古诗词

黄莺儿·东皋寓居

晁补之

南园佳致偏宜暑。nán yuán jiā zhì piān yí shǔ。
两两三三修篁,新篁新出初齐,猗猗过檐侵户。liǎng liǎng sān sān xiū huáng,xīn huáng xīn chū chū qí,yī yī guò yán qīn hù。
听乱飐芰荷风,细洒梧桐雨。tīng luàn zhǎn jì hé fēng,xì sǎ wú tóng yǔ。
午馀帘影参差,远林蝉声,幽梦残处。wǔ yú lián yǐng cān chà,yuǎn lín chán shēng,yōu mèng cán chù。
凝伫。níng zhù。
既往尽成空,暂遇何曾住。jì wǎng jǐn chéng kōng,zàn yù hé céng zhù。
算人间事、岂足追思,依依梦中情绪。suàn rén jiān shì qǐ zú zhuī sī,yī yī mèng zhōng qíng xù。
观数点茗浮花,一缕香萦炷。guān shù diǎn míng fú huā,yī lǚ xiāng yíng zhù。
怪来人道陶潜,做得羲皇侣。guài lái rén dào táo qián,zuò dé xī huáng lǚ。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

送吕承奉至山从吕龙图晋伯辟秦州机宜

晁补之

去日剧奔骥,新交非曩图。qù rì jù bēn jì,xīn jiāo fēi nǎng tú。
怜君事业长,蔚若颐生须。lián jūn shì yè zhǎng,wèi ruò yí shēng xū。
表东海者谁,君世有显儒。biǎo dōng hǎi zhě shuí,jūn shì yǒu xiǎn rú。
端委论百揆,鞭弭雄千夫。duān wěi lùn bǎi kuí,biān mǐ xióng qiān fū。
二陈诗礼伯,八荀纨绮雏。èr chén shī lǐ bó,bā xún wán qǐ chú。
尝闻达大家,可以济八区。cháng wén dá dà jiā,kě yǐ jì bā qū。
功名望圣世,忠孝自吾徒。gōng míng wàng shèng shì,zhōng xiào zì wú tú。
我昔拜秦州,词林炳於菟。wǒ xī bài qín zhōu,cí lín bǐng yú tú。
见谓可与言,锄荒而破觚。jiàn wèi kě yǔ yán,chú huāng ér pò gū。
刳中不宿秽,味道因有腴。kū zhōng bù sù huì,wèi dào yīn yǒu yú。
斯文望若人,颠沛一手扶。sī wén wàng ruò rén,diān pèi yī shǒu fú。
白头远绥边,狐兔安足驱。bái tóu yuǎn suí biān,hú tù ān zú qū。
汲黯在朝廷,永绝淮南觎。jí àn zài cháo tíng,yǒng jué huái nán yú。
平叔不斗羌,事正今日须。píng shū bù dòu qiāng,shì zhèng jīn rì xū。
今君撰杖屦,还向府中趋。jīn jūn zhuàn zhàng jù,hái xiàng fǔ zhōng qū。
问讯不弃捐,寄声亦疏迂。wèn xùn bù qì juān,jì shēng yì shū yū。
何当质疑义,卖剑老樵苏。hé dāng zhì yí yì,mài jiàn lǎo qiáo sū。

晓发楼子庄

晁补之

晓发楼子庄,淮山自兹近。xiǎo fā lóu zi zhuāng,huái shān zì zī jìn。
春风似恼客,浪稳舟不进。chūn fēng shì nǎo kè,làng wěn zhōu bù jìn。
长安一回首,堤柳千里润。zhǎng ān yī huí shǒu,dī liǔ qiān lǐ rùn。
念当整帆席,快若冬蛰奋。niàn dāng zhěng fān xí,kuài ruò dōng zhé fèn。
微生谢拘窘,末路嗟鄙吝。wēi shēng xiè jū jiǒng,mò lù jiē bǐ lìn。
林花一迎笑,岩鸟相借问。lín huā yī yíng xiào,yán niǎo xiāng jiè wèn。
尘埃改颜鬓,坚白畏缁磷。chén āi gǎi yán bìn,jiān bái wèi zī lín。
江海慰高情,飘蓬自吾分。jiāng hǎi wèi gāo qíng,piāo péng zì wú fēn。

