古诗词

金人出塞图

虞集

海风吹沙如卷涛,高为陁碛深为壕。hǎi fēng chuī shā rú juǎn tāo,gāo wèi tuó qì shēn wèi háo。
筑垒其上严周遭,名王专居气振豪。zhù lěi qí shàng yán zhōu zāo,míng wáng zhuān jū qì zhèn háo。
肉食湩饮田为遨,八月草白风飕颾。ròu shí dòng yǐn tián wèi áo,bā yuè cǎo bái fēng sōu sōu。
马食草实轻骨毛,加弦试弓复置櫜。mǎ shí cǎo shí qīng gǔ máo,jiā xián shì gōng fù zhì gāo。
今日不乐心慅慅,什什伍伍呼其曹。jīn rì bù lè xīn sāo sāo,shén shén wǔ wǔ hū qí cáo。
银黄兔鹘明绣袍,鹧鸪小管随鸣鼗。yín huáng tù gǔ míng xiù páo,zhè gū xiǎo guǎn suí míng táo。
背孤向虚出北皋,海东之鸷王不骄。bèi gū xiàng xū chū běi gāo,hǎi dōng zhī zhì wáng bù jiāo。
锦鞲金镞红绒绦,按习久蓄思一超。jǐn gōu jīn zú hóng róng tāo,àn xí jiǔ xù sī yī chāo。
是时皛清天翳绝,鴐鹅东来云帖帖。shì shí xiǎo qīng tiān yì jué,gē é dōng lái yún tiē tiē。
去地万仞天一瞥,离娄属望目力竭。qù dì wàn rèn tiān yī piē,lí lóu shǔ wàng mù lì jié。
微如闻音鸷一掣,束身直上不回折。wēi rú wén yīn zhì yī chè,shù shēn zhí shàng bù huí zhé。
遂使孤飞一片雪,顷刻平芜洒毛血。suì shǐ gū fēi yī piàn xuě,qǐng kè píng wú sǎ máo xuè。
争夸得隽顿足悦,挂兔县狼何足说。zhēng kuā dé juàn dùn zú yuè,guà tù xiàn láng hé zú shuō。
旌旗先归向城阙,落日悲风起萧屑。jīng qí xiān guī xiàng chéng quē,luò rì bēi fēng qǐ xiāo xiè。
烟尘满城鼓微咽,大酋要王具甘歠。yān chén mǎn chéng gǔ wēi yàn,dà qiú yào wáng jù gān chuò。
王亦欣然沃焦热,阏支出迎骑小驖,琵琶两姬红颧颊。wáng yì xīn rán wò jiāo rè,è zhī chū yíng qí xiǎo tiě,pí pá liǎng jī hóng quán jiá。
歌舞迭进醉烛灭,穹庐斜转氍毹月。gē wǔ dié jìn zuì zhú miè,qióng lú xié zhuǎn qú shū yuè。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

次韵陈溪山红梅三首

虞集

冰雪肌肤染绛云,岁寒林下对吟身。bīng xuě jī fū rǎn jiàng yún,suì hán lín xià duì yín shēn。
先天气至浑如醉,初日光融转更新。xiān tiān qì zhì hún rú zuì,chū rì guāng róng zhuǎn gèng xīn。
白发无能酬造化,金丹有道驻长春。bái fā wú néng chóu zào huà,jīn dān yǒu dào zhù zhǎng chūn。
少年莫笑诗成处,倾倒相欢忘主宾。shǎo nián mò xiào shī chéng chù,qīng dào xiāng huān wàng zhǔ bīn。

次韵陈溪山红梅三首

虞集

春晓红生岛屿云,此中尽著两闲身。chūn xiǎo hóng shēng dǎo yǔ yún,cǐ zhōng jǐn zhù liǎng xián shēn。
不愁花笑发须白,漫诧人间句法新。bù chóu huā xiào fā xū bái,màn chà rén jiān jù fǎ xīn。
曲水徘徊天上日,深杯斟酌自家春。qū shuǐ pái huái tiān shàng rì,shēn bēi zhēn zhuó zì jiā chūn。
繁英未落须频到,翠实金盘尚及宾。fán yīng wèi luò xū pín dào,cuì shí jīn pán shàng jí bīn。

