古诗词

味经堂诗

虞集

维昔玄圣,有子过庭。wéi xī xuán shèng,yǒu zi guò tíng。
学礼学诗,诏之丁宁。xué lǐ xué shī,zhào zhī dīng níng。
面墙之窒,繇不知味。miàn qiáng zhī zhì,yáo bù zhī wèi。
亲能使学,不能使嗜。qīn néng shǐ xué,bù néng shǐ shì。
观于德容,听于德音。guān yú dé róng,tīng yú dé yīn。
咏歌周旋,实悦我心。yǒng gē zhōu xuán,shí yuè wǒ xīn。
邈乎千载,圣往言在。miǎo hū qiān zài,shèng wǎng yán zài。
舍而不求,匪罔斯殆。shě ér bù qiú,fěi wǎng sī dài。
畏友翚父,穷经笃行。wèi yǒu huī fù,qióng jīng dǔ xíng。
既有诸躬,思贻厥成。jì yǒu zhū gōng,sī yí jué chéng。
既菑既畬,俾稼之食。jì zāi jì shē,bǐ jià zhī shí。
既畋既渔,俾鼎之实。jì tián jì yú,bǐ dǐng zhī shí。
作堂高明,曰子远来。zuò táng gāo míng,yuē zi yuǎn lái。
吾经在兹,远其味之。wú jīng zài zī,yuǎn qí wèi zhī。
始予虚羸,匍匐来食。shǐ yǔ xū léi,pú fú lái shí。
茹草饮水,以御朝久。rú cǎo yǐn shuǐ,yǐ yù cháo jiǔ。
穷人得归,自我父师。qióng rén dé guī,zì wǒ fù shī。
俯焉斯文,老至不知。fǔ yān sī wén,lǎo zhì bù zhī。
煌煌灵芝,如彼嘉玉。huáng huáng líng zhī,rú bǐ jiā yù。
薄言采之,在彼中谷。báo yán cǎi zhī,zài bǐ zhōng gǔ。
南阳之人,来詹来言。nán yáng zhī rén,lái zhān lái yán。
君子岂弟,宜其后昆。jūn zi qǐ dì,yí qí hòu kūn。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

寄福建佥宪马叔惠

虞集

荔子枝头火齐红,高堂纨扇坐薰风。lì zi zhī tóu huǒ qí hóng,gāo táng wán shàn zuò xūn fēng。
湘筠簟冷鱼波合,海柏梁深燕雨通。xiāng yún diàn lěng yú bō hé,hǎi bǎi liáng shēn yàn yǔ tōng。
络纬岂知秋袂薄,扊扅长忆晓餐同。luò wěi qǐ zhī qiū mèi báo,yǎn yí zhǎng yì xiǎo cān tóng。
禁城来看花如锦,谁道清霜解恼公。jìn chéng lái kàn huā rú jǐn,shuí dào qīng shuāng jiě nǎo gōng。

端午节饮客与赵伯高

虞集

龙沙冰井夏初融,簪笔长随避暑宫。lóng shā bīng jǐng xià chū róng,zān bǐ zhǎng suí bì shǔ gōng。
蜡烛烟轻留贾谊,铜盘露冷赐扬雄。là zhú yān qīng liú jiǎ yì,tóng pán lù lěng cì yáng xióng。
南村久病思求艾,北客多情问转蓬。nán cūn jiǔ bìng sī qiú ài,běi kè duō qíng wèn zhuǎn péng。
忽听满船歌《白苎》,翻疑昔梦倚春鸿。hū tīng mǎn chuán gē bái zhù,fān yí xī mèng yǐ chūn hóng。

周昉画美人图

虞集

岛上云生日转櫩,海风吹面暮寒尖。dǎo shàng yún shēng rì zhuǎn yán,hǎi fēng chuī miàn mù hán jiān。
春明玉色遗芗泽,夜定珠光入镜奁。chūn míng yù sè yí xiāng zé,yè dìng zhū guāng rù jìng lián。
织得鸳鸯成绿皱,教成鹦鹉啄红甜。zhī dé yuān yāng chéng lǜ zhòu,jiào chéng yīng wǔ zhuó hóng tián。
试令鼓瑟应无语,目断归帆思未忺。shì lìng gǔ sè yīng wú yǔ,mù duàn guī fān sī wèi xiān。