礼部移竹次韵李员外文叔

晁补之

东南之美者,见伐以直干。dōng nán zhī měi zhě,jiàn fá yǐ zhí gàn。
岂如此君疏,犹作此郎玩。qǐ rú cǐ jūn shū,yóu zuò cǐ láng wán。
此郎乃在此,无乃材亦散。cǐ láng nǎi zài cǐ,wú nǎi cái yì sàn。
平生吉甫颂,意鄙枚叔乱。píng shēng jí fǔ sòng,yì bǐ méi shū luàn。
坐狂得此冷,对竹头帻岸。zuò kuáng dé cǐ lěng,duì zhú tóu zé àn。
尚思杀青书,充宇白虎观。shàng sī shā qīng shū,chōng yǔ bái hǔ guān。
恐此愧子猷,还成倚楹叹。kǒng cǐ kuì zi yóu,hái chéng yǐ yíng tàn。

次开祖使君韵兼呈端叔大夫圣域长老

晁补之

神龙异凡马,头角要须敛。shén lóng yì fán mǎ,tóu jiǎo yào xū liǎn。
邦公七岁时,惊耳一语险。bāng gōng qī suì shí,jīng ěr yī yǔ xiǎn。
悟身非常住,风日过河减。wù shēn fēi cháng zhù,fēng rì guò hé jiǎn。
峥嵘法云窟,跳出有家范。zhēng róng fǎ yún kū,tiào chū yǒu jiā fàn。
金刚不吐焰,已落天魔胆。jīn gāng bù tǔ yàn,yǐ luò tiān mó dǎn。
一派感慈中,无波寒湛湛。yī pài gǎn cí zhōng,wú bō hán zhàn zhàn。
是波本非水,无以瓦砾点。shì bō běn fēi shuǐ,wú yǐ wǎ lì diǎn。
低枝竞听法,草木有情感。dī zhī jìng tīng fǎ,cǎo mù yǒu qíng gǎn。
作解受群邪,珷玞疑琬琰。zuò jiě shòu qún xié,wǔ fū yí wǎn yǎn。
居然身出定,面目本来俨。jū rán shēn chū dìng,miàn mù běn lái yǎn。
而我久尘劳,见之良内慊。ér wǒ jiǔ chén láo,jiàn zhī liáng nèi qiàn。
周侯老词句,太华耸而黯。zhōu hóu lǎo cí jù,tài huá sǒng ér àn。
自说少苦心,修涂肆穷览。zì shuō shǎo kǔ xīn,xiū tú sì qióng lǎn。
李侯遗世事,不琢元无玷。lǐ hóu yí shì shì,bù zuó yuán wú diàn。
文采丽春葩,百牍交千椠。wén cǎi lì chūn pā,bǎi dú jiāo qiān qiàn。
顾惭土炭嗜,畏疾非羞俭。gù cán tǔ tàn shì,wèi jí fēi xiū jiǎn。
望不见水端,譬河还少贬。wàng bù jiàn shuǐ duān,pì hé hái shǎo biǎn。
请佩伯阳言,吾非勇于敢。qǐng pèi bó yáng yán,wú fēi yǒng yú gǎn。

次韵钱济明赠感慈长老

晁补之

我闻栖禅人,一念超十地。wǒ wén qī chán rén,yī niàn chāo shí dì。
云何别影事,未免依缘气。yún hé bié yǐng shì,wèi miǎn yī yuán qì。
譬如幻男女,机废根随废。pì rú huàn nán nǚ,jī fèi gēn suí fèi。
不然怖头走,此病穷三世。bù rán bù tóu zǒu,cǐ bìng qióng sān shì。
邦公狮子吼,曾使诸天喜。bāng gōng shī zi hǒu,céng shǐ zhū tiān xǐ。
广说无说时,俱成甘露味。guǎng shuō wú shuō shí,jù chéng gān lù wèi。
不知室久如,当有天来侍。bù zhī shì jiǔ rú,dāng yǒu tiān lái shì。
城隅竹坞近,梵刹开严閟。chéng yú zhú wù jìn,fàn shā kāi yán bì。
以彼穴中空,清风自来萃。yǐ bǐ xué zhōng kōng,qīng fēng zì lái cuì。
我生久更事,求愚不求慧。wǒ shēng jiǔ gèng shì,qiú yú bù qiú huì。
清风已说法,不用重宣偈。qīng fēng yǐ shuō fǎ,bù yòng zhòng xuān jì。
开祖照人姿,沧波白蘋际。kāi zǔ zhào rén zī,cāng bō bái píng jì。
居然九奏妙,往往鱼龙戏。jū rán jiǔ zòu miào,wǎng wǎng yú lóng xì。
济明经世才,雕松识寒岁。jì míng jīng shì cái,diāo sōng shí hán suì。
怀宝竟迷邦,此岂非良计。huái bǎo jìng mí bāng,cǐ qǐ fēi liáng jì。
名山寻胜士,投老终深诣。míng shān xún shèng shì,tóu lǎo zhōng shēn yì。
我自所蕲廉,蝉叶真堪蔽。wǒ zì suǒ qí lián,chán yè zhēn kān bì。

