古诗词

黄莺儿·东皋寓居

晁补之

南园佳致偏宜暑。nán yuán jiā zhì piān yí shǔ。
两两三三修篁,新篁新出初齐,猗猗过檐侵户。liǎng liǎng sān sān xiū huáng,xīn huáng xīn chū chū qí,yī yī guò yán qīn hù。
听乱飐芰荷风,细洒梧桐雨。tīng luàn zhǎn jì hé fēng,xì sǎ wú tóng yǔ。
午馀帘影参差,远林蝉声,幽梦残处。wǔ yú lián yǐng cān chà,yuǎn lín chán shēng,yōu mèng cán chù。
凝伫。níng zhù。
既往尽成空,暂遇何曾住。jì wǎng jǐn chéng kōng,zàn yù hé céng zhù。
算人间事、岂足追思,依依梦中情绪。suàn rén jiān shì qǐ zú zhuī sī,yī yī mèng zhōng qíng xù。
观数点茗浮花,一缕香萦炷。guān shù diǎn míng fú huā,yī lǚ xiāng yíng zhù。
怪来人道陶潜,做得羲皇侣。guài lái rén dào táo qián,zuò dé xī huáng lǚ。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

次韵彦远相州道中二首

晁补之

朝入一几纵,暮入一几横。cháo rù yī jǐ zòng,mù rù yī jǐ héng。
黄卷值昔人,欢与相逢迎。huáng juǎn zhí xī rén,huān yǔ xiāng féng yíng。
孙子谢口语,阮生劳目睛。sūn zi xiè kǒu yǔ,ruǎn shēng láo mù jīng。
登亦岂必喑,籍犹未能盲。dēng yì qǐ bì yīn,jí yóu wèi néng máng。
学非经世具,所贵自知明。xué fēi jīng shì jù,suǒ guì zì zhī míng。
仁义有不然,失时悲战泓。rén yì yǒu bù rán,shī shí bēi zhàn hóng。
一生屐几量,况欲俟河清。yī shēng jī jǐ liàng,kuàng yù qí hé qīng。
动与道弥远,静于理逾精。dòng yǔ dào mí yuǎn,jìng yú lǐ yú jīng。
君能问舍往,吾亦卖刀行。jūn néng wèn shě wǎng,wú yì mài dāo xíng。

永嘉县君赴颍昌杜丈之丧送至鹿邑境上赠别

晁补之

二十年糠秕,相从无腼颜。èr shí nián kāng bǐ,xiāng cóng wú miǎn yán。
尊公抱至痛,白玉掩深菅。zūn gōng bào zhì tòng,bái yù yǎn shēn jiān。
送子三百里,西风涕汍澜。sòng zi sān bǎi lǐ,xī fēng tì wán lán。
邻丧罢相舂,况我五服间。lín sàng bà xiāng chōng,kuàng wǒ wǔ fú jiān。
怜子一女子,忘身赴忧患。lián zi yī nǚ zi,wàng shēn fù yōu huàn。
但恨莫攀輀,贱生守微官。dàn hèn mò pān ér,jiàn shēng shǒu wēi guān。
勿为掺执悲,我居不求安。wù wèi càn zhí bēi,wǒ jū bù qiú ān。
送死当大事,丈夫良独难。sòng sǐ dāng dà shì,zhàng fū liáng dú nán。

缀古诗语送无斁弟赴举

晁补之

鲜民之生,靡瞻匪父。xiān mín zhī shēng,mí zhān fěi fù。
母氏劬劳,宁不我顾。mǔ shì qú láo,níng bù wǒ gù。
兄弟无远,惟予与女。xiōng dì wú yuǎn,wéi yǔ yǔ nǚ。
执子之手,此夕何夕。zhí zi zhī shǒu,cǐ xī hé xī。
我心蕴结兮,嗟予弟行役。wǒ xīn yùn jié xī,jiē yǔ dì xíng yì。
二之日栗烈,飘风发发。èr zhī rì lì liè,piāo fēng fā fā。
子之清扬,麻衣如雪。zi zhī qīng yáng,má yī rú xuě。
载驰载驱,出宿于干。zài chí zài qū,chū sù yú gàn。
揆之以日,体无咎言。kuí zhī yǐ rì,tǐ wú jiù yán。
既差我马,远送于野。jì chà wǒ mǎ,yuǎn sòng yú yě。
敦彼独宿,于林之下。dūn bǐ dú sù,yú lín zhī xià。
无衣无褐,不念昔者。wú yī wú hè,bù niàn xī zhě。
陟彼高冈,或降于阿。zhì bǐ gāo gāng,huò jiàng yú ā。
瞻望弗及,独寐晤歌。zhān wàng fú jí,dú mèi wù gē。
展转反侧,不平谓何。zhǎn zhuǎn fǎn cè,bù píng wèi hé。
显允君子,洵美且异。xiǎn yǔn jūn zi,xún měi qiě yì。
温其如玉,干禄岂弟。wēn qí rú yù,gàn lù qǐ dì。
春日载阳,薇亦作止。chūn rì zài yáng,wēi yì zuò zhǐ。
睍睆黄鸟,嘤其鸣矣。xiàn huàn huáng niǎo,yīng qí míng yǐ。