费无隐丹室

虞集

碧云双引树重重,除却丹经户牖空。bì yún shuāng yǐn shù zhòng zhòng,chú què dān jīng hù yǒu kōng。
一径绿阴三月雨,数声啼鸟百花风。yī jìng lǜ yīn sān yuè yǔ,shù shēng tí niǎo bǎi huā fēng。
年深不记栽桃客,夜静长留卖药翁。nián shēn bù jì zāi táo kè,yè jìng zhǎng liú mài yào wēng。
几度到来浑不语,独依秋色数归鸿。jǐ dù dào lái hún bù yǔ,dú yī qiū sè shù guī hóng。

赋雪洲

虞集

江上经年忆雪多,长洲化作玉坡陀。jiāng shàng jīng nián yì xuě duō,zhǎng zhōu huà zuò yù pō tuó。
旧时射虎迷蹲石,薄暮归渔认拥蓑。jiù shí shè hǔ mí dūn shí,báo mù guī yú rèn yōng suō。
河伯作宫龙献璧,湘灵遗佩凤停梭。hé bó zuò gōng lóng xiàn bì,xiāng líng yí pèi fèng tíng suō。
凫鹥容与江花发,更待春来生水波。fú yī róng yǔ jiāng huā fā,gèng dài chūn lái shēng shuǐ bō。

挽文山丞相

虞集

徒把金戈挽落晖,南冠无奈北风吹。tú bǎ jīn gē wǎn luò huī,nán guān wú nài běi fēng chuī。
子房本为韩仇出,诸葛宁知汉祚移。zi fáng běn wèi hán chóu chū,zhū gé níng zhī hàn zuò yí。
云暗鼎湖龙去远,月明华表鹤归迟。yún àn dǐng hú lóng qù yuǎn,yuè míng huá biǎo hè guī chí。
不须更上新亭望,大不如前洒泪时。bù xū gèng shàng xīn tíng wàng,dà bù rú qián sǎ lèi shí。

赠道士

虞集

神室谁开自洞微,紫烟为户玉为扉。shén shì shuí kāi zì dòng wēi,zǐ yān wèi hù yù wèi fēi。
春容淡薄胎仙舞,夜景虚明脉望飞。chūn róng dàn báo tāi xiān wǔ,yè jǐng xū míng mài wàng fēi。
绕指风雷龙睡醒,满囊云锦虎驮归。rào zhǐ fēng léi lóng shuì xǐng,mǎn náng yún jǐn hǔ tuó guī。
犹嫌长物烦闻见,更上高台一振衣。yóu xián zhǎng wù fán wén jiàn,gèng shàng gāo tái yī zhèn yī。

赠无尘道人

虞集

云雾为衣月作裳,天坛独自礼虚皇。yún wù wèi yī yuè zuò shang,tiān tán dú zì lǐ xū huáng。
龙收古剑沈秋水,鹤识神丹起夜光。lóng shōu gǔ jiàn shěn qiū shuǐ,hè shí shén dān qǐ yè guāng。
金井有声惟坠露,玉阶无色乍凝霜。jīn jǐng yǒu shēng wéi zhuì lù,yù jiē wú sè zhà níng shuāng。
无端下界松风动,又欲飘然上凤凰。wú duān xià jiè sōng fēng dòng,yòu yù piāo rán shàng fèng huáng。

玉华山

虞集

何处清江拥玉华,手题名榜寄仙家。hé chù qīng jiāng yōng yù huá,shǒu tí míng bǎng jì xiān jiā。
光凝石殿千年雪,影动银河八月槎。guāng níng shí diàn qiān nián xuě,yǐng dòng yín hé bā yuè chá。
藏药宝函腾玉气,说诗瑶席散天葩。cáng yào bǎo hán téng yù qì,shuō shī yáo xí sàn tiān pā。
奎章阁吏无能赋,得似新官蔡少霞。kuí zhāng gé lì wú néng fù,dé shì xīn guān cài shǎo xiá。

