古诗词

金人出塞图

虞集

海风吹沙如卷涛,高为陁碛深为壕。hǎi fēng chuī shā rú juǎn tāo,gāo wèi tuó qì shēn wèi háo。
筑垒其上严周遭,名王专居气振豪。zhù lěi qí shàng yán zhōu zāo,míng wáng zhuān jū qì zhèn háo。
肉食湩饮田为遨,八月草白风飕颾。ròu shí dòng yǐn tián wèi áo,bā yuè cǎo bái fēng sōu sōu。
马食草实轻骨毛,加弦试弓复置櫜。mǎ shí cǎo shí qīng gǔ máo,jiā xián shì gōng fù zhì gāo。
今日不乐心慅慅,什什伍伍呼其曹。jīn rì bù lè xīn sāo sāo,shén shén wǔ wǔ hū qí cáo。
银黄兔鹘明绣袍,鹧鸪小管随鸣鼗。yín huáng tù gǔ míng xiù páo,zhè gū xiǎo guǎn suí míng táo。
背孤向虚出北皋,海东之鸷王不骄。bèi gū xiàng xū chū běi gāo,hǎi dōng zhī zhì wáng bù jiāo。
锦鞲金镞红绒绦,按习久蓄思一超。jǐn gōu jīn zú hóng róng tāo,àn xí jiǔ xù sī yī chāo。
是时皛清天翳绝,鴐鹅东来云帖帖。shì shí xiǎo qīng tiān yì jué,gē é dōng lái yún tiē tiē。
去地万仞天一瞥,离娄属望目力竭。qù dì wàn rèn tiān yī piē,lí lóu shǔ wàng mù lì jié。
微如闻音鸷一掣,束身直上不回折。wēi rú wén yīn zhì yī chè,shù shēn zhí shàng bù huí zhé。
遂使孤飞一片雪,顷刻平芜洒毛血。suì shǐ gū fēi yī piàn xuě,qǐng kè píng wú sǎ máo xuè。
争夸得隽顿足悦,挂兔县狼何足说。zhēng kuā dé juàn dùn zú yuè,guà tù xiàn láng hé zú shuō。
旌旗先归向城阙,落日悲风起萧屑。jīng qí xiān guī xiàng chéng quē,luò rì bēi fēng qǐ xiāo xiè。
烟尘满城鼓微咽,大酋要王具甘歠。yān chén mǎn chéng gǔ wēi yàn,dà qiú yào wáng jù gān chuò。
王亦欣然沃焦热,阏支出迎骑小驖,琵琶两姬红颧颊。wáng yì xīn rán wò jiāo rè,è zhī chū yíng qí xiǎo tiě,pí pá liǎng jī hóng quán jiá。
歌舞迭进醉烛灭,穹庐斜转氍毹月。gē wǔ dié jìn zuì zhú miè,qióng lú xié zhuǎn qú shū yuè。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

家茶

虞集

万木老空山,花开绿萼间。wàn mù lǎo kōng shān,huā kāi lǜ è jiān。
素妆风雪里,不作少年颜。sù zhuāng fēng xuě lǐ,bù zuò shǎo nián yán。

京师秋夜

虞集

风竹撼秋声,天寒梦不成。fēng zhú hàn qiū shēng,tiān hán mèng bù chéng。
如何今夜月,偏照客窗明。rú hé jīn yè yuè,piān zhào kè chuāng míng。

木芙蓉

虞集

九月襄王宴渚宫,霓旌翠羽度云中。jiǔ yuè xiāng wáng yàn zhǔ gōng,ní jīng cuì yǔ dù yún zhōng。
满汀山雨衣裳湿,宋玉愁多赋未工。mǎn tīng shān yǔ yī shang shī,sòng yù chóu duō fù wèi gōng。

水芙蓉

虞集

长洲宫沼醉西施,荡漾兰舟不自持。zhǎng zhōu gōng zhǎo zuì xī shī,dàng yàng lán zhōu bù zì chí。
愿奉君王千岁乐,一盘清露玉淋漓。yuàn fèng jūn wáng qiān suì lè,yī pán qīng lù yù lín lí。