送八弟无斁宰宝应

晁补之

穷邦迫秋成,霖雨厚土湿。qióng bāng pò qiū chéng,lín yǔ hòu tǔ shī。
邅吾上涞水,濞汹三峡疾。zhān wú shàng lái shuǐ,bì xiōng sān xiá jí。
邦人送之子,岸潦饮马膝。bāng rén sòng zhī zi,àn lǎo yǐn mǎ xī。
凄凄属方升,澹澹惊并集。qī qī shǔ fāng shēng,dàn dàn jīng bìng jí。
冲湍顺涂路,游波汇原隰。chōng tuān shùn tú lù,yóu bō huì yuán xí。
安知禾黍腐,转觉蛙黾急。ān zhī hé shǔ fǔ,zhuǎn jué wā mǐn jí。
何由乾此潦,问天借九日。hé yóu qián cǐ lǎo,wèn tiān jiè jiǔ rì。
萧萧荆棘晚,亹亹霜霰密。xiāo xiāo jīng jí wǎn,wěi wěi shuāng xiàn mì。
之子向南州,铜章宰一邑。zhī zi xiàng nán zhōu,tóng zhāng zǎi yī yì。
何须念宋远,古谓跂余及。hé xū niàn sòng yuǎn,gǔ wèi qí yú jí。
扬舲堤柳尽,把盏淮山入。yáng líng dī liǔ jǐn,bǎ zhǎn huái shān rù。
封圻吴楚徼,郡县秦汉袭。fēng qí wú chǔ jiǎo,jùn xiàn qín hàn xí。
开门驵侩鬨,辏浦篙帆翕。kāi mén zǎng kuài hòng,còu pǔ gāo fān xī。
平旦书百函,交衢客三揖。píng dàn shū bǎi hán,jiāo qú kè sān yī。
新湖容鼓铸,甲令贵绥辑。xīn hú róng gǔ zhù,jiǎ lìng guì suí jí。
之子搴词科,闻诗不读律。zhī zi qiān cí kē,wén shī bù dú lǜ。
古来学为吏,颇自吾儒出。gǔ lái xué wèi lì,pǒ zì wú rú chū。
足民与知方,求由有政术。zú mín yǔ zhī fāng,qiú yóu yǒu zhèng shù。
鞭笞麇鹿骇,亦恐日不给。biān chī jūn lù hài,yì kǒng rì bù gěi。
先君卓鲁后,之子况早立。xiān jūn zhuó lǔ hòu,zhī zi kuàng zǎo lì。
焚香闭閤坐,啾耳从潗濈。fén xiāng bì gé zuò,jiū ěr cóng jí jí。
官忙尚偷闲,文字要嶪岌。guān máng shàng tōu xián,wén zì yào yè jí。

和关承议彦远水乐

晁补之

上盆五尺高,下盆二尺广。shàng pén wǔ chǐ gāo,xià pén èr chǐ guǎng。
咿呦蚁穴间,飞瀑一线响。yī yōu yǐ xué jiān,fēi pù yī xiàn xiǎng。
关侯初为此,避世挹萧爽。guān hóu chū wèi cǐ,bì shì yì xiāo shuǎng。
晁子亦欣然,闭户穿瓦盎。cháo zi yì xīn rán,bì hù chuān wǎ àng。
虚堂一亩静,纯白四隅敞。xū táng yī mǔ jìng,chún bái sì yú chǎng。
中央浑沌胚,鯈忽所求往。zhōng yāng hún dùn pēi,tiáo hū suǒ qiú wǎng。
凿窍令语言,岂但一成两。záo qiào lìng yǔ yán,qǐ dàn yī chéng liǎng。
危峰下俯瞰,石井黝然仰。wēi fēng xià fǔ kàn,shí jǐng yǒu rán yǎng。
奔泉决眦落,惨澹阴壑想。bēn quán jué zì luò,cǎn dàn yīn hè xiǎng。
明珠溢盘盂,白露湿尘坱。míng zhū yì pán yú,bái lù shī chén yǎng。
声音通大道,断竹自谁赏。shēng yīn tōng dà dào,duàn zhú zì shuí shǎng。
何曾戛击阑,瓶缶日夜长。hé céng jiá jī lán,píng fǒu rì yè zhǎng。
初疑风陨箨,骤雨来莽苍。chū yí fēng yǔn tuò,zhòu yǔ lái mǎng cāng。
乍似酒落槽,夜枕听惚恍。zhà shì jiǔ luò cáo,yè zhěn tīng hū huǎng。
鸣禽杂啁哳,物魅乱肸蚃。míng qín zá zhāo zhā,wù mèi luàn xī xiǎng。
相依欠林樾,见蔽赖帷幌。xiāng yī qiàn lín yuè,jiàn bì lài wéi huǎng。
范侯惊侧耳,李令笑抵掌。fàn hóu jīng cè ěr,lǐ lìng xiào dǐ zhǎng。
张侯助我懒,不忆税归鞅。zhāng hóu zhù wǒ lǎn,bù yì shuì guī yāng。
云间余仲弟,聊可乐吾党。yún jiān yú zhòng dì,liáo kě lè wú dǎng。
中和非外物,此理未宜罔。zhōng hé fēi wài wù,cǐ lǐ wèi yí wǎng。
相劝戒勿传,名字遍天壤。xiāng quàn jiè wù chuán,míng zì biàn tiān rǎng。
撞钟鼎食事,老罢不知飨。zhuàng zhōng dǐng shí shì,lǎo bà bù zhī xiǎng。
但怪一世狂,端如转车辋。dàn guài yī shì kuáng,duān rú zhuǎn chē wǎng。
能来解幅巾,为子濯泚颡。néng lái jiě fú jīn,wèi zi zhuó cǐ sǎng。

