古诗词

琴道喻五十韵以勉忘忧进道

耶律楚材

昔我学鼓琴,豪气凌青天。xī wǒ xué gǔ qín,háo qì líng qīng tiān。
轻笑此小技,何必师成连。qīng xiào cǐ xiǎo jì,hé bì shī chéng lián。
宝架翻旧谱,对谱寻冰弦。bǎo jià fān jiù pǔ,duì pǔ xún bīng xián。
自弹数十弄,以为无差肩。zì dàn shù shí nòng,yǐ wèi wú chà jiān。
有客来劝予,因举庄生篇。yǒu kè lái quàn yǔ,yīn jǔ zhuāng shēng piān。
时君方诵书,轮扁居其前。shí jūn fāng sòng shū,lún biǎn jū qí qián。
释椎而入请,何故读残编。shì chuí ér rù qǐng,hé gù dú cán biān。
上古已久矣,不得见圣贤。shàng gǔ yǐ jiǔ yǐ,bù dé jiàn shèng xián。
遗书糟粕馀,与道云泥悬。yí shū zāo pò yú,yǔ dào yún ní xuán。
臣年七十秋,双鬓如垂绵。chén nián qī shí qiū,shuāng bìn rú chuí mián。
斫轮固小巧,巧性非方圆。zhuó lún gù xiǎo qiǎo,qiǎo xìng fēi fāng yuán。
心手两相应,不能语子焉。xīn shǒu liǎng xiāng yīng,bù néng yǔ zi yān。
是知圣人道,安得形言诠。shì zhī shèng rén dào,ān dé xíng yán quán。
至今千载间,此论不可迁。zhì jīn qiān zài jiān,cǐ lùn bù kě qiān。
琴书纸上语,妙趣焉能传?qín shū zhǐ shàng yǔ,miào qù yān néng chuán?
不学妄穿凿,是为谁之愆。bù xué wàng chuān záo,shì wèi shuí zhī qiān。
今方谒弭君,服膺乃拳拳。jīn fāng yè mǐ jūn,fú yīng nǎi quán quán。
相对授指诀,初请歌水仙。xiāng duì shòu zhǐ jué,chū qǐng gē shuǐ xiān。
吟猱不逾矩,节奏能平平。yín náo bù yú jǔ,jié zòu néng píng píng。
起伏与神会,态状如云烟。qǐ fú yǔ shén huì,tài zhuàng rú yún yān。
朝夕从之游,琴事得大全。cháo xī cóng zhī yóu,qín shì dé dà quán。
小艺尚如此,大道宁不然。xiǎo yì shàng rú cǐ,dà dào níng bù rán。
当年嗜佛书,经论穷疏笺。dāng nián shì fú shū,jīng lùn qióng shū jiān。
公案助谈柄,卖弄猾头禅。gōng àn zhù tán bǐng,mài nòng huá tóu chán。
一遇万松师,驽骀蒙策鞭。yī yù wàn sōng shī,nú dài méng cè biān。
委身事洒扫,抠衣且三年。wěi shēn shì sǎ sǎo,kōu yī qiě sān nián。
圆教摄万法,始觉担板偏。yuán jiào shè wàn fǎ,shǐ jué dān bǎn piān。
回视平昔学,尚未及埃涓。huí shì píng xī xué,shàng wèi jí āi juān。
渐能入堂奥,稍稍穷高坚。jiàn néng rù táng ào,shāo shāo qióng gāo jiān。
疑团一旦碎,桶底七八穿。yí tuán yī dàn suì,tǒng dǐ qī bā chuān。
洪炉片雪飞,石上栽白莲。hóng lú piàn xuě fēi,shí shàng zāi bái lián。
佛祖立下风,俯视威音先。fú zǔ lì xià fēng,fǔ shì wēi yīn xiān。
忘忧西域时,师我求真筌。wàng yōu xī yù shí,shī wǒ qiú zhēn quán。
经今十五春,进退犹迁延。jīng jīn shí wǔ chūn,jìn tuì yóu qiān yán。
望涯自退缩,甘心嗟无缘。wàng yá zì tuì suō,gān xīn jiē wú yuán。
将求无价宝,未肯酬一钱。jiāng qiú wú jià bǎo,wèi kěn chóu yī qián。
未启半篑土,欲酌九仞泉。wèi qǐ bàn kuì tǔ,yù zhuó jiǔ rèn quán。
美玉付良工,良工得雕镌。měi yù fù liáng gōng,liáng gōng dé diāo juān。
良金不受冶,徒费炉韝煽。liáng jīn bù shòu yě,tú fèi lú gōu shān。
闻君近好琴,停烛夜不眠。wén jūn jìn hǎo qín,tíng zhú yè bù mián。
弹之未期月,曲调能相联。dàn zhī wèi qī yuè,qū diào néng xiāng lián。
君初未弹时,曾不知勾蠲。jūn chū wèi dàn shí,céng bù zhī gōu juān。
学道亦如此,惟患无精专。xué dào yì rú cǐ,wéi huàn wú jīng zhuān。
谁无摩尼珠,谁无般若船。shuí wú mó ní zhū,shuí wú bān ruò chuán。
立志勿犹豫,叩参宜勉旃。lì zhì wù yóu yù,kòu cān yí miǎn zhān。
他时大彻悟,沛然如决川。tā shí dà chè wù,pèi rán rú jué chuān。
毛端吞巨海,芥子含大千。máo duān tūn jù hǎi,jiè zi hán dà qiān。
瞬息一世过,生死相萦缠。shùn xī yī shì guò,shēng sǐ xiāng yíng chán。
此生不得觉,旷劫徒悲煎。cǐ shēng bù dé jué,kuàng jié tú bēi jiān。
吾言真药石,疗子沈疴痊。wú yán zhēn yào shí,liáo zi shěn kē quán。
耶律楚材