赠文潜甥杨克一学文与可画竹求诗

晁补之

与可画竹时,胸中有成竹。yǔ kě huà zhú shí,xiōng zhōng yǒu chéng zhú。
经营似春雨,滋长地中绿。jīng yíng shì chūn yǔ,zī zhǎng dì zhōng lǜ。
兴来雷出土,万箨起崖谷。xīng lái léi chū tǔ,wàn tuò qǐ yá gǔ。
君今似与可,神会久已熟。jūn jīn shì yǔ kě,shén huì jiǔ yǐ shú。
吾观古管葛,王霸在心曲。wú guān gǔ guǎn gé,wáng bà zài xīn qū。
遭时见毫发,便可惊世俗。zāo shí jiàn háo fā,biàn kě jīng shì sú。
文章亦技尔,讵可枝叶续。wén zhāng yì jì ěr,jù kě zhī yè xù。
穿杨有先中,未发猿拥木。chuān yáng yǒu xiān zhōng,wèi fā yuán yōng mù。
词林君张舅,此理妙观烛。cí lín jūn zhāng jiù,cǐ lǐ miào guān zhú。
君从问轮扁,何用知圣读。jūn cóng wèn lún biǎn,hé yòng zhī shèng dú。

渔家傲

晁补之

渔家人言傲,城市未曾到。yú jiā rén yán ào,chéng shì wèi céng dào。
生理自江湖,那知城市道。shēng lǐ zì jiāng hú,nà zhī chéng shì dào。
晴日七八船,熙然在清川。qíng rì qī bā chuán,xī rán zài qīng chuān。
但见笑相属,不省歌何曲。dàn jiàn xiào xiāng shǔ,bù shěng gē hé qū。
忽然四散归,远处沧洲微。hū rán sì sàn guī,yuǎn chù cāng zhōu wēi。
或云后车载,藏去无复在。huò yún hòu chē zài,cáng qù wú fù zài。
至老不曲躬,羊裘行泽中。zhì lǎo bù qū gōng,yáng qiú xíng zé zhōng。

御街行

晁补之

双阙齐紫清,驰道直如线。shuāng quē qí zǐ qīng,chí dào zhí rú xiàn。
煌煌尘内客,相逢不相见。huáng huáng chén nèi kè,xiāng féng bù xiāng jiàn。
上有高槐枝,下有清涟漪。shàng yǒu gāo huái zhī,xià yǒu qīng lián yī。
朱栏夹两边,贵者中道驰。zhū lán jiā liǎng biān,guì zhě zhōng dào chí。
借问煌煌子,中道谁行此。jiè wèn huáng huáng zi,zhōng dào shuí xíng cǐ。
且复就下论,骢马知杂事。qiě fù jiù xià lùn,cōng mǎ zhī zá shì。
官卑有常度,那得行同路。guān bēi yǒu cháng dù,nà dé xíng tóng lù。
相效良独难,且复东西去。xiāng xiào liáng dú nán,qiě fù dōng xī qù。

