古诗词

读岳武穆传

潘音

万里浮云入望阴,千山落日正沈沈。wàn lǐ fú yún rù wàng yīn,qiān shān luò rì zhèng shěn shěn。
当朝自馁中兴志,出塞徒劳上将心。dāng cháo zì něi zhōng xīng zhì,chū sāi tú láo shàng jiāng xīn。
臣子终天仇未复,奸邪设险计殊深。chén zi zhōng tiān chóu wèi fù,jiān xié shè xiǎn jì shū shēn。
惟馀一箧精忠传,挥泪频看不自禁。wéi yú yī qiè jīng zhōng chuán,huī lèi pín kàn bù zì jìn。

潘音

元绍兴新昌人,字声甫。生十岁而宋亡,闻长老谈崖山事,即潸然涕下。长从吴澄学,读夷齐传,击节愤叹。以荐召,不就。筑室南洲山中,名其轩曰“待清隐居”。有《待清遗稿》。 潘音的作品>>

猜您喜欢

山中寄友人

潘音

我来卧白云,潭影清华发。wǒ lái wò bái yún,tán yǐng qīng huá fā。
经岁无稻粱,侵晨采薇蕨。jīng suì wú dào liáng,qīn chén cǎi wēi jué。
峰头天籁鸣,陇上樵歌发。fēng tóu tiān lài míng,lǒng shàng qiáo gē fā。
还拟醉浊醪,与君弄山月。hái nǐ zuì zhuó láo,yǔ jūn nòng shān yuè。

反北山嘲

潘音

达人知进退,曲士岂同谋。dá rén zhī jìn tuì,qū shì qǐ tóng móu。
尽使藏身去,谁当为国忧?jǐn shǐ cáng shēn qù,shuí dāng wèi guó yōu?
烟霞成痼癖,声价藉巢由。yān xiá chéng gù pǐ,shēng jià jí cháo yóu。
虎啸雄心在,胡为鹤唳愁。hǔ xiào xióng xīn zài,hú wèi hè lì chóu。

友人夜宿

潘音

云山多乐事,丛桂共君攀。yún shān duō lè shì,cóng guì gòng jūn pān。
别去十年久,归来两鬓斑。bié qù shí nián jiǔ,guī lái liǎng bìn bān。
倚窗邀素月,把酒慰离颜。yǐ chuāng yāo sù yuè,bǎ jiǔ wèi lí yán。
醉后松堂卧,涛声落枕间。zuì hòu sōng táng wò,tāo shēng luò zhěn jiān。

南洲丁氏草堂

潘音

仙客栖真处,衡门枕曲流。xiān kè qī zhēn chù,héng mén zhěn qū liú。
地偏三岛接,天迥万山浮。dì piān sān dǎo jiē,tiān jiǒng wàn shān fú。
匣剑星霜久,函书洞壑幽。xiá jiàn xīng shuāng jiǔ,hán shū dòng hè yōu。
忘机对鸥鸟,华发老沧洲。wàng jī duì ōu niǎo,huá fā lǎo cāng zhōu。

悼杨侍郎

潘音

屈指汉遗老,如君复几何。qū zhǐ hàn yí lǎo,rú jūn fù jǐ hé。
凤池冠剑近,铃阁典章多。fèng chí guān jiàn jìn,líng gé diǎn zhāng duō。
国已成禾黍,人还隐薜萝。guó yǐ chéng hé shǔ,rén hái yǐn bì luó。
那堪川上水,东逝乏回波。nà kān chuān shàng shuǐ,dōng shì fá huí bō。

山居阻雨

潘音

霏霏风雨暗郊原,有客含凄独掩门。fēi fēi fēng yǔ àn jiāo yuán,yǒu kè hán qī dú yǎn mén。
山鬼啸云移峭壁,毒龙将海浸孤村。shān guǐ xiào yún yí qiào bì,dú lóng jiāng hǎi jìn gū cūn。
愁来自洒青枫泪,战罢谁招绝漠魂。chóu lái zì sǎ qīng fēng lèi,zhàn bà shuí zhāo jué mò hún。
茧足空斋无一语,不因岑寂怨黄昏。jiǎn zú kōng zhāi wú yī yǔ,bù yīn cén jì yuàn huáng hūn。

东溪水涨

潘音

积雨经时苦自长,东溪回首意凄凉。jī yǔ jīng shí kǔ zì zhǎng,dōng xī huí shǒu yì qī liáng。
连山巨浪飞春雪,数点惊鸥下夕阳。lián shān jù làng fēi chūn xuě,shù diǎn jīng ōu xià xī yáng。
神女含情愁洛浦,美人挥泪洒潇湘。shén nǚ hán qíng chóu luò pǔ,měi rén huī lèi sǎ xiāo xiāng。
欲寻舟楫无由渡,咫尺天涯共渺茫。yù xún zhōu jí wú yóu dù,zhǐ chǐ tiān yá gòng miǎo máng。

登楼秋望

潘音

木落霜清雁影流,偶来长啸独登楼。mù luò shuāng qīng yàn yǐng liú,ǒu lái zhǎng xiào dú dēng lóu。
笳鸣薄暮寒鸦集,剑倚遥空紫电流。jiā míng báo mù hán yā jí,jiàn yǐ yáo kōng zǐ diàn liú。
万里胡尘连大漠,一樽汉月醉高秋。wàn lǐ hú chén lián dà mò,yī zūn hàn yuè zuì gāo qiū。
深闺少妇思征戍,何处闻砧不动愁。shēn guī shǎo fù sī zhēng shù,hé chù wén zhēn bù dòng chóu。