耶律楚材

金元间义州弘政人,字晋卿,号湛然居士。契丹族。耶律履子。博极群书,旁通天文、地理、律历、术数及释老、医卜之说。金末辟为左右司员外郎。元太祖定燕,召见,处之左右。呼为长髯人(蒙语:吾图撒合里),每征讨,必命之卜。太宗即位,命为主管汉人文书之必阇赤,汉称中书令,事无巨细,皆先白之。定君臣礼仪;反对以汉地为牧场之议,立燕京等十路征收课税使,建立赋税制度;请军民分治,州县长吏治民事,万户府理军政,课税所管钱谷。太宗五年入汴时,请废“攻城不降,矢石一发即屠城”之制。九年,定以经义、词赋、策论取士之制。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。 耶律楚材的作品>>

猜您喜欢

用刘润之乞冠韵

耶律楚材

隐逸养幽慵,飘萧两鬓蓬。yǐn yì yǎng yōu yōng,piāo xiāo liǎng bìn péng。
角巾折暮雨,醉帽落秋风。jiǎo jīn zhé mù yǔ,zuì mào luò qiū fēng。
避暑挂石上,衔杯鹿酒中。bì shǔ guà shí shàng,xián bēi lù jiǔ zhōng。
忘机任真率,露顶向王公。wàng jī rèn zhēn lǜ,lù dǐng xiàng wáng gōng。

西域河中十咏

耶律楚材

寂寞河中府,连甍及万家。jì mò hé zhōng fǔ,lián méng jí wàn jiā。
葡萄亲酿酒,杷榄看开花。pú táo qīn niàng jiǔ,pá lǎn kàn kāi huā。
饱啖鸡舌肉,分餐马首瓜。bǎo dàn jī shé ròu,fēn cān mǎ shǒu guā。
人生唯口腹,何碍过流沙。rén shēng wéi kǒu fù,hé ài guò liú shā。