和关彦远秋风吹我衣

晁补之

海中群鱼化黄雀,林乌移巢避岁恶。hǎi zhōng qún yú huà huáng què,lín wū yí cháo bì suì è。
邺王城上秋风惊,昔时城中邺王第,只今蔓草无人行。yè wáng chéng shàng qiū fēng jīng,xī shí chéng zhōng yè wáng dì,zhǐ jīn màn cǎo wú rén xíng。
但见黄河咆哮奔碣石,秋风吹滩起沙砾。dàn jiàn huáng hé páo xiāo bēn jié shí,qiū fēng chuī tān qǐ shā lì。
翩翩动衣裳,游子悲故乡。piān piān dòng yī shang,yóu zi bēi gù xiāng。
忽忆若耶溪头,采薪郑巨君。hū yì ruò yé xī tóu,cǎi xīn zhèng jù jūn。
南风溪头晓,北风溪头昏。nán fēng xī tóu xiǎo,běi fēng xī tóu hūn。
一行作吏,此事便废。yī xíng zuò lì,cǐ shì biàn fèi。
梦中叶落,觉有归意。mèng zhōng yè luò,jué yǒu guī yì。
归欤归欤,吾党成斐然。guī yú guī yú,wú dǎng chéng fěi rán。
君今生二毛,我亦非少年。jūn jīn shēng èr máo,wǒ yì fēi shǎo nián。
胡为车如鸡栖邺城里,朝风吹马鬃,暮风吹马尾。hú wèi chē rú jī qī yè chéng lǐ,cháo fēng chuī mǎ zōng,mù fēng chuī mǎ wěi。
与人三岁居,如何连屋似千里。yǔ rén sān suì jū,rú hé lián wū shì qiān lǐ。
我则不狂,曾谓吾狂。wǒ zé bù kuáng,céng wèi wú kuáng。
不吾知,亦何伤,安能户三尺喙家一吭。bù wú zhī,yì hé shāng,ān néng hù sān chǐ huì jiā yī kēng。
人亦有言,人各有志。rén yì yǒu yán,rén gè yǒu zhì。
吞若云梦者八九,长剑耿介倚天外。tūn ruò yún mèng zhě bā jiǔ,zhǎng jiàn gěng jiè yǐ tiān wài。
有如陈仲举,庭宇亦不治。yǒu rú chén zhòng jǔ,tíng yǔ yì bù zhì。
吾乃今知贵不若贱无忧,富不若贫无求。wú nǎi jīn zhī guì bù ruò jiàn wú yōu,fù bù ruò pín wú qiú。
负日之燠吾重裘,芹子之饫吾食牛。fù rì zhī yù wú zhòng qiú,qín zi zhī yù wú shí niú。
心战故臞,得道故肥。xīn zhàn gù qú,dé dào gù féi。
吾封侯,匹夫怀璧将谁尤。wú fēng hóu,pǐ fū huái bì jiāng shuí yóu。
归欤归欤,岂无扬雄宅一区。guī yú guī yú,qǐ wú yáng xióng zhái yī qū。
舍前青山木扶疏,舍后流水有菰蒲。shě qián qīng shān mù fú shū,shě hòu liú shuǐ yǒu gū pú。
今我不乐日月除,尺则不足寸有馀。jīn wǒ bù lè rì yuè chú,chǐ zé bù zú cùn yǒu yú。
七十二钻莫能免豫且,无所可用乃有百岁樗,龚生竟夭天年非吾徒。qī shí èr zuān mò néng miǎn yù qiě,wú suǒ kě yòng nǎi yǒu bǎi suì chū,gōng shēng jìng yāo tiān nián fēi wú tú。

赠关浍关沼

晁补之

君不见杜侯昔为歌行赠徐侯,大儿色清澈,小儿气食牛。jūn bù jiàn dù hóu xī wèi gē xíng zèng xú hóu,dà ér sè qīng chè,xiǎo ér qì shí niú。
往有关尹官仕周,其人有道其泽流。wǎng yǒu guān yǐn guān shì zhōu,qí rén yǒu dào qí zé liú。
会稽竹箭无名久,文采关侯二儿秀,不然安取关尹后。huì jī zhú jiàn wú míng jiǔ,wén cǎi guān hóu èr ér xiù,bù rán ān qǔ guān yǐn hòu。
何用黄雀青鷇蓬间飞,长觜饱满短觜饥。hé yòng huáng què qīng kòu péng jiān fēi,zhǎng zī bǎo mǎn duǎn zī jī。
何用城乌嗷嗷八九雏,端坐秦氏桂扶疏。hé yòng chéng wū áo áo bā jiǔ chú,duān zuò qín shì guì fú shū。
渊也诗足兴,功也礼足立。yuān yě shī zú xīng,gōng yě lǐ zú lì。
三年不见冠岌岌,何用春耕投种叹粟粒。sān nián bù jiàn guān jí jí,hé yòng chūn gēng tóu zhǒng tàn sù lì。
功成裘氏九里湿君家,会稽山头松树清江枫。gōng chéng qiú shì jiǔ lǐ shī jūn jiā,huì jī shān tóu sōng shù qīng jiāng fēng。
乃翁行采薪,所愿溪上风。nǎi wēng xíng cǎi xīn,suǒ yuàn xī shàng fēng。
男儿封侯食肉勋业须少壮,勿学乃翁呻吟萧屑所愿在溪上。nán ér fēng hóu shí ròu xūn yè xū shǎo zhuàng,wù xué nǎi wēng shēn yín xiāo xiè suǒ yuàn zài xī shàng。