真觉寺访蔡上人

潘音

为寻支遁扣禅关,趺坐观空出宇寰。wèi xún zhī dùn kòu chán guān,fū zuò guān kōng chū yǔ huán。
净土无尘劳白拂,天花如雨落青山。jìng tǔ wú chén láo bái fú,tiān huā rú yǔ luò qīng shān。
龙皈宝座香云满,鸽绕经台佛日闲。lóng guī bǎo zuò xiāng yún mǎn,gē rào jīng tái fú rì xián。
谁谓陶潜偏嗜酒,从今莲社未应还。shuí wèi táo qián piān shì jiǔ,cóng jīn lián shè wèi yīng hái。

庞德公

潘音

高士遗踪尚可寻,襄阳城外閟幽林。gāo shì yí zōng shàng kě xún,xiāng yáng chéng wài bì yōu lín。
久知轩冕浮荣薄,已卜耕锄乐趣深。jiǔ zhī xuān miǎn fú róng báo,yǐ bo gēng chú lè qù shēn。
麟阁不图丘壑相,鹿门应遂白云心。lín gé bù tú qiū hè xiāng,lù mén yīng suì bái yún xīn。
千秋事与人俱往,满目松楸带夕阴。qiān qiū shì yǔ rén jù wǎng,mǎn mù sōng qiū dài xī yīn。

悼文丞相

潘音

回首中原已陆沈,捐躯朔漠气萧森。huí shǒu zhōng yuán yǐ lù shěn,juān qū shuò mò qì xiāo sēn。
恐吹馀烬成炎汉,未许黄冠返故林。kǒng chuī yú jìn chéng yán hàn,wèi xǔ huáng guān fǎn gù lín。
社稷忽生千古色,纲常无忝百年心。shè jì hū shēng qiān gǔ sè,gāng cháng wú tiǎn bǎi nián xīn。
总?清骨萦荒草,不复胡沙掩素襟。zǒng pīn qīng gǔ yíng huāng cǎo,bù fù hú shā yǎn sù jīn。

闻鹃

潘音

子规声切月轮斜,起望诸陵忆汉家。zi guī shēng qiè yuè lún xié,qǐ wàng zhū líng yì hàn jiā。
妇女寻芳浑不解,鬓云争插杜鹃花。fù nǚ xún fāng hún bù jiě,bìn yún zhēng chā dù juān huā。

远游

潘音

圣人久不作,大道将已矣。shèng rén jiǔ bù zuò,dà dào jiāng yǐ yǐ。
吾生既无之,惟有幸夕死。wú shēng jì wú zhī,wéi yǒu xìng xī sǐ。
殷勤谢良友,远涉西江水。yīn qín xiè liáng yǒu,yuǎn shè xī jiāng shuǐ。
方从草庐公,共究鹅湖旨。fāng cóng cǎo lú gōng,gòng jiū é hú zhǐ。
纷纷朱陆议,窃幸窥端倪。fēn fēn zhū lù yì,qiè xìng kuī duān ní。
奈何执德偏,一聘翻然起。nài hé zhí dé piān,yī pìn fān rán qǐ。
春秋严内外,乾坤定冠履。chūn qiū yán nèi wài,qián kūn dìng guān lǚ。
西蜀已空亭,箕山仍洗耳。xī shǔ yǐ kōng tíng,jī shān réng xǐ ěr。
迢迢返岩阿,惟当随鹿豕。tiáo tiáo fǎn yán ā,wéi dāng suí lù shǐ。

往清轩

潘音

殷本高辛裔,六七起圣君。yīn běn gāo xīn yì,liù qī qǐ shèng jūn。
受王一剥丧,高贤尽隐沦。shòu wáng yī bō sàng,gāo xián jǐn yǐn lún。
坐待天下清,用沽席上珍。zuò dài tiān xià qīng,yòng gū xí shàng zhēn。
况兹黄袍破,我生当其辰。kuàng zī huáng páo pò,wǒ shēng dāng qí chén。
衣冠归□□,海国陷黄尘。yī guān guī,hǎi guó xiàn huáng chén。
宁有人间世,能逃率土滨。níng yǒu rén jiān shì,néng táo lǜ tǔ bīn。
结茅菩提顶,浑忘虎豹邻。jié máo pú tí dǐng,hún wàng hǔ bào lín。
寤寐只思晋,幽沈迥避秦。wù mèi zhǐ sī jìn,yōu shěn jiǒng bì qín。
何时启昌运,□□产圣人。hé shí qǐ chāng yùn,chǎn shèng rén。
愿言同二老,荷杖还归仁。yuàn yán tóng èr lǎo,hé zhàng hái guī rén。

有所思

潘音

中心有所思,蹙损双蛾眉。zhōng xīn yǒu suǒ sī,cù sǔn shuāng é méi。
美人竟长往,使我叹离居。měi rén jìng zhǎng wǎng,shǐ wǒ tàn lí jū。
寂寞就孤枕,强眠谁得知。jì mò jiù gū zhěn,qiáng mián shuí dé zhī。
夜深清露重,飞梦欲何之。yè shēn qīng lù zhòng,fēi mèng yù hé zhī。
觉来日迟迟,分照上罗帏。jué lái rì chí chí,fēn zhào shàng luó wéi。
妆台理云鬓,种种尽成丝。zhuāng tái lǐ yún bìn,zhǒng zhǒng jǐn chéng sī。