次韵陈溪山红梅三首

虞集

雪后孤根发暖云,栽培本自一人身。xuě hòu gū gēn fā nuǎn yún,zāi péi běn zì yī rén shēn。
紫薇遗意成千古,绛萼深期又一新。zǐ wēi yí yì chéng qiān gǔ,jiàng è shēn qī yòu yī xīn。
忠厚敢忘嘉树赋,冲和思广北枝春。zhōng hòu gǎn wàng jiā shù fù,chōng hé sī guǎng běi zhī chūn。
若为稚子犹堪教,三祝三加望大宾。ruò wèi zhì zi yóu kān jiào,sān zhù sān jiā wàng dà bīn。

予少年过蓟门酒楼赋此题曰连十八书郡人疑其为吕洞宾作也谩记于此

虞集

耳目聪明一丈夫,飞行八极隘寰区。ěr mù cōng míng yī zhàng fū,fēi xíng bā jí ài huán qū。
剑吹白雪妖邪灭,袖拂春风槁朽苏。jiàn chuī bái xuě yāo xié miè,xiù fú chūn fēng gǎo xiǔ sū。
气似酒酣双国士,情如花拥万天姝。qì shì jiǔ hān shuāng guó shì,qíng rú huā yōng wàn tiān shū。
如今一去无消息,只有中天月影孤。rú jīn yī qù wú xiāo xī,zhǐ yǒu zhōng tiān yuè yǐng gū。

燕陈公子宅赠燕学士

虞集

落日照大堤,花间闻马嘶。luò rì zhào dà dī,huā jiān wén mǎ sī。
城头鼓角起,相送五门西。chéng tóu gǔ jiǎo qǐ,xiāng sòng wǔ mén xī。

宣和墨竹寒雀

虞集

洒墨写琅玕,深宫春昼闲。sǎ mò xiě láng gān,shēn gōng chūn zhòu xián。
萧条数枝雪,不似纥干山。xiāo tiáo shù zhī xuě,bù shì gē gàn shān。

上马

虞集

眼昏身手钝,上马怕风沙。yǎn hūn shēn shǒu dùn,shàng mǎ pà fēng shā。
只好扶藜杖,循篱看落花。zhǐ hǎo fú lí zhàng,xún lí kàn luò huā。

画双蝶

虞集

舞罢庭花落,池边看睡凫。wǔ bà tíng huā luò,chí biān kàn shuì fú。
无端双蛱蝶,飞上绣罗襦。wú duān shuāng jiá dié,fēi shàng xiù luó rú。

捕鱼图

虞集

网罟日相从,天寒泽国空。wǎng gǔ rì xiāng cóng,tiān hán zé guó kōng。
钓竿长倚树,老却渭川翁。diào gān zhǎng yǐ shù,lǎo què wèi chuān wēng。

题柯敬仲杂画十首

虞集

北苑今仍在,南宫奈老何。běi yuàn jīn réng zài,nán gōng nài lǎo hé。
青山解浮动,端为白云多。qīng shān jiě fú dòng,duān wèi bái yún duō。

题柯敬仲杂画十首

虞集

雨过苍苔石,云生野岸泉。yǔ guò cāng tái shí,yún shēng yě àn quán。
幽怀春冉冉,稚子秀娟娟。yōu huái chūn rǎn rǎn,zhì zi xiù juān juān。

题柯敬仲杂画十首

虞集

铁石馀生色,冰霜作晓妍。tiě shí yú shēng sè,bīng shuāng zuò xiǎo yán。
春雷明日起,何处尚龙眠。chūn léi míng rì qǐ,hé chù shàng lóng mián。

题柯敬仲杂画十首

虞集

昔过筼筜谷,钩衣石角斜。xī guò yún dāng gǔ,gōu yī shí jiǎo xié。
儗寻龙作杖,拾得上天槎。nǐ xún lóng zuò zhàng,shí dé shàng tiān chá。

题柯敬仲杂画十首

虞集

黄金千琐甲,雕玉六帘钩。huáng jīn qiān suǒ jiǎ,diāo yù liù lián gōu。
雨送鸳鸯梦,烟笼翡翠愁。yǔ sòng yuān yāng mèng,yān lóng fěi cuì chóu。

题柯敬仲杂画十首

虞集

娟娟生玉润,楚楚作金声。juān juān shēng yù rùn,chǔ chǔ zuò jīn shēng。
羽扇迎风定,羊车过月明。yǔ shàn yíng fēng dìng,yáng chē guò yuè míng。