赠王顺之歌

晁补之

王郎见若不胜衣,眇然儒者未有奇。wáng láng jiàn ruò bù shèng yī,miǎo rán rú zhě wèi yǒu qí。
我知王郎有奇处,议论涛海拿蛟螭。wǒ zhī wáng láng yǒu qí chù,yì lùn tāo hǎi ná jiāo chī。
由周而来逮五季,故事本朝能尽知。yóu zhōu ér lái dǎi wǔ jì,gù shì běn cháo néng jǐn zhī。
不惟知之业有用,斟酌成败中无疑。bù wéi zhī zhī yè yǒu yòng,zhēn zhuó chéng bài zhōng wú yí。
我闻昔时崔浩亦复尔,所怀百万非熊罴。wǒ wén xī shí cuī hào yì fù ěr,suǒ huái bǎi wàn fēi xióng pí。
人才如此后来少,朝廷水镜区妍媸。rén cái rú cǐ hòu lái shǎo,cháo tíng shuǐ jìng qū yán chī。
胡为五十尚尘土,长翮似剑犹差池。hú wèi wǔ shí shàng chén tǔ,zhǎng hé shì jiàn yóu chà chí。
愀然对我数白发,追风逐日无由羁。qiǎo rán duì wǒ shù bái fā,zhuī fēng zhú rì wú yóu jī。
三书自荐应不暇,五府交辟终何为。sān shū zì jiàn yīng bù xiá,wǔ fǔ jiāo pì zhōng hé wèi。
邢侯胸中有王霸,不但游谈汉终贾。xíng hóu xiōng zhōng yǒu wáng bà,bù dàn yóu tán hàn zhōng jiǎ。
勇于吾道一臂扶,往不畏难忧助寡。yǒng yú wú dào yī bì fú,wǎng bù wèi nán yōu zhù guǎ。
似闻诗有云龙期,云何计出柏马下。shì wén shī yǒu yún lóng qī,yún hé jì chū bǎi mǎ xià。
岂非事君难进从古然,不然富贵终在天。qǐ fēi shì jūn nán jìn cóng gǔ rán,bù rán fù guì zhōng zài tiān。
堆金买玉患无玉,玉至自骇无因前。duī jīn mǎi yù huàn wú yù,yù zhì zì hài wú yīn qián。
君不见东秦逐守拙难似,木石当前以身抵。jūn bù jiàn dōng qín zhú shǒu zhuō nán shì,mù shí dāng qián yǐ shēn dǐ。
接淅去齐未敢言,退飞过宋聊堪比。jiē xī qù qí wèi gǎn yán,tuì fēi guò sòng liáo kān bǐ。
神形自问还自答,因拙得全方至此。shén xíng zì wèn hái zì dá,yīn zhuō dé quán fāng zhì cǐ。
少狂干世等画蛇,老罢食功同履豨。shǎo kuáng gàn shì děng huà shé,lǎo bà shí gōng tóng lǚ xī。
向长毕事渐可涯,彭泽弃官从此始。xiàng zhǎng bì shì jiàn kě yá,péng zé qì guān cóng cǐ shǐ。
山林不著一物随,平生万卷付群儿。shān lín bù zhù yī wù suí,píng shēng wàn juǎn fù qún ér。
收光牛背看屋壁,更不刮膜烦金鎞。shōu guāng niú bèi kàn wū bì,gèng bù guā mó fán jīn bī。
遭时有用君当起,丹青宛转麒麟里。zāo shí yǒu yòng jūn dāng qǐ,dān qīng wǎn zhuǎn qí lín lǐ。
我行此计无赢输,世事从来弈棋耳。wǒ xíng cǐ jì wú yíng shū,shì shì cóng lái yì qí ěr。

