古诗词

夷陵晚望峡口即景感怀十四韵

宋褧

一握青天万丈崖,长江束缚此中来。yī wò qīng tiān wàn zhàng yá,zhǎng jiāng shù fù cǐ zhōng lái。
山形连导岷峨脉,水戒明徵滟滪堆。shān xíng lián dǎo mín é mài,shuǐ jiè míng zhēng yàn yù duī。
疏凿神功思禹载,战争遗迹叹秦灰。shū záo shén gōng sī yǔ zài,zhàn zhēng yí jì tàn qín huī。
涛翻澎湃朝喷雪,滩激砰訇夜吼雷。tāo fān pēng pài cháo pēn xuě,tān jī pēng hōng yè hǒu léi。
割据每能资霸业,弃捐亦复到奴才。gē jù měi néng zī bà yè,qì juān yì fù dào nú cái。
乾坤设险华夷判,名利轻生肝胆摧。qián kūn shè xiǎn huá yí pàn,míng lì qīng shēng gān dǎn cuī。
□匠操篙要厚赂,波神赐珓享冥财。jiàng cāo gāo yào hòu lù,bō shén cì jiào xiǎng míng cái。
儿时梦寐光阴速,客里登临怀抱开。ér shí mèng mèi guāng yīn sù,kè lǐ dēng lín huái bào kāi。
红叶黄花为谁好,玄猿白雁有馀哀。hóng yè huáng huā wèi shuí hǎo,xuán yuán bái yàn yǒu yú āi。
百川逝水流无极,孤鸟长空去不回。bǎi chuān shì shuǐ liú wú jí,gū niǎo zhǎng kōng qù bù huí。
昨日舟航辞白帝,当年云雨下阳台。zuó rì zhōu háng cí bái dì,dāng nián yún yǔ xià yáng tái。
竹枝歌里堪容与,人鲊瓮边难溯洄。zhú zhī gē lǐ kān róng yǔ,rén zhǎ wèng biān nán sù huí。
千里画图真妙甚,醉翁文字亦高哉。qiān lǐ huà tú zhēn miào shén,zuì wēng wén zì yì gāo zāi。
远游政到离骚国,赋罢招魂试举杯。yuǎn yóu zhèng dào lí sāo guó,fù bà zhāo hún shì jǔ bēi。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

宜都朝京亭四首

宋褧

远近峰峦浓淡姿,微茫洲渚画图披。yuǎn jìn fēng luán nóng dàn zī,wēi máng zhōu zhǔ huà tú pī。
新诗似与江山约,恰值幽人兴到时。xīn shī shì yǔ jiāng shān yuē,qià zhí yōu rén xīng dào shí。

宜都朝京亭四首

宋褧

九华山耸此山低,一样澄清映翠微。jiǔ huá shān sǒng cǐ shān dī,yī yàng chéng qīng yìng cuì wēi。
千载神交谁会得,临风说向谢玄晖。qiān zài shén jiāo shuí huì dé,lín fēng shuō xiàng xiè xuán huī。

赠相士西湖

宋褧

淡妆浓抺固相宜,风月才情酒共诗。dàn zhuāng nóng mèi gù xiāng yí,fēng yuè cái qíng jiǔ gòng shī。
欲把芰荷都折尽,只将清泚照须眉。yù bǎ jì hé dōu zhé jǐn,zhǐ jiāng qīng cǐ zhào xū méi。

赠相士小山

宋褧

桂树丛生猿鹤幽,薜萝烟月閟清愁。guì shù cóng shēng yuán hè yōu,bì luó yān yuè bì qīng chóu。
白云何处吟招隐,我欲因君作少留。bái yún hé chù yín zhāo yǐn,wǒ yù yīn jūn zuò shǎo liú。

山南宪副拜珠太古四友亭

宋褧

三友翛然奈岁寒,使君雅趣共盘桓。sān yǒu xiāo rán nài suì hán,shǐ jūn yǎ qù gòng pán huán。
京尘扰扰春游客,不满高人一笑看。jīng chén rǎo rǎo chūn yóu kè,bù mǎn gāo rén yī xiào kàn。

山南宪副拜珠太古四友亭

宋褧

窗外梅花照雪晴,江城松竹更青青。chuāng wài méi huā zhào xuě qíng,jiāng chéng sōng zhú gèng qīng qīng。
宦游难学宜春槛,好向行窝别筑亭。huàn yóu nán xué yí chūn kǎn,hǎo xiàng xíng wō bié zhù tíng。

淮东县属朱子静乃祖所得松雪困学二帖

宋褧

两公墨妙贵莫比,一门祖孙世济美。liǎng gōng mò miào guì mò bǐ,yī mén zǔ sūn shì jì měi。
纷纷恶札请托猥,覆瓿无踪祇愧死。fēn fēn è zhá qǐng tuō wěi,fù bù wú zōng qí kuì sǐ。

墨梅

宋褧

风香月影雪肌肤,朔客晴窗看画图。fēng xiāng yuè yǐng xuě jī fū,shuò kè qíng chuāng kàn huà tú。
江北江南数千里,梦魂何处觅西湖。jiāng běi jiāng nán shù qiān lǐ,mèng hún hé chù mì xī hú。

赠僧别传

宋褧

雁行零落禅床寂,回首人间二十年。yàn xíng líng luò chán chuáng jì,huí shǒu rén jiān èr shí nián。
曾见缁衣立函丈,不堪抚卷重悽然。céng jiàn zī yī lì hán zhàng,bù kān fǔ juǎn zhòng qī rán。

赠僧别传

宋褧

越中海影接山光,更着招提著色妆。yuè zhōng hǎi yǐng jiē shān guāng,gèng zhe zhāo tí zhù sè zhuāng。
珍重道人多雅致,尽收清气入诗囊。zhēn zhòng dào rén duō yǎ zhì,jǐn shōu qīng qì rù shī náng。

赠僧别传

宋褧

吴越经过我亦曾,溪流夜泛岭晨登。wú yuè jīng guò wǒ yì céng,xī liú yè fàn lǐng chén dēng。
仙岩佛洞遨游遍,却愧不如行脚僧。xiān yán fú dòng áo yóu biàn,què kuì bù rú xíng jiǎo sēng。

晨入太学即事口号

宋褧

揽衣忙趁到斋钟,天际初阳照面红。lǎn yī máng chèn dào zhāi zhōng,tiān jì chū yáng zhào miàn hóng。
不是羸骖鞭不进,驼车一行截街东。bù shì léi cān biān bù jìn,tuó chē yī xíng jié jiē dōng。

白子芳瓶梅结实

宋褧

蒙惠泉头岁暮时,相逢云已及瓜期。méng huì quán tóu suì mù shí,xiāng féng yún yǐ jí guā qī。
捐金筑埭功难就,嬴得州民死后思。juān jīn zhù dài gōng nán jiù,yíng dé zhōu mín sǐ hòu sī。

白子芳瓶梅结实

宋褧

诗书门第宁馨儿,梦寐音容守穗帷。shī shū mén dì níng xīn ér,mèng mèi yīn róng shǒu suì wéi。
物外春风几千岁,瓶花常见子累累。wù wài chūn fēng jǐ qiān suì,píng huā cháng jiàn zi lèi lèi。

胄监东厅口号

宋褧

北窗桂影对晴空,帘幕虚明爽气通。běi chuāng guì yǐng duì qíng kōng,lián mù xū míng shuǎng qì tōng。
绿树正宜留永日,黄埃莫遣涨飘风。lǜ shù zhèng yí liú yǒng rì,huáng āi mò qiǎn zhǎng piāo fēng。