送君

晁补之

送君上马时,不道朝垆燠。sòng jūn shàng mǎ shí,bù dào cháo lú yù。
春风入木心,皮肌发红绿。chūn fēng rù mù xīn,pí jī fā hóng lǜ。
春风良易暮,那得勤行路。chūn fēng liáng yì mù,nà dé qín xíng lù。
且莫望南窗,胡蝶飞无数。qiě mò wàng nán chuāng,hú dié fēi wú shù。

上马

晁补之

上马笑属君,归期在十日。shàng mǎ xiào shǔ jūn,guī qī zài shí rì。
来时草白芽,归时青郁郁。lái shí cǎo bái yá,guī shí qīng yù yù。
来嗔马蹄急,归嗔马蹄缓。lái chēn mǎ tí jí,guī chēn mǎ tí huǎn。
人心自如此,马蹄终不变。rén xīn zì rú cǐ,mǎ tí zhōng bù biàn。

试院次韵文潜欲知归期近呈天启慎思

晁补之

眉山得张侯,心许出一手。méi shān dé zhāng hóu,xīn xǔ chū yī shǒu。
临川见蔡子,千载慰邂逅。lín chuān jiàn cài zi,qiān zài wèi xiè hòu。
邓君起南国,磊磊看三秀。dèng jūn qǐ nán guó,lěi lěi kàn sān xiù。
譬如黄钟陈,我尚瓦釜吼。pì rú huáng zhōng chén,wǒ shàng wǎ fǔ hǒu。
欲知归期近,唤马牵出厩。yù zhī guī qī jìn,huàn mǎ qiān chū jiù。
官壶持饷妇,倾写不渍口。guān hú chí xiǎng fù,qīng xiě bù zì kǒu。
千章输明堂,勿问草泽有。qiān zhāng shū míng táng,wù wèn cǎo zé yǒu。
群公自凛凛,水镜照妍丑。qún gōng zì lǐn lǐn,shuǐ jìng zhào yán chǒu。

栽花招泗州叔父

晁补之

春园移春栽,芽檗粳粒大。chūn yuán yí chūn zāi,yá bò jīng lì dà。
东风日日吹,喷吐不暇裹。dōng fēng rì rì chuī,pēn tǔ bù xiá guǒ。
杨梢青犹未,桃萼红尚可。yáng shāo qīng yóu wèi,táo è hóng shàng kě。
田蔬美已最,村醑醇亦颇。tián shū měi yǐ zuì,cūn xǔ chún yì pǒ。
少年慕立事,幸得能几个。shǎo nián mù lì shì,xìng dé néng jǐ gè。
艰难合归来,茅屋聊共佐。jiān nán hé guī lái,máo wū liáo gòng zuǒ。

