古诗词

送唐教导往见乡先达

吴澄

谓余将有适,暂此辍弦歌。wèi yú jiāng yǒu shì,zàn cǐ chuò xián gē。
城市嚣尘远,山林遗逸多。chéng shì xiāo chén yuǎn,shān lín yí yì duō。
树膏苏隰稻,凉意到庭柯。shù gāo sū xí dào,liáng yì dào tíng kē。
为问躬耕者,忧饥思若何?wèi wèn gōng gēng zhě,yōu jī sī ruò hé?
吴澄

吴澄

吴澄,字幼清,晚字伯清,学者称草庐先生,抚州崇仁(今江西崇仁县)人。平生著作有《吴文正集》100卷、《易纂言》10卷、《礼记纂言》36卷、《易纂言外翼》8卷、《书纂言》4卷、《仪礼逸经传》2卷、《春秋纂言》12卷、《孝经定本》1卷、《道德真经注》4卷等并行于世。吴澄是元代杰出的思想家、教育家,他与当世经学大师许衡齐名,并称为“北许南吴”,以其毕生精力为元朝儒学的传播和发展做出了重要贡献。 吴澄的作品>>

猜您喜欢

木兰花慢·三用韵

吴澄

好风流诗老,双鬓上,雪霜稠。hǎo fēng liú shī lǎo,shuāng bìn shàng,xuě shuāng chóu。
忆少壮欢娱,呼鹰逐兔,走马飞球。yì shǎo zhuàng huān yú,hū yīng zhú tù,zǒu mǎ fēi qiú。
春风断肠柔唱,拚千金一笑破娇羞。chūn fēng duàn cháng róu chàng,pàn qiān jīn yī xiào pò jiāo xiū。
此日花时意气,当年梦里扬州。cǐ rì huā shí yì qì,dāng nián mèng lǐ yáng zhōu。
客床百尺卧危楼。kè chuáng bǎi chǐ wò wēi lóu。
往事总悠悠。wǎng shì zǒng yōu yōu。
把湖海人豪,消磨变换,洙泗天游。bǎ hú hǎi rén háo,xiāo mó biàn huàn,zhū sì tiān yóu。
应知裂麻司业,为前时、谏舌颇多愁。yīng zhī liè má sī yè,wèi qián shí jiàn shé pǒ duō chóu。
今去却堪痛饮,瓮头有酒频篘。jīn qù què kān tòng yǐn,wèng tóu yǒu jiǔ pín chōu。

木兰花慢·四用韵

吴澄

看风花烟柳,浓又淡,少还稠。kàn fēng huā yān liǔ,nóng yòu dàn,shǎo hái chóu。
有小巧微虫,垂天布网,转地抟球。yǒu xiǎo qiǎo wēi chóng,chuí tiān bù wǎng,zhuǎn dì tuán qiú。
冲融一般春意,只啼莺语燕向人羞。chōng róng yī bān chūn yì,zhǐ tí yīng yǔ yàn xiàng rén xiū。
收取尘间乐事,都归杓里舒州。shōu qǔ chén jiān lè shì,dōu guī biāo lǐ shū zhōu。
绮筵珍馔醉青楼。qǐ yán zhēn zhuàn zuì qīng lóu。
光景信悠悠。guāng jǐng xìn yōu yōu。
柰蚋队虾群,空中聚散,水上浮游。nài ruì duì xiā qún,kōng zhōng jù sàn,shuǐ shàng fú yóu。
谁知太和真趣,本无愁、何用更浇愁。shuí zhī tài hé zhēn qù,běn wú chóu hé yòng gèng jiāo chóu。
问字频来未已,漉巾不要亲篘。wèn zì pín lái wèi yǐ,lù jīn bù yào qīn chōu。

木兰花慢·再用韵

吴澄

正群芳开遍,花簇簇,蕊稠稠。zhèng qún fāng kāi biàn,huā cù cù,ruǐ chóu chóu。
看艳杏夭桃,蒸霞作糁,辊绣成球。kàn yàn xìng yāo táo,zhēng xiá zuò sǎn,gǔn xiù chéng qiú。
天然素肌仙质,对秾妆艳饰似含羞。tiān rán sù jī xiān zhì,duì nóng zhuāng yàn shì shì hán xiū。
痴绝京华倦客,贪眷忘却南州。chī jué jīng huá juàn kè,tān juàn wàng què nán zhōu。
传闻天上玉为楼。chuán wén tiān shàng yù wèi lóu。
此事付悠悠。cǐ shì fù yōu yōu。
且白昼风前,黄昏月下,烂熳同游。qiě bái zhòu fēng qián,huáng hūn yuè xià,làn màn tóng yóu。
神疑藐姑冰雪,又何须、一醉解千愁。shén yí miǎo gū bīng xuě,yòu hé xū yī zuì jiě qiān chóu。
自有壶中胜赏,酿来玉液新篘。zì yǒu hú zhōng shèng shǎng,niàng lái yù yè xīn chōu。