游栖岩寺呈提刑学士毅夫兄

晁补之

飞楼压城城跨野,黄河逶迤避条华。fēi lóu yā chéng chéng kuà yě,huáng hé wēi yí bì tiáo huá。
城南鸟道拱高岩,入谷车箱不容马。chéng nán niǎo dào gǒng gāo yán,rù gǔ chē xiāng bù róng mǎ。
解鞍初步石苔青,细泉鸣绕竹间亭。jiě ān chū bù shí tái qīng,xì quán míng rào zhú jiān tíng。
肩舆直上十八折,维以采丝双巨縆。jiān yú zhí shàng shí bā zhé,wéi yǐ cǎi sī shuāng jù gēng。
我行枉矢复蛇蹙,三步一呼劳我仆。wǒ xíng wǎng shǐ fù shé cù,sān bù yī hū láo wǒ pū。
前旌已作鹤穿云,后队方如蚁缘木。qián jīng yǐ zuò hè chuān yún,hòu duì fāng rú yǐ yuán mù。
千条倒涧淙大壑,百丈层冰冻垂瀑。qiān tiáo dào jiàn cóng dà hè,bǎi zhàng céng bīng dòng chuí pù。
无云而云苍翠横,无风而风??声。wú yún ér yún cāng cuì héng,wú fēng ér fēng qiào yào shēng。
崖穷东转路忽平,长杨老柏森成城,朱栏碧砌上窈冥。yá qióng dōng zhuǎn lù hū píng,zhǎng yáng lǎo bǎi sēn chéng chéng,zhū lán bì qì shàng yǎo míng。
莲花三峰只对面,仙人玉女如相迎。lián huā sān fēng zhǐ duì miàn,xiān rén yù nǚ rú xiāng yíng。
却临北岭望吾郭,万瓦一垤令人惊。què lín běi lǐng wàng wú guō,wàn wǎ yī dié lìng rén jīng。
孔侯翛然顾我语,高真之居隔风雨,下视人寰如此许。kǒng hóu xiāo rán gù wǒ yǔ,gāo zhēn zhī jū gé fēng yǔ,xià shì rén huán rú cǐ xǔ。
此中岂但蛮触微,千古纷争几是非。cǐ zhōng qǐ dàn mán chù wēi,qiān gǔ fēn zhēng jǐ shì fēi。
我言人处世,此见释氏义。wǒ yán rén chù shì,cǐ jiàn shì shì yì。
人食地上谷,足固不离地。rén shí dì shàng gǔ,zú gù bù lí dì。
我今正在阿堵中,与君安得生两翅。wǒ jīn zhèng zài ā dǔ zhōng,yǔ jūn ān dé shēng liǎng chì。
却忆隋文驾六龙,意比姬满朝河宗。què yì suí wén jià liù lóng,yì bǐ jī mǎn cháo hé zōng。
当时万骑留山麓,登临已卷长江东。dāng shí wàn qí liú shān lù,dēng lín yǐ juǎn zhǎng jiāng dōng。
翠微宫里亦如此,依然古殿对乔松。cuì wēi gōng lǐ yì rú cǐ,yī rán gǔ diàn duì qiáo sōng。
何况山中携妓裴御史,犹唱当时霜月空。hé kuàng shān zhōng xié jì péi yù shǐ,yóu chàng dāng shí shuāng yuè kōng。
与君江南厌山水,香垆双剑俱梦中。yǔ jūn jiāng nán yàn shān shuǐ,xiāng lú shuāng jiàn jù mèng zhōng。
异乡同宦对绝景,令我不指东飞鸿。yì xiāng tóng huàn duì jué jǐng,lìng wǒ bù zhǐ dōng fēi hóng。
立戒兵厨酿春酒,要看雪尽山花红。lì jiè bīng chú niàng chūn jiǔ,yào kàn xuě jǐn shān huā hóng。
不须堕泪似羊守,且可骑马同山公。bù xū duò lèi shì yáng shǒu,qiě kě qí mǎ tóng shān gōng。

听阎子常平戎操

晁补之

峄阳之孤桐,踣自霹雳斧。yì yáng zhī gū tóng,bó zì pī lì fǔ。
龙伏之灵林复古,断文横截丝百缕。lóng fú zhī líng lín fù gǔ,duàn wén héng jié sī bǎi lǚ。
下垂七轸如牛乳,上有明星稀可数。xià chuí qī zhěn rú niú rǔ,shàng yǒu míng xīng xī kě shù。
当轩拂拭待君鼓,君心有在君未语。dāng xuān fú shì dài jūn gǔ,jūn xīn yǒu zài jūn wèi yǔ。
仲尼昔时从师襄,颀然一人犹望羊。zhòng ní xī shí cóng shī xiāng,qí rán yī rén yóu wàng yáng。
我独怀之千古长,杖策不省颐之忘。wǒ dú huái zhī qiān gǔ zhǎng,zhàng cè bù shěng yí zhī wàng。
去年河决疮未补,今年赤地无禾黍,像龙焚尪亦何取。qù nián hé jué chuāng wèi bǔ,jīn nián chì dì wú hé shǔ,xiàng lóng fén wāng yì hé qǔ。
堂上平戎不敢听,且激南风召时雨。táng shàng píng róng bù gǎn tīng,qiě jī nán fēng zhào shí yǔ。

同杨希仲吴子进李希孝张景良北关纳凉晚过大安寺

晁补之

君不见少陵翁,昔时亦厌在泥滓,青鞋布袜翁自喜。jūn bù jiàn shǎo líng wēng,xī shí yì yàn zài ní zǐ,qīng xié bù wà wēng zì xǐ。
上关流水入城来,青蘋之末风未已。shàng guān liú shuǐ rù chéng lái,qīng píng zhī mò fēng wèi yǐ。
驾言出游我无酒,张侯为致尊中旨。jià yán chū yóu wǒ wú jiǔ,zhāng hóu wèi zhì zūn zhōng zhǐ。
可怜筑室宁封池,下有千房并万蕊。kě lián zhù shì níng fēng chí,xià yǒu qiān fáng bìng wàn ruǐ。
官曹十九民事聒,况乃坐堂环榜捶。guān cáo shí jiǔ mín shì guā,kuàng nǎi zuò táng huán bǎng chuí。
扬波沐发安在哉,我曹官冷奚不来。yáng bō mù fā ān zài zāi,wǒ cáo guān lěng xī bù lái。
日长飞鸟困塌翼,龟出仰喙鱼张腮。rì zhǎng fēi niǎo kùn tā yì,guī chū yǎng huì yú zhāng sāi。
南箕不哆少女默,焦暍坐恐昆虫猜。nán jī bù duō shǎo nǚ mò,jiāo yē zuò kǒng kūn chóng cāi。
杨君尝揽辔,独出无把袂。yáng jūn cháng lǎn pèi,dú chū wú bǎ mèi。
古藏大般若,中天立华厦。gǔ cáng dà bān ruò,zhōng tiān lì huá shà。
同游得吴李,张子亦予社。tóng yóu dé wú lǐ,zhāng zi yì yǔ shè。
登临物色为我豪,长空吹雨来萧骚。dēng lín wù sè wèi wǒ háo,zhǎng kōng chuī yǔ lái xiāo sāo。
原为起伏河出没,雾作吞吐山卑高。yuán wèi qǐ fú hé chū méi,wù zuò tūn tǔ shān bēi gāo。
君不见幕中群公府曹掾,清谈接武金闺彦。jūn bù jiàn mù zhōng qún gōng fǔ cáo yuàn,qīng tán jiē wǔ jīn guī yàn。
平明趋府罢亭午,宁有食顷坐闲燕。píng míng qū fǔ bà tíng wǔ,níng yǒu shí qǐng zuò xián yàn。
我曹放意诚崛奇,王事鞅掌惭周诗。wǒ cáo fàng yì chéng jué qí,wáng shì yāng zhǎng cán zhōu shī。
嵇康不堪章服裹,此事恐得通人嗤。jī kāng bù kān zhāng fú guǒ,cǐ shì kǒng dé tōng rén chī。
李侯挽我未宜下,世间一笑如此寡。lǐ hóu wǎn wǒ wèi yí xià,shì jiān yī xiào rú cǐ guǎ。
鄙夫敢慕从事贤,少日采薪勤两肩。bǐ fū gǎn mù cóng shì xián,shǎo rì cǎi xīn qín liǎng jiān。
草玄亦投阁,醉者坠不愕。cǎo xuán yì tóu gé,zuì zhě zhuì bù è。
安能学丁君,高举似黄鹤。ān néng xué dīng jūn,gāo jǔ shì huáng hè。
一廛平生事,百壶中虑廓。yī chán píng shēng shì,bǎi hú zhōng lǜ kuò。
且当俯仰宇宙间,子欲观海须观澜,所思安在良阻艰。qiě dāng fǔ yǎng yǔ zhòu jiān,zi yù guān hǎi xū guān lán,suǒ sī ān zài liáng zǔ jiān。
李侯有嘉意,语若茧绪曳。lǐ hóu yǒu jiā yì,yǔ ruò jiǎn xù yè。
不应开口烦睥睨,爱身为物太早计。bù yīng kāi kǒu fán pì nì,ài shēn wèi wù tài zǎo jì。

同张子望颜伯仪上关纳凉

晁补之

高阁无风华屋热,正午四邻还往绝。gāo gé wú fēng huá wū rè,zhèng wǔ sì lín hái wǎng jué。
张侯不厌过市烦,呼我柳堤鸣躞蹀。zhāng hóu bù yàn guò shì fán,hū wǒ liǔ dī míng xiè dié。
城如虬背卧逶迤,城上戍楼虬白鬐。chéng rú qiú bèi wò wēi yí,chéng shàng shù lóu qiú bái qí。
一水贯来深宛转,万家围去绿参差。yī shuǐ guàn lái shēn wǎn zhuǎn,wàn jiā wéi qù lǜ cān chà。
嚣尘塞眼那能避,未暇解衣聊扫地。xiāo chén sāi yǎn nà néng bì,wèi xiá jiě yī liáo sǎo dì。
可怜系马著垂杨,可怜台榭对池塘。kě lián xì mǎ zhù chuí yáng,kě lián tái xiè duì chí táng。
无限芳洲生杜若,芙蓉菡萏倚新妆。wú xiàn fāng zhōu shēng dù ruò,fú róng hàn dàn yǐ xīn zhuāng。
鸳鸯相对鸬鹚舞,飞去黄鹂独无语。yuān yāng xiāng duì lú cí wǔ,fēi qù huáng lí dú wú yǔ。
登盘未用伐蛟鼍,苦菜黄瓜亦堪数。dēng pán wèi yòng fá jiāo tuó,kǔ cài huáng guā yì kān shù。
张侯河目须垂膺,齿如明玉嚼寒冰。zhāng hóu hé mù xū chuí yīng,chǐ rú míng yù jué hán bīng。
未须坐上白羽扇,谈言自足驱青蝇。wèi xū zuò shàng bái yǔ shàn,tán yán zì zú qū qīng yíng。
司业高情勿寂莫,仲宣从军良可乐。sī yè gāo qíng wù jì mò,zhòng xuān cóng jūn liáng kě lè。
欲看诗句出嵌崆,更饶酒量开磅礴。yù kàn shī jù chū qiàn kōng,gèng ráo jiǔ liàng kāi bàng bó。
广文憔悴独何人,男儿三十四方身。guǎng wén qiáo cuì dú hé rén,nán ér sān shí sì fāng shēn。
相逢得意吐然诺,俸二百钱终不贫。xiāng féng dé yì tǔ rán nuò,fèng èr bǎi qián zhōng bù pín。
野桥伛偻风吹发,徙倚门关临嵽嵲。yě qiáo yǔ lóu fēng chuī fā,xǐ yǐ mén guān lín dié niè。
江湖平日忆苏侯,更咏夕阳明观阙。jiāng hú píng rì yì sū hóu,gèng yǒng xī yáng míng guān quē。
人语喧喧未听回,木兰晚放水萍开。rén yǔ xuān xuān wèi tīng huí,mù lán wǎn fàng shuǐ píng kāi。
黄昏下马天似漆,急雨倾屋翻狂雷。huáng hūn xià mǎ tiān shì qī,jí yǔ qīng wū fān kuáng léi。

