēng gān dǎn cuī。
□匠操篙要厚赂,波神赐珓享冥财。jiàng cāo gāo yào hòu lù,bō shén cì jiào xiǎng míng cái。
儿时梦寐光阴速,客里登临怀抱开。ér shí mèng mèi guāng yīn sù,kè lǐ dēng lín huái bào kāi。
红叶黄花为谁好,玄猿白雁有馀哀。hóng yè huáng huā wèi shuí hǎo,xuán yuán bái yàn yǒu yú āi。
百川逝水流无极,孤鸟长空去不回。bǎi chuān shì shuǐ liú wú jí,gū niǎo zhǎng kōng qù bù huí。
昨日舟航辞白帝,当年云雨下阳台。zuó rì zhōu háng cí bái dì,dāng nián yún yǔ xià yáng tái。
竹枝歌里堪容与,人鲊瓮边难溯洄。zhú zhī gē lǐ kān róng yǔ,rén zhǎ wèng biān nán sù huí。
千里画图真妙甚,醉翁文字亦高哉。qiān lǐ huà tú zhēn miào shén,zuì wēng wén zì yì gāo zāi。
远游政到离骚国,赋罢招魂试举杯。yuǎn yóu zhèng dào lí sāo guó,fù bà zhāo hún shì jǔ bēi。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

送存初宣慰湖南十首

宋褧

金貂门第黑头公,五省三台指顾中。jīn diāo mén dì hēi tóu gōng,wǔ shěng sān tái zhǐ gù zhōng。
便拟梅花庄上隐,不应解组太匆匆。biàn nǐ méi huā zhuāng shàng yǐn,bù yīng jiě zǔ tài cōng cōng。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

三载王城接燕谈,高斋夜坐语喃喃。sān zài wáng chéng jiē yàn tán,gāo zhāi yè zuò yǔ nán nán。
有时共对桓伊曲,一种清禅静里参。yǒu shí gòng duì huán yī qū,yī zhǒng qīng chán jìng lǐ cān。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

金闺朝退暮归时,指点铅华尽赋诗。jīn guī cháo tuì mù guī shí,zhǐ diǎn qiān huá jǐn fù shī。
惆怅海棠花底事,有谁题咏有谁知。chóu chàng hǎi táng huā dǐ shì,yǒu shuí tí yǒng yǒu shuí zhī。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

青霄持节镇湖山,东阁招贤事不难。qīng xiāo chí jié zhèn hú shān,dōng gé zhāo xián shì bù nán。
若用紫薇为幕客,常教街子报平安。ruò yòng zǐ wēi wèi mù kè,cháng jiào jiē zi bào píng ān。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

花飘禁籞锦机空,人别河梁酒晕红。huā piāo jìn yù jǐn jī kōng,rén bié hé liáng jiǔ yūn hóng。
送春已是情怀恶,又向残春送相公。sòng chūn yǐ shì qíng huái è,yòu xiàng cán chūn sòng xiāng gōng。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

科名自愧忝君恩,未省何曹著此身。kē míng zì kuì tiǎn jūn ēn,wèi shěng hé cáo zhù cǐ shēn。
遥想莲花门外路,几时湘水共行春。yáo xiǎng lián huā mén wài lù,jǐ shí xiāng shuǐ gòng xíng chūn。

少陵春游图

宋褧

山崦楼台花树枝,杜陵韦曲恣遨嬉。shān yān lóu tái huā shù zhī,dù líng wéi qū zì áo xī。
画图省识春风面,应是开元未乱时。huà tú shěng shí chūn fēng miàn,yīng shì kāi yuán wèi luàn shí。

张仲容七夕来徵诗就次韵以答

宋褧

钿合红蛛缀网丝,玉儿瓜果设香帷。diàn hé hóng zhū zhuì wǎng sī,yù ér guā guǒ shè xiāng wéi。
从来天上张公子,解试梧桐一叶诗。cóng lái tiān shàng zhāng gōng zi,jiě shì wú tóng yī yè shī。

闻蝉

宋褧

昨日流莺今日蝉,无端世故苦相煎。zuó rì liú yīng jīn rì chán,wú duān shì gù kǔ xiāng jiān。
长安多少封侯骨,雨打风吹过少年。zhǎng ān duō shǎo fēng hóu gǔ,yǔ dǎ fēng chuī guò shǎo nián。

龚秀才还临江

宋褧

江上春波烟雾昏,江南游子怨销魂。jiāng shàng chūn bō yān wù hūn,jiāng nán yóu zi yuàn xiāo hún。
五侯池馆歌钟沸,争信麻衣忆故园。wǔ hóu chí guǎn gē zhōng fèi,zhēng xìn má yī yì gù yuán。

龚秀才还临江

宋褧

烟霞锢疾是谁医,来到都门几许时。yān xiá gù jí shì shuí yī,lái dào dōu mén jǐ xǔ shí。
莫待蜀禽啼血叫,薜萝猿鸟怨归期。mò dài shǔ qín tí xuè jiào,bì luó yuán niǎo yuàn guī qī。

看云楼

宋褧

昨日笙歌今日尘,交情反覆世情新。zuó rì shēng gē jīn rì chén,jiāo qíng fǎn fù shì qíng xīn。
山中态度能多少,辛苦长安陌上人。shān zhōng tài dù néng duō shǎo,xīn kǔ zhǎng ān mò shàng rén。

送成都何岩亮二首

宋褧

云顶嵯峨蛇阵长,锦江春日淡无光。yún dǐng cuó é shé zhèn zhǎng,jǐn jiāng chūn rì dàn wú guāng。
老翁白发升平世,闲倚东风看海棠。lǎo wēng bái fā shēng píng shì,xián yǐ dōng fēng kàn hǎi táng。

送成都何岩亮二首

宋褧

树迷云栈路间关,诗礼庭闱梦寐还。shù mí yún zhàn lù jiān guān,shī lǐ tíng wéi mèng mèi hái。
五色衣裳千岁酒,马蹄仍度点苍山。wǔ sè yī shang qiān suì jiǔ,mǎ tí réng dù diǎn cāng shān。

听雨楼

宋褧

侵窗度竹复临池,绝胜潇湘夜半时。qīn chuāng dù zhú fù lín chí,jué shèng xiāo xiāng yè bàn shí。
客邸十年听不足,可能今日重题诗。kè dǐ shí nián tīng bù zú,kě néng jīn rì zhòng tí shī。