和郑景贤韵

耶律楚材

我爱龙冈老,鸣琴自老成。wǒ ài lóng gāng lǎo,míng qín zì lǎo chéng。
未弹白雪曲,先爱水仙声。wèi dàn bái xuě qū,xiān ài shuǐ xiān shēng。
但欲合纯古,谁能媚世情。dàn yù hé chún gǔ,shuí néng mèi shì qíng。
林泉聊自适,何必献承明。lín quán liáo zì shì,hé bì xiàn chéng míng。

和李汉臣韵四首其二

耶律楚材

龙飞登九五,历数与天膺。lóng fēi dēng jiǔ wǔ,lì shù yǔ tiān yīng。
休运绵瓜瓞,功臣列土封。xiū yùn mián guā dié,gōng chén liè tǔ fēng。
但期酬子志,奚虑枕吾肱。dàn qī chóu zi zhì,xī lǜ zhěn wú gōng。
千载圣人出,休嗟见有恒。qiān zài shèng rén chū,xiū jiē jiàn yǒu héng。

德恒将行以诗见赠因用元韵以见意云

耶律楚材

国士朝黄屋,无辞路八千。guó shì cháo huáng wū,wú cí lù bā qiān。
徒嗟苏子困,谁识祢生贤。tú jiē sū zi kùn,shuí shí mí shēng xián。
腰下无金印,山中有翠烟。yāo xià wú jīn yìn,shān zhōng yǒu cuì yān。
英雄须有用,勉力待中年。yīng xióng xū yǒu yòng,miǎn lì dài zhōng nián。

弹秋水

耶律楚材

信意弹秋水,清商促轸成。xìn yì dàn qiū shuǐ,qīng shāng cù zhěn chéng。
只疑天上曲,不似世间声。zhǐ yí tiān shàng qū,bù shì shì jiān shēng。
海若诚无敌,河神已请平。hǎi ruò chéng wú dí,hé shén yǐ qǐng píng。
三朝不弹此,心窍觉尘生。sān cháo bù dàn cǐ,xīn qiào jué chén shēng。

元日劝忘忧进道

耶律楚材

劫外风光别,人间日月迁。jié wài fēng guāng bié,rén jiān rì yuè qiān。
南洲添一岁,北海又二年。nán zhōu tiān yī suì,běi hǎi yòu èr nián。
荣利蜗黏壁,功名蚁慕膻。róng lì wō nián bì,gōng míng yǐ mù shān。
万缘都放下,好扣祖师禅。wàn yuán dōu fàng xià,hǎo kòu zǔ shī chán。

扈从旋师道过东胜秦帅席上继杜受之韵

耶律楚材

去国十年久,还乡两鬓皤。qù guó shí nián jiǔ,hái xiāng liǎng bìn pó。
三川犹梗涩,百越正干戈。sān chuān yóu gěng sè,bǎi yuè zhèng gàn gē。
东胜城无恙,西征事若何。dōng shèng chéng wú yàng,xī zhēng shì ruò hé。
凭高吟望久,樽酒酹长河。píng gāo yín wàng jiǔ,zūn jiǔ lèi zhǎng hé。

景贤作诗颇有思归意因和元韵以勉之

耶律楚材

我访龙冈老,珠玑咳唾间。wǒ fǎng lóng gāng lǎo,zhū jī ké tuò jiān。
酒熟香馥馥,琴滑水潺潺。jiǔ shú xiāng fù fù,qín huá shuǐ chán chán。
王吉中栽菊,和林也有山。wáng jí zhōng zāi jú,hé lín yě yǒu shān。
但能心放下,何处不安闲。dàn néng xīn fàng xià,hé chù bù ān xián。