王庶山水

虞集

蜀人偏爱蜀江山,图画苍茫咫尺间。shǔ rén piān ài shǔ jiāng shān,tú huà cāng máng zhǐ chǐ jiān。
驷马桥边车盖合,百花潭上钓舟闲。sì mǎ qiáo biān chē gài hé,bǎi huā tán shàng diào zhōu xián。
亦知杜甫贫能赋,应叹扬雄老不还。yì zhī dù fǔ pín néng fù,yīng tàn yáng xióng lǎo bù hái。
花重锦官难得见,杜鹃啼处雨斑斑。huā zhòng jǐn guān nán dé jiàn,dù juān tí chù yǔ bān bān。

画虎图赠真一先生

虞集

猎猎霜风木叶乾,月明曾过越王山。liè liè shuāng fēng mù yè qián,yuè míng céng guò yuè wáng shān。
青龙久待蟠仙鼎,赤豹相呼守帝关。qīng lóng jiǔ dài pán xiān dǐng,chì bào xiāng hū shǒu dì guān。
终岁采芝茅阜曲,丰年收谷杏林间。zhōng suì cǎi zhī máo fù qū,fēng nián shōu gǔ xìng lín jiān。
谁家稚子能为御?shuí jiā zhì zi néng wèi yù?
长与桃椎共往还。zhǎng yǔ táo chuí gòng wǎng hái。

滕王阁

虞集

城头高阁插苍茫,百尺阑干背夕阳。chéng tóu gāo gé chā cāng máng,bǎi chǐ lán gàn bèi xī yáng。
秋雨鱼龙非故物,春风蛱蝶是何王。qiū yǔ yú lóng fēi gù wù,chūn fēng jiá dié shì hé wáng。
帆樯急急来彭蠡,车盖童童出豫章。fān qiáng jí jí lái péng lí,chē gài tóng tóng chū yù zhāng。
灯火夜归湖上路,隔篱呼酒说干将。dēng huǒ yè guī hú shàng lù,gé lí hū jiǔ shuō gàn jiāng。

张道士蜀山图

虞集

碧玉参天是蜀山,旧曾飞度历孱颜。bì yù cān tiān shì shǔ shān,jiù céng fēi dù lì càn yán。
松风上接空歌外,萝月长悬合景间。sōng fēng shàng jiē kōng gē wài,luó yuè zhǎng xuán hé jǐng jiān。
试剑丹崖秋隼疾,濯缨清涧夜龙闲。shì jiàn dān yá qiū sǔn jí,zhuó yīng qīng jiàn yè lóng xián。
君家虚靖归来日,冉冉蓬壶为忆还。jūn jiā xū jìng guī lái rì,rǎn rǎn péng hú wèi yì hái。

从兄德观父与集同出荣州府君宋亡隐居不仕而殁集来吴门省墓从外亲临邛韩氏得兄遗迹有云我因国破家何在君为唇亡齿亦寒不知为谁作也抚诵不觉流涕因足成一章并发其幽潜之意云

虞集

我因国破家何在,君为唇亡齿亦寒。wǒ yīn guó pò jiā hé zài,jūn wèi chún wáng chǐ yì hán。
南渡岂殊唐社稷,中原不改汉衣冠。nán dù qǐ shū táng shè jì,zhōng yuán bù gǎi hàn yī guān。
温温雨气吞残壁,泯泯江潮击坏栏。wēn wēn yǔ qì tūn cán bì,mǐn mǐn jiāng cháo jī huài lán。
万里不归天浩荡,沧波随意把渔竿。wàn lǐ bù guī tiān hào dàng,cāng bō suí yì bǎ yú gān。

代祀西岳答袁伯长王继学马伯庸三学士二首

虞集

紫禁沈沈曙色低,奉祠群使已班齐。zǐ jìn shěn shěn shǔ sè dī,fèng cí qún shǐ yǐ bān qí。
承恩归院迷烟树,乘传开关蹋雪泥。chéng ēn guī yuàn mí yān shù,chéng chuán kāi guān tà xuě ní。
蹀躞共怜骑苑马,逶迤不若听朝鸡。dié xiè gòng lián qí yuàn mǎ,wēi yí bù ruò tīng cháo jī。
山川有事宁辞远,咫尺成都是国西。shān chuān yǒu shì níng cí yuǎn,zhǐ chǐ chéng dōu shì guó xī。