送四川宪使

虞集

已叹玄经返墨池,复愁国史奉严祠。yǐ tàn xuán jīng fǎn mò chí,fù chóu guó shǐ fèng yán cí。
离乡游子归仍晚,独对东风惜鬓丝。lí xiāng yóu zi guī réng wǎn,dú duì dōng fēng xī bìn sī。

曹将军马

虞集

高秋风起玉关西,踣铁归朝十万蹄。gāo qiū fēng qǐ yù guān xī,bó tiě guī cháo shí wàn tí。
貌得当时第一匹,昭陵风雨夜闻嘶。mào dé dāng shí dì yī pǐ,zhāo líng fēng yǔ yè wén sī。

马图

虞集

昔在乾淳抚蜀师,卖茶买马济时危。xī zài qián chún fǔ shǔ shī,mài chá mǎi mǎ jì shí wēi。
乡人啜茗同观画,解说前朝复有谁。xiāng rén chuài míng tóng guān huà,jiě shuō qián cháo fù yǒu shuí。

竹杏沙头鸂鷘

虞集

蛱蝶飞来石竹丛,罗襦曾试绣纹重。jiá dié fēi lái shí zhú cóng,luó rú céng shì xiù wén zhòng。
荷花啼鸟银屏暖,卧看窗间唾碧茸。hé huā tí niǎo yín píng nuǎn,wò kàn chuāng jiān tuò bì rōng。

题著色山图

虞集

巫山空翠湿人衣,玉笛凌虚韵转微。wū shān kōng cuì shī rén yī,yù dí líng xū yùn zhuǎn wēi。
宋玉多情今老矣,闲云闲雨是耶非。sòng yù duō qíng jīn lǎo yǐ,xián yún xián yǔ shì yé fēi。

次韵杜德常典签秋日西山有感二首

虞集

落日龙舟山下回,寺门依旧对山开。luò rì lóng zhōu shān xià huí,sì mén yī jiù duì shān kāi。
霜凋碧树烟生草,从此频伤八月来。shuāng diāo bì shù yān shēng cǎo,cóng cǐ pín shāng bā yuè lái。

次韵杜德常典签秋日西山有感二首

虞集

每进文章出殿迟,日华西转万年枝。měi jìn wén zhāng chū diàn chí,rì huá xī zhuǎn wàn nián zhī。
甘泉罢幸扬雄老,满鬓秋风不受吹。gān quán bà xìng yáng xióng lǎo,mǎn bìn qiū fēng bù shòu chuī。

题东坡帖

虞集

鱼复浦前春水生,负薪渡江初月明。yú fù pǔ qián chūn shuǐ shēng,fù xīn dù jiāng chū yuè míng。
凭郎莫下巫峡去,楚王宫殿在专城。píng láng mò xià wū xiá qù,chǔ wáng gōng diàn zài zhuān chéng。

题蔡端明苏东坡墨迹后四首

虞集

只今谁是钱塘守,颇解湖中宿画船。zhǐ jīn shuí shì qián táng shǒu,pǒ jiě hú zhōng sù huà chuán。
晓起斗茶龙井上,花开陌上载婵娟。xiǎo qǐ dòu chá lóng jǐng shàng,huā kāi mò shàng zài chán juān。

题蔡端明苏东坡墨迹后四首

虞集

老却眉山长帽翁,茶烟轻扬鬓丝风。lǎo què méi shān zhǎng mào wēng,chá yān qīng yáng bìn sī fēng。
锦囊旧赐龙团在,谁为分泉落月中。jǐn náng jiù cì lóng tuán zài,shuí wèi fēn quán luò yuè zhōng。

题蔡端明苏东坡墨迹后四首

虞集

三生石上旧精魂,邂逅相逢莫重论。sān shēng shí shàng jiù jīng hún,xiè hòu xiāng féng mò zhòng lùn。
纵有绣囊留别恨,已无明镜著啼痕。zòng yǒu xiù náng liú bié hèn,yǐ wú míng jìng zhù tí hén。