和李世荣韵

耶律楚材

多谢梅轩不惜春,声诗来寄格清新。duō xiè méi xuān bù xī chūn,shēng shī lái jì gé qīng xīn。
词源莫测波千顷,笔力能扛鼎万钧。cí yuán mò cè bō qiān qǐng,bǐ lì néng káng dǐng wàn jūn。
忧国心情常悄悄,闲居容止自申申。yōu guó xīn qíng cháng qiāo qiāo,xián jū róng zhǐ zì shēn shēn。
谁知板荡中原后,潇洒河东有若人。shuí zhī bǎn dàng zhōng yuán hòu,xiāo sǎ hé dōng yǒu ruò rén。

再用其韵

耶律楚材

梅轩相别又三春,别后文章与日新。méi xuān xiāng bié yòu sān chūn,bié hòu wén zhāng yǔ rì xīn。
不忿散材沾造化,好将幽隐入陶钧。bù fèn sàn cái zhān zào huà,hǎo jiāng yōu yǐn rù táo jūn。
我游北海年垂老,君卧南阳志未申。wǒ yóu běi hǎi nián chuí lǎo,jūn wò nán yáng zhì wèi shēn。
遥想冰魂政无恙,一枝回施陇头人。yáo xiǎng bīng hún zhèng wú yàng,yī zhī huí shī lǒng tóu rén。

又索六经

耶律楚材

我爱平阳李世荣,一番书史再镌铭。wǒ ài píng yáng lǐ shì róng,yī fān shū shǐ zài juān míng。
欲令吾子穷三传,故向君家乞六经。yù lìng wú zi qióng sān chuán,gù xiàng jūn jiā qǐ liù jīng。
简策灿然新制度,文章宛尔旧仪刑。jiǎn cè càn rán xīn zhì dù,wén zhāng wǎn ěr jiù yí xíng。
莫教幼稚空相忆,日日求书到鲤庭。mò jiào yòu zhì kōng xiāng yì,rì rì qiú shū dào lǐ tíng。

和薛伯通韵

耶律楚材

滴滴秋光溢远山,穹庐寥落酒瓶乾。dī dī qiū guāng yì yuǎn shān,qióng lú liáo luò jiǔ píng qián。
诗章平淡思居易,禅里纵横忆道安。shī zhāng píng dàn sī jū yì,chán lǐ zòng héng yì dào ān。
不忿西风霜叶脱,难禁秋雨菊花残。bù fèn xī fēng shuāng yè tuō,nán jìn qiū yǔ jú huā cán。
闾山旧隐天涯远,梦里思归梦亦难。lǘ shān jiù yǐn tiān yá yuǎn,mèng lǐ sī guī mèng yì nán。

鹿尾

耶律楚材

銮舆秋狝猎南冈,鹿尾分甘赐尚方。luán yú qiū xiǎn liè nán gāng,lù wěi fēn gān cì shàng fāng。
浓色殷殷红玉髓,微香馥馥紫琼浆。nóng sè yīn yīn hóng yù suǐ,wēi xiāng fù fù zǐ qióng jiāng。
韭花酷辣同葱薤,芥屑差辛类桂姜。jiǔ huā kù là tóng cōng xiè,jiè xiè chà xīn lèi guì jiāng。
何似毡根蘸浓液,邀将诗客大家尝。hé shì zhān gēn zhàn nóng yè,yāo jiāng shī kè dà jiā cháng。

过金山用人韵

耶律楚材

雪压山峰八月寒,羊肠樵路曲盘盘。xuě yā shān fēng bā yuè hán,yáng cháng qiáo lù qū pán pán。
千岩竞秀清人思,万壑争流壮我观。qiān yán jìng xiù qīng rén sī,wàn hè zhēng liú zhuàng wǒ guān。
山腹云开岚色润,松巅风起雨声乾。shān fù yún kāi lán sè rùn,sōng diān fēng qǐ yǔ shēng qián。
光风满贮诗囊去,一度思山一度看。guāng fēng mǎn zhù shī náng qù,yī dù sī shān yī dù kàn。
6341234567»