次韵阎秀才汉臣食兔

晁补之

兔诚中山族,中古稍分裂。tù chéng zhōng shān zú,zhōng gǔ shāo fēn liè。
唐虞用大牲,虽有目未瞥。táng yú yòng dà shēng,suī yǒu mù wèi piē。
䨲孙能飞仙,飘忽天汉决。nóu sūn néng fēi xiān,piāo hū tiān hàn jué。
不逢易牙试,厥胄几泯灭。bù féng yì yá shì,jué zhòu jǐ mǐn miè。
羿弧殒阳乌,曾不弋在穴。yì hú yǔn yáng wū,céng bù yì zài xué。
王良马慢忌,扑握几奔掣。wáng liáng mǎ màn jì,pū wò jǐ bēn chè。
初遭赳赳子,鼎饪饫毛血。chū zāo jiū jiū zi,dǐng rèn yù máo xuè。
中逢宋鹊窘,饥吻啄原雪。zhōng féng sòng què jiǒng,jī wěn zhuó yuán xuě。
叔世削格多,星迸失行列。shū shì xuē gé duō,xīng bèng shī xíng liè。
蹄穷不得逸,如鼠限高闑。tí qióng bù dé yì,rú shǔ xiàn gāo niè。
应怜蚌潜水,暴腹想江月。yīng lián bàng qián shuǐ,bào fù xiǎng jiāng yuè。
唇亡欲谁语,竟死犹结舌。chún wáng yù shuí yǔ,jìng sǐ yóu jié shé。
肩尻弱易解,狼藉腥尺铁。jiān kāo ruò yì jiě,láng jí xīng chǐ tiě。
抽毫置筠管,复苦蠹鱼啮。chōu háo zhì yún guǎn,fù kǔ dù yú niè。
论功在册府,微物推尔杰。lùn gōng zài cè fǔ,wēi wù tuī ěr jié。
剡藤光夺缣,抄记良琐屑。shàn téng guāng duó jiān,chāo jì liáng suǒ xiè。
北邻阎夫子,尚忍资杯啜。běi lín yán fū zi,shàng rěn zī bēi chuài。
得诸韩卢口,实以彊暴劣。dé zhū hán lú kǒu,shí yǐ jiàng bào liè。
作诗夸芳美,此誉宁所悦。zuò shī kuā fāng měi,cǐ yù níng suǒ yuè。
不如狐膏臊,质贱甘弃绝。bù rú hú gāo sāo,zhì jiàn gān qì jué。
冢妖老通数,藤索夜空设。zhǒng yāo lǎo tōng shù,téng suǒ yè kōng shè。
尔曾不及彼,就获徒内热。ěr céng bù jí bǐ,jiù huò tú nèi rè。
聆声无耸耳,当学缩颈鳖。líng shēng wú sǒng ěr,dāng xué suō jǐng biē。
吾君阜万物,沛若泽未竭。wú jūn fù wàn wù,pèi ruò zé wèi jié。
谁能复古初,此味傥可缺。shuí néng fù gǔ chū,cǐ wèi tǎng kě quē。

和苏翰林题李甲画雁二首

晁补之

画写物外形,要物形不改。huà xiě wù wài xíng,yào wù xíng bù gǎi。
诗传画外意,贵有画中态。shī chuán huà wài yì,guì yǒu huà zhōng tài。
我今岂见画,观诗雁真在。wǒ jīn qǐ jiàn huà,guān shī yàn zhēn zài。
尚想高邮间,湖寒沙璀璀。shàng xiǎng gāo yóu jiān,hú hán shā cuǐ cuǐ。
冰霜已凌厉,藻荇良琐碎。bīng shuāng yǐ líng lì,zǎo xìng liáng suǒ suì。
衡阳渺何处,中沚若烟海。héng yáng miǎo hé chù,zhōng zhǐ ruò yān hǎi。

和苏翰林题李甲画雁二首

晁补之

萧条新湖秋,霜落洲渚洁。xiāo tiáo xīn hú qiū,shuāng luò zhōu zhǔ jié。
莲垂兰杜死,菖莆见深节。lián chuí lán dù sǐ,chāng pú jiàn shēn jié。
惨澹沙砾姿,清波侣群鸭。cǎn dàn shā lì zī,qīng bō lǚ qún yā。
往时吴兴守,看画忆苕霅。wǎng shí wú xīng shǒu,kàn huà yì sháo zhà。
为仪尚不污,孤高比云月。wèi yí shàng bù wū,gū gāo bǐ yún yuè。
闻在雪堂时,满堂唯画雪。wén zài xuě táng shí,mǎn táng wéi huà xuě。

秋竹

晁补之

秋风多烦冤,竹是岁寒物。qiū fēng duō fán yuān,zhú shì suì hán wù。
朝寒阶玲珑,暮寒阶恤勿。cháo hán jiē líng lóng,mù hán jiē xù wù。
翻然下一叶,未觉瘦崷崒。fān rán xià yī yè,wèi jué shòu qiú zú。
岂无陈根旁,寂莫众头屈。qǐ wú chén gēn páng,jì mò zhòng tóu qū。
何时雷填填,看尔射地出。hé shí léi tián tián,kàn ěr shè dì chū。