开梅山

晁补之

开梅山,梅山开自熙宁之五年。kāi méi shān,méi shān kāi zì xī níng zhī wǔ nián。
其初连峰上参天,峦崖盘■阂群蛮。qí chū lián fēng shàng cān tiān,luán yá pán hé qún mán。
南北之帝凿混元,此山不圮藏云烟。nán běi zhī dì záo hùn yuán,cǐ shān bù pǐ cáng yún yān。
跻攀鸟道出荟蔚,下视蛇脊相夤缘。jī pān niǎo dào chū huì wèi,xià shì shé jí xiāng yín yuán。
相夤缘,穷南山。xiāng yín yuán,qióng nán shān。
南山石室大如屋,黄闵之记盘瓠行迹今依然。nán shān shí shì dà rú wū,huáng mǐn zhī jì pán hù xíng jì jīn yī rán。
高辛氏时北有大戎寇,国中下令购头首。gāo xīn shì shí běi yǒu dà róng kòu,guó zhōng xià lìng gòu tóu shǒu。
妻以少女金盈斗,遍国无人有畜狗。qī yǐ shǎo nǚ jīn yíng dòu,biàn guó wú rén yǒu chù gǒu。
厥初得之病耳妇,以盘覆瓠化而走。jué chū dé zhī bìng ěr fù,yǐ pán fù hù huà ér zǒu。
堪嗟吴将军,屈死㹞㹞口。kān jiē wú jiāng jūn,qū sǐ yín yín kǒu。
帝皇下令万国同,事成违信道不容。dì huáng xià lìng wàn guó tóng,shì chéng wéi xìn dào bù róng。
竟以女妻之,狗乃负走逃山中,山崖幽绝不复人迹通。jìng yǐ nǚ qī zhī,gǒu nǎi fù zǒu táo shān zhōng,shān yá yōu jué bù fù rén jì tōng。
帝虽悲思深,往求辄遇雨与风。dì suī bēi sī shēn,wǎng qiú zhé yù yǔ yǔ fēng。
更为独力之衣短后裾,六男六女相婚姻。gèng wèi dú lì zhī yī duǎn hòu jū,liù nán liù nǚ xiāng hūn yīn。
木皮草实五色文,武溪赤髀皆子孙。mù pí cǎo shí wǔ sè wén,wǔ xī chì bì jiē zi sūn。
侏离其声异言语,情黠貌痴喜安土,自以吾父有功母帝女。zhū lí qí shēng yì yán yǔ,qíng xiá mào chī xǐ ān tǔ,zì yǐ wú fù yǒu gōng mǔ dì nǚ。
凌夷夏商间,稍稍病侵侮。líng yí xià shāng jiān,shāo shāo bìng qīn wǔ。
周宣昔中兴,方叔几振旅。zhōu xuān xī zhōng xīng,fāng shū jǐ zhèn lǚ。
春秋绝笔逮战国,一负一胜安可数。chūn qiū jué bǐ dǎi zhàn guó,yī fù yī shèng ān kě shù。
迩来梅山恃险阻,黄茅竹箭霪雾雨。ěr lái méi shān shì xiǎn zǔ,huáng máo zhú jiàn yín wù yǔ。
南人颠踣毙溪弩,据关守隘类穴鼠。nán rén diān bó bì xī nǔ,jù guān shǒu ài lèi xué shǔ。
一夫当其阨,万众莫能武。yī fū dāng qí è,wàn zhòng mò néng wǔ。
欲知梅山开,谁施神禹斧。yù zhī méi shān kāi,shuí shī shén yǔ fǔ。
大使身服儒,宾客盈幕府。dà shǐ shēn fú rú,bīn kè yíng mù fǔ。
檄传徭初疑,叩马卒欢舞。xí chuán yáo chū yí,kòu mǎ zú huān wǔ。
坦然无障塞,土石填溪渚。tǎn rán wú zhàng sāi,tǔ shí tián xī zhǔ。
伊川被发祭,一变卒为虏。yī chuān bèi fā jì,yī biàn zú wèi lǔ。
今虽关梁通,失制后谁御。jīn suī guān liáng tōng,shī zhì hòu shuí yù。
开梅山,开山易,防獠难,不如昔人闭玉关。kāi méi shān,kāi shān yì,fáng liáo nán,bù rú xī rén bì yù guān。

富春行赠范振

晁补之

钱塘江北百里馀,涨沙不复生菰蒲。qián táng jiāng běi bǎi lǐ yú,zhǎng shā bù fù shēng gū pú。
沙田老桑出叶粗,江潮打根根半枯。shā tián lǎo sāng chū yè cū,jiāng cháo dǎ gēn gēn bàn kū。
八月九月秋风恶,风高驾潮晚不落。bā yuè jiǔ yuè qiū fēng è,fēng gāo jià cháo wǎn bù luò。
鼓声鼕鼕橹咿喔,争凑富春城下泊。gǔ shēng dōng dōng lǔ yī ō,zhēng còu fù chūn chéng xià pō。
君家茅屋并城楼,不出山行不记秋。jūn jiā máo wū bìng chéng lóu,bù chū shān xíng bù jì qiū。
越舶吴帆亦何故,今年明年来复去。yuè bó wú fān yì hé gù,jīn nián míng nián lái fù qù。