木兰花慢·和杨司业梨花

吴澄

是谁家庭院,寒食后,好花稠。shì shuí jiā tíng yuàn,hán shí hòu,hǎo huā chóu。
况墙外秋千,昼喧风管,夜灿星球。kuàng qiáng wài qiū qiān,zhòu xuān fēng guǎn,yè càn xīng qiú。
萧然独醒骚客,只江蓠汀若当肴羞。xiāo rán dú xǐng sāo kè,zhǐ jiāng lí tīng ruò dāng yáo xiū。
冰玉相看一笑,今年三月皇州。bīng yù xiāng kàn yī xiào,jīn nián sān yuè huáng zhōu。
底须歌舞最高楼。dǐ xū gē wǔ zuì gāo lóu。
兴味尽悠悠。xīng wèi jǐn yōu yōu。
有白雪精神,春风颜貌,绝世英游。yǒu bái xuě jīng shén,chūn fēng yán mào,jué shì yīng yóu。
从教对花无酒,这双眉、应不惹闲愁。cóng jiào duì huā wú jiǔ,zhè shuāng méi yīng bù rě xián chóu。
那更关西夫子,许来同醉香篘。nà gèng guān xī fū zi,xǔ lái tóng zuì xiāng chōu。

水调歌头·次韵寄皮达观

吴澄

四垂云晻暧,一夏雨溟蒙。sì chuí yún àn ài,yī xià yǔ míng méng。
千奇百怪惊人,海蜃眩青红。qiān qí bǎi guài jīng rén,hǎi shèn xuàn qīng hóng。
谁道谷城黄石,混迹长安紫陌,九万里培风。shuí dào gǔ chéng huáng shí,hùn jì zhǎng ān zǐ mò,jiǔ wàn lǐ péi fēng。
静夜欻澄霁,皎月丽天中。jìng yè chuā chéng jì,jiǎo yuè lì tiān zhōng。
问今年,年几许,尚童蒙。wèn jīn nián,nián jǐ xǔ,shàng tóng méng。
憨痴自笑,能裨造化竟何功。hān chī zì xiào,néng bì zào huà jìng hé gōng。
岂意京华倦客,忽得蓬莱妙唱,流响韵商宫。qǐ yì jīng huá juàn kè,hū dé péng lái miào chàng,liú xiǎng yùn shāng gōng。
此去两神剑,终久会雌雄。cǐ qù liǎng shén jiàn,zhōng jiǔ huì cí xióng。

临江仙

吴澄

去岁家山重九日,西风短帽萧疏。qù suì jiā shān zhòng jiǔ rì,xī fēng duǎn mào xiāo shū。
如今景物几曾殊。rú jīn jǐng wù jǐ céng shū。
舒州城下月,未觉此身孤。shū zhōu chéng xià yuè,wèi jué cǐ shēn gū。
胜友二三成草草,只怜有酒无茱。shèng yǒu èr sān chéng cǎo cǎo,zhǐ lián yǒu jiǔ wú zhū。
江涵万象碧霄虚。jiāng hán wàn xiàng bì xiāo xū。
客星何处是,光彩近辰居。kè xīng hé chù shì,guāng cǎi jìn chén jū。

谒金门·依韵和孤蟾四阕

吴澄

如何喜。rú hé xǐ。
自喜自知可矣。zì xǐ zì zhī kě yǐ。
天地与人同一理。tiān dì yǔ rén tóng yī lǐ。
世间知者几。shì jiān zhī zhě jǐ。
六十循环卦气。liù shí xún huán guà qì。
岁岁二分二至。suì suì èr fēn èr zhì。
坎险何妨离附丽。kǎn xiǎn hé fáng lí fù lì。
共谁研底里。gòng shuí yán dǐ lǐ。

渡江云·揭浩斋送春和韵

吴澄

名园花正好,娇红殢白,百态竞春妆。míng yuán huā zhèng hǎo,jiāo hóng tì bái,bǎi tài jìng chūn zhuāng。
笑痕添酒晕,丰脸凝脂,谁与试釭霜。xiào hén tiān jiǔ yūn,fēng liǎn níng zhī,shuí yǔ shì gāng shuāng。
诗朋酒伴,趁此日、流转风光。shī péng jiǔ bàn,chèn cǐ rì liú zhuǎn fēng guāng。
尽夜游、不妨秉烛,未觉是疏狂。jǐn yè yóu bù fáng bǐng zhú,wèi jué shì shū kuáng。
茫茫。máng máng。
一年一度,烂熳离披,似长江去浪。yī nián yī dù,làn màn lí pī,shì zhǎng jiāng qù làng。
但要教、啼莺语燕,不怨卢郎。dàn yào jiào tí yīng yǔ yàn,bù yuàn lú láng。
问春春道何曾去,任蜂蝶、飞过东墙。wèn chūn chūn dào hé céng qù,rèn fēng dié fēi guò dōng qiáng。
君看取,年年潘令河阳。jūn kàn qǔ,nián nián pān lìng hé yáng。

送富州尹刘秉彝如京

吴澄

六载心如一,今朝船欲东。liù zài xīn rú yī,jīn cháo chuán yù dōng。
我来期数数,公去忽匆匆。wǒ lái qī shù shù,gōng qù hū cōng cōng。
别意万里外,交情片语中。bié yì wàn lǐ wài,jiāo qíng piàn yǔ zhōng。
自怜栖病鹤,不得逐长风。zì lián qī bìng hè,bù dé zhú zhǎng fēng。

豫章贡院即事奉和云林提举晚春闲居旧韵

吴澄

客里秋光好,归心不厌迟。kè lǐ qiū guāng hǎo,guī xīn bù yàn chí。
墙低孤塔见,院静一帘垂。qiáng dī gū tǎ jiàn,yuàn jìng yī lián chuí。
隔纸闻风怒,临阶看日移。gé zhǐ wén fēng nù,lín jiē kàn rì yí。
宛然似三径,未负菊花期。wǎn rán shì sān jìng,wèi fù jú huā qī。

与张仲美别仍用前韵二首

吴澄

乡邻应怪我,何以独归迟?xiāng lín yīng guài wǒ,hé yǐ dú guī chí?
木末芙蓉发,帘前果裸垂。mù mò fú róng fā,lián qián guǒ luǒ chuí。
夜寒知露重,秋老验星移。yè hán zhī lù zhòng,qiū lǎo yàn xīng yí。
南浦今番别,重来傥可期。nán pǔ jīn fān bié,zhòng lái tǎng kě qī。

与张仲美别仍用前韵二首

吴澄

已了公家事,归寻小洞天。yǐ le gōng jiā shì,guī xún xiǎo dòng tiān。
友吟留别句,官办送归船。yǒu yín liú bié jù,guān bàn sòng guī chuán。
夜月各千里,秋风又一年。yè yuè gè qiān lǐ,qiū fēng yòu yī nián。
但当频寄字,悃恳问安眠。dàn dāng pín jì zì,kǔn kěn wèn ān mián。

歌风台

吴澄

黄屋巍巍万乘尊,千秋游子故乡魂。huáng wū wēi wēi wàn chéng zūn,qiān qiū yóu zi gù xiāng hún。
韩彭自取夷三族,平勃那堪托后昆。hán péng zì qǔ yí sān zú,píng bó nà kān tuō hòu kūn。
湛露迄今王迹熄,大风终古霸心存。zhàn lù qì jīn wáng jì xī,dà fēng zhōng gǔ bà xīn cún。
当时尽自规模远,谁起河汾与细论。dāng shí jǐn zì guī mó yuǎn,shuí qǐ hé fén yǔ xì lùn。

燕城

吴澄

燕络中原东北去,吴通上国古今奇。yàn luò zhōng yuán dōng běi qù,wú tōng shàng guó gǔ jīn qí。
五千里外只如此,数百年来幸见之。wǔ qiān lǐ wài zhǐ rú cǐ,shù bǎi nián lái xìng jiàn zhī。
吊望诸坟吾有泪,击渐离筑世无知。diào wàng zhū fén wú yǒu lèi,jī jiàn lí zhù shì wú zhī。
西山绵亘三关险,日日毡车铁马驰。xī shān mián gèn sān guān xiǎn,rì rì zhān chē tiě mǎ chí。

立春日寓北方赋雪诗

吴澄

腊转洪钧岁已残,东风剪水下天坛。là zhuǎn hóng jūn suì yǐ cán,dōng fēng jiǎn shuǐ xià tiān tán。
剩添吴楚千江水,压倒秦淮万里山。shèng tiān wú chǔ qiān jiāng shuǐ,yā dào qín huái wàn lǐ shān。
风竹婆娑银凤舞,云松偃蹇玉龙寒。fēng zhú pó suō yín fèng wǔ,yún sōng yǎn jiǎn yù lóng hán。
不知天上谁横笛,吹落琼花满世间。bù zhī tiān shàng shuí héng dí,chuī luò qióng huā mǎn